Hạng Thiếu Tu nhìn một thoáng Trần Tinh liền đưa ra đánh giá sơ bộ.
Đứng ở trên cao nhìn xuống sẽ khác biệt hoàn toàn khi đứng ở phía dưới nhìn lên.
Cái cách nhìn này chẳng qua là một ví dụ để giải thích vì sao có người khi nhin Trần Tinh sẽ cảm thấy hắn rất nguy hiểm, có người thì lại cảm thấy Trần Tinh chỉ là quả hồng mềm.
Bào Tịnh và Trương Vũ đồng dạng đều cảm thấy Trần Tinh đáng sợ. Còn Hạng Thiếu Tu thì lại không như vậy. Đây là tại sao?
Câu hỏi này không thể giải thích một cách chính xác cho được. Cũng giống như mỗi người một ánh mắt, nhìn cùng một sự vật hiện tượng nhưng lại có cảm nhận không giống nhau như thế.
Đây cũng được gọi là trực giác hoặc là một loại thiên phú. Nó không phải có ở mỗi người.
Hạng Thiếu Tu không phải là không có loại thiên phú đối với nguy hiểm này.
Tuy nhiên, thứ nhất là Trần Tinh không lộ ra một tia địch ý gì, như vậy làm sao Hạng Thiếu Tu có thể thông qua cảm giác đó mà cảm nhận hư thực của Trần Tinh cho được?
Đồng dạng, đối với Bào Tịnh cùng Trương Vũ, Trần Tinh đều không che giấu chút nào sát ý của bản thân đối với 2 người. Như thế bọn họ có thể cảm nhận được là việc hiển nhiên.
Vả lại kiến thức vẫn là một phần không thể thiếu được, Hạng Thiếu Tu với mớ kiến thức hạn hẹp, hắn chỉ nhìn thấy một mặt để lộ ra ngoài ánh sáng của Trần Tinh là tu vi. Còn lực lượng thì Hạng Thiếu Tu hoàn toàn không biết gì. Thử hỏi đánh giá sai đối thủ là một việc không thể tránh khỏi.
Và như thế, Trần Tinh trong mắt Hạng Thiếu Tu chỉ là một tên tiểu bạch kiểm, một quả hồng mềm như thế.
Bào Tịnh thấy Hạng Thiếu Tu đi vào thì thoáng nhíu mày một cái, tựa hồ có chút không vui.
Đương nhiên là không vui, nàng còn chưa ăn hết thức ăn Trần Tinh gắp cho đây, làm sao vui cho nổi?
Bào Tịnh nhăn mặt một chút, sau đó nũng nịu lôi kéo cánh tay Trần Tinh cọ cọ vào bộ ngực của mình yêu kiều nói:
-Công tử, nô gia ngửi thấy mùi thối đâu đây, thật là khó chịu a~.
Chứng kiến Bào Tịnh bộ dáng này, bỗng nhiên Hạng Thiếu Tu đồng tử co rụt lại, một đoàn nộ hoả bừng bừng cháy lên, ánh mắt phun lửa nhìn lấy nàng.
Nàng đây là muốn cùng hắn không chết không thôi sao?
Hạng Thiếu Tu làm sao không giận dữ cho được. Đối với vẻ nũng nịu này của Bào Tịnh, hắn đã từng nghe nói.
Chính là khi sự phụ của hắn trước lúc lâm chung từng đề cập qua một lần.
Chính nguyên nhân này sư phụ của hắn cũng canh cánh trong lòng uất ức mà chết đi, Hạng Thiếu Tu còn nhớ rõ bộ dáng không cam lòng nhưng không thể xoay chuyển bộ dáng của sư phụ mình.
Đó là liên quan đến thể chất của nàng.
Đây là một trong những nguyên nhân Hạng Thiếu Tu vẫn luôn ngấp nghía thân thể Bào Tịnh.
Đừng quên, hắn tu luyện công pháp chủ đạo tên là Nguyên Âm Tá Pháp. Mà thể chất của Bào Tịnh thích hợp nhất cho loại công pháp này. Tên là Âm Mị Chi Thể.
Việc thể chất của mình, Bào Tịnh có khi còn không biết chính xác. Nàng cho là cái tính cách này là xuất phát từ tự nhiên.
Bào Tinh từng lộ vẻ nũng nịu, kiều mị tận xương này đúng 2 lần.
Lần đầu tiền là khi nàng vừa mới chân ướt chân ráo đi tới Ma Thiên Môn này. Nhớ lúc đó, Bào Tịnh bộc phát thể chất của mình xém chút nữa mê hoặc sư phụ của Hạng Thiếu Tu.
Nếu không phải do sự phụ của Bào Tịnh ra tay ngăn cản, đồng thời dùng tuổi thọ của mình phong ấn một phần thể chất của nàng cùng với trọng thương sư phụ của Hạng Thiếu Tu khiến hắn sợ hãi thì Bào Tịnh cũng không phải hoàn hảo đến hiện tại.
Còn về việc Hạng Thiếu Tu tại sao thấy Bào Tịnh lộ ra vẻ mặt này lại đùng đùng nổi giận chính là nguyên do, Âm Mị Chi Thể của nàng phải kết hợp với vẻ kiều mị mới có thể kích phát hoàn mỹ thể chất mà ra.
Mà điều kiện để Bào Tịnh mở ra phong ấn chính là nàng sẵn sàng nghĩ đến việc trao thân cho một ai đó.
Điều này đồng nghĩa với việc gì? Chẳng lẽ Hạng Thiếu Tu không nhìn ra được hay sao?
Người nào đạt được Nguyên Âm của nàng chẳng những đạt được 1 phần ba tu vi của Âm Mị Chi Thể, còn có thể đạt được mị cốt sinh thành một dạng.
Đối với một nam nhân thì mị cốt chẳng đáng kể chút nào, thế nhưng đối với người tu luyện Nguyên Âm Tá Pháp như Hạng Thiếu Tu lại là một đặc ân khó lòng ức chế dục vọng cho được.
Mị cốt giúp hắn tăng lên hiệu suất hấp thu Nguyên Âm nữ tử lên 20% so với bình thường. Đây là một con số khủng bố vô cùng. Phải biết rằng số lượng nữ nhân mà Hạng Thiếu Tu thải bổ từ trước đến giờ không phải 10 nghìn cũng 8 nghìn người. Nếu như mỗi một người hiệu suất lại tăng thêm 20% thì sẽ như thế nào?
Mà quan trọng hơn hết, hiệu quả của nó còn là mãi mãi!
Nhưng điều kiện trước đó nàng trong lòng nàng không được chứa chấp hình bóng của ai. Nếu không cho dù có chiếm được nguyên âm của nàng thì lợi ích cũng không đạt được 1/100 thể chất. Mị cốt đương nhiên cũng không tồn tại.
Đây cũng là điều kiện cấp thiết để kích phát Âm Mị Chi Thể của Bào Tịnh.
Nguyên bản, đối với việc này Hạng Thiếu Tu hoàn toàn có thể nắm chắc, dù sao chỉ cần nàng trong lòng không có ai hắn liền sẽ có cách để nàng phải thần phục dưới háng của hắn mà uốn éo thân hình.
Vậy mà hiện tại nàng lại lộ ra vẻ kiều mị trước một người nam nhân khác!
Như vậy không phải đồng nghĩa Bào Tịnh đây là sẵn sàng để cho con kiến hôi này thượng nàng hay sao?
Hạng Thiếu Tu làm sao không tức điên cho được?
Khi nghe thuộc hạ báo cáo việc nàng cùng một nam nhân phong thần tuấn lãng bộ dáng thân mật đi dạo, thì Hạng Thiếu Tu chỉ hơi nhàn nhạt hỏi thêm một câu là tu vi kẻ đó ra sao.
Khi Hạng Thiếu Tu nghe được đáp án kẻ này tu vi chỉ là Kim Đan liền khịt mũi xem thường.
Hắn cho là Bào Tịnh cố tình làm như vậy là muốn dụ dỗ hắn ra.
Hạng Thiếu Tu đã suy diễn đến nhiều khả năng có thể xảy ra khi cùng nàng ngả bài.
Dù sao việc 2 người chính thức ngả bài là không thể tránh khỏi, bởi lẽ hắn biết nàng sẽ không dễ dàng như thế bị hắn đe doạ.
Tuy nhiên Hạng Thiếu Tu làm sao có thể biết được, Bào Tịnh vậy mà đối với người nam nhân này sinh ra ý nghĩ như vậy?
Hạng Thiếu Tu làm sao có thể để cho việc đó diễn ra?
Hắn không nói thêm một lời lập tức nổi giận một chưởng. Mục tiêu không ai khác chính là Trần Tinh.
Địa Tiên nổi giận một chưởng há có thể bình thường?
Không khí dường như bị bàn tay vô hình bóp méo một dạng, kình phong ầm ầm kéo tới phát ra một tiếng nổ vang thật lớn. Nhã phòng cứ như thế không có một dấu hiệu báo trước nào bị thổi tung.
-Ngươi dám!
Bào Tịnh biểu lộ cực kỳ bất ngờ, nhưng khoé mắt lại nhàn nhạt loé lên tiếu ý.
Nàng trực tiếp lớn tiếng mắng sau đó vung tay lên, một loạn dây thừng cứ như thế xuất hiện sau đó chia năm xẻ bảy đan xen với nhau thành hình vô số mạng nhện chằng chịt chồng lên nhau, dường như không có kẻ hở một dạng.
Chưởng kình đánh tới với uy thế kinh người, nhưng dù sao pháp bảo cũng là pháp bảo, tuy câp bậc không biết nhưng cũng không thể phủ nhận hiệu quả phòng ngự của nó rất tốt.
Công kích của Hạng Thiếu Tu vậy mà không thể làm lay động mạng nhện như thế.
Do đó, Trần Tinh phía sau tấm chắn mạng nhện lại bình yên vô sự mà nhắm nháp thức ăn trên bàn.
Mọi thứ diễn ra rất nhanh, mắt thường khó có thể theo kịp động tác công kích cùng với phòng thủ của hai người.
Giao phong mở đầu cứ như thế thoáng dừng lại một lát.
*Hết chương
Đứng ở trên cao nhìn xuống sẽ khác biệt hoàn toàn khi đứng ở phía dưới nhìn lên.
Cái cách nhìn này chẳng qua là một ví dụ để giải thích vì sao có người khi nhin Trần Tinh sẽ cảm thấy hắn rất nguy hiểm, có người thì lại cảm thấy Trần Tinh chỉ là quả hồng mềm.
Bào Tịnh và Trương Vũ đồng dạng đều cảm thấy Trần Tinh đáng sợ. Còn Hạng Thiếu Tu thì lại không như vậy. Đây là tại sao?
Câu hỏi này không thể giải thích một cách chính xác cho được. Cũng giống như mỗi người một ánh mắt, nhìn cùng một sự vật hiện tượng nhưng lại có cảm nhận không giống nhau như thế.
Đây cũng được gọi là trực giác hoặc là một loại thiên phú. Nó không phải có ở mỗi người.
Hạng Thiếu Tu không phải là không có loại thiên phú đối với nguy hiểm này.
Tuy nhiên, thứ nhất là Trần Tinh không lộ ra một tia địch ý gì, như vậy làm sao Hạng Thiếu Tu có thể thông qua cảm giác đó mà cảm nhận hư thực của Trần Tinh cho được?
Đồng dạng, đối với Bào Tịnh cùng Trương Vũ, Trần Tinh đều không che giấu chút nào sát ý của bản thân đối với 2 người. Như thế bọn họ có thể cảm nhận được là việc hiển nhiên.
Vả lại kiến thức vẫn là một phần không thể thiếu được, Hạng Thiếu Tu với mớ kiến thức hạn hẹp, hắn chỉ nhìn thấy một mặt để lộ ra ngoài ánh sáng của Trần Tinh là tu vi. Còn lực lượng thì Hạng Thiếu Tu hoàn toàn không biết gì. Thử hỏi đánh giá sai đối thủ là một việc không thể tránh khỏi.
Và như thế, Trần Tinh trong mắt Hạng Thiếu Tu chỉ là một tên tiểu bạch kiểm, một quả hồng mềm như thế.
Bào Tịnh thấy Hạng Thiếu Tu đi vào thì thoáng nhíu mày một cái, tựa hồ có chút không vui.
Đương nhiên là không vui, nàng còn chưa ăn hết thức ăn Trần Tinh gắp cho đây, làm sao vui cho nổi?
Bào Tịnh nhăn mặt một chút, sau đó nũng nịu lôi kéo cánh tay Trần Tinh cọ cọ vào bộ ngực của mình yêu kiều nói:
-Công tử, nô gia ngửi thấy mùi thối đâu đây, thật là khó chịu a~.
Chứng kiến Bào Tịnh bộ dáng này, bỗng nhiên Hạng Thiếu Tu đồng tử co rụt lại, một đoàn nộ hoả bừng bừng cháy lên, ánh mắt phun lửa nhìn lấy nàng.
Nàng đây là muốn cùng hắn không chết không thôi sao?
Hạng Thiếu Tu làm sao không giận dữ cho được. Đối với vẻ nũng nịu này của Bào Tịnh, hắn đã từng nghe nói.
Chính là khi sự phụ của hắn trước lúc lâm chung từng đề cập qua một lần.
Chính nguyên nhân này sư phụ của hắn cũng canh cánh trong lòng uất ức mà chết đi, Hạng Thiếu Tu còn nhớ rõ bộ dáng không cam lòng nhưng không thể xoay chuyển bộ dáng của sư phụ mình.
Đó là liên quan đến thể chất của nàng.
Đây là một trong những nguyên nhân Hạng Thiếu Tu vẫn luôn ngấp nghía thân thể Bào Tịnh.
Đừng quên, hắn tu luyện công pháp chủ đạo tên là Nguyên Âm Tá Pháp. Mà thể chất của Bào Tịnh thích hợp nhất cho loại công pháp này. Tên là Âm Mị Chi Thể.
Việc thể chất của mình, Bào Tịnh có khi còn không biết chính xác. Nàng cho là cái tính cách này là xuất phát từ tự nhiên.
Bào Tinh từng lộ vẻ nũng nịu, kiều mị tận xương này đúng 2 lần.
Lần đầu tiền là khi nàng vừa mới chân ướt chân ráo đi tới Ma Thiên Môn này. Nhớ lúc đó, Bào Tịnh bộc phát thể chất của mình xém chút nữa mê hoặc sư phụ của Hạng Thiếu Tu.
Nếu không phải do sự phụ của Bào Tịnh ra tay ngăn cản, đồng thời dùng tuổi thọ của mình phong ấn một phần thể chất của nàng cùng với trọng thương sư phụ của Hạng Thiếu Tu khiến hắn sợ hãi thì Bào Tịnh cũng không phải hoàn hảo đến hiện tại.
Còn về việc Hạng Thiếu Tu tại sao thấy Bào Tịnh lộ ra vẻ mặt này lại đùng đùng nổi giận chính là nguyên do, Âm Mị Chi Thể của nàng phải kết hợp với vẻ kiều mị mới có thể kích phát hoàn mỹ thể chất mà ra.
Mà điều kiện để Bào Tịnh mở ra phong ấn chính là nàng sẵn sàng nghĩ đến việc trao thân cho một ai đó.
Điều này đồng nghĩa với việc gì? Chẳng lẽ Hạng Thiếu Tu không nhìn ra được hay sao?
Người nào đạt được Nguyên Âm của nàng chẳng những đạt được 1 phần ba tu vi của Âm Mị Chi Thể, còn có thể đạt được mị cốt sinh thành một dạng.
Đối với một nam nhân thì mị cốt chẳng đáng kể chút nào, thế nhưng đối với người tu luyện Nguyên Âm Tá Pháp như Hạng Thiếu Tu lại là một đặc ân khó lòng ức chế dục vọng cho được.
Mị cốt giúp hắn tăng lên hiệu suất hấp thu Nguyên Âm nữ tử lên 20% so với bình thường. Đây là một con số khủng bố vô cùng. Phải biết rằng số lượng nữ nhân mà Hạng Thiếu Tu thải bổ từ trước đến giờ không phải 10 nghìn cũng 8 nghìn người. Nếu như mỗi một người hiệu suất lại tăng thêm 20% thì sẽ như thế nào?
Mà quan trọng hơn hết, hiệu quả của nó còn là mãi mãi!
Nhưng điều kiện trước đó nàng trong lòng nàng không được chứa chấp hình bóng của ai. Nếu không cho dù có chiếm được nguyên âm của nàng thì lợi ích cũng không đạt được 1/100 thể chất. Mị cốt đương nhiên cũng không tồn tại.
Đây cũng là điều kiện cấp thiết để kích phát Âm Mị Chi Thể của Bào Tịnh.
Nguyên bản, đối với việc này Hạng Thiếu Tu hoàn toàn có thể nắm chắc, dù sao chỉ cần nàng trong lòng không có ai hắn liền sẽ có cách để nàng phải thần phục dưới háng của hắn mà uốn éo thân hình.
Vậy mà hiện tại nàng lại lộ ra vẻ kiều mị trước một người nam nhân khác!
Như vậy không phải đồng nghĩa Bào Tịnh đây là sẵn sàng để cho con kiến hôi này thượng nàng hay sao?
Hạng Thiếu Tu làm sao không tức điên cho được?
Khi nghe thuộc hạ báo cáo việc nàng cùng một nam nhân phong thần tuấn lãng bộ dáng thân mật đi dạo, thì Hạng Thiếu Tu chỉ hơi nhàn nhạt hỏi thêm một câu là tu vi kẻ đó ra sao.
Khi Hạng Thiếu Tu nghe được đáp án kẻ này tu vi chỉ là Kim Đan liền khịt mũi xem thường.
Hắn cho là Bào Tịnh cố tình làm như vậy là muốn dụ dỗ hắn ra.
Hạng Thiếu Tu đã suy diễn đến nhiều khả năng có thể xảy ra khi cùng nàng ngả bài.
Dù sao việc 2 người chính thức ngả bài là không thể tránh khỏi, bởi lẽ hắn biết nàng sẽ không dễ dàng như thế bị hắn đe doạ.
Tuy nhiên Hạng Thiếu Tu làm sao có thể biết được, Bào Tịnh vậy mà đối với người nam nhân này sinh ra ý nghĩ như vậy?
Hạng Thiếu Tu làm sao có thể để cho việc đó diễn ra?
Hắn không nói thêm một lời lập tức nổi giận một chưởng. Mục tiêu không ai khác chính là Trần Tinh.
Địa Tiên nổi giận một chưởng há có thể bình thường?
Không khí dường như bị bàn tay vô hình bóp méo một dạng, kình phong ầm ầm kéo tới phát ra một tiếng nổ vang thật lớn. Nhã phòng cứ như thế không có một dấu hiệu báo trước nào bị thổi tung.
-Ngươi dám!
Bào Tịnh biểu lộ cực kỳ bất ngờ, nhưng khoé mắt lại nhàn nhạt loé lên tiếu ý.
Nàng trực tiếp lớn tiếng mắng sau đó vung tay lên, một loạn dây thừng cứ như thế xuất hiện sau đó chia năm xẻ bảy đan xen với nhau thành hình vô số mạng nhện chằng chịt chồng lên nhau, dường như không có kẻ hở một dạng.
Chưởng kình đánh tới với uy thế kinh người, nhưng dù sao pháp bảo cũng là pháp bảo, tuy câp bậc không biết nhưng cũng không thể phủ nhận hiệu quả phòng ngự của nó rất tốt.
Công kích của Hạng Thiếu Tu vậy mà không thể làm lay động mạng nhện như thế.
Do đó, Trần Tinh phía sau tấm chắn mạng nhện lại bình yên vô sự mà nhắm nháp thức ăn trên bàn.
Mọi thứ diễn ra rất nhanh, mắt thường khó có thể theo kịp động tác công kích cùng với phòng thủ của hai người.
Giao phong mở đầu cứ như thế thoáng dừng lại một lát.
*Hết chương
/402
|