Ngốc Tử Hoàng Hậu

Chương 7

/123


Tư Không Diệp lấy tốc độ nhanh nhất trở lại Thanh Long điện, lầm bầm một tiếng, đám nữ nhân kia thật sự là càng ngày càng hiểu được cách làm như thế nào kích thích dục vọng của mình.

Hắn ánh mắt hiềm ác nhìn thoáng qua đám nữ nhân trên giường còn đang say mộng tình, không thể tự kềm chế được. Nhanh chóng thoát mọi trói buộc trên người, tùy tiện kéo qua một nữ nhân đến, tận tình phóng thích dục vọng ẩn nhẫn bấy lâu.

Kỳ thật, nếu không phải vừa rồi hắn muộn giờ gặp Vương Tu, cũng sẽ không như vậy vội vàng mà đi, lại càng không liền ngay tức khác tật tốc chạy về. Hắn thật sự là hận cuộc sống hiện tại, hết thảy đều thân bất do kỷ, nhưng là như vậy khiến hắn thay đổi, dù sao, hiện tại quyền to không phải hắn do hắn nắm, mà là lão hồ ly đáng giận kia.

Tư Không Diệp nhìn thấy nữ nhân dưới thân vốn là đang trong cơn mộng cảnh, lại bởi vì hắn dũng mãnh mà tiếng rên rỉ phát ra càng thêm động lòng người, đáy mắt khinh bỉ so với trước đó càng thâm.

Nữ nhân đối với hắn chẳng qua là công cụ tiết dục mà thôi!

***

Sáng sớm hôm sau, một tia sáng mặt trời rực rỡ xuyên thấu qua cửa sổ tiến vào nội thất, khiến trong phòng vốn đang u ám bỗng trở nên quãng đãng.

Tiểu Đồng từ trong giấc ngủ mơ màng chậm rãi tỉnh lại, ngay khoảnh khắc mở mắt, đáy mắt xuất hiện vẻ thất vọng tràn trề.

Quả nhiên, vẫn là ở địa phương này, Vị quốc.

Chính mình còn có thể trở về sao chứ? Còn có hy vọng trở về sao chứ? Càng tự hỏi chính mình, ánh sáng hy vọng trong đáy mắt càng thêm ảm đạm. Xem ra, vở kịch này phải khai diễn rồi. Diễn cho đến khi mình có thể an toàn rút lui mới thôi.

***

Thời điểm Hoàn nhi bưng chậu rửa mặt cùng khăn mặt vào, tiện thấy tiểu thư hai mắt mở trừng nhìn giường đỉnh, mâu quang ngốc trệ, vẫn không nhúc nhích.

Hoàn nhi tự là có chút hiểu được, đột nhiên đi vào một thế giới lạ lẫm như thế này, chỉ sợ tiểu thư trong lòng không được chịu được. Nhưng dù nghĩ vậy, Hoàn nhi vẫn làm bộ như không biết gì, bưng chậu rửa mặt trực tiếp đi vào, “Tiểu thư, ngươi tỉnh nha, Hoàn nhi vừa mới rồi còn tưởng tiểu thư phải chốc nữa mới tỉnh.”

Thanh âm thanh thúy của Hoàn nhi hướng Tiểu Đồng, nàng đột nhiên nhớ tới chuyện phải diễn vai ngốc tử, giọng nói dồn dập: “Hoàn nhi, ngươi ra ngoài đóng cửa lại đi”

“Tiểu thư, vì cái gì nha?” Hoàn nhi khó hiểu, dù sao buồn một đêm, buổi sáng đến phải muốn hít thở không khí trong lành mới phải?

“Đứa ngốc, ta là có lời trọng yếu muốn nói với ngươi, ngươi cứ làm theo lời ta nói trước đã.” Tiểu Đồng oán trách nói.

“Được, tiểu thư chờ.” Hoàn nhi vừa nghe là lời trọng yếu, lại nhìn tiểu thư một bộ trịnh trọng, biểu tình thần bí khó lường, biết sự tình có thể có chuyện nghiêm trọng, vội vàng đi đóng môn song lại. Rồi sau đó thật cẩn thận đi đến bên giường. Lẳng lặng đợi nghe xem tiểu thư muốn nói gì.

“Hoàn nhi,” Tiểu Đồng tận lực phóng thích giọng điệu thấp nhất mà nói, “Ta đêm qua đã nghĩ xong nên cũng muốn cùng ngươi nói rõ sự tình.”

“Ân.” Hoàn nhi nghe vậy thật mạnh gật đầu, “Tiểu thư muốn nói gì?”

“Ta sau khi đem mọi chuyện phân tích rõ ràng, tìm được kết luận chính là tiểu thư nhà ngươi cũng chính là ta hiện tại có nguy hiểm.”

“Không thể nào.” Hoàn nhi kinh hô một tiếng, lại phát hiện chính mình phát ra thanh âm tựa hồ có chút lớn, vội vàng lấy tay che miệng mình.

“Tóm lại, ngươi nghe ta, tiểu thư nhà ngươi lần này tiến hoàng cung nhìn qua là làm hoàng hậu, phong cảnh vô hạn, thực chất chính là bị Vương gia lợi dụng mà thôi. Hơn nữa, nặng nhất phải, khi tiểu thư ngươi có chuyện, sợ là đến ngươi cũng thoát không được liên quan.” Tiểu Đồng tận lực đưa sự tình ra nghiêm túc nói, gia tăng thêm độ thuyết phục. Nhưng là, sự tình này cụ thể là cái gì, cũng chưa để lộ ra. Dù sao, loại chuyện này, nguơi biết thêm được chút nào thì ngươi càng nguy hiểm, một tiểu nha hoàn như Hoàn nhi vốn là người ngoài cuộc làm sao để nàng chịu ủy khuất được?

Quả nhiên, Tiểu Đồng lời này vừa nói ra, Hoàn nhi vẻ mặt càng khẩn trương. “Kia kia kia…… Tiểu thư, ngươi nói chúng ta nên làm sao bây giờ. Hoàn nhi trong nhà còn có một vị nãi nãi, Hoàn nhi không thể có chuyện gì được, nãi nãi còn cần Hoàn nhi buôn bán lời bạc chiếu cố nữa.” Hoàn nhi nói xong, cơ hồ nước mắt đã muốn rớt ra.

“Ngươi đừng vội,” Tiểu Đồng sắc mặt trầm ổn nói, “Kỳ thật đối với chuyện này ta đã nghĩ ra biện pháp đối phó, chính là còn cần sự phối hợp của ngươi.”

“Tiểu thư, ngươi có biện pháp gì? Nhanh nói đi. Mặc kệ muốn Hoàn nhi làm cái gì, chỉ cần có khả năng bảo trụ tánh mạng tiểu thư cùng Hoàn nhi vô ưu. Hoàn nhi nhất định toàn lực phối hợp.”

“Vậy được.” Tiểu Đồng vừa lòng gật đầu, “Ngươi lại đây nghe kỹ lời ta nói.”

Vì thế, Tiểu Đồng để Hoàn nhi gần sát chính mình một chút, ghé sát lỗ tai nàng nói cho nàng ta biết, muốn như thế như thế như vậy như vậy.

Hoàn nhi nghe được liên tục gật đầu, cũng không nói lời nào, đợi Tiểu Đồng nói hết toàn bộ.

Một phen nói xong, Hoàn nhi liền nói: “Tiểu thư, ngươi thật sự là rất thông minh, chúng ta cứ dựa theo tiểu thư nói là được.”

“Được, một khi Hoàn nhi đã đồng ý làm theo cách của ta, ta đây liền như vậy làm. Hoàn nhi,” Tiểu Đồng chính chính sắc mặt, nói: “Về sau có cơ hội chạy trốn ta nhất định sẽ mang ngươi theo, đến lúc đó, ngươi khả nguyện ý đi cùng ta không?”

“Tiểu thư, Hoàn nhi nguyện ý.” Hoàn nhi sợ đáp ứng chậm Tiểu Đồng sẽ thay đổi chủ ý vội vàng đáp lời.

“Kia, một lời đã định.” Tiểu đồng hai mắt khẩn nhìn thẳng vào mắt Hoàn nhi, sợ bỏ qua mỗi một cái biểu tình của nàng. Dù sao, nàng vẫn chưa thể hoàn toàn tín nhiệm bất kì ai được. Chính là, tình huống trước mắt, hắn chỉ có thể lựa chọn tin tưởng, cũng chỉ có nàng ta mới có thể tin tưởng được.

“Được, tiểu thư, một lời đã định.” Hoàn nhi hai mắt lóe quang, làm như đã sớm thấy được cuộc sống tương lai hạnh phúc.

Tiếp đến, Tiểu Đồng rửa mặt một phen, sau đó dùng đồ ăn sáng, tiện lại nằm trên giường một hồi. Đương nhiên, hết thảy đều là bí mật tiến hành, phòng trong môn song đóng chặt, người ngoài sao có thể biết được, vì vậy đương nhiên vẫn còn có hậu chiêu.

***

Đương lúc chính trưa, Vệ Vương gia Vệ Đan đang ở tiền thính dùng bữa, lại đột nhiên nghe được ngoài đại sảnh nháo thanh. Lập tức hỏi: “Bên ngoài phát sinh chuyện gì?”

Gã sai vặt nhanh chóng đi vào, vội vàng đáp: “Hồi Vương gia, là nha hoàn bên cạnh nhị tiểu thư Hoàn nhi đang ở bên ngoài, nói là đại sự không tốt lắm, có chuyện quan trọng bẩm cáo Vương gia.”

Đại sự không tốt lắm? Vệ Đan có chút nghi hoặc, chẳng lẽ là nha đầu kia tử?

“Một khi đã là nha hoàn bên người nhị tiểu thư, các ngươi vì cái gì không để nàng tiến vào? Để nàng ta ngoài điện như vậy đại nháo, còn ra thể thống gì nữa?” Vệ Đan thanh âm lo lắng nói, ngữ khí vẫn đủ lớn tạo hiệu quả chẩn nhiếp.

Quả nhiên, gã sai vặt nghe xong không đánh đã lạnh run, trong lòng thầm nhủ không phải là ngài vừa rồi phân phó không chuẩn bất luận kẻ nào quấy rầy sao chứ? Nhưng mà, nghĩ thì nghĩ vậy nhưng ngoài miệng lại nói: “Kia…… Vương gia ý là……”

“Vô nghĩa, đương nhiên là mau cho nàng ta vào.” Vệ Đan nghe vậy quát lớn, mấy tên hạ nhân như thế nào lại ngu ngốc đến như vậy?

“Là là, nô tài đi ngay.” Gã sai vặt một bên đáp lời một bên rất nhanh hướng cửa bước ra.


/123

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status