Ngọt thê động lòng người, bá đạo tổng giám đốc hảo tình thâm
Chương 39: Cậu có thể cho cô ấy cái gì?
/84
|
Chương 39: Cậu có thể cho cô ấy cái gì?
Edit: Phạm Mai
"Tự tôi có chừng mực!" Vừa nhắc tới chuyện này, giọng nói Đường Diệc Đình không khỏi có chút bực bội, "Tóm lại, về sau cậu mà nhìn thấy cô ấy, cách càng xa càng tốt!"
"Nếu như tớ không làm vậy?" Hai tay Thẩm Thiên Minh vòng ngực, bên khóe miệng quyến rũ thoáng cái khiêu khích, "Tớ nghĩ cưới cô ấy, trong nhà không có vấn đề, còn cậu, có thể cho cô ấy cái gì?"
Đường Diệc Đình dựa ghế sô pha, móc ra một điếu thuốc nhen nhóm, ngọn lửa đỏ hồng, nhè nhẹ từ giữa ngón tay lan tràn, hắn hít nhẹ một hơi, sương mù lượn lờ xuống, vốn là gương mặt tuấn tú thanh cao, tại thời khắc này, tựa hồ dính vào vài tia tang thương.
Ước chừng mấy giây sau, hắn mới sâu kín phun ra ba chữ, "Mạng của tôi!"
...
******
Đài truyền hình BGH, nằm ngay trên đường lớn thành phố, kiến trúc sáu mươi ba tầng, khí thế phi phàm, khiến nó vừa được xây dựng, được nhân dân thành phố A thân mật gọi là "Lục tam đại hạ" .
Lý Nguyên Y đứng ở trước cửa xoay, khẽ dừng bước.
Đã đến gần thời gian đi làm, công nhân viên đài truyền hình, tốp năm tốp ba, rối rít tràn vào cửa.
Hôm nay là ngày đầu tiên cô đến đài truyền hình trình diện, tâm tình tự nhiên là kích động vạn phần . Giương cao đồng hồ trên tay, tám giờ năm mươi phút, khoảng cách thời gian hẹn của cô cùng Tổng giám Lucy đài truyền hình nhanh đến , Lý Nguyên Y thở một hơi thật dài, lúc này mới ưu nhã thong dong đi vào.
Đến phòng làm việc Lucy, không lường được, lại gặp được người quen cũ ở đây.
Cô gái nhỏ vừa thấy được cô, giữa lông mày không che dấu được sự hưng phấn.
"Tiểu Lạc, sao em lại tới đây?" Tiểu Lạc là trợ lý của cô ở TGN, ở chỗ này nhìn thấy cô ấy, thật sự làm cho Lý Nguyên Y cảm thấy phi thường ngoài ý muốn, nhưng nội tâm là vui sướng.
"Em tới làm trợ lý cho chị nha, là Lucy để cho em tới đó. Chị Y, thật tốt quá, chị rời đi mấy ngày nay, em thương tâm muốn chết." Tiểu Lạc nói là lời thật, dù sao thời điểm Lý Nguyên Y làm chủ của cô, đối với cô là cực kỳ chiếu cố.
"Lucy, không nghĩ tới BGH lại cho tôi ngạc nhiên mừng rỡ như vậy, thật cám ơn ." Trong con mắt hạnh trong suốt Lý Nguyên Y, rất nhanh liền dính vào thoáng cái cảm kích.
Lucy khẽ mỉm cười, hết sức quan tâm nói một câu: "Lý chủ bá là nhân tài mà chúng tôi hướng tới, những thứ này tất nhiên là phải suy tính. Tôi đưa hai vị đi tham quan một chút."
"Tốt, làm phiền." Lý Nguyên Y gật đầu, mang theo Tiểu Lạc đi theo đằng sau Lucy.
Đài truyền hình rất lớn, đi hết một vòng, không sai biệt lắm đã 11 giờ, lúc này Lucy mới đưa cô lên lầu sáu mươi hai.
Đi đến trước một gian phòng làm việc xa hoa, Lucy đẩy cửa ra, quay đầu hướng Lý Nguyên Y cười nói: "Lý chủ bá, đây là phòng làm việc của cô."
Lý Nguyên Y còn chưa kịp trả lời, Tiểu Lạc trời sinh tính hoạt bát liền cảm thán, "Oa tắc, chị Y, so sánh với TGN thì ở đây khí phái hơn nhiều."
"A - -" Lý Nguyên Y khẽ cười một tiếng, quay đầu lại nhìn về phía Lucy, ngữ mang nghi hoặc, "Tôi chỉ là một chủ bá, dùng gian phòng làm việc lớn như vậy, tựa hồ không tốt lắm đâu? Hơn nữa từ trên tầng 50 đều là cấp cao, cho nên..."
"Lý chủ bá không cần lo ngại, 50 tầng ở trên đúng là đều là cấp cao, nhưng từ tầng 60 trở lên, ngoại trừ tầng chót tổng giám đốc xử lý, tất cả phòng khác đều là trống không, không sử dụng, chẳng phải hết sức lãng phí sao? Lại nói cô phụ trách chuyên mục ( đại nhân vật ước hẹn ), tất cả nhân viên làm việc cũng sẽ ở tầng này, yên tâm."
"Vậy cũng tốt." Nghe Lucy giải thích, mặc dù trong lòng Lý Nguyên Y mơ hồ cảm thấy kỳ quái, cũng không tiếp tục phản bác. Đã tới rồi thì cứ an tâm đi, làm xong tiết mục là trọng yếu nhất, những thứ khác, cô không muốn.
Sau khi Lucy rời đi, rất nhanh Lý Nguyên Y liền đi vào trạng thái làm việc, lại không biết rằng, nhất cử nhất động lúc này của mình, đều bị người nào đó xem ở đáy mắt.
Phòng làm việc tầng trên cao nhất của tổng giám đốc, người đàn ông ưu nhã dựa ghế sô pha, nhìn chằm chằm gương mặt trên màn hình điện thoại khi thì ngẫu nhiên nhíu mày, ngẫu nhiên cười nhẹ, trong đôi mắt thâm thúy, lặng lẽ xẹt qua thoáng ánh sáng nhạt, đó là một loại thâm tình lưu luyến đến tận cùng….
- - - - - -
/84
|