Ngốc Phúc Tấn

Chương 15 - Chương 5.1

/26


Từ hoa viên về đến phòng, Châu Nhi liền thở phì phì, sau khi đi vài bước, hai tay nàng chống hông, vẻ mặt nghiêm túc nói: Phúc tấn, người không thể cứ như vậy được.

Hải Lăng ngẩng đầu từ trong quyển sách lên, khó hiểu nhìn nàng một cái, Sao vậy, Châu Nhi?

Người là phúc tấn của phủ bối lạc, phải có uy nghiêm của phúc tấn chứ, làm sao có thể để hạ nhân khi dễ đến trên đầu người như vậy?

Chỉ là vài chuyện nhỏ mà thôi. Biết nàng ấy đang nói đến chuyện xảy ra lúc nàng đang đi dạo trong hoa viên không cẩn thận bị hạ nhân vẩy nước lên người.

Cái gì mà nhỏ? Bọn họ xem nhẹ người như vậy, căn bản là không coi người là phúc tấn! Hạ nhân trong phủ có không ít người khinh thường phúc tấn, không coi nàng là chủ nhân, ngay cả phòng bếp chuẩn bị đồ ăn cho phúc tấn cũng không phải là đồ tốt.

Vậy Châu Nhi, em muốn ta phải làm sao bây giờ? Lôi những người xem thường ta ra đánh sao? Biết Châu Nhi là bất bình thay cho mình, trong lòng nàng cũng có cảm kích, nhưng xuất thân của nàng quả thật không xứng với Miên Dục, cũng khó trách những hạ nhân kia xem thường nàng.

Châu Nhi vội nói: Nhưng...Cũng không thể để cho bọn họ lấn đến trên đầu người như vậy, A Quỳ kia rõ ràng là cố tình hất nước đến người, người ít nhất cũng phải tránh mắng nàng ta một trận mới đúng! Người lại dễ nói chuyện như thế này, sau này hạ nhân trong phủ tất cả đều sẽ trèo lên đầu người.

Hải Lăng đặt sách trong tay xuống, trầm ngâm rồi nói: Ta nghĩ nàng ấy chắc không phải cố ý, ta thấy nàng ấy hình như có tâm sự nên mới không cẩn thận hất nước vào ta. Châu Nhi, không bằng em thay ta đi hỏi xem có phải nàng ấy gặp chuyện gì hay không, rồi quay về nói cho ta biết.

Cái gì? Phúc tấn, nàng ta rõ ràng là cố ý...

Nàng bình tĩnh nhìn Châu Nhi, Châu Nhi, ngay cả em cũng không nghe ta sai bảo sao?

Nghe vậy, Châu Nhi nhịn xuống lời sắp nói ra, sửa lại, Không có, nô tỳ không dám. Lúc này mới không tình nguyện rời khỏi phòng ngủ.

Không lâu sau Châu Nhi liền quay về.

Phúc tấn, thì ra là trong nhà A Quỳ có chuyện, phụ thân của nàng ấy ngã gãy chân, không có tiền mua thuốc, cho nên nàng ấy mới phiền não như vậy. Phúc tấn thật sự là giỏi quan sát, quả nhiên là có chuyện.

Em đi nói với tổng quản lấy một ít tiền, để cho nàng ấy mua thuốc cho phụ thân.

A, nhưng mà bên tổng quản...

Hải Lăng khẽ cười, nói: Em cứ nói với ông ấy là ta sai, tốt xấu gì ta cũng là phúc tấn của phủ bối lạc, ông ấy ít nhiều cũng nghe ta nói, nếu như ông ấy không nghe, vậy thì chờ đến lúc bối




/26

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status