Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu Thư

Chương 106 - Chương 106

/146


Edit: susublue

Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ Duyên Duyên đáng yêu, cười sờ trán Duyên Duyên Duyên Duyên, đưng làm mình bị thương, lần sau nếu muốn đối phó loại người này, không cần lãng phí thể lực của mình, trực tiếp nhổ nước miếng vào nàng ta là được rồi.

Nghe hiểu ý của Thượng Quan Tây Nguyệt, Duyên Duyên gật đầu Chi chi C-K-Í-T..T...T

Nghe một người một thú nói chuyện, đầu lông mày đám người Thượng Quan Minh Tuyên không tự chủ được mà co quắp mấy lần, Nguyệt nhi, phương thức giáo dục của ngươi, thật sự quá... Quá đặc biệt .

Vũ Huyên Huyên vẫn còn ngây ngốc đứng đó, nàng tận mắt nhìn thấy Linh Hồ đẩy Thượng Quan Lâm ngã xuống đất, trán chảy máu. Nàng yên lặng ngậm miệng không nói gì, an tĩnh như người tàng hình.

A Thượng Quan Lâm nằm trên đất rốt cục cũng lên tiếng, nàng chậm rãi ngồi dậy, cảm giác cái trán hơi đau, đưa tay sờ lên trán, khi thấy tay đầy máu, rốt cục mới nhớ tới vết thương này là do con hồ ly chết tiệt kia làm, nhưng kẻ cầm đầu nhất định là Thượng Quan Tây Nguyệt, nếu không có chủ nhân ra lệnh, sao nó lại công kích nàng.

Thượng Quan Tây Nguyệt, tiện nhân nhà ngươi, ta phải chém ngươi thành từng mảnh, ngươi... A, sói Lúc nói hai chữ cuối cùng Thượng Quan Lâm đã hoàn toàn thay đổi giọng điệu.

Nhìn Thượng Quan Lâm đang tức giận mắng to, đột nhiên lộ vẻ khủng hoảng chỉ về phía trước, mấy người còn lại nhìn theo ngón tay của nàng.

Không nhìn còn tốt, nhìn rồi liền giật mình, ngay cả Thượng Quan Tây Nguyệt luôn trấn định, lúc này cũng rất phiền muộn.

Có lầm hay không, vừa rồi là bầy ma thú, hiện tại lại tới đàn sói và một vài ma thú không biết tên, vừa rồi còn có con heo mập Thượng Quan Dục làm bữa ăn cho chúng nó, nhưng bây giờ, đầu heo kia ngay cả cặn bã xót lại cũng không còn, mà bọn họ lại không nhiều người, còn mang theo Bách Lý Thần không biết võ công, muốn thắng chỉ sợ hơi khó khăn.

Nhưng những này đối với một người hiện đại như Thượng Quan Tây Nguyệt sẽ không xảy ra, tuy rằng hiện tại linh lực của nàng đã đến Hoàng Linh trung cấp, nhưng lại không có kinh nghiệm thực chiến, vừa vặn lần này nhờ đàn sói này để xem thử thực lực của mình rốt cục đã đến đâu rồi.

Tỷ tỷ Bách Lý Thần lo lắng nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt, lực công kích của đàn sói rất mạnh, đến lúc đó Nguyệt nhi sẽ khó tránh khỏi việc bị thương, Nguyệt nhi bị thương, là việc hắn không muốn nhìn thấy nhất.

Bởi vì... Nguyệt nhi bị thương, hắn cũng sẽ đau lòng...

Thượng Quan Tây Nguyệt mở con mắt nhìn, phát hiện mắt của hắn lại có cảm xúc mà mình không hiểu, nhưng lại nghĩ, nhất định là hắn lo lắng, sợ hãi đàn sói thôi.

Không sao, đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi. Thượng Quan Tây Nguyệt vỗ nhẹ tay của hắn, an ủi.

Bách Lý Thần khẽ giật mình, hai mắt sững sờ nhìn nàng, ta sẽ bảo vệ ngươi, câu nói này rất bình thường, nhưng cũng rất xa xỉ, bởi vì từ xưa tới nay chưa từng có ai lại nói một câu lay động lòng người như nàng.

Hắn biết rõ, Thượng Quan Tây Nguyệt là người mà hắn muốn đi cùng suốt cuộc đời này, một đầu kiên định không thay đổi, không oán không hối hận, sẽ không quay đầu lại.

Thượng Quan Tây Nguyệt thấy Bách Lý Thần nhìn mình chằm chằm không thèm che giấu, cảm thấy hơi ngượng ngùng, dù nói thế nào, đối với mình mà nói, Bách Lý Thần đã là một nam tử trưởng thành.

Khụ khụ Thượng Quan Tây Nguyệt hắng giọng ho một tiếng, che giấu cảm xức không được tự nhiên Ngươi theo sát ta, không cho phép chạy loạn.

Thượng Quan Minh Tuyên và Long Hạo Lăng nhìn thấy đàn sói này, cả thân thể cũng đều căng thẳng, cảnh giác nhìn bọn chúng, bảo hộ Thượng Quan Tây Nguyệt.

Nguyệt nhi, chúng ta cũng sẽ ở bên cạnh ngươi . Long Hạo Lăng nhìn chằm chằm nàng, cho nàng một lời hứa hẹn không hối hận.

Mà sau này hắn cũng thật sự làm được, cả một đời chỉ sống vì Thượng Quan Tây Nguyệt, nàng cười hắn sẽ vui vẻ, nàng khóc hắn cũng sẽ đau khổ, nhất cử nhất động của Thượng Quan Tây Nguyệt, một cái nhăn mày, một nụ cười cũng đều tác động đến cảm xúc của hắn.

Đối với hắn mà nói, nếu không có Thượng Quan Tây Nguyệt chẳng khác nào cuộc sống không có hi vọng.

Nguyệt nhi, nhất định phải coi chừng Thượng Quan Minh Tuyên trịnh trọng nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt, mặc kệ xảy ra chuyện gì, hắn tuyệt đối sẽ không để Nguyệt nhi bị thương.

Ừ Thượng Quan Tây Nguyệt gật đầu Chúng ta mãi mãi cũng không xa rời nhau.

Vũ Huyên Huyên ghen tỵ nhìn họ đối xử tốt với Thượng Quan Tây Nguyệt, vì cái gì, một phế vật có chỗ nào đáng giá để họ không rời không bỏ chứ.

Nhưng không có thời gian để Vũ Huyên Huyên suy nghĩ, đàn sói nhìn thấy bọn họn mắt liền sáng lên, chậm rãi tới gần.

Gào

Tất cả đàn sói cùng rống lên một tiếng, chấn động cả cánh rừng.

Thượng Quan Tây Nguyệt buông Duyên Duyên xuống, để nó hỗ trợ đối phó bầy sói, dù sao cũng là Thánh Thú, nhất định sẽ có chút bản lãnh.

Sau đó lấy một thanh chủy thủ chém sắt như chém bùn từ trong nhẫn Thiên Hoàng ra, Thượng Quan Tây Nguyệt khẽ quát một tiếng Giết sau đó liền dẫn đầu phóng tới một con sói gần nhất, cắt đứt cổ họng của nó dễ như trở bàn tay.

Tất cả mọi người nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt như vậy, đều ngây ngẩn cả người, ngay tại khoảnh khắc vừa rồi, cả người Thượng Quan Tây Nguyệt phát ra khí thế đứng đầu thiên hạ.

Thượng Quan Lâm cũng đang ngẩn người, nàng nhìn Thượng Quan Tây Nguyệt phát ra hào quang, đâu còn dáng vẻ phế vật ngày xưa, giống như nàng có thể làm mù tất cả mắt mọi người.

Giỏi cho Thượng Quan Tây Nguyệt, lúc trước dám giả bộ, xem thử lần này trở về ta vạch trần ngươi thế nào.

Thấy đồng bọn của mình bị sát hại, bầy sói đều phát ra tiếng kêu bi phẫn, tất cả đều hô gào nhau tiến lên vây quanh Thượng Quan Tây Nguyệt.

Thượng Quan Tây Nguyệt




/146

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status