CHƯƠNG 391: KHI PHỤ NỮ BÁO THÙ 7
Tất cả mọi việc đều chuẩn bị xong, Tô Việt cũng đã đồng ý giúp các cô, mấy ngày này từ thứ hai đến thứ sáu, Phan Đình nghe xong ý kiến của Trầm Tâm, ngày đầu tiên tự mình chụp nhiều ảnh, hợp với lời thoại: Bảo bối, em mạnh mẽ nhất, phải cố gắng lên! !
Sau đó ghép vào các lời khen, không quên ghi lời nói của nam sinh nói:Người đẹp, có phải ai bắt nạt em không?
Trầm Tâm để ý một chút, khen ngợi trong đám người, quả nhiên có bạn trai cũ của Phan Đình.
Nhìn thấy liền biết, con cá đã mắc câu.
Ngày thứ hai, Phan Đình chụp cùng phong cảnh của trường học, hai bên đường thật dài, cây ngô đồng tươi tốt, màu vàng lá cây một hai lá rơi trên đất, trong nền phong cảnh, một đôi tình nhân ân ái đi qua, thoáng nhìn qua rất là ấm áp.
Ảnh chụp phía dưới viết: Trường học này đường thật dài, nhớ lúc trước cùng đi với người mình yêu
Nếu thông thường, thì sẽ đi dạo, còn có nam sinh nói: Mỹ nữ, cùng đi chúng với anh đi!
Chỉ là bất quá lúc đó, cô cùng bạn trai cũ không có thời gian để đi dạo.
Nhưng gần đây Trầm Tâm nghe ngóng được, có một người nào đó đến hỏi thăm.
Ngày thứ ba, các cô ở ký túc xá xem lại ảnh của Phan Đình đã chụp, trên mặt mỗi người đều cười rực rỡ, địa điểm là sau Hồ Bích Thủy
Phía dưới ảnh chụp viết: Có các người ở cùng tôi thật tốt, chúng ta luôn ở bên nhau, mãi mãi về sau.
Lúc này đây, họ hẹn một địa điểm khác.
Có nhiều loại tin nhắn báo lại:
Mỹ nữ, người trong kí túc xá của cô mỗi người rất xinh đẹp, mong gặp mặt.
Mỹ nữ, các cậu đã có bạn trai chưa, nếu chưa có, chúng tôi cũng là nam sinh độc thân…
Trầm Tâm để ý một chút, bạn trai cũ của Phan Đình, lại tới điểm khen.
Ngày thứ tư, Phan ĐÌnh tự chụp ảnh, gò má trắng nõn, ánh mắt long lánh sáng sủa, đôi môi đổ hồng trơn bóng, còn cong khóe môi một nụ cười ngọt ngào.
Ảnh chụp phía dưới viết: Độc thân thật sự rất thoải mái!
Nên có ba tin nhắn gửi lại:
Mỹ nữ, cầu gặp gỡ!
Mỹ nữ, thật xinh đẹp!
Mỹ nữ, cho anh số điện thoại di động của em đi...
Sau đó, các cô nhìn đến bạn trai cũ kia có một điểm like.
Trầm Tâm nhịn không được cười thầm, người này, đang ân hận , đang suy nghĩ, tại sao lại chia tay, sau đó sẽ đến mong muốn quay trở lại, đúng là loại đàn ông thối.
Ngày thứ năm, không có ảnh tự sướng, không có ảnh chụp, Phan Đình chỉ viết một cái nói một chút: Ngày mai cùng các bạn đi leo núi, thật mong chờ nhìn thấy cảnh vật xinh đẹp...
Một đống tin nhắn gửi lại nói:
Mỹ nữ, đi nơi nào leo núi sao, anh cũng muốn đi và vô tình gặp em!
Xin cho địa điểm, sáng mai đi ra chân núi đứng chờ.
Và anh sẽ gặp em, và anh sẽ gặp...
Lúc này đây, bạn trai cũ của cô, vẫn như cũ lặng lẽ nhìn qua, lặng lẽ lướt qua, không có một lời nói.
Trầm Tâm đứng ở trước mặt máy vi tính của Phan Đình, mặt nụ cười thỏa mãn nói: "Tốt lắm, người này đúng là cặn bã, rõ ràng chia tay, suốt hai ngày tất cả đều là phiền não, thực sự là không biết xấu hổ..."
"Vậy có phải anh ta còn yêu ta? ?" Phan Đình ngẩng đầu lên, nhìn Trầm Tâm, hỏi đáp án thực.
"Cô nương, ngươi tỉnh tỉnh đi, cậu ta là động vật thích giống cái, đúng rồi? ?" Trầm Tâm biểu đạt không thuốc cứu nhìn cô nói: "Cậu vẫn chưa hiểu sao, không phải hắn hay ở dưới kí túc xá mỗi ngày đi dạo một lần sao?"
/497
|