Chương 108. Cùng nhau đón năm mới
Editor: Quỳnh Nguyễn
Nghỉ đông, Tiểu Thỏ ở nhà bắt đầu không có việc gì.
Thấy năm 2002 sắp qua đi, lúc tết năm 2003 sắp đến, mẹ Tiểu Thỏ bị điều động đi nội khoa tim mạch.
Đau buồn nhất là, mấy ngày nay còn có vài người bệnh nặng yêu cầu tiến hành giải phẫu.
Khi cả nước thống nhất nghỉ chúc mừng năm mới, các bác sĩ lại phải tiếp tục kiên trì ở trên cương vị, dù sao cũng là mạng sống một đám người, các bác sĩ nếu như đều đón năm mới, vậy thì phải có rất nhiều người bệnh qua không được năm mới rồi.
Lúc mẹ Tiểu Thỏ về nhà thu dọn quần áo, có chút thật xin lỗi nhìn Tiểu Thỏ nói: " Năm nay lúc đón giao thừa có vài ca giải phẫu a, thật xin lỗi, thỏ thỏ, năm nay mẹ không thể cùng con đón giao thừa rồi..."
" Vâng...." Tiểu Thỏ cúi đầu, cũng không nói chuyện, chính là nhẹ nhàng mà lên tiếng.
Mẹ Tiểu Thỏ nhìn cả người cô toả ra hơi thở cô đơn, nhịn không được thở dài một hơi, đưa tay sờ sờ đầu cô nói:" Thực xin lỗi, thỏ thỏ,..... Nhưng mà mẹ có nói qua với mẹ Trình Chi Ngôn, năm nay cho con cùng đi theo bọn hoj về nhà ông bà đón năm mới, để một mình con ở nhà mẹ cũng lo lắng...."
Mẹ Tiểu Thỏ còn chưa nói xong, Tiểu Thỏ đã ngẩng đầu lên, đôi mắt trong suốt lóe ra ánh sáng lấp lánh, vui mừng hỏi: " Thật vậy chăng?"
"..."
" Năm nay con thật sự có thể cùng anh nước chanh đón năm mới sao?" Trên mặt Tiểu Thỏ không chút nào che dấu vui sướng.
" Thỏ thỏ..." Mẹ Tiểu Thỏ đầu đầy vạch đen nhìn cô nói: " Không phải con mới vừa rất đau lòng à, tại sao lập tức liền trở nên vui vẻ như vậy, con cho mẹ chuẩn bị tâm lý một chút a...."
" Ha ha...." Tiểu Thỏ cười đến mức miệng không ngậm lại được, cô đưa tay ôm chầm cổ mẹ mình, ở trên mặt bà dùng lực hôn một cái, sau đó vui vẻ nói: " Con lần đầu tiên cùng anh nước chanh đón năm mới a!"
Nhiều ... Năm thế này, tuy rằng hai nhà bình thường là hàng xóm, nhưng mà lúc đón năm mới, cũng là mỗi người trở về mỗi quê nhà, mỗi người tìm ông nội bà nội, Tiểu Thỏ còn chưa từng cùng Trình Chi Ngôn đón năm mới.
" Được rồi, được rồi, xem con vui vẻ." Mẹ Tiểu Thỏ vẻ mặt ghét bỏ nhìn cô nói: " Thật sự là con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, con xem con còn chưa gả cũng đã điên cuồng muốn đi theo chồng tương lai."
" Mẹ...." Tiểu Thỏ bị bà nói nhất thời có chút xấu hổ.
" Nhưng mà như vậy, mẹ cũng không lo lắng rồi....." Mẹ Tiểu Thỏ thở dài một hơi, đưa tay sờ sờ đầu cô nói khẽ: " Trình Chi Ngôn là đứa bé ngoan, có nó chăm sóc con mẹ cũng yên tâm."
" Vâng!" Tiểu Thỏ cực kỳ hứng thú hướng mẹ mình gật gật đầu.
Chiều ba mươi hôm đó, cha mẹ Trình Chi Ngôn cũng đã thu dọn xong đồ đạc chuẩn bị mang theo Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ về với ông bà.
Mẹ Tiểu Thỏ bởi vì còn ở trong bệnh viện, không kịp tạm biệt với Tiểu Thỏ, liền đơn giản gọi điện thoại cho mẹ Trình Chi Ngôn, ở trong điện thoại nói với Tiểu Thỏ bảo cô ngoan ngoãn phải nghe lời, đi quê Trình Chi Ngôn nhất định phải biết lễ phép phải chào hỏi mọi người.
Thao thao bất tuyệt dặn dò một phen như vậy, lúc này mẹ Tiểu Thỏ mới lo lắng cúp điện thoại.
Ai..... Lúc này, nếu cha Tiểu Thỏ còn sống thì tốt rồi, như vậy bà cũng không cần vất vả như vậy, ít nhiều có thể thoải mái một chút.
/1433
|