Chương 8.2: Bôi thuốc cho cô
Vừa rồi trong lúc vệ sĩ hai phe giằng cô, cô bị vệ sĩ của Mạnh Nhất Hàng đâm thêm một dao vào sau lưng, suýt chút nữa thì đâm vào tim làm cô có cảm giác như mình sắp chết, loại cảm giác đó quá kinh khủng, kinh khủng đến nỗi khiến cô nghẹt thở.
Vậy nên vào khoảnh khắc ấy, trong lòng cô đã quyết định, chỉ cần Trạm Vạn Hoàng cứu cô ra, cô sẽ đồng ý với điều kiện anh nói với cô sáng nay là làm bạn tình của anh ta.
"Két ——" một tiếng, chiếc xe thể thao phanh gấp rồi ngừng lại.
Hòa Mộc không hề đề phòng, đầu cô bị đụng vào kính chắn gió, đau đến nỗi cô dùng ánh mắt oán hận nhìn tác giả của chuyện này Trạm Vạn Hoàng. Nhưng không ngờ cô lại bị xoáy thẳng vào đôi con ngươi đen nhánh của anh.
Hai con ngươi của anh giống như một vòng xoáy màu đen lớn cuồn cuộn sóng ngầm, cái nhìn đó khiến cô choáng váng.
Cho đến khi cảm giác đau đớn từ áo lót phía sau truyền tới, cô mới giật mình bừng tỉnh, vội vàng rời tầm mắt, chỉ thấy Trạm Vạn Hoàng mặt đầy chán ghét đang nhìn chằm chằm vào lưng cô.
"Tự lau sạch đi, đừng có làm bẩn xe của tôi!" Vừa nói, Trạm Vạn Hoàng chậm rãi lấy ra một chiếc khăn tay thêu hoa, lau sạch từng ngón tay dính máu, sau đó mới lấy từ ngăn đựng đồ ra một hộp thuốc nhỏ ném tới trước mặt Hòa Mộc.
Hòa Mộc nhận lấy hộp thuốc, nói một tiếng 'Cảm ơn'. Có điều bây giờ tạm thời cô không biết nên xử lý vết thương sau lưng mình như thế nào, với cũng không với tới, nhìn cũng không nhìn được...
Trạm Vạn Hoàng thấy cô không có động tĩnh gì, nhíu mày một cái bèn ấn một cái nút cạnh cửa, chiếc xe thể thao vốn là loại mui trần từ từ đóng lại, không khí đột nhiên cô đọng lại trong không gian nhỏ, dần dần nóng lên.
"Còn chưa làm sao? !" Trạm Vạn Hoàng không hài lòng nói.
Hòa Mộc nghe vậy thì giật mình, thấy anh khóa xe thể thao lại, hơn nữa anh còn tăng nhiệt độ trong xe, cộng với lời giục giã bây giờ của anh, Hòa Mộc cho là anh muốn cô chủ động phục vụ anh.
Hiện tại lưng cô rất đau, nhưng cô cũng cố kìm nén, hơn nữa còn quyết định tối nay nhất định phải phục vụ anh thật tốt, bởi vì vừa rồi khi cô mới nói đồng ý với yêu cầu của anh, anh không đáp lại, cô không nhìn thấu được tâm tư anh, cho nên tối nay cô nhất định phải thể hiện thật tốt!
Cô đặt hộp y tế qua một bên, sau đó quay người muốn ôm Trạm Vạn Hoàng, lại bị Trạm Vạn Hoàng lấy tay đè đầu vai xuống. Hòa Mộc liền dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn anh.
Chẳng phải bảo cô bắt đầu phục vụ anh sao? Bây giờ cô bắt đầu rồi đây, sao anh lại ngăn cản cô?
"Cô làm gì đấy?" Trạm Vạn Hoàng không vui nói.
Hòa Mộc mỉm cười cười một tiếng, "Phục vụ anh Trạm—— "
Lông mày Trạm Vạn Hoàng nhướng lên, kéo Hòa Mộc từ trên đùi xuống, vung tay ném qua một bên khiến cả cơ thể cô dựa trên ghế ngồi.
Khi anh nhìn thấy chiếc váy voan màu trắng gần như bị nhuộm đỏ hoàn toàn, anh thô bạo kéo nó xuống.
Đau đến nỗi Hòa Mộc kêu thành tiếng, nũng nịu nói: "Anh Trạm, nhẹ nhàng một chút đi..."
Khi Trạm Vạn Hoàng nhìn thấy tấm lưng trắng nõn như sữa bò của người phụ nữ dưới thân có một lỗ máu dài năm phân, lông mày anh nhíu chặt. Anh kéo hộp y tế lại, hết sức thô lỗ lấy ra một một chai rượu thuốc và xé thêm một miếng bông gòn.
Trong đầu anh nhớ lại cảnh Mặc Tập bôi thuốc cho anh, đổ rượu cồn vào miếng bông y tế sau đó ấn mạnh vào vết thương ở sau lưng Hòa Mộc. Tác dụng của rượu cồn làm kích thích vết thương, đau đến nỗi Hòa Mộc muốn hét lớn, nhưng để tránh chọc giận Trạm Vạn Hoàng, cô mạnh mẽ ép tiếng hét thành tiếng rên rỉ khe khẽ.
Trạm Vạn Hoàng nghe thấy thì rất phiền não, dứt khoát đánh một cái vào cái mông người phụ nữ, lạnh lùng nói: "Kêu cái gì vậy!"
/2658
|