Diệp Chi vội vàng muốn giải quyết chuyện này “Anh hai, chúng ta không nên nói về những chủ đề này….”
Diệp Nam Phong nhẹ nhàng véo véo lỗ tai cô, biểu hiện ra dáng vẻ bình thản “Em đã lớn như vậy rồi, không cần tránh né những chủ đề này. Nếu không phải anh tận mắt nhìn thấy chuyện của em và Hạ Thư Niên năm đó, anh hai còn không biết Chi Chi cũng đã trưởng thành.”
Chủ đề càng lúc càng lệch, Diệp Chi vẫn không dám đâm thủng tờ giấy dán cửa sổ này, nói sang chuyện khác “Em, em muốn đi ngủ.”
“Em thật sự buồn ngủ, hay là Chi Chi…. có thể nhìn thấy?”
Trong lòng Diệp Chi lộp bộp một tiếng, một cảm giác sợ hãi lập tức bao trùm lấy cô.
Tay anh xâm nhập đến nơi bộ ρhận sinh dục họ chạm vào nhau, như thể đang kéo khóa kéo của mình xuống, tɾong nháy mắt, Diệp Chi nhìn thấy cái đầu nấm tròn trịa xuyên qua vùng kín của cô, hướng lên trên chạm vào âm hộ cô.
Diệp Chi hoảng sợ, cuống quýt ngẩng đầu “Không có..”
Anh trai đã hỏi ra vấn đề này, nếu chính mình thừa nhận có thể nhìn thấy, anh xúc động lên cá chết lưới rách thì cô phải làm sao bây giờ?
Trọng lượng cả người cô dồn lên người Diệp Nam Phong, nơi riêng tư cọ vào dương vật anh, dính sát vào nhau cách một lớp quần lót. Diệp Chi có thể cảm nhận được cây gậy của anh trai, nó lớn đến mức khiến cô run sợ.
Diệp Nam Phong vén tóc cô sang một bên, sờ vào đuôi mắt cô “Đúng vậy, nếu như Chi Chi có thể nhìn thấy thì sao lại không nói cho anh hai biết? Anh cho rằng Chi Chi nhìn thấy anh hai mệt mỏi nên mới đau lòng cho anh, và muốn đi ngủ sớm.”
Diệp Chi nói the0 lời anh “Ừm, tuy không nhìn thấy nhưng em cũng biết anh hai đang rấtvất vả….”
Giọng nói cô hơi run run, là vì dương vật của anh quá mãnh liệt, so với ngón tay còn cứng và nóng hơn, hung hăng đâm vào tiểu huyệt làm cô không dám nói nhiều, âm hộ bị chọc vào đến phát run, còn chưa di chuyển mà đã bắt đầu chảy nước.
Diệp Nam Phong lần đầu tiên nghe được thanh âm động tình của em gái là do Hạ Thư Niên cho cô.
Nghĩ tới đây, anh cảm thấy vẫn không đủ, muốn nghe cô động tình nhiều hơn, để làm lu mờ ký ức lúc đó.
“Anh hai vừa rồi là chưa tỉnh táo chứ không phải mệt, anh có thể dễ dàng ôm em.”
Vừa nói, anh vừa đưa hai tay nắm lấy nách Diệp Chi, nâng thân thể cô lên, động tác nhẹ nhàng vừa lúc lướt qua dương vật của Diệp Nam Phong.
“A…..”
Diệp Chi rụt người lại, suýt chút nữa đã kẹp chặt hai chân.
“Cho dù anh nâng Chi Chi lên như thế này thì lúc nói chuyện cũng không thở dốc.”
Anh nhẹ buông tay, thả cô xuống, vốn dĩ trước đó dương vật ở trên mông Diệp Chi, khi cô ngồi xuống thì nó đã từ phía sau đẩy lên phía trước, từ môi âm hộ đâm đến âm vật.
“A a…..”
Diệp Chi sướng đến mức đầu óc trống rỗng, nắm lấy cánh tay Diệp Nam Phong mà run rẩy, chất lỏng nóng hổi tɾong cơ thể ào ạt chảy ra….
12
/147
|