Ngự Phong Phấn Cô Nương

Chương 15 - Chương 9.2

/17


Mục Chấn Hạo tỉnh lại từ trong mộng, đợi khi ánh mắt liếc thấy nóc giường thì hắn mới biết đó là giấc mộng.

Hắn thở một hơi thật dài, mi tâm nhăn lại.

Tiểu hẹp hòi đã rời khỏi hắn được mấy ngày rồi, rốt cuộc nàng trôi qua như thế nào? Rốt cuộc vết thương trên người có người nào chăm sóc hay không? Đã khỏi chưa?

Vốn dĩ Mục Chấn Hạo muốn trở lại tiếp tục tìm kiếm bóng dáng của nàng, không ngờ rằng lại cũng bị người ám toán, bị trọng thương.

Hắn di động tới chân giường, đang chuẩn bị mặc áo thì cạnh cửa lại truyền đến tiếng kinh hô của Bạch Ngọc Tu.

Thiếu Bảo Chủ, vết thương trên người ngài còn chưa lành, sao lại đứng lên chứ?

Hắn lắc đầu hất tay Bch Ngọc Tu ra, nói: Ta chỉ là chịu một chút vết thương nhỏ thôi, cũng không phải tàn phế, không cần kinh hãi như vậy có được không?

Bạch Ngọc Tu nghe vậy chỉ có thể cười khổ: Thiếu Bảo Chủ, thuộc hạ không có ý đó, thuộc hạ chỉ là muốn xin ngài bình tĩnh đừng nóng vội, nghỉ ngơi nhiều thêm một lát rồi hãy đi tìm Thiếu Bảo Chủ phu nhân.

Đường Pháp Quân đâu? Bọn họ tra ra được vị trí của tiểu hẹp hòi chưa? Còn có sát thủ sử dụng ám khí kia, tra được dấu vết gì chưa? Tròng mắt đen của Mục Chấn Hạo lạnh xuống hỏi.

Bạch Ngọc Tu thu tay lại, trả lời: Trước mắt vẫn không có tin tức gì của Thiếu Bảo Chủ phu nhân, chỉ là, chuyện về vị sát thủ kia, Đường Pháp Quân ngược lại từ lệnh bài cùng với độc ngân châm hắn ta để lại đã tra ra, là một người trong đám sát thủ lúc trước Vương Tâm Bội dùng kia, cho nên Đường Pháp Quân đã có một chút manh mối.

Hả? Mục Chấn Hạo nguy hiểm nheo cặp mắt lại, gật đầu một cái, ý bảo Bạch Ngọc Tu nói tiếp: Như vậy kẻ chủ mưu phía sau màn có phải.....

Là Vương Bách Thọ.

Vương Bách Thọ? Mục Chấn Hạo lặp lại tên của ông ta, giữa hai lông mày cũng là sát khí.

Lần này không những hắn phải đoạn tuyệt quan hệ với Vương Ký, mà còn phải ở trên thương trường nặng nề đả kích sản nghiệp của ông ta, nếu không làm sao có thể tiêu cơn giận này được.

Lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa, đưa tới sự chú ý của hắn và Bạch Ngọc Tu.

Vào đi! Mục Chấn Hạo trả lời, ứng tiếng mà vào chính là Đường Pháp Quân.

Nhìn vẻ mặt mệt mỏi của hắn ta, có nghĩa là hắn ta đã bận rộn rất lâu ở bên ngoài, mới long đong mệt mỏi trở lại thôi.

Thiếu Bảo Chủ. Đường Pháp Quân lễ phép hành lễ với Mục Chấn Hạo, đứng lại trước mặt hắn: Thuộc hạ mang về cho ngài một tin tức tương đối khẩn cấp.

Mục Chấn Hạo nghiêm nghị hỏi: Tin tức gì?

Vương Bách Thọ lại tiếp tục thuê sát thủ làm việc, muốn thừa dịp Thiếu Bảo Chủ bị thương mà ám sát. Sắc mặt của Đường Pháp Quân xuất hiện nét sầu lo: Hơn nữa vị thuê lần này, thực lực tuyệt đối hơn đám người áo đen kia, cho nên xin Thiếu Bảo Chủ hãy tăng cường phòng thủ cho biệt trang đi!

Mục Chấn Hạo gật đầu một cái: Ngươi tra ra chuyện gì khác nữa không? Tiếp đó hắn lại hỏi.

Đường Pháp Quân nghe vậy, nhíu đôi mày rậm, liếc nhìn Bạch Ngọc Tu ở đối diện nhìn một cái, đáp: Rất xin lỗi, Thiếu Bảo Chủ, chúng thuộc hạ đã hết sức điều tra rồi...... Nhưng mà, chúng thuộc hạ lại tra ra một chuyện khác.

Mặc dù trong lòng Mục Chấn Hạo tràn đầy thất vọng, nhưng vẫn mạnh mẽ nâng lên lực chú ý, tiếp tục lắng nghe.

Nói đi!

Lúc trước đánh lén Thiếu Bảo Chủ ở thôn Ngư gia, cũng là kế hoạch của đám sát thủ mà Vương Bách Thọ thuê kia.

Hả? Mục Chấn Hạo có chút kinh ngạc.

Có thể thấy được những sát thủ này, không phải là hạng người bình thường.

Hắn trầm tĩnh một hồi lâu, sau đó nhìn Đường Pháp Quân và Bạch Ngọc Tu lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, nói: Vậy thì...... Để cho bọn họ tới thử một chút, biệt trang Mục gia ta có dễ dàng xông vào như trong tưởng tượng của bọn họ hay không?

Hai người bọn họ mở to mắt, lần nữa liếc nhìn nhau một cái.

Lần này không biết rốt cuộc Thiếu Bảo Chủ có kế hoạch phản kích gì?

***

Ưm hừm! Đau quá!

Lục Thập Tam ở trong phòng to như vậy, lại bắt đầu len lén luyện tập đi bộ, chỉ là vẫn luôn ngã nhào.

Hô! Hô! Thật là đau! Thật là đau!

Nàng thật muốn đi thăm Mục Chấn Hạo! Cho dù là ở trong bóng tối, len lén liếc mắt nhìn cũng tốt, nàng thật sự rất muốn gặp lại hắn một lần.

Bỗng chốc, cái ý nghĩ này tiến vào trong đầu nàng, làm nàng nghĩ đến một phương pháp tốt không có sơ sẩy.

Đó chính là vận dụng siêu năng lực của nàng, len lén bay vào trong biệt trang Mục gia nhìn Mục Chấn Hạo một lần.

Đúng vậy! Phương pháp này có thể được, còn làm hại nàng khổ sở nghĩ lâu như vậy, thật là đần....!

Sau khi Lục Thập Tam chửi rủa mình ngu dốt trong lòng xong, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ tươi lập tức bắt đầu vì kế hoạch này mà hưng phấn tươi cười.

Lục Thập Tam người này từ trước đến nay đều là cô gái nhỏ hành động nhanh hơn suy nghĩ, lập


/17

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status