Ngốc Phúc Tấn

Chương 7 - Chương 2.3

/26


Ban đêm trăng lên cao, trong vườn mọi thứ đều im lặng, một tiếng mở cửa rất nhỏ vang lên.

Đi xuống đi, ở đây không cần người hầu hạ nữa.

Ban đầu khi nhìn thấy người nam nhân đẩy cửa vào, ban đầu Châu nhi sửng sốt, sau đó mặt hồng tim đập nhanh phúc thân lui ra ngoài.

Miên Dục nhìn nữ nhân ngồi ngay ngắn trong phòng khách, nàng đang chăm chú đọc quyển sách trên tay.

Hắn ho nhẹ một tiếng muốn hấp dẫn sự chú ý của nàng.

Quả nhiên nàng ngẩng đầu nhìn về phía hắn, trong mắt nàng lộ ra vẻ kinh diễm, sau đó nghi hoặc hỏi: Ngươi là ai?

Hắn hừ lạnh, Ngay cả trượng phu của mình nàng cũng không nhận ra sao?

Nghe thấy giọng nói của hắn, nàng giật mình, A, là chàng nhưng sao chàng lại... Bộ râu trên mặt hắn không còn nữa.

Qua đây, giúp ta thay quần áo. Lườm nàng một cái, hắn đi đến bên giường, ra lệnh.

... Nàng do dự một lúc, sau đó mới đứng dậy đi qua. Hôm nay nàng đã suy nghĩ cả một ngày, lần trước khi tuyển tú nàng giả vờ ngu ngốc để không bị chọn, lần này nàng cũng tính lập lại chiêu cũ, khiến cho trượng phu không có hứng thú với mình.

Phàm là nữ nhân đều muốn được trượng phu sủng ái, nhưng nàng thì không, chỉ mong sao trượng phu cách xa nàng.

Nàng đứng lên, đi được vài bước, bất ngờ ngã một cái, đụng vào cái bàn, làm đổ ấm trà trên bàn, nước trà trong ấm lập tức chảy xuống đất.

Nàng hô nhỏ một tiếng, hốt hoảng dùng ống tay áo lau bàn.

Miên Dục liếc mắt nhìn một cái, không kiên nhẫn nói, Không cần lau, để đấy ngày mai hạ nhân sẽ làm, trước qua đây giúp ta thay quần áo.

Nhưng mà... Ta đã biết. Nhìn thấy vẻ mặt không kiên nhẫn của hắn, nàng từ từ đi qua, sợ hãi cúi đầu cởi nút thắt áo ngoài của hắn, nhưng hai tay lại không ngừng run rẩy, cởi hơn nửa ngày, ngay cả một nút thắt cũng không tháo được.

Thôi, tự ta làm. Vẻ mặt hắn đăm chiêu nhìn nàng một cái, hai ba cái liền cởi áo ngoài ra, sau đó lại cởi bỏ áo dài, tự mình nằm lên giường ngủ.

Ánh nến chiếu sáng gương mặt tuấn mỹ mang theo nét quyến rũ của hắn, Hải Lăng nhìn không rời mắt.

Giờ nàng mới phát hiện da hắn rất trắng, đôi mắt hẹp kia hướng hếch lên trên, hiển nhiên là một đôi mắt đào hoa, bên dưới chiếc mũi thẳng cao là đôi môi đỏ.

Nhất thời nàng không có cách gộp người nam nhân môi hồng răng trắng, phong thái rực rỡ này cùng với nam nhân cả mặt đầy râu được.

Thấy nàng vẫn sững sờ đứng ở đó, hắn nhàn nhạt nói: Còn không qua đây ngủ?

Ta, ta...còn muốn đọc sách một lúc.

Đừng để ta nói lần thứ hai. Lần này giọng nói của hắn hoàn toàn là ra lệnh.

... Nàng cắn môi, từ từ đi đến bên giường, trong lòng biết đêm nay không thể tránh được giống như hôm qua, nàng chỉ mong tốc chiến


/26

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status