Chương 27: Buổi gặp mặt định mệnh (4)
- "Đúng vậy a! Thật ngại quá!" - Ahim tiếp tục chưng cái bộ mặt vô tội đó. Dười chân cô lại bắt đầu làm loạn, liên tiếp dẫm mạnh vào chân Cao Quý Thần. Còn Cao Quý Thần chỉ có thể cười khổ và mong sao bản nhạc mau chóng kết thúc.
Và phía bên Lãnh Thiên Kỳ và Luka cũng không khá hơn là mấy. Luka cũng cố tính dẫm lên chân của Lãnh Thiên Kỳ hết lần này đến lần khác. Và trong lòng cô thầm đem mười mấy đời tổ tông của 5 người đàn ông Ngũ đại tài phiệt này ra chửi, chỉ hận không thể chửi đủ là đằng khác. Và tất nhiên Lãnh Thiên Kỳ cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay để cho cô gái này làm loạn. Còn cặp đôi Bạc Ngôn Dương và Mone thì đang phối hợp rất ăn ý mà khiêu vũ, giữa họ không hề xảy ra bất kì xung đột gì.
Shizuka ngồi cạnh bàn, cầm ly rượu uống cạn rồi sải bước đi ra ban công hóng mát. Ngoài ban công gió thổi từng đợt làm cho cô bất giác thấy hơi lạnh. Nhưng cũng chính lúc đó cô lại có cảm giác như có gì đó được nhẹ nhàng khoác lên vai cô từ phía sau. Quay người lại, trước mắt cô là 1 người đàn ông cao lớn, khuôn mắt cương nghị, điển trai. Thì ra người đàn ông này đã khoác áo véc lên người cô, và hắn chính là Phan Đình Hạo. Shizuka vừa đưa tay muốn lấy chiếc áo ra thì Phan Đình Hạo đã nhanh tay chặn lai. Giọng nói trầm thấp cũng không kém lạnh lùng vang lên:
- "Ngoài đây khá lạnh, cô không muốn bị ốm chứ?"
- "Đa tạ lòng tốt của Phan tổng, sức đề kháng của tôi tương đối tốt, không hề dễ bị ốm." - Shizuka nhíu mày, lạnh lùng lên tiếng. Cô dừng lại 1 chút quan sát Phan Đình Hạo rồi dứt khoác lấy chiếc áo véc xuống đưa cho hắn: " Phan tổng, nếu như tôi không lầm đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt phải không?"
- "Cho nên?" - Phan Đình Anh cầm lấy áo, nhướng mày tỏ ý kêu cô nói tiếp.
- "Cho nên tôi cho rằng chúng ta còn chưa thân tới mức để anh quan tâm tới vấn đề sức khỏe của tôi." - Nói rồi cô quay người đi vào phía trong.
Phan Đình Hạo hơi nhếch khóe môi, như cười như không. Một người đàn ông đứng ở ban công, 1 tay cầm áo véc khoác lên vai, 1 tay cắm sâu vào túi quần, trên cổ áo, cà vạt đã được nới lỏng, cúc áo trên cùng cũng đã được mở ra. Một người phụ nữ đang rời khỏi ban công, tóc cô cũng lay động theo gió. Khung cảnh đó đã tạo nên 1 bức tranh đẹp đẽ, sinh động có một không hai, tuyệt đối là đặc sắc.
Lúc Shizuka đi vào, cũng chính là lúc điệu nhạc kết thúc, bài nhảy của họ cũng dừng lại ở động tác người phụ nữ ngả người ra phía sau và người đàn ông đỡ lấy họ, rồi sau đó kéo họ vào lòng. Chính vì thế lại càng tạo điều kiện cho 2 cô gái nào đó có cơ hội chỉnh 2 người đàn ông vô tội nào đó. Các cô đều đồng loạt trở tay dùng sức véo thật mạnh vào cánh tay của Lãnh Thiên Kỳ và Cao Quý Thần. Khiến cho 2 người bọn hắn đau đến nhíu mày nhưng lại phải kiềm chế không kêu lên. Nhưng xem kìa, 2 cô gái này lại tỏ vẻ điềm nhiên như không có điều gì xảy ra. 3 người các cô Luka, Ahim, Mone cùng làm động tác chào rồi quay người rời khỏi sàn nhảy. Tất nhiên 1 màn này không thể thoát khỏi ánh mắt của Eri đang ngồi phía bàn tiệc.
- "Ahim, Luka, hai người quả là bạn tốt của mình!" - Eri phấn khởi chạy tới lôi kéo tay bạn của mình reo hò.
- "Đã xảy ra chuyện gì vậy?" - Mone nhìn Shizuka tò mò hỏi.
- "Đơn giản là có 2 người không may bị họ chỉnh đốn!" - Shizuka nhìn Mone trả lời.
- "Hả? Ý cậu là Lãnh Thiên Kỳ và Cao Quý Thần đó sao?"
Nhìn thấy Shizuka gật đầu, Mone chỉ có thể chân thành gửi 1 ánh mắt thương hại đến 2 người kia đang đứng cách đó không xa. Bị 2 gia hỏa này chỉnh thì họ thật quá xui xẻo rồi.
- "Này trò hay vẫn còn chưa kết thúc nha!" - Eri nháy mắt nói với 4 người. Eri bí bí ẩn ẩn làm cho 3 người Ahim, Luka, Mone đặt 1 dấu hỏi to đùng trong đầu.
Còn Shizuka đã nhạy bén phát hiện 5 ly rượu trong tay của 5 người đàn ông kia có vấn đề:
- "Eri, cậu cho gì vào rượu của họ?"
- "Quả là Shizuka, mình tự hỏi còn có gì có thể qua mắt cậu không? Trong đó cũng không có gì nhiều, mình chỉ cho thêm ngũ vị thôi. Đó là muối, đường, tiêu, ớt và mù tạt. Đảm bảo họ sẽ nhớ vị rượu này cả đời. Ha ha".
- "Cậu còn có thể ác hơn không hả nha đầu?" - Luka dí đầu Eri tinh nghịch hỏi. Xong cả 3 người cùng phá lên cười. Shizuka cũng chỉ có thể lắc đầu, và Mone thì không ngừng mặc niệm 5 cái dạ dày vô phước kia.
Vốn dĩ rượu vị nồng, nên 5 người đàn ông này không hề phát hiện ra rượu của họ đã bị giở trò. Sau khi cầm lên uống cạn 1 hơi cùng với 1 vị giám đốc nào đó, thì họ mới có cảm giác xuống địa ngục. Một mùi vị khó chịu đến không thể khó chịu hơn sộc lên mũi của họ. Họ nắm chặt tay gồng mình cố chịu, đợi khi vị giám đốc đó rời khỏi mới vội vàng cầm ly nước lọc lên uống ừng ực để xua đi cái mùi vị chết người trong miệng. Không cần nói cũng biết, kẻ to gan dám giở trò với họ không phải mấy cô gái đáng chết đó thì còn có ai nữa. Quay mặt nhìn về phía 5 người Shizuka thì mới phát hiện các cô đã chuồn êm tới cửa.
- "Mấy cô gái đáng chết! Đi!" - Bạc Ngôn Dương khẽ hừ. 5 người liếc nhìn nha rồi sải chân bước nhanh về phía cửa hòng đuổi theo 5 cô gái đó. Nhưng thật không may vì khi họ đuổi ra đến nơi đậu xe thì 5 cô đã rời khỏi rồi.
- "Chết tiệt!" - Phan Đình Hạo giận dữ đá mạnh vào cái ghế gỗ dài gần đó khiến nó bị gẫy làm đôi.
- "Bùi Vân Hiên!" - Lãnh Thiên Kỳ gầm lên.
- "Hả? Các cậu như vậy là sao? Mình cũng là người bị hại mà!" - Bùi Vân Hiên khi nhìn thấy sát ý trong mắt 4 người kia thì tỏ vẻ vô tội.
- "Chết tiệt! Nếu không phải cậu chọc tức cái cô Eri kia, thì họ sẽ chỉnh đến chúng tôi sao?" - Cao Quý Thần bẻ tay răng rắc, phông mang trợn mắt gằn giọng.
- "Nên biết chúng tôi là lần đầu tiên gặp mặt mấy cô gái đó. Ngàn vạn lần lại không ngờ vì cậu mà chúng tôi bị xử oan. Hết bị dẫm chân, véo tay thì lại bị cái thứ rượu kinh khủng kia khiến cho chết đi sống lại! Cậu nói, không hỏi tội cậu thì hỏi ai? Hử?" - Lãnh Thiên Kỳ bẻ tay răng rắc, từng bước đi về phía Bùi Vân Hiên, gằn từng chữ một.
- "Đánh hắn!" - Bạc Ngôn Dương nghiến răng. Thế là tại bãi xe, 5 người đàn ông cao cao tại thượng kia xảy ra 1 trận xung đột. Và tất nhiên khung cảnh náo loạn này đã được các vệ sĩ họ mang theo che lại 1 cách hoàn hảo nên không ai biết được.
Còn 5 cô gái kia, sự thật chỉ có 1 là trên đường về nhà, Eri, Luka và Ahim rôm rả nói cười, kể lại chiến công hiển hách của họ cho Bạch Linh, Bạch Hoa và Bạch Tuyết nghe, khiến cho 3 cô cười đến đứt ruột. Còn Shizuka và Mone chỉ có thể âm thầm kêu khổ cho đôi tai và cái đầu của họ không ngừng.
---------- Như Song ----------
- "Đúng vậy a! Thật ngại quá!" - Ahim tiếp tục chưng cái bộ mặt vô tội đó. Dười chân cô lại bắt đầu làm loạn, liên tiếp dẫm mạnh vào chân Cao Quý Thần. Còn Cao Quý Thần chỉ có thể cười khổ và mong sao bản nhạc mau chóng kết thúc.
Và phía bên Lãnh Thiên Kỳ và Luka cũng không khá hơn là mấy. Luka cũng cố tính dẫm lên chân của Lãnh Thiên Kỳ hết lần này đến lần khác. Và trong lòng cô thầm đem mười mấy đời tổ tông của 5 người đàn ông Ngũ đại tài phiệt này ra chửi, chỉ hận không thể chửi đủ là đằng khác. Và tất nhiên Lãnh Thiên Kỳ cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay để cho cô gái này làm loạn. Còn cặp đôi Bạc Ngôn Dương và Mone thì đang phối hợp rất ăn ý mà khiêu vũ, giữa họ không hề xảy ra bất kì xung đột gì.
Shizuka ngồi cạnh bàn, cầm ly rượu uống cạn rồi sải bước đi ra ban công hóng mát. Ngoài ban công gió thổi từng đợt làm cho cô bất giác thấy hơi lạnh. Nhưng cũng chính lúc đó cô lại có cảm giác như có gì đó được nhẹ nhàng khoác lên vai cô từ phía sau. Quay người lại, trước mắt cô là 1 người đàn ông cao lớn, khuôn mắt cương nghị, điển trai. Thì ra người đàn ông này đã khoác áo véc lên người cô, và hắn chính là Phan Đình Hạo. Shizuka vừa đưa tay muốn lấy chiếc áo ra thì Phan Đình Hạo đã nhanh tay chặn lai. Giọng nói trầm thấp cũng không kém lạnh lùng vang lên:
- "Ngoài đây khá lạnh, cô không muốn bị ốm chứ?"
- "Đa tạ lòng tốt của Phan tổng, sức đề kháng của tôi tương đối tốt, không hề dễ bị ốm." - Shizuka nhíu mày, lạnh lùng lên tiếng. Cô dừng lại 1 chút quan sát Phan Đình Hạo rồi dứt khoác lấy chiếc áo véc xuống đưa cho hắn: " Phan tổng, nếu như tôi không lầm đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt phải không?"
- "Cho nên?" - Phan Đình Anh cầm lấy áo, nhướng mày tỏ ý kêu cô nói tiếp.
- "Cho nên tôi cho rằng chúng ta còn chưa thân tới mức để anh quan tâm tới vấn đề sức khỏe của tôi." - Nói rồi cô quay người đi vào phía trong.
Phan Đình Hạo hơi nhếch khóe môi, như cười như không. Một người đàn ông đứng ở ban công, 1 tay cầm áo véc khoác lên vai, 1 tay cắm sâu vào túi quần, trên cổ áo, cà vạt đã được nới lỏng, cúc áo trên cùng cũng đã được mở ra. Một người phụ nữ đang rời khỏi ban công, tóc cô cũng lay động theo gió. Khung cảnh đó đã tạo nên 1 bức tranh đẹp đẽ, sinh động có một không hai, tuyệt đối là đặc sắc.
Lúc Shizuka đi vào, cũng chính là lúc điệu nhạc kết thúc, bài nhảy của họ cũng dừng lại ở động tác người phụ nữ ngả người ra phía sau và người đàn ông đỡ lấy họ, rồi sau đó kéo họ vào lòng. Chính vì thế lại càng tạo điều kiện cho 2 cô gái nào đó có cơ hội chỉnh 2 người đàn ông vô tội nào đó. Các cô đều đồng loạt trở tay dùng sức véo thật mạnh vào cánh tay của Lãnh Thiên Kỳ và Cao Quý Thần. Khiến cho 2 người bọn hắn đau đến nhíu mày nhưng lại phải kiềm chế không kêu lên. Nhưng xem kìa, 2 cô gái này lại tỏ vẻ điềm nhiên như không có điều gì xảy ra. 3 người các cô Luka, Ahim, Mone cùng làm động tác chào rồi quay người rời khỏi sàn nhảy. Tất nhiên 1 màn này không thể thoát khỏi ánh mắt của Eri đang ngồi phía bàn tiệc.
- "Ahim, Luka, hai người quả là bạn tốt của mình!" - Eri phấn khởi chạy tới lôi kéo tay bạn của mình reo hò.
- "Đã xảy ra chuyện gì vậy?" - Mone nhìn Shizuka tò mò hỏi.
- "Đơn giản là có 2 người không may bị họ chỉnh đốn!" - Shizuka nhìn Mone trả lời.
- "Hả? Ý cậu là Lãnh Thiên Kỳ và Cao Quý Thần đó sao?"
Nhìn thấy Shizuka gật đầu, Mone chỉ có thể chân thành gửi 1 ánh mắt thương hại đến 2 người kia đang đứng cách đó không xa. Bị 2 gia hỏa này chỉnh thì họ thật quá xui xẻo rồi.
- "Này trò hay vẫn còn chưa kết thúc nha!" - Eri nháy mắt nói với 4 người. Eri bí bí ẩn ẩn làm cho 3 người Ahim, Luka, Mone đặt 1 dấu hỏi to đùng trong đầu.
Còn Shizuka đã nhạy bén phát hiện 5 ly rượu trong tay của 5 người đàn ông kia có vấn đề:
- "Eri, cậu cho gì vào rượu của họ?"
- "Quả là Shizuka, mình tự hỏi còn có gì có thể qua mắt cậu không? Trong đó cũng không có gì nhiều, mình chỉ cho thêm ngũ vị thôi. Đó là muối, đường, tiêu, ớt và mù tạt. Đảm bảo họ sẽ nhớ vị rượu này cả đời. Ha ha".
- "Cậu còn có thể ác hơn không hả nha đầu?" - Luka dí đầu Eri tinh nghịch hỏi. Xong cả 3 người cùng phá lên cười. Shizuka cũng chỉ có thể lắc đầu, và Mone thì không ngừng mặc niệm 5 cái dạ dày vô phước kia.
Vốn dĩ rượu vị nồng, nên 5 người đàn ông này không hề phát hiện ra rượu của họ đã bị giở trò. Sau khi cầm lên uống cạn 1 hơi cùng với 1 vị giám đốc nào đó, thì họ mới có cảm giác xuống địa ngục. Một mùi vị khó chịu đến không thể khó chịu hơn sộc lên mũi của họ. Họ nắm chặt tay gồng mình cố chịu, đợi khi vị giám đốc đó rời khỏi mới vội vàng cầm ly nước lọc lên uống ừng ực để xua đi cái mùi vị chết người trong miệng. Không cần nói cũng biết, kẻ to gan dám giở trò với họ không phải mấy cô gái đáng chết đó thì còn có ai nữa. Quay mặt nhìn về phía 5 người Shizuka thì mới phát hiện các cô đã chuồn êm tới cửa.
- "Mấy cô gái đáng chết! Đi!" - Bạc Ngôn Dương khẽ hừ. 5 người liếc nhìn nha rồi sải chân bước nhanh về phía cửa hòng đuổi theo 5 cô gái đó. Nhưng thật không may vì khi họ đuổi ra đến nơi đậu xe thì 5 cô đã rời khỏi rồi.
- "Chết tiệt!" - Phan Đình Hạo giận dữ đá mạnh vào cái ghế gỗ dài gần đó khiến nó bị gẫy làm đôi.
- "Bùi Vân Hiên!" - Lãnh Thiên Kỳ gầm lên.
- "Hả? Các cậu như vậy là sao? Mình cũng là người bị hại mà!" - Bùi Vân Hiên khi nhìn thấy sát ý trong mắt 4 người kia thì tỏ vẻ vô tội.
- "Chết tiệt! Nếu không phải cậu chọc tức cái cô Eri kia, thì họ sẽ chỉnh đến chúng tôi sao?" - Cao Quý Thần bẻ tay răng rắc, phông mang trợn mắt gằn giọng.
- "Nên biết chúng tôi là lần đầu tiên gặp mặt mấy cô gái đó. Ngàn vạn lần lại không ngờ vì cậu mà chúng tôi bị xử oan. Hết bị dẫm chân, véo tay thì lại bị cái thứ rượu kinh khủng kia khiến cho chết đi sống lại! Cậu nói, không hỏi tội cậu thì hỏi ai? Hử?" - Lãnh Thiên Kỳ bẻ tay răng rắc, từng bước đi về phía Bùi Vân Hiên, gằn từng chữ một.
- "Đánh hắn!" - Bạc Ngôn Dương nghiến răng. Thế là tại bãi xe, 5 người đàn ông cao cao tại thượng kia xảy ra 1 trận xung đột. Và tất nhiên khung cảnh náo loạn này đã được các vệ sĩ họ mang theo che lại 1 cách hoàn hảo nên không ai biết được.
Còn 5 cô gái kia, sự thật chỉ có 1 là trên đường về nhà, Eri, Luka và Ahim rôm rả nói cười, kể lại chiến công hiển hách của họ cho Bạch Linh, Bạch Hoa và Bạch Tuyết nghe, khiến cho 3 cô cười đến đứt ruột. Còn Shizuka và Mone chỉ có thể âm thầm kêu khổ cho đôi tai và cái đầu của họ không ngừng.
---------- Như Song ----------
/72
|