Cô gái này thấy Trần Tinh không hề để ý đến mình cũng biểu hiện có chút khó coi.
Nhưng rất nhanh nàng liền cắn răng lựa chọn đi theo phía sau.
Hắn biết nhưng cũng không lên tiếng, hắn muốn xem người này rốt cuộc muốn làm gì.
Trần Tinh đi đến Hồ Lãng Quên, hắn tìm một vị trí thích hợp rồi thả cần buông câu.
Đột nhiên, bầu trời bắt đầu thay đổi, mây đen bắt đầu kéo đến, mưa cũng nhanh chóng trút xuống xối xả.
Mặt nước bắt đầu động dữ dội, với thời tiết như này thì làm sao có thể câu?
Trần Tinh thấy vậy liền đứng lên, thế nhưng trớ trêu chính là việc ngay khi hắn không câu nữa thì mưa cũng nhỏ dần rồi thời tiết trở lại bình thường.
Hắn dừng bước tựa như có điều suy nghĩ, lúc này, cô gái kia cũng sợ sệt đi đến
-Có phải anh muốn câu cá trong hồ này không? Nếu như vậy thì không thể được đâu.
Trần Tinh nhìn cô gái này, không đợi hắn hỏi thì cô ta cũng đã nói tiếp
-Em là một trong những người chơi thử phiên bản Beta, lần trước cũng như vậy, có người câu ở đây sẽ làm cho thời tiết thay đổi và sẽ không thể nào câu được bất kỳ con cá nào.
Trần Tinh không trả lời, hắn tiếp tục đi đến bờ hồ thử lần nữa, nhưng kết quả vẫn vậy, mây đen kéo tới và mưa lớn.
Đúng như lời cô gái này nói, hễ có người thả câu ở đây thì thời tiết sẽ thay đổi.
Vấn đề là, nhiệm vụ đã thiết kế như vậy ắt hẳn phải có một lối ra nào đó cho người chơi, nếu tìm được điểm mấu chốt đó nhất định sẽ hoàn thành được nhiệm vụ này.
Hiện tại Trần Tinh cũng không tìm ra giải pháp nào, cho nên hắn muốn dò hỏi thêm thông tin từ người này.
-Cô có phải biết điều gì?
Cô gái này cũng nhanh chóng trả lời.
-Hồ này được gọi là Hồ Lãng Quên bởi vì nó gắn với một truyền thuyết.
-Truyền thuyết?
-Đúng vậy, lần Beta cũng đã có người chơi đặt câu hỏi này, và GM đã đăng tải một đoạn thông tin nói về truyền thuyết này, Vùng đất này trước đây được gọi là Ricainot. Là một vương quốc phồn hoa, thế nhưng bởi vì một sự cố nên đã trở nên như vậy. Sự cố này bắt nguồn từ một đôi trai gái.
Cô gái này dừng một chút nhìn biểu hiện của Trần Tinh nhưng thấy hắn vẫn im lặng và khuôn mặt giấu sâu trong tấm áo choàng khiến nàng không thể thấy được hình dáng của hắn huống chi là nhìn biểu hiện, nên nàng cũng bất đắc dĩ nói tiếp
-Một đôi trai gái này không phải người thường, người con trai chính là hoàng tử của Lord Treant - tộc người có thể điều khiển thực vật, mặc dù dân số ít nhưng rất hùng mạnh. Còn người con gái thì chính là công chúa của Ricainot. Điều này sẽ không có gì đáng nói nếu như hai quốc gia này không đối đầu với nhau và Ricanot không dần dần bị xâm chiểm bởi tộc người ít hơn Lord Treant. Trớ trêu thay chính là Hoàng Tử Lord Treant lại đem lòng yêu cô công chúa Ricainot và nói với phụ vương mình việc này xin lấy cô công chúa kia. Không có lý do gì quốc vương Lord Treant từ chối, cho nên cả hai nước nhanh chóng tiến tới thông gia. Vấn đề chính là cô công chúa không hề yêu thương chàng hoàng tử, cô chỉ theo lệnh cha mình phải tìm ra bí mật điều khiển thực vật của Lord Treant. Sau một thời gian tìm hiểu, cô rốt cuộc đã biết được bí mật đó, chính là viên ngọc hình thoi trên cổ của chồng cô. Cô lấy cớ muốn về thăm gia đình và chuốc say chồng mình sau đó cũng cưỡm nó đi mất. Từ đây Ricainot vùng lên mạnh mẽ và phá huỷ Lord Treant trong chóp nhoáng. Sau khi chàng hoàng tử tỉnh dậy và biết được mọi thứ thành ra y đã nổi giận và đã tiến vào tộc địa để lấy Hạt sống, hạt giống này GM không giải thích nên em không biết, chỉ có điều sau khi chàng hoàng tử đạt được sức mạnh đã tiến hành trả thù toàn bộ vương quốc Ricainot, chàng ta giết hết mọi người chỉ chừa lại công chúa vì không nhẫn tâm ra tay và dẫn cô công chúa ấy đến đây dự tính giam cầm cô ta để cô ta hồi tâm chuyển ý. Thế nhưng cô công chúa đã lựa chọn tự sát, cô không trách hoàng tử, cô ta chỉ muốn quên đi tất cả mọi thứ và thế là hồ này có tên là Hồ Lãng Quên. Còn vì sao không thể câu cá trong hồ này thì không ai biết được.
Cô gái này nói xong cũng chủ động im lặng, Trần Tinh bên trong chiếc áo choàng cũng có điều suy nghĩ.
Đối với người khác thì đây chỉ xem như là một câu chuyện không hơn không kém, nhưng đối với hắn thì đây lại là điểm mấu chốt để tìm ra đâu mối.
Người khác không nhận được nhiệm vụ, cho nên bọn họ không biết xâu kết các dữ kiện lại với nhau và cho là cái hồ này không thể nào câu cá được.
Còn Trần Tinh thì khác, đã có nhiệm vụ đặt ra, tức phải có hướng đi để người chơi hoàn thành nó, những dữ liệu hắn có được chính là việc hoàng tử Lord Treant rất có thể chính là Nerius the Evil Treant.
Cái hồ này không thể câu cá có thể là do y vị hoàng tử này không muốn người nào làm phiền vợ của mình.
Hắn tiến hành đặt ra giả thuyết như vậy rồi công việc còn lại là đi tìm lời giải cho nó thôi.
Mặc dù giả thuyết có thể đúng hoặc sai, nhưng dù sao cũng đỡ hơn việc không biết phải bắt đầu từ đâu. Trần Tinh nhìn về phía cô gái này, hắn hỏi
-Cô tên là gì?
Cô gái này mừng rỡ nhanh chóng trả lời
-Em tên Elisa, còn anh tên gì?
Trần Tinh nhìn nàng rồi lạnh lùng nói
-Mặc dù ta không biết mục đích của cô tiếp cận ta là gì, thế nhưng nể tình cô cho ta biết một số thông tin khi nảy, ta khuyên cô một câu, tốt nhất là tránh xa ta ra và dừng lại những dự định tiếp theo của mình, nếu không cô sẽ là một người chết!
Chứ chết phát ra từ miệng Trần Tinh khiến Elisa trong lòng run lên, bề ngoài vẫn giả đò không biết hỏi
-Anh nói như vậy là có ý gì, em không hiểu?
Trần Tinh không hề trả lời Elisa mà xoay người rời đi, hướng đi của hắn chính là Nerius the Evil Treant.
Sau khi hắn đi thì Elisa cũng mở thông báo ra và một lát sau có khoảng 5 người mặc áo choàng đen xuất hiện.
Đúng như lời Trần Tinh nói, Elisa tiếp cận hắn là có mục đích
-Lão đại, thế nào?
Một người trong đó lên tiếng, có thể nhận ra giọng nói kẻ này chính là kẻ đã xuất hiện trong con hẻm khi nãy theo dõi Trần Tinh.
Elisa nhìn hắn rồi khuôn mặt lạnh lùng liếc sang mọi người
-Có phải một trong các ngươi đã để lộ hành tung?
-Không có, lão đại, hoàn toàn không có việc đó!
-Vậy tại sao hắn biết là ta đặt chủ ý lên người hắn?
-Chuyện này chúng ta hoàn toàn không biết a, như vậy lão đại, chúng ta có nên tiếp tục theo kế hoạch hay không?
Elisa im lặng nghĩ nghĩ rồi nói
-Bảo mọi người dừng lại hoạt động, nhiệm vụ này cũng hủy, chúng ta sẽ không nhận bất kỳ nhiệm vụ nào liên quan đến tên này nữa, đó là mệnh lệnh!
Thái độ rất dứt khoát khiến cả đám cũng không dám lên tiếng phản bác, nhưng vẫn có một người trong số đó âm thầm liếc mắt theo hướng đi của Trần Tinh, không biết y đang suy nghĩ gì.
Còn về Trần Tinh thì hắn ngay từ đầu liền nhận ra Elisa có mục đích, trong khi tất cả mọi người tham gia trò chơi này đều nói bằng tiếng Nhật thì nàng lại nói tiếng Anh với hắn và hai người chỉ gặp nhau lần đầu, chỉ cần như vậy thôi cũng đã khiến cho Trần Tinh cảm thấy nghi ngờ rồi.
Tạm thời bỏ qua những vấn đề này, Trần Tinh trong lòng đang suy nghĩ, làm thế nào để lấy được Hạt giống? hắn đoán rằng hạt giống sẽ rơi ra sau khi giết con Boss và nhiệm vụ chỉ nói là trước khi có người chơi khác giết Nerius the Evil Treant, cho nên Trần Tinh dự định sẽ lấy Hạt giống cuối cùng, nhưng hiện tại hắn lại thay đổi chủ ý.
Nhìn kỹ yêu cầu thì chỉ cần hoàn thành trước khi có người “khác” giết được Boss, chứ không nói hắn không thể giết Boss.
Đây cũng có thể là một cái bẫy trể gài người chơi vào lối bí, trong trường hợp này mọi người đều sẽ nghĩ như hắn và thu thập mấy món đồ khác trước, nhưng tình cờ bỏ quên điểm mấu chốt chính là không thể nào câu được cá và từ bỏ nhiệm vụ.
Hiện tại Trần Tinh đã xuất hiện ngay địa điểm Boss tầng 3 này. Quanh đi quẩn lại thì hắn cũng phải tự tay giết chết nó, nếu như hắn suy đoán là sai, thì đồng nghĩa với nhiệm vụ cũng bị hủy, nhưng dù sao tới đây rồi hắn cũng không đặt nặng vấn đề được hay mất nữa.
Nắm trong tay Scythe, Trần Tinh từng bước đi đến con Boss, ngay khi xâm nhập vào phạm vi kích hoạt phòng vệ thì đôi mắt Nerius lóe lên ánh sáng, các nhanh cây bắt đầu rung động, không như hắn nghĩ là con Boss sẽ tấn công mình mà thay vào đó là nó mở miệng nói chuyện với hắn
-Có phải là người đã đến chỗ của nàng ấy?
Một câu hỏi không đầu không đuôi, Trần Tinh nghi hoặc và không trả lời, con boss này thở dài tự độc thoại
-Haizzz, đã hàng trăm năm đi qua mà nàng vẫn không thể tha thứ cho ta…Ta đã cảm thấy quá mệt mỏi…nếu ngươi đã đến gặp nàng thì cũng xem như là ngươi có duyên và là người được chọn để kết thúc ân oán này. Nào dũng sĩ, đến đây giải thoát cho ta và cầm lấy….
-Phập…
Không đợi con Boss nói xong lời thoại thì Trần Tinh cũng đã chia nó ra làm hai. Thiết nghĩ đây cũng chính là nội dung cốt truyện do Kayaba hoặc do AI thiết kế.
Không cần phải nói thêm cũng biết chỉ có người may mắn nhận được nhiệm vụ ẩn này mới được con Boss tự nguyện chết, còn những người khác thì đương nhiên phải cày cuốc cực khổ để giết nó.
Đây chính là một trong những điểm hấp dẫn của game thực tế ảo. Không phải là cứ đâm đầu vào việc chém giết mà chính là hòa mình vào nội dung của một cốt truyện trong muôn vàn cốt truyện khác để nhận được phần thưởng.
Ngay lúc Nerius the Evil Treant vừa chết thì hệ thống SAO cũng vang lên thông cáo đã có người chơi vượt ải tầng 3 và vật phẩm mà Trần Tinh nhận được chính là một viên hình thoi không biết vật gì cùng một hạt giống.
Trần Tinh lúc này cũng trở về Hồ Lãng Quên, đúng như hắn nghĩ, hắn vừa đến nơi đây thì mặt nước trong hồ cũng bắt đầu động dữ dội.
Giữa bờ hồ bỗng dưng xuất hiện một bóng người trong suốt cứ như linh hồn. Người này là một nữ nhân mặc trang phục quý tộc phong kiến châu âu.
Không cần nói cũng biết được chính là NPC, Trần Tinh không có hứng thú nói chuyện với một kẻ được lập trình sẵn với những lời thoại vô bổ.
Hắn im lặng từ đầu đến cuối rồi tới khi có nhắc nhở trao đổi vật phẩm, hắn chỉ đưa luôn miếng hình thoi cho cô ta rồi lấy lại một chậu cá.
Như vậy thì tới đây Trần Tinh cũng đã gom đủ bốn loại vật liệu: Độc dược thần bí, hạt giống, nước Hồ Lãng Quên cùng Xương cá. Nhưng cũng phải mần thịt con cá này trước.
Lần này hắn không lên tầng 4 mà quay trở về thị trấn Ricainot. Trên đường đi, Trần Tinh tình cờ gặp được Asuna, nàng đang đi cùng Kirito, có lẽ là hai người chuẩn bị tiến tới floor 4.
Mỗi khi Boss chính của tầng đó bị giết chết thì AI sẽ thông báo cho tất cả người chơi vị trí để tiến tới lối đi lên tầng tiếp theo. Nên việc hai người xuất hiện nơi này cũng không có gì đáng nói.
Gặp được Trần Tinh, cả Kirito cùng Asuna đều có phần bất ngờ, hai người đều dừng lại và tỏ ra cảnh giác với hắn.
Không như Kirito, Asuna là người biết rõ thực lực của Trần Tinh nhất, và nàng cũng là người tận mắt chứng kiến hắn không do dự tước đi sinh mạng của một người.
Trong mắt của Asuna, Trần Tinh không khác gì một “phần tử nguy hiểm”.
Hắn dĩ nhiên nhìn ra thái độ của hai người, và cũng không rãnh để ý mà tiếp tục đi tới phía trước. Ngay khi đi qua 2 người thì Asuna bỗng nhiên lên tiếng
-Anh có thực lực mạnh, vì sao không dùng nó để giúp đỡ người khác?
Giọng nói có phần run run chứng tỏ Asuna cũng đã lấy hết can đảm để nói ra những lời này. Trần Tinh cũng dừng bước, hắn đưa lưng về phía hai người, hắn nói
-Vì sao? Cho ta một lý do?
Asuna nhanh chóng trả lời
-Anh không có người thân sao? Những người chơi bị mắc kẹt trong này phải đối mặt với bờ vực sinh tử, còn người thân của họ thì phải ngày ngày thấp thỏm lo lắng. Chẳng lẽ anh vô cảm tới vậy? Nhìn biết bao nhiêu con người phải đau khổ trong khi anh có thể giúp đỡ bọn họ thoát khỏi nơi này?
Trần Tinh im lặng chốc lát, lúc sau hắn mới mở miệng
-Ta có gia đình, nhưng hiện tại bọn họ không ở bên ta, ta muốn tâm tĩnh lặng, nhưng thị phi vẫn luôn quấn lấy, ta muốn một cuộc sống bình yên, nhưng vòng đời cứ đưa đẩy, ta muốn những ưu phiền vùi sâu trong ký ức, nhưng nó lại luôn hằng trong tâm trí mỗi khi ta nhắm mắt. Cô nói, ta còn thời gian quan tâm những thứ khác sao?
Hắn nói xong cũng không đợi hai người nói thêm gì mà cất bước rời đi. Hắn rất mệt mỏi, hắn chỉ muốn một chỗ ấm áp để gối đầu an giấc.
Thế nhưng, tất cả chỉ là ước muốn và không biết tới khi nào hắn mới có thể thực hiện.
Asuna nhìn theo bóng lưng cô độc của Trần Tinh, bất giác nàng cũng bị ảnh hưởng bởi những lời nói của hắn và cũng đã không còn tỏ ra “kỳ thị” hắn nữa.
Ai cũng có quá khứ, nàng cho rằng Trần Tinh cũng như vậy, nên hắn mới “kỳ hoặc” như thế. Còn về Kirito, từ đầu đến cuối không hề biết hai người đang nói cái gì, y gãi đầu tỏ vẻ tò mò hỏi
-Asuna-san, cậu cùng anh ta nói cái gì nãy giờ vậy?
Nghe được câu hỏi của Kirito, Asuna cũng hồi phục lại tinh thần, nàng lắc đầu trả lời
-Không có gì, Kirito-kun, chúng ta nhanh chóng đi lên tầng 4 thôi.
Thấy Asuna không có ý định muốn nói, Kirito cũng không dây dưa và đuổi theo nàng. Hai người cũng tiến lên tầng tiếp theo.
….
Trần Tinh lúc này cũng đã trở về thị trấn, hắn bỏ tiền thuê một căn phòng rồi cũng sẵn tiền thuê luôn đầu bếp chế biến con cá này, sau khi món ăn được dọn lên thì Trần Tinh cũng nhận được thông báo
-Bào chế giải dược thành công.
Chỉ một dòng thông báo ngắn gọn kèm theo một lọ thuốc nhỏ, không có thông tin cụ thể nào hay chỉ dẫn nhiệm vụ tiếp theo.
Điều này chứng tỏ vẫn còn thiếu một cái gì đó hoặc chưa tới lúc, và đây cũng có thể là một nhiệm vụ có liên quan tới các tầng sau cần có một điều kiện gì mới có thể tiếp tục.
Trần Tinh thấy vậy cũng không vội, hắn cất lọ thuốc đi, sau đó hắn bắt đầu hoạch định kế hoạch cho tương lai.
Biết được các cảnh giới tu luyện, hắn bắt đầu đặt mục tiêu trước mắt cho bản thân, đó chính là phải bước lên giai đoạn Siêu Phàm Cảnh, cũng tức là phải lập được thần vị.
Điều này đòi hỏi phải trảm thần hồn, nhưng đầu tiên là phải quay trở lại cảnh giới Bán Thần trước kia, bởi vì hiện tại tu vi hắn cũng chỉ là đang tính theo người tu chân, mà Bán Thần thì cũng còn cần một khoảng cách xa.
Lúc trước, tất cả tu vi của hắn là nhờ hệ thống mà có, hiện tại mặc dù cũng có hệ thống nhưng Trần Tinh cũng không muốn sử dụng Kinh nghiệm dự trữ khi không cần thiết.
Hắn muốn tích trữ kinh nghiệm thật nhiều và dùng để lật kèo trước các địch nhân mạnh.
Hắn còn thời gian, hắn có công pháp, hắn có kinh nghiệm, việc còn lại là chỉ cần gom tất cả sở học lại rồi hình thành một môn pháp quyết tâm đắc nhất, sau đó tu luyện và hoàn thiện nó, bên cạnh đó cũng cố gắng củng cố căn cơ một cách bền vững nhất.
Có như vậy thì mới tạo tiền đề vững chắc để tiến hành trảm thần hồn lập thần vị.
Vì sao Trần Tinh không lựa chọn tiếp tục theo con đường tu tiên mà lại muốn chuyển qua tu thần?
Đơn giản chính là bởi vì hắn cho là người tu tiên sẽ yếu hơn người tu Thần.
Về mặt cơ bản Thần và Tiên đều không thể nói ai mạnh ai yếu, chỉ đơn giản là tín niệm của hắn nghĩ như vậy.
Trần Tinh cho là Tiên nhân đa số chính là tu luyện pháp thuật, tu luyện đạo hạnh, ai cao thâm hơn thì người đó mạnh hơn và chỉ đứng một chỗ phẩy tay trong chiến đấu.
Trong khi người tu Thần có thể lựa chọn phương thức tấn công đa dạng hơn, có thể sử dụng pháp tắc để tấn công tương tự như người tu Tiên, có thể sử dụng chiêu thức, có thể cơ động lao lên đánh giáp lá cà.
Vì sao?
Tu tiên là tu đạo pháp của bản thân, bản thân chính là pháp, pháp mạnh hay yếu được quyết định bởi bản thân người tu luyện.
Tu thần chính là tu pháp tắc của Thiên Đạo. Bị hạn chế bởi pháp tắc đó.
Về mặt này thì Trần Tinh nghĩ người tu tiên sẽ chiếm ưu thế hơn.
Bởi vì đạo pháp của bản thân sẽ không bị trói buộc bởi bất cứ thứ gì.
Mà cái gì không bị trói buộc thì sẽ ngày càng phát triển lớn mạnh hơn.
Chính vì vậy người tu Tiên chỉ lựa chọn đấu pháp với nhau. Dời núi lấp biển chỉ bằng cái phất tay thì ai có thể chú trọng vào việc đánh đấm nữa?
Vì thế, theo thời gian, những pháp quyết tu luyện vũ kỹ dần dần bị quên lãng. Trong khi Trần Tinh lại không có một cơ sở hay hiểu biết nhiều về Tu Tiên.
Những điều này không phải điểm mấu chốt, mấu chốt ở đây chính vì hắn thích chiến đấu theo phong cách giáp lá cà. Và hắn nghiêng về tu Thần
Muốn thành Thần thì phải lập được thần vị, muốn lập được thần vị đòi hỏi phải có đủ tu vi cùng đủ can đảm Trảm thần hồn của bản thân hoặc đạt được thần cách có sẵn.
Bỏ qua người đạt được thần cách, người có can đảm trảm thần hồn của mình nếu như thành công thì xem như là có hai cái mạng cùng với thực lực tăng lên vượt bậc.
Mỗi tiến một đại cảnh giới họ lại có cơ hồi trảm thêm một thần hồn nữa. Như vậy lại nhiều thêm một cái mạng và lại mạnh hơn nữa.
Những điều này cũng tuỳ thuộc vào nhận định của mỗi người, giống như có người nghĩ class Chiến sĩ mạnh hơn class Pháp sư vậy. Cũng có người nghĩ Class Pháp sư mạnh hơn Class chiến sĩ. Quan trọng ở tín niệm.
Không phí thêm thời gian, Trần Tinh bắt đầu tĩnh tâm thu gom lại tất cả ký ức và tiến hành chỉnh sửa lại để tìm ra công pháp phù hợp với bản thân.
*Hết chương
Nhưng rất nhanh nàng liền cắn răng lựa chọn đi theo phía sau.
Hắn biết nhưng cũng không lên tiếng, hắn muốn xem người này rốt cuộc muốn làm gì.
Trần Tinh đi đến Hồ Lãng Quên, hắn tìm một vị trí thích hợp rồi thả cần buông câu.
Đột nhiên, bầu trời bắt đầu thay đổi, mây đen bắt đầu kéo đến, mưa cũng nhanh chóng trút xuống xối xả.
Mặt nước bắt đầu động dữ dội, với thời tiết như này thì làm sao có thể câu?
Trần Tinh thấy vậy liền đứng lên, thế nhưng trớ trêu chính là việc ngay khi hắn không câu nữa thì mưa cũng nhỏ dần rồi thời tiết trở lại bình thường.
Hắn dừng bước tựa như có điều suy nghĩ, lúc này, cô gái kia cũng sợ sệt đi đến
-Có phải anh muốn câu cá trong hồ này không? Nếu như vậy thì không thể được đâu.
Trần Tinh nhìn cô gái này, không đợi hắn hỏi thì cô ta cũng đã nói tiếp
-Em là một trong những người chơi thử phiên bản Beta, lần trước cũng như vậy, có người câu ở đây sẽ làm cho thời tiết thay đổi và sẽ không thể nào câu được bất kỳ con cá nào.
Trần Tinh không trả lời, hắn tiếp tục đi đến bờ hồ thử lần nữa, nhưng kết quả vẫn vậy, mây đen kéo tới và mưa lớn.
Đúng như lời cô gái này nói, hễ có người thả câu ở đây thì thời tiết sẽ thay đổi.
Vấn đề là, nhiệm vụ đã thiết kế như vậy ắt hẳn phải có một lối ra nào đó cho người chơi, nếu tìm được điểm mấu chốt đó nhất định sẽ hoàn thành được nhiệm vụ này.
Hiện tại Trần Tinh cũng không tìm ra giải pháp nào, cho nên hắn muốn dò hỏi thêm thông tin từ người này.
-Cô có phải biết điều gì?
Cô gái này cũng nhanh chóng trả lời.
-Hồ này được gọi là Hồ Lãng Quên bởi vì nó gắn với một truyền thuyết.
-Truyền thuyết?
-Đúng vậy, lần Beta cũng đã có người chơi đặt câu hỏi này, và GM đã đăng tải một đoạn thông tin nói về truyền thuyết này, Vùng đất này trước đây được gọi là Ricainot. Là một vương quốc phồn hoa, thế nhưng bởi vì một sự cố nên đã trở nên như vậy. Sự cố này bắt nguồn từ một đôi trai gái.
Cô gái này dừng một chút nhìn biểu hiện của Trần Tinh nhưng thấy hắn vẫn im lặng và khuôn mặt giấu sâu trong tấm áo choàng khiến nàng không thể thấy được hình dáng của hắn huống chi là nhìn biểu hiện, nên nàng cũng bất đắc dĩ nói tiếp
-Một đôi trai gái này không phải người thường, người con trai chính là hoàng tử của Lord Treant - tộc người có thể điều khiển thực vật, mặc dù dân số ít nhưng rất hùng mạnh. Còn người con gái thì chính là công chúa của Ricainot. Điều này sẽ không có gì đáng nói nếu như hai quốc gia này không đối đầu với nhau và Ricanot không dần dần bị xâm chiểm bởi tộc người ít hơn Lord Treant. Trớ trêu thay chính là Hoàng Tử Lord Treant lại đem lòng yêu cô công chúa Ricainot và nói với phụ vương mình việc này xin lấy cô công chúa kia. Không có lý do gì quốc vương Lord Treant từ chối, cho nên cả hai nước nhanh chóng tiến tới thông gia. Vấn đề chính là cô công chúa không hề yêu thương chàng hoàng tử, cô chỉ theo lệnh cha mình phải tìm ra bí mật điều khiển thực vật của Lord Treant. Sau một thời gian tìm hiểu, cô rốt cuộc đã biết được bí mật đó, chính là viên ngọc hình thoi trên cổ của chồng cô. Cô lấy cớ muốn về thăm gia đình và chuốc say chồng mình sau đó cũng cưỡm nó đi mất. Từ đây Ricainot vùng lên mạnh mẽ và phá huỷ Lord Treant trong chóp nhoáng. Sau khi chàng hoàng tử tỉnh dậy và biết được mọi thứ thành ra y đã nổi giận và đã tiến vào tộc địa để lấy Hạt sống, hạt giống này GM không giải thích nên em không biết, chỉ có điều sau khi chàng hoàng tử đạt được sức mạnh đã tiến hành trả thù toàn bộ vương quốc Ricainot, chàng ta giết hết mọi người chỉ chừa lại công chúa vì không nhẫn tâm ra tay và dẫn cô công chúa ấy đến đây dự tính giam cầm cô ta để cô ta hồi tâm chuyển ý. Thế nhưng cô công chúa đã lựa chọn tự sát, cô không trách hoàng tử, cô ta chỉ muốn quên đi tất cả mọi thứ và thế là hồ này có tên là Hồ Lãng Quên. Còn vì sao không thể câu cá trong hồ này thì không ai biết được.
Cô gái này nói xong cũng chủ động im lặng, Trần Tinh bên trong chiếc áo choàng cũng có điều suy nghĩ.
Đối với người khác thì đây chỉ xem như là một câu chuyện không hơn không kém, nhưng đối với hắn thì đây lại là điểm mấu chốt để tìm ra đâu mối.
Người khác không nhận được nhiệm vụ, cho nên bọn họ không biết xâu kết các dữ kiện lại với nhau và cho là cái hồ này không thể nào câu cá được.
Còn Trần Tinh thì khác, đã có nhiệm vụ đặt ra, tức phải có hướng đi để người chơi hoàn thành nó, những dữ liệu hắn có được chính là việc hoàng tử Lord Treant rất có thể chính là Nerius the Evil Treant.
Cái hồ này không thể câu cá có thể là do y vị hoàng tử này không muốn người nào làm phiền vợ của mình.
Hắn tiến hành đặt ra giả thuyết như vậy rồi công việc còn lại là đi tìm lời giải cho nó thôi.
Mặc dù giả thuyết có thể đúng hoặc sai, nhưng dù sao cũng đỡ hơn việc không biết phải bắt đầu từ đâu. Trần Tinh nhìn về phía cô gái này, hắn hỏi
-Cô tên là gì?
Cô gái này mừng rỡ nhanh chóng trả lời
-Em tên Elisa, còn anh tên gì?
Trần Tinh nhìn nàng rồi lạnh lùng nói
-Mặc dù ta không biết mục đích của cô tiếp cận ta là gì, thế nhưng nể tình cô cho ta biết một số thông tin khi nảy, ta khuyên cô một câu, tốt nhất là tránh xa ta ra và dừng lại những dự định tiếp theo của mình, nếu không cô sẽ là một người chết!
Chứ chết phát ra từ miệng Trần Tinh khiến Elisa trong lòng run lên, bề ngoài vẫn giả đò không biết hỏi
-Anh nói như vậy là có ý gì, em không hiểu?
Trần Tinh không hề trả lời Elisa mà xoay người rời đi, hướng đi của hắn chính là Nerius the Evil Treant.
Sau khi hắn đi thì Elisa cũng mở thông báo ra và một lát sau có khoảng 5 người mặc áo choàng đen xuất hiện.
Đúng như lời Trần Tinh nói, Elisa tiếp cận hắn là có mục đích
-Lão đại, thế nào?
Một người trong đó lên tiếng, có thể nhận ra giọng nói kẻ này chính là kẻ đã xuất hiện trong con hẻm khi nãy theo dõi Trần Tinh.
Elisa nhìn hắn rồi khuôn mặt lạnh lùng liếc sang mọi người
-Có phải một trong các ngươi đã để lộ hành tung?
-Không có, lão đại, hoàn toàn không có việc đó!
-Vậy tại sao hắn biết là ta đặt chủ ý lên người hắn?
-Chuyện này chúng ta hoàn toàn không biết a, như vậy lão đại, chúng ta có nên tiếp tục theo kế hoạch hay không?
Elisa im lặng nghĩ nghĩ rồi nói
-Bảo mọi người dừng lại hoạt động, nhiệm vụ này cũng hủy, chúng ta sẽ không nhận bất kỳ nhiệm vụ nào liên quan đến tên này nữa, đó là mệnh lệnh!
Thái độ rất dứt khoát khiến cả đám cũng không dám lên tiếng phản bác, nhưng vẫn có một người trong số đó âm thầm liếc mắt theo hướng đi của Trần Tinh, không biết y đang suy nghĩ gì.
Còn về Trần Tinh thì hắn ngay từ đầu liền nhận ra Elisa có mục đích, trong khi tất cả mọi người tham gia trò chơi này đều nói bằng tiếng Nhật thì nàng lại nói tiếng Anh với hắn và hai người chỉ gặp nhau lần đầu, chỉ cần như vậy thôi cũng đã khiến cho Trần Tinh cảm thấy nghi ngờ rồi.
Tạm thời bỏ qua những vấn đề này, Trần Tinh trong lòng đang suy nghĩ, làm thế nào để lấy được Hạt giống? hắn đoán rằng hạt giống sẽ rơi ra sau khi giết con Boss và nhiệm vụ chỉ nói là trước khi có người chơi khác giết Nerius the Evil Treant, cho nên Trần Tinh dự định sẽ lấy Hạt giống cuối cùng, nhưng hiện tại hắn lại thay đổi chủ ý.
Nhìn kỹ yêu cầu thì chỉ cần hoàn thành trước khi có người “khác” giết được Boss, chứ không nói hắn không thể giết Boss.
Đây cũng có thể là một cái bẫy trể gài người chơi vào lối bí, trong trường hợp này mọi người đều sẽ nghĩ như hắn và thu thập mấy món đồ khác trước, nhưng tình cờ bỏ quên điểm mấu chốt chính là không thể nào câu được cá và từ bỏ nhiệm vụ.
Hiện tại Trần Tinh đã xuất hiện ngay địa điểm Boss tầng 3 này. Quanh đi quẩn lại thì hắn cũng phải tự tay giết chết nó, nếu như hắn suy đoán là sai, thì đồng nghĩa với nhiệm vụ cũng bị hủy, nhưng dù sao tới đây rồi hắn cũng không đặt nặng vấn đề được hay mất nữa.
Nắm trong tay Scythe, Trần Tinh từng bước đi đến con Boss, ngay khi xâm nhập vào phạm vi kích hoạt phòng vệ thì đôi mắt Nerius lóe lên ánh sáng, các nhanh cây bắt đầu rung động, không như hắn nghĩ là con Boss sẽ tấn công mình mà thay vào đó là nó mở miệng nói chuyện với hắn
-Có phải là người đã đến chỗ của nàng ấy?
Một câu hỏi không đầu không đuôi, Trần Tinh nghi hoặc và không trả lời, con boss này thở dài tự độc thoại
-Haizzz, đã hàng trăm năm đi qua mà nàng vẫn không thể tha thứ cho ta…Ta đã cảm thấy quá mệt mỏi…nếu ngươi đã đến gặp nàng thì cũng xem như là ngươi có duyên và là người được chọn để kết thúc ân oán này. Nào dũng sĩ, đến đây giải thoát cho ta và cầm lấy….
-Phập…
Không đợi con Boss nói xong lời thoại thì Trần Tinh cũng đã chia nó ra làm hai. Thiết nghĩ đây cũng chính là nội dung cốt truyện do Kayaba hoặc do AI thiết kế.
Không cần phải nói thêm cũng biết chỉ có người may mắn nhận được nhiệm vụ ẩn này mới được con Boss tự nguyện chết, còn những người khác thì đương nhiên phải cày cuốc cực khổ để giết nó.
Đây chính là một trong những điểm hấp dẫn của game thực tế ảo. Không phải là cứ đâm đầu vào việc chém giết mà chính là hòa mình vào nội dung của một cốt truyện trong muôn vàn cốt truyện khác để nhận được phần thưởng.
Ngay lúc Nerius the Evil Treant vừa chết thì hệ thống SAO cũng vang lên thông cáo đã có người chơi vượt ải tầng 3 và vật phẩm mà Trần Tinh nhận được chính là một viên hình thoi không biết vật gì cùng một hạt giống.
Trần Tinh lúc này cũng trở về Hồ Lãng Quên, đúng như hắn nghĩ, hắn vừa đến nơi đây thì mặt nước trong hồ cũng bắt đầu động dữ dội.
Giữa bờ hồ bỗng dưng xuất hiện một bóng người trong suốt cứ như linh hồn. Người này là một nữ nhân mặc trang phục quý tộc phong kiến châu âu.
Không cần nói cũng biết được chính là NPC, Trần Tinh không có hứng thú nói chuyện với một kẻ được lập trình sẵn với những lời thoại vô bổ.
Hắn im lặng từ đầu đến cuối rồi tới khi có nhắc nhở trao đổi vật phẩm, hắn chỉ đưa luôn miếng hình thoi cho cô ta rồi lấy lại một chậu cá.
Như vậy thì tới đây Trần Tinh cũng đã gom đủ bốn loại vật liệu: Độc dược thần bí, hạt giống, nước Hồ Lãng Quên cùng Xương cá. Nhưng cũng phải mần thịt con cá này trước.
Lần này hắn không lên tầng 4 mà quay trở về thị trấn Ricainot. Trên đường đi, Trần Tinh tình cờ gặp được Asuna, nàng đang đi cùng Kirito, có lẽ là hai người chuẩn bị tiến tới floor 4.
Mỗi khi Boss chính của tầng đó bị giết chết thì AI sẽ thông báo cho tất cả người chơi vị trí để tiến tới lối đi lên tầng tiếp theo. Nên việc hai người xuất hiện nơi này cũng không có gì đáng nói.
Gặp được Trần Tinh, cả Kirito cùng Asuna đều có phần bất ngờ, hai người đều dừng lại và tỏ ra cảnh giác với hắn.
Không như Kirito, Asuna là người biết rõ thực lực của Trần Tinh nhất, và nàng cũng là người tận mắt chứng kiến hắn không do dự tước đi sinh mạng của một người.
Trong mắt của Asuna, Trần Tinh không khác gì một “phần tử nguy hiểm”.
Hắn dĩ nhiên nhìn ra thái độ của hai người, và cũng không rãnh để ý mà tiếp tục đi tới phía trước. Ngay khi đi qua 2 người thì Asuna bỗng nhiên lên tiếng
-Anh có thực lực mạnh, vì sao không dùng nó để giúp đỡ người khác?
Giọng nói có phần run run chứng tỏ Asuna cũng đã lấy hết can đảm để nói ra những lời này. Trần Tinh cũng dừng bước, hắn đưa lưng về phía hai người, hắn nói
-Vì sao? Cho ta một lý do?
Asuna nhanh chóng trả lời
-Anh không có người thân sao? Những người chơi bị mắc kẹt trong này phải đối mặt với bờ vực sinh tử, còn người thân của họ thì phải ngày ngày thấp thỏm lo lắng. Chẳng lẽ anh vô cảm tới vậy? Nhìn biết bao nhiêu con người phải đau khổ trong khi anh có thể giúp đỡ bọn họ thoát khỏi nơi này?
Trần Tinh im lặng chốc lát, lúc sau hắn mới mở miệng
-Ta có gia đình, nhưng hiện tại bọn họ không ở bên ta, ta muốn tâm tĩnh lặng, nhưng thị phi vẫn luôn quấn lấy, ta muốn một cuộc sống bình yên, nhưng vòng đời cứ đưa đẩy, ta muốn những ưu phiền vùi sâu trong ký ức, nhưng nó lại luôn hằng trong tâm trí mỗi khi ta nhắm mắt. Cô nói, ta còn thời gian quan tâm những thứ khác sao?
Hắn nói xong cũng không đợi hai người nói thêm gì mà cất bước rời đi. Hắn rất mệt mỏi, hắn chỉ muốn một chỗ ấm áp để gối đầu an giấc.
Thế nhưng, tất cả chỉ là ước muốn và không biết tới khi nào hắn mới có thể thực hiện.
Asuna nhìn theo bóng lưng cô độc của Trần Tinh, bất giác nàng cũng bị ảnh hưởng bởi những lời nói của hắn và cũng đã không còn tỏ ra “kỳ thị” hắn nữa.
Ai cũng có quá khứ, nàng cho rằng Trần Tinh cũng như vậy, nên hắn mới “kỳ hoặc” như thế. Còn về Kirito, từ đầu đến cuối không hề biết hai người đang nói cái gì, y gãi đầu tỏ vẻ tò mò hỏi
-Asuna-san, cậu cùng anh ta nói cái gì nãy giờ vậy?
Nghe được câu hỏi của Kirito, Asuna cũng hồi phục lại tinh thần, nàng lắc đầu trả lời
-Không có gì, Kirito-kun, chúng ta nhanh chóng đi lên tầng 4 thôi.
Thấy Asuna không có ý định muốn nói, Kirito cũng không dây dưa và đuổi theo nàng. Hai người cũng tiến lên tầng tiếp theo.
….
Trần Tinh lúc này cũng đã trở về thị trấn, hắn bỏ tiền thuê một căn phòng rồi cũng sẵn tiền thuê luôn đầu bếp chế biến con cá này, sau khi món ăn được dọn lên thì Trần Tinh cũng nhận được thông báo
-Bào chế giải dược thành công.
Chỉ một dòng thông báo ngắn gọn kèm theo một lọ thuốc nhỏ, không có thông tin cụ thể nào hay chỉ dẫn nhiệm vụ tiếp theo.
Điều này chứng tỏ vẫn còn thiếu một cái gì đó hoặc chưa tới lúc, và đây cũng có thể là một nhiệm vụ có liên quan tới các tầng sau cần có một điều kiện gì mới có thể tiếp tục.
Trần Tinh thấy vậy cũng không vội, hắn cất lọ thuốc đi, sau đó hắn bắt đầu hoạch định kế hoạch cho tương lai.
Biết được các cảnh giới tu luyện, hắn bắt đầu đặt mục tiêu trước mắt cho bản thân, đó chính là phải bước lên giai đoạn Siêu Phàm Cảnh, cũng tức là phải lập được thần vị.
Điều này đòi hỏi phải trảm thần hồn, nhưng đầu tiên là phải quay trở lại cảnh giới Bán Thần trước kia, bởi vì hiện tại tu vi hắn cũng chỉ là đang tính theo người tu chân, mà Bán Thần thì cũng còn cần một khoảng cách xa.
Lúc trước, tất cả tu vi của hắn là nhờ hệ thống mà có, hiện tại mặc dù cũng có hệ thống nhưng Trần Tinh cũng không muốn sử dụng Kinh nghiệm dự trữ khi không cần thiết.
Hắn muốn tích trữ kinh nghiệm thật nhiều và dùng để lật kèo trước các địch nhân mạnh.
Hắn còn thời gian, hắn có công pháp, hắn có kinh nghiệm, việc còn lại là chỉ cần gom tất cả sở học lại rồi hình thành một môn pháp quyết tâm đắc nhất, sau đó tu luyện và hoàn thiện nó, bên cạnh đó cũng cố gắng củng cố căn cơ một cách bền vững nhất.
Có như vậy thì mới tạo tiền đề vững chắc để tiến hành trảm thần hồn lập thần vị.
Vì sao Trần Tinh không lựa chọn tiếp tục theo con đường tu tiên mà lại muốn chuyển qua tu thần?
Đơn giản chính là bởi vì hắn cho là người tu tiên sẽ yếu hơn người tu Thần.
Về mặt cơ bản Thần và Tiên đều không thể nói ai mạnh ai yếu, chỉ đơn giản là tín niệm của hắn nghĩ như vậy.
Trần Tinh cho là Tiên nhân đa số chính là tu luyện pháp thuật, tu luyện đạo hạnh, ai cao thâm hơn thì người đó mạnh hơn và chỉ đứng một chỗ phẩy tay trong chiến đấu.
Trong khi người tu Thần có thể lựa chọn phương thức tấn công đa dạng hơn, có thể sử dụng pháp tắc để tấn công tương tự như người tu Tiên, có thể sử dụng chiêu thức, có thể cơ động lao lên đánh giáp lá cà.
Vì sao?
Tu tiên là tu đạo pháp của bản thân, bản thân chính là pháp, pháp mạnh hay yếu được quyết định bởi bản thân người tu luyện.
Tu thần chính là tu pháp tắc của Thiên Đạo. Bị hạn chế bởi pháp tắc đó.
Về mặt này thì Trần Tinh nghĩ người tu tiên sẽ chiếm ưu thế hơn.
Bởi vì đạo pháp của bản thân sẽ không bị trói buộc bởi bất cứ thứ gì.
Mà cái gì không bị trói buộc thì sẽ ngày càng phát triển lớn mạnh hơn.
Chính vì vậy người tu Tiên chỉ lựa chọn đấu pháp với nhau. Dời núi lấp biển chỉ bằng cái phất tay thì ai có thể chú trọng vào việc đánh đấm nữa?
Vì thế, theo thời gian, những pháp quyết tu luyện vũ kỹ dần dần bị quên lãng. Trong khi Trần Tinh lại không có một cơ sở hay hiểu biết nhiều về Tu Tiên.
Những điều này không phải điểm mấu chốt, mấu chốt ở đây chính vì hắn thích chiến đấu theo phong cách giáp lá cà. Và hắn nghiêng về tu Thần
Muốn thành Thần thì phải lập được thần vị, muốn lập được thần vị đòi hỏi phải có đủ tu vi cùng đủ can đảm Trảm thần hồn của bản thân hoặc đạt được thần cách có sẵn.
Bỏ qua người đạt được thần cách, người có can đảm trảm thần hồn của mình nếu như thành công thì xem như là có hai cái mạng cùng với thực lực tăng lên vượt bậc.
Mỗi tiến một đại cảnh giới họ lại có cơ hồi trảm thêm một thần hồn nữa. Như vậy lại nhiều thêm một cái mạng và lại mạnh hơn nữa.
Những điều này cũng tuỳ thuộc vào nhận định của mỗi người, giống như có người nghĩ class Chiến sĩ mạnh hơn class Pháp sư vậy. Cũng có người nghĩ Class Pháp sư mạnh hơn Class chiến sĩ. Quan trọng ở tín niệm.
Không phí thêm thời gian, Trần Tinh bắt đầu tĩnh tâm thu gom lại tất cả ký ức và tiến hành chỉnh sửa lại để tìm ra công pháp phù hợp với bản thân.
*Hết chương
/402
|