Năm 2004, trong đêm, một đôi tình nhân ngồi bên nhau.
Cô gái đột nhiên vui mừng reo lên: “Anh nhìn xem, hoa quỳnh nở rồi này”.
Chàng trai nhìn theo hướng tay cô gái chỉ, quả nhiên, chậu hoa quỳnh trên bậu cửa sổ đang bung nở, từng lớp, từng lớp cánh xòe ra mềm mại vô cùng, cánh hoa như tỏa ra thứ ánh sáng bạc dưới khúc xạ của ánh đèn điện rất đỗi xinh đẹp.
Chàng trai khẽ thở dài: “Hoa quỳnh nở rồi, vậy Vi Đà Bồ Tát chắc chắn ở quanh đây…”.
Cô gái tò mò hỏi: “Tại sao lại thế?”.
“Em chưa từng nghe câu nói này à?”. Chàng trai chậm rãi đọc: “Hoa quỳnh xuất hiện, chỉ vì Vi Đà”.
Cô gái cảm thấy thích thú: “Nói như thế nghĩa là có điển cố?”.
“Hoa quỳnh có tên khác là hoa Vi Đà. Có người nói rất nhiều, rất nhiều năm trước…”.
Năm ngàn năm đã trôi qua.
Hoa quỳnh tàn lụi, chỉ vì Vi Đà.
HẾT
Cô gái đột nhiên vui mừng reo lên: “Anh nhìn xem, hoa quỳnh nở rồi này”.
Chàng trai nhìn theo hướng tay cô gái chỉ, quả nhiên, chậu hoa quỳnh trên bậu cửa sổ đang bung nở, từng lớp, từng lớp cánh xòe ra mềm mại vô cùng, cánh hoa như tỏa ra thứ ánh sáng bạc dưới khúc xạ của ánh đèn điện rất đỗi xinh đẹp.
Chàng trai khẽ thở dài: “Hoa quỳnh nở rồi, vậy Vi Đà Bồ Tát chắc chắn ở quanh đây…”.
Cô gái tò mò hỏi: “Tại sao lại thế?”.
“Em chưa từng nghe câu nói này à?”. Chàng trai chậm rãi đọc: “Hoa quỳnh xuất hiện, chỉ vì Vi Đà”.
Cô gái cảm thấy thích thú: “Nói như thế nghĩa là có điển cố?”.
“Hoa quỳnh có tên khác là hoa Vi Đà. Có người nói rất nhiều, rất nhiều năm trước…”.
Năm ngàn năm đã trôi qua.
Hoa quỳnh tàn lụi, chỉ vì Vi Đà.
HẾT
/21
|