Diego khi thấy rõ chiến hạm của Minh quân không khỏi mở to mắt ngạc nhiên: - Trời ạ! đây là lý do tham mưu trưởng lo lắng không thôi, thậm chí điều động cả hải quân chủ lực ở căn cứ Ấn Độ đến đây?
Rất nhiều địa thuyền, thực sự rất nhiều. So với cảng thuyền mậu dịch phồn thịnh Diego được chứng kiến trên đường tới đây thì quả là rất nhỏ, hơn nữa lại không đồng đều, thậm chí còn rách nát, mà trận hình lại lộn xộn không hề có quy luật. Với tình hình này khi nã pháo còn tự mình đánh gãy cột thuyền bên cạnh. Thật sự là không tưởng tượng nổi.
Diego có thể thề với chúa khi gã học tại học viện St. Feilangxisi khoa hàng hải, Chưa từng có giáo sư thiên tài nào nói cho gã biết có thể sử dụng đội hình kiểu này để tấn công đối phương. Đây chính là cường quốc về Thủy sư ở phương Đông?Louis.Diego nhịn xuống cảm giác muốn cười lớn: chúng ta sẵn sàng nghênh chiến quân địch, chờ mãi tới lại chính là một đám Thủy sư rách nát, thoạt nhìn chẳng khác gì đám bộ lạc bản xứ lạc hậu.
Diego dù đang khẩn cấp cũng vẫn ung dung ra lệnh giảm tốc độ. Chuyển hướng bên sườn tới, hơn mười chiến thuyền rẽ ngang sang, triển khai đội hình công kích.
- Chiến thuật của bọn họ thực ngu xuẩn, nhưng không thể nghi ngờ gì, bọn họ cũng thực dũng cảm, có thể là bọn càng ngu càng dũng cảm chăng?
- Diego dùng giọng điệu quý tộc bề trên thấp giọng nói, nhìn hướng tới khẩu pháo chĩa tới hạm đội Minh quân, lại theo thói quen vuốt ve huy hiệu trường trước ngực.
Đó là huy hiệu trường tốt nghiệp học viện ngành Hàng hải, do chính nữ giáohuấn luyện xinh đẹp trẻ tuổi nhất tự tay đeo cho hắn. Nàng là A Đức Ny nam tước, vì có cống hiến đặc thù với vương quốc nên đặc biệt được nhập ngũ phong chức Thượng úy.
Năm gã tốt nghiệp, chính là năm A Đức Ny đến trường nhận dậy học, khi đó lần đầu tiên gã gặp nàng, liền mến mộ vẻ đẹp cao quý, tao nhã, quý tộc của nàng.
Gã nặng tình trong ba năm, nếu không phải do phụ thân gã tước sĩ Louis dùng đấu kiếm quyết đấu, gã nhất định phải theo đuổi nàng.
- Đáng tiếc, gia tộc của nàng quá loạn, theo một gã quý tộc lưu lạc thành tội nhân của đế quốc. Ai, không biết hiện tại tiểu thư A Đức Ny có còn sống. hay lẽ nào nàng lại trở thành một trong đám thê thiếp của một gã tù trưởng béo ú, sinh mấy đứa nhỏ cho lão, mặc áo da thú, lá cây, ngồi tại chân núi bồng con, phơi nắng.Diego bi ai làm dấu cầu nguyện cho vị tình nhân đã thầm mến trong thời gian ngắn ngủi, sau đó ưu nhã tháo xuống chiếc mũ quân phục vung về phía trước, làm động tác như đọc diễn văn hô:
- Nã pháo, hỡi binh lính của ta, đưa đám người ngu muội đáng thương này trở về.
- Đùng, đùng, đùng.
Tiếng pháo nặng nề vang lên, nòng pháo nóng đến đỏ lên, trước mặt đội tầu Minh quân ở giữa nổi lên một cột nước, đội hình Minh quân thật ngoài dự đoán. Làm quân đồng minh là thuyền trưởng Pedro (Bội Đức La) và Cung Bản Hạo (Hiroshi Miyamoto) từng giao chiến với Minh quân cũng có chút ngạc nhiên, nhưng bọn họ không kịp suy từ, theo lệnh nã pháo của Diego, bọn họ cũng vội vàng hướng tới chiến thuyền của Minh quân mà công kích.
Lửa đạn dầy đặc bắn dậy cả sóng biển, đã có vài chiến hạm của Minh quân bịđánh trúng, có cái loại nhỏ đã bị bắn tan tành, nhưng chiến thuyền Minh quân vẫn chưa có tư phái phản kích gì, cứ vô nghĩa mà lao nhanh tới.
- Chẳng lẽ bọn họ muốn dùng cái này để phá đắm thuyền của ta? Hay là chuẩn bị mạo hiểm thương vong mà tiến lại để cận chiến?
Diego có vẻ mê mang. Gã một mặt lệnh cho hạm đội tiếp tục tấn công mãnh liệt, một mặt dùng cờ hiệu báo tin về phía sau tình hình chiến đấu, yêu cầu bọn họ chú ý hai bên cánh, đề ngừa Minh quân đánh úp bất ngờ.
Rất nhiều chiến thuyền của Minh quân bị trúng đạn, đục thủng cả đáy sắp chìm, vậy mà vẫn cố lúc lắc vọt tới đây, đằng xa đã xuất hiện dầy đặc thêm chiến thuyền, dần dần hiện rõ đội hình chiến hạm tương đương với đội hình của quân Bồ.
- Kia mới là quân chủ lực của Minh quân.Diego nhìn chằm chằm phía xa, đã thấy xuất hiện đội hình chủ lực chỉnh tề của Minh quân, trong mắt dâng lên một loại phòng bị.
Đó là hạm đội của Hàn Vũ và A Đức Ny, nhìn xa xa hạm đội quân Bồ vẫn đang ở tư thế pháo kích, không khỏi thở dài sâu kín nói:
- Ta nghĩ rằng Tư lệnh trận này là Vasco da Gama (Đạt Già Mã), trận đầu đã muốn giảm phần ăn. Chúng ta ở nơi đó, không thể tưởng được sao lại dùng nhiều thuyền như thế tiến hành công kích một lần duy nhất, thật là giàu trí tưởng tượng.
Hàn Vũ cũng chú ý tới quân Bồ không hề đổi trận hình. Không khỏi cười thoải mái nói:
- Loại sách lược này chỉ có kì tích mới thắng. Một khi bị xuyên qua liền trở nên vô dụng. Nhưng mà xem ra trước mắt ta thành công.Ông quay đầu lại nói:
- Lệnh gia tốc, tiến vào giữa biến trận (thay đổi trận hình), hoa tiêu uy phong , tẩu liêm đao tuyến (dàn đội hình lưỡi hái)
Thân thể mềm mại của A Đức Ny chấn động.
- Lưới hái? Tử thần binh khí...
Hàn Vũ kì quái nhìn nàng nói:
- Nàng nói cái gì? Lưới hái...
Ông phác họa trong không trung một hình cong, đồng thời nói.
- Chỉ là cái liềm cắt cỏ, công cụ hàng ngày của người dân thôi.
Xa xa, Diego nheo mắt, phân tích chiến lược quân Minh.
- Các địa thuyền khác nhau phía trước xảy ra chuyện gì? Không phải là làm tiêuhao đạn pháo của ta chứ?
Đạn pháo bắn quá nhiều, đúng là cần phải rửa nòng pháo để hạ nhiệt độ, làm trì hoãn thời gian pháo kích. Nhưng quân Bồ có nhiều chiến hạm hơn, hiện tại chỉ sử dụng một bên mạn pháo, chịu ảnh hưởng sẽ cực nhỏ, này chính là điểm Minh quân hướng tới?
Hay là chiến thuật bầy sói? Dùng thuyền nhỏ liều mạng bất chấp thương vong cận chiến. Tạo cơ hội cho chiến hạm chủ lực phía sau? Nhưng cơ hội gì? Công kích không khác biệt? Diego vì ý nghĩ hoang đường của mình mà tự cười giễu. Là tướng lãnh được đào tạo chính quy về hải chiến Phương Tây, Diego thật không nghĩ ra phái nhiều thuyền con như thế có cái gì khác.
Đúng lúc này, rất nhiều đại thuyền của Minh quân đã tới gần trong vòng ba mươitrượng, có thể thấy rõ trên thuyền trống trơn không có ai, khó trách bọn chúng không ngại đạn lửa lại không phản kháng. Diego vốn đang muốn lệnh cho hạm đội căng buồm để tăng tốc, cùng đội hình đằng sau tạo thành mũi tam giác để tấn công, gặp phải hiện trạng quái dị này cũng có chút giật mình.
Đúng lúc này, lục tục có mấy chiến thuyền của Minh quân bốc cháy lên, gió vượng cháy thập phần mạnh, xem ra trên thuyền bố trí vật liệu bắt lửa gì đó. Chưa bao giờ gặp qua cả đội chiến thuyền lớn để tiến hành hỏa chiến, nhưng tới thời điểm này, Diego cũng hiểu được ý đồ của Minh quân: ra là Dương Lăng cũng không phải hạng bán rau dưa (dạng ăn chay; dạng bán rau tầm thường).
Hơn mười chiến thuyền của quân Bồ đang chịu phạm vi công kích quá lớn do đang rẽ ngang. Diego ngầm ra lệnh, đình chỉ pháo kích, tất cả chiến hạm chuyển hướng đối mặt với chiến hạm của Minh quân, lợi dụng thân tầu dài hẹp, tuy rằng hỏathuyền của Minh quân đông nhưng thân tầu vẫn có thể lách qua khe hở tiến lên.
Hướng hai sườn dời đi đã không kịp rồi, nhưng là một quân nhân hắn không thể dễ dàng chưa nhìn thấy mặt địch đã bỏ chạy khi một đám hỏa thuyền đuổi theo.
Rất nhiều địa thuyền, thực sự rất nhiều. So với cảng thuyền mậu dịch phồn thịnh Diego được chứng kiến trên đường tới đây thì quả là rất nhỏ, hơn nữa lại không đồng đều, thậm chí còn rách nát, mà trận hình lại lộn xộn không hề có quy luật. Với tình hình này khi nã pháo còn tự mình đánh gãy cột thuyền bên cạnh. Thật sự là không tưởng tượng nổi.
Diego có thể thề với chúa khi gã học tại học viện St. Feilangxisi khoa hàng hải, Chưa từng có giáo sư thiên tài nào nói cho gã biết có thể sử dụng đội hình kiểu này để tấn công đối phương. Đây chính là cường quốc về Thủy sư ở phương Đông?Louis.Diego nhịn xuống cảm giác muốn cười lớn: chúng ta sẵn sàng nghênh chiến quân địch, chờ mãi tới lại chính là một đám Thủy sư rách nát, thoạt nhìn chẳng khác gì đám bộ lạc bản xứ lạc hậu.
Diego dù đang khẩn cấp cũng vẫn ung dung ra lệnh giảm tốc độ. Chuyển hướng bên sườn tới, hơn mười chiến thuyền rẽ ngang sang, triển khai đội hình công kích.
- Chiến thuật của bọn họ thực ngu xuẩn, nhưng không thể nghi ngờ gì, bọn họ cũng thực dũng cảm, có thể là bọn càng ngu càng dũng cảm chăng?
- Diego dùng giọng điệu quý tộc bề trên thấp giọng nói, nhìn hướng tới khẩu pháo chĩa tới hạm đội Minh quân, lại theo thói quen vuốt ve huy hiệu trường trước ngực.
Đó là huy hiệu trường tốt nghiệp học viện ngành Hàng hải, do chính nữ giáohuấn luyện xinh đẹp trẻ tuổi nhất tự tay đeo cho hắn. Nàng là A Đức Ny nam tước, vì có cống hiến đặc thù với vương quốc nên đặc biệt được nhập ngũ phong chức Thượng úy.
Năm gã tốt nghiệp, chính là năm A Đức Ny đến trường nhận dậy học, khi đó lần đầu tiên gã gặp nàng, liền mến mộ vẻ đẹp cao quý, tao nhã, quý tộc của nàng.
Gã nặng tình trong ba năm, nếu không phải do phụ thân gã tước sĩ Louis dùng đấu kiếm quyết đấu, gã nhất định phải theo đuổi nàng.
- Đáng tiếc, gia tộc của nàng quá loạn, theo một gã quý tộc lưu lạc thành tội nhân của đế quốc. Ai, không biết hiện tại tiểu thư A Đức Ny có còn sống. hay lẽ nào nàng lại trở thành một trong đám thê thiếp của một gã tù trưởng béo ú, sinh mấy đứa nhỏ cho lão, mặc áo da thú, lá cây, ngồi tại chân núi bồng con, phơi nắng.Diego bi ai làm dấu cầu nguyện cho vị tình nhân đã thầm mến trong thời gian ngắn ngủi, sau đó ưu nhã tháo xuống chiếc mũ quân phục vung về phía trước, làm động tác như đọc diễn văn hô:
- Nã pháo, hỡi binh lính của ta, đưa đám người ngu muội đáng thương này trở về.
- Đùng, đùng, đùng.
Tiếng pháo nặng nề vang lên, nòng pháo nóng đến đỏ lên, trước mặt đội tầu Minh quân ở giữa nổi lên một cột nước, đội hình Minh quân thật ngoài dự đoán. Làm quân đồng minh là thuyền trưởng Pedro (Bội Đức La) và Cung Bản Hạo (Hiroshi Miyamoto) từng giao chiến với Minh quân cũng có chút ngạc nhiên, nhưng bọn họ không kịp suy từ, theo lệnh nã pháo của Diego, bọn họ cũng vội vàng hướng tới chiến thuyền của Minh quân mà công kích.
Lửa đạn dầy đặc bắn dậy cả sóng biển, đã có vài chiến hạm của Minh quân bịđánh trúng, có cái loại nhỏ đã bị bắn tan tành, nhưng chiến thuyền Minh quân vẫn chưa có tư phái phản kích gì, cứ vô nghĩa mà lao nhanh tới.
- Chẳng lẽ bọn họ muốn dùng cái này để phá đắm thuyền của ta? Hay là chuẩn bị mạo hiểm thương vong mà tiến lại để cận chiến?
Diego có vẻ mê mang. Gã một mặt lệnh cho hạm đội tiếp tục tấn công mãnh liệt, một mặt dùng cờ hiệu báo tin về phía sau tình hình chiến đấu, yêu cầu bọn họ chú ý hai bên cánh, đề ngừa Minh quân đánh úp bất ngờ.
Rất nhiều chiến thuyền của Minh quân bị trúng đạn, đục thủng cả đáy sắp chìm, vậy mà vẫn cố lúc lắc vọt tới đây, đằng xa đã xuất hiện dầy đặc thêm chiến thuyền, dần dần hiện rõ đội hình chiến hạm tương đương với đội hình của quân Bồ.
- Kia mới là quân chủ lực của Minh quân.Diego nhìn chằm chằm phía xa, đã thấy xuất hiện đội hình chủ lực chỉnh tề của Minh quân, trong mắt dâng lên một loại phòng bị.
Đó là hạm đội của Hàn Vũ và A Đức Ny, nhìn xa xa hạm đội quân Bồ vẫn đang ở tư thế pháo kích, không khỏi thở dài sâu kín nói:
- Ta nghĩ rằng Tư lệnh trận này là Vasco da Gama (Đạt Già Mã), trận đầu đã muốn giảm phần ăn. Chúng ta ở nơi đó, không thể tưởng được sao lại dùng nhiều thuyền như thế tiến hành công kích một lần duy nhất, thật là giàu trí tưởng tượng.
Hàn Vũ cũng chú ý tới quân Bồ không hề đổi trận hình. Không khỏi cười thoải mái nói:
- Loại sách lược này chỉ có kì tích mới thắng. Một khi bị xuyên qua liền trở nên vô dụng. Nhưng mà xem ra trước mắt ta thành công.Ông quay đầu lại nói:
- Lệnh gia tốc, tiến vào giữa biến trận (thay đổi trận hình), hoa tiêu uy phong , tẩu liêm đao tuyến (dàn đội hình lưỡi hái)
Thân thể mềm mại của A Đức Ny chấn động.
- Lưới hái? Tử thần binh khí...
Hàn Vũ kì quái nhìn nàng nói:
- Nàng nói cái gì? Lưới hái...
Ông phác họa trong không trung một hình cong, đồng thời nói.
- Chỉ là cái liềm cắt cỏ, công cụ hàng ngày của người dân thôi.
Xa xa, Diego nheo mắt, phân tích chiến lược quân Minh.
- Các địa thuyền khác nhau phía trước xảy ra chuyện gì? Không phải là làm tiêuhao đạn pháo của ta chứ?
Đạn pháo bắn quá nhiều, đúng là cần phải rửa nòng pháo để hạ nhiệt độ, làm trì hoãn thời gian pháo kích. Nhưng quân Bồ có nhiều chiến hạm hơn, hiện tại chỉ sử dụng một bên mạn pháo, chịu ảnh hưởng sẽ cực nhỏ, này chính là điểm Minh quân hướng tới?
Hay là chiến thuật bầy sói? Dùng thuyền nhỏ liều mạng bất chấp thương vong cận chiến. Tạo cơ hội cho chiến hạm chủ lực phía sau? Nhưng cơ hội gì? Công kích không khác biệt? Diego vì ý nghĩ hoang đường của mình mà tự cười giễu. Là tướng lãnh được đào tạo chính quy về hải chiến Phương Tây, Diego thật không nghĩ ra phái nhiều thuyền con như thế có cái gì khác.
Đúng lúc này, rất nhiều đại thuyền của Minh quân đã tới gần trong vòng ba mươitrượng, có thể thấy rõ trên thuyền trống trơn không có ai, khó trách bọn chúng không ngại đạn lửa lại không phản kháng. Diego vốn đang muốn lệnh cho hạm đội căng buồm để tăng tốc, cùng đội hình đằng sau tạo thành mũi tam giác để tấn công, gặp phải hiện trạng quái dị này cũng có chút giật mình.
Đúng lúc này, lục tục có mấy chiến thuyền của Minh quân bốc cháy lên, gió vượng cháy thập phần mạnh, xem ra trên thuyền bố trí vật liệu bắt lửa gì đó. Chưa bao giờ gặp qua cả đội chiến thuyền lớn để tiến hành hỏa chiến, nhưng tới thời điểm này, Diego cũng hiểu được ý đồ của Minh quân: ra là Dương Lăng cũng không phải hạng bán rau dưa (dạng ăn chay; dạng bán rau tầm thường).
Hơn mười chiến thuyền của quân Bồ đang chịu phạm vi công kích quá lớn do đang rẽ ngang. Diego ngầm ra lệnh, đình chỉ pháo kích, tất cả chiến hạm chuyển hướng đối mặt với chiến hạm của Minh quân, lợi dụng thân tầu dài hẹp, tuy rằng hỏathuyền của Minh quân đông nhưng thân tầu vẫn có thể lách qua khe hở tiến lên.
Hướng hai sườn dời đi đã không kịp rồi, nhưng là một quân nhân hắn không thể dễ dàng chưa nhìn thấy mặt địch đã bỏ chạy khi một đám hỏa thuyền đuổi theo.
/679
|