Lúc này Hàn Phong nhất thời cảm giác được năng lượng mình bộc phát đã mất đi liên hệ, tâm trạng không khỏi căng thẳng.
Ngay khi hắn cho rằng suy đoán của mình sai, phát sinh ngoài ý muốn thì mặt quỷ dữ tợn cùng với hắc sắc tử khí xung quanh nó xuất hiện một tia rung động bất ổn. Théo đó mặt quỷ giống như người khuôn mặt cũng bắt đầu vặn vẹo thống khổ.
Sau một lát thì mặt quỷ cũng bắt đầu run lên không ngừng. Từng đợt âm thanh chói tai không ngừng vang vọng.
Cả hội trường bị thanh âm này chói tai, kinh khủng này bức lui liên tục về phía sau.
Sau một lát mặt quỷ không thể nào luyện hoá được cỗ năng lượng khổng lồ như vậy cho nên khuôn mặ cũng xuất hiện rạn nứt.
Ngay sau đó một tiếng vang nhỏ giòn tan, mặt quỷ từ những vết rạn nữ mà nổ tung.
Mà sắc mặt của Võ Hoàng cũng hơi đổi, lập tức hừ lạnh một tiếng, thân thể bứt lui về phía sau.
Mặc dù Hàn Phong dùng một chiêu bá đạo đem mặt quỷ của Võ Hoàng đánh nát nhưng xem bộ dạng của Võ Hoàng thì trừ sắc mặt có chút trắng bệch ra thì ngược lại cũng không có thương tổn gì.
Trái lại Hàn Phong mặc dù dựa vào một kích bá đạo này có thể đánh nát được mặt quỷ, nhìn qua như thể hắn đang chiếm thượng phong nhưng Hàn Phong biết vừa rồi mình phải dùng tới bảy thành đấu khí mới tạo được hiệu quả như vậy.
Lúc này đấu khí trong cơ thể Hàn Phong cũng chỉ còn lại không đến ba tầng, tăng thêm lúc trước bởi vì tính thôn phệ của mặt quỷ mà khiến cho bản thân thụ thương.
Dựa theo tình huống này thì chỉ sợ những lần giao tranh tiếp theo Hàn Phong phải thua là điều không thể tránh được.
Trong lòng không ngừng dự tính nên giải quyết trận chiến kế tiếp như thế nào nhưng hắn lại không có nghĩ rằng Võ Hoàng điện đứng ở đối diện sắc mặt hơi đổi, ngay sau đó lại lộ ra bộ dáng tươi cười.
Ngay khi Hàn Phong còn không rõ đối phương vì sao lại cười thì chỉ nghe thấy trên mặt Võ Hoàng hiện lên tiếu ý, hắn chậm rãi nói:
- Tuy rằng chuyện đi này đụng độ phải ngươi là điều ngoài ý muốn, không có hoàn thành được dự định lúc trước của ta. Nhưng ta lại vừa có được một tin tức tốt lành. Chắc hẳn ngươi cũng cảm thấy hứng thú với nó.
Ngược lại Võ Hoàng nói như vậy thì trong lòng Hàn Phong không biết vì sao lại mọc lên một sự dự liệu không tốt.
Mà kết tiếp từ trong miệng của Võ Hoàng Hàn Phong cũng minh bạch dự liệu không hay trong lòng mình là chuyện gì.
- Vừa rồi, ta được thủ hạ truyền tin tức tới bao tin. Hôm nay trên đại lục bốn các thế lực nhất đã bị tiêu diệt. Sau này Võ Hoàng điện của chúng ta sẽ thống trị thiên hạ. Ha ha!
Nói xong câu cuối, Võ Hoàng cũng bật cười đắc ý.
Nhưng câu nói này khi Hàn Phong nghe được thì hắn không thể làm thế nào mà ton được. Lúc này trong Hàn Phong trừ khiếp sợ ra hắn cũng không ngừng nghĩ biện pháp.
Hắn không cho là Võ Hoàng sẽ lừa gạt hắn. Nhưng cũng không nghi ngờ hắn làm thế nào để biết được tin tức này. Với năng lực của Võ Hoàng điện thì chỉ sợ Võ Hoàng thân ở ngoài ngàn dặm nhưng vẫn có thể biết được tin tức.
Chẳng qua theo lời nói của Võ Hoàng thì bốn các dĩ nhiên lại bị tiêu diệt?
Hơn nữa lại còn bại thất bại nhanh đến như vậy. Chỉ sợ nhân thủ hoàng thất phái đi vẫn còn ở trên đường. Căn bản là không kịp cứu viện.
Vừa nghĩ tới việc bốn các đồng thời thua trong tay của Võ Hoàng điện thì trong lòng Hàn Phong nhất thời run lạnh.
Nhất là Võ Hoàng đang đứng cười đắc ý ở đối diện thì Hàn Phong càng kiêng kỵ.
Trong đầu một mạch suy nghĩ, trong nháy mắt Hàn Phong liền quyết định. Vô luận như thế nào thì cũng phải đánh chết được Võ Hoàng ở tại đây.
Ý nghĩ vừa loé lên, Hàn Phong cũng không hề do dự mà vận khởi lượng đấu khí còn lại ít ỏi trong người nhanh chóng phi thân tới Võ Hoàng.
Chính lúc này thân thể Võ Hoàng chợt run lên, ngay sau đó liền làm ra động tác khiến cho người khác cảm thấy sợ hãi.
Hàn Phong thấy vậy thì cũng vô cùng hoảng sợ nhìn Võ Hoàng.
Thấy hành động này của Võ Hoàng thì trong lòng Hàn Phong cảm thấy sửng sốt, lập tức bật người sắc mặt đại biến.
Vốn thân hình bay nhanh, tốc độ lại vượt qua sự tưởng tượng của thường nhân. Hàn Phong lúc này đã xuất hiện trước mặt Võ Hoàng.
Nhưng chính là Võ Hoàng cũng không có để ý tới Hàn Phong. Một trọng quyền bá đạo không gì sánh được trực tiếp oanh kích lên ngực của Võ Hoàng.
Tiếng xương gãy khiến cho toàn trường cảm thấy kinh hãi. Trước ngực Võ Hoàng không ngờ bị quyền đầu của Hàn Phong đánh thủng, máu tươi không ngừng tuôn ra.
Máu tươi, nội tạng trực tiếp từ sau lưng Võ Hoàng bắn ra ngoài. Một màn máu tanh như thế khiến cho chúng nhân không kịp phản ứng.
Ngay cả Hàn Phong cũng có chút sững sờ. Đương nhiên Hàn Phong sững sờ không giống như thế nhân mà hắn sững sờ bởi vì hắn cũng chỉ cần một quyền lại có thể đánh xuyên qua người của Võ Hoàng. Tình huống này thực trái với lẽ thường. Khiến cho Hàn Phong không thể nào giải thích được.
Theo lý thuyết thì với thực lực của Võ Hoàng, không có khả năng bị một người thụ thương như Hàn Phong đánh bại dễ dàng như vậy. Nhưng tình huống trước mắt không khỏi khiến cho người khác không tin tưởng không được.
Bất quá Hàn Phong cũng không có hài lòng vì hắn biết chuyện này thực không đơn giản như thế.
Quả nhiên đúng như suy nghĩ của Hàn Phong, trước khi Hàn Phong đánh xuyên qua thân thể Võ Hoàng một khắc thì một đạo hắc khí từ thiên linh cái của hắn bắn ra ngoài.
Lúc này hắc khí không ngừng tích súc lại ở giữa không trung hình thành một bóng đen.
Mà ngay khi Hàn Phong ngây người thì đạo thân ảnh màu đen kia khẽ động, một âm thanh khàn khàn chính là giọng nói của Võ Hoàng vang lên.
- Có hay không rất bất ngờ?
Bóng đen nhàn nhạt nói.
Cũng không để ý tới Hàn Phong có hay không trả lời, bóng đen lại tiếp tục nói:
- Có thể lần sau gặp mặt ta sẽ cho ngươi đáp án. Ta tin tưởng tiếp sau ngày hôm nay không bao lâu thì chúng ta sẽ lại gặp nhau. Nhưng lúc đó chỉ sợ ngươi không có may mắn như ngày hôm nay.
Nõi xong thì bóng đen chợt phát ra tiếng cười to rồi không ngừng thu nhỏ lại đến khi biến mất.
Hàn Phong lẳng lặng nhìn bóng đen biến mất mà trong đầu trống rỗng. Lúc này hắn nhìn về phía thi thể Võ Hoàng trước mắt. Chẳng biết tại sao cho tới giờ khắc này biểu tình của Võ Hoàng mới có một tia phản ứng. Trên mặt đầu tiên là lộ ra sự thống khổ vô cùng. Sau đó hai mắt chuyển sang sự mờ mịt.
Cuối cùng biểu tình của Võ Hoàng cũng dừng lại, ngã xuống đất, triệt để chết đi.
Cho đến lúc này Hàn Phong mới minh bạch, Võ Hoàng trước mắt này cũng không phải là Võ hoàng chân chính. Hay nói cách khác Người này chính là Sử Lỗi một phổ thông đệ tử đến từ Ngọc Hải môn.
Có thể trong Ngọc Hải môn thì Sử Lỗi được xem như là đệ tử tinh anh. Nhưng Hàn Phong cũng không có rõ ràng lắm tại sao Ngọc Hải môn lại có cấu kết với Võ Hoàng điện. Hay là vì bọn họ là đối tượng được Võ Hoàng coi trọng.
Tuy rằng mơ hồ đoán ra được nhưng Hàn Phong cũng không có xác định. Cho nên Trác Minh tiến lên dò hỏi nhưng Hàn Phong tịnh chưa nói cho hắn biết tình thế.
Chẳng qua chỉ nói cho Trác Minh là người này bị người khác mạnh mẽ chiếm lấy thân thể, lúc này cũng đã chết đi.
Về những chuyện khác thì Hàn Phong cũng không có nói cho Trác Minh nhiều lắm. Điều này khiến cho nội tâm hắn rất bất mãn.
Cũng không kỳ quái. Chỉ vì Võ Hoàng điện công nhiên xuất hiện ở Thiên Thánh cốc. Hơn nữa lại còn có ý đồ xấu, đánh trọng thương Thanh Phong cùng với việc Võ Hoàng giảo hoạt như vậy cho nên hiển nhiên đại hội Thiên Thánh lần này không thể nào tiếp tục được nữa.
Đây không thể nghi ngờ chính là không để Thiên Thánh cốc ở trong mắt. Một thế lực nhất lưu đã thành danh từ lâu làm sao có thể cho qua chuyện này dễ dàng được.
Nhưng Hàn Phong trước mắt cũng không phải là thiếu niên có tu vi Địa giai như trước kia. Hôm nay Hàn Phong chỉ trong vòng mười năm đã được thực lực mà ngay cả Trác Minh cũng không dám mơ ước tới.
Mặc dù thân phận của hắn là Cốc chủ Thiên Thánh cốc nhưng ở trước mặt Hàn Phong chỉ sợ cũng không thể nào ra uy được.
Cho nên Trác Minh đối với câu trả lời lấy lệ của Hàn Phong thì ảo não không thôi. Nhưng hắn cũng không có biện pháp gì. May mà Hàn Phong cũng không có quá mức lạnh lùng với Trác Minh. Sở dĩ hắn có thái độ như vậy đối với Trác Minh là bởi vì Thiên Thánh đại hội mười năm về trước.
Mười năm trước, sau khi Hàn Phong giành được quán quân Thiên Thánh đại hội thì Huyền Thiên tông cũng bất ngờ đạt được hơn bốn trăm mai Thiên Địa Thánh quả, trong chuyện này Hàn Phong tự nhiên rõ ràng Thiên Thánh cốc cố ý đem những phiền phức này ném lên người của Huyền Thiên tông.
Nếu như lúc đó Thiên Thánh cốc lựa chọn giữ lại mấy trăm mai Thiên Địa Thánh quả này thì chỉ sợ lúc đó với thân phận của Thiên Thánh cốc vẫn bị người khác liên hợp lại tấn công. Cũng như lúc xưa Thiên Thánh cốc bắt đầu có thanh danh mà bị các thế lực khắp nơi tới cửa đòi Thiên Địa Thánh quả vậy.
Cho nên Trác Minh mơi lựa chọn đem toàn bộ Thiên Địa Thánh quả cấp cho Huyền Thiên tông, để có thể tránh khỏi phiền phức.
Dù sao thì Thiên Địa Thánh quả mặc dù là đồ tốt nhưng mà phải có mạng thì mới có phước để dùng.
Vốn Trác Minh nghĩ đem mấy trăm mai Thiên Địa Thánh quả dư giao cho Huyền Thiên tông, như vậy cho dù là kẻ nào cũng không thể đưa ra ý kiến phản bác, vừa thể hiện Thiên Thánh cốc công chính, lại tránh được phiền phức cho tông môn.
Mà sau đó dựa theo kế hoạch của Trác Minh thì Huyền Thiên tông cầm theo bốn trăm mai Thiên Thánh quả này hiển nhiên cũng như là một tiểu hài tử ba tuổi ôm một khối tuyệt thế trân bảo hành tẩu trên đường.
Thế nào không khiến cho ngoại nhân chú ý.
Trác Minh nghĩ không ra Huyền Thiên tông lại có thể cường đại như thế. Nửa điểm cũng không tránh né mà có thể ăn trọn được bốn trăm mai Thiên Địa Thánh quả đó.
Lúc đó trong lòng hắn cũng còn đang cười thầm, tiểu tông môn này quả nhiên là ánh mắt thiển cẩn, thực không hiểu rõ thế nhân.
Quả nhiên ngay khi Huyền Thiên tông rời Thiên Thánh cốc không bao lâu thì đã có vài thế lực liên thủ tập kích.
Tất cả cũng chỉ vì bốn trăm mai Thiên Địa Thánh quả ở trong tay của Huyền Thiên tông.
Mà khi đó, Trác Minh cũng đã có chuẩn bị từ trước, hắn đã triệu tập rất nhiều đệ tử chuẩn bị khi song phương ra tay thì mới đứng ra ngăn cản.
Sau khi có cơ hội điều đình song phương thì lại có lý do để có thể phân chia bốn trăm mai Thiên Địa Thánh quả kia một lần nữa.
Có lẽ không thể nuốt trọn nhưng chí ít đến lúc đó cũng sẽ được chia một phần. Đây tuyệt đối là một điều tốt đối với Thiên Thánh cốc.
Chẳng qua Trác Minh cũng không có nghĩ tới Huyền Thiên tông chẳng qua chỉ là một con cá nhỏ, cuối cùng lại biến thành một con cá mập.
Không chỉ đội ngũ đi theo cất giấu hai gã Thiên giai cường giả mà cuối cùng hoàng thất cũng nhúng tay giúp đỡ.
Ngay từ đầu Trác Minh cũng không có nghĩ ra tại sao hoàng thất lại giúp đỡ Huyền Thiên tông, hắn vốn tưởng rằng hoàng thất muốn chiến bốn trăm mai Thiên Địa Thánh quả. Nhưng sau đó Trác Minh liền biết được trong Huyền Thiên tông có một đệ tử là Tiêu Linh là công chúa của đế quốc, không những thế nàng lại rất thích Hàn Phong. Dĩ nhiên Hàn Phong trở thành thân vương của một nước.
Sự tình này thực khiến cho người ta cảm thấy bất lực.
Thế nhưng bởi vì hoàng thất nhúng tay vào mà kế hoạch của Trác Minh chuẩn bị từ trước lại bị đổ bể từ khi còn là trứng nước. Cũng nhờ thế mà Huyền Thiên tông có thể mang đi hơn bốn trăm mai Thiên Địa Thánh quả.
Một ít sự tình này kỳ thực Hàn Phong đã minh bạch từ lâu. Bằng không lúc trước hắn cũng không đơn giản có thể có được hơn bốn trăm mai Thiên Địa Thánh quả. Khi hắn nghĩ đến Thiên Thánh cốc lại dám tính kế với Huyền Thiên tông, cho dù Hàn Phong có trì hoãn lại thì Thiên Thánh cốc nhất định sẽ có cách khác để đem bốn trăm mai Thiên Địa Thánh quả này trao vào tay hắn.
Đến lúc đó hắn cũng không cần lãng phí thực lực mà vẫn có thể đạt được ý đồ.
May mà cuối cùng hoàng thất xuất thủ cho nên Huyền Thiên tông mới có cơ hội tránh thoát khỏi một lần nguy cơ kia. Điều này cũng nằm trong dự liệu của Hàn Phong.
Bởi vì trước đây Tiêu Dật đới với Tiêu Linh có tâm ái mộ cho nên mới nỗ lực tiếp cận Tiêu Linh. Nhưng điều ngoài ý muốn chính là Tiêu Linh có tín vật trên người. Sau khi biết được Tiêu Linh cũng là người trong hoàng thất thì Tiêu Dật lại càng thêm quyết tâm trợ giúp Huyền Thiên tông.
Mà tất cả những chuyện này cũng không phải vừa khớp mà trước đó Hàn Phong cũng đã an bài sẵn.
Thiên Thánh cốc đã tính toán như thế thì trong lòng Hàn Phong tự nhiên minh bạch. Cho nên hắn đối với Trác Minh không có bao nhiêu hảo cảm.
Bất quá nghĩ tới Võ Hoàng điện dĩ nhiên lại có chủ ý với Thiên Thánh cốc cộng thêm tin tức hắn mới biết thì chắc chắn bốn các đã xảy ra điều bất trắc. Hành động như vậy của Võ Hoàng điện cũng không thể nào gạt được người trong thiên hạ. Chính vì thế Võ Hoàng điện tất có một phen động thủ trên đại quy mô.
Cho nên nếu bây giờ mà trở mặt với Thiên Thánh cốc thì cũng không chừng sau này Thiên Thánh cốc lại trở thành đồng minh của Võ Hoàng điện.
Vì thế mà Hàn Phong mới đem một ít sự tình của Võ Hoàng điện nói cho Trác Minh biết.
Chỉ là chỉ một ít tin tức bên ngoài này thôi sau khi nghe xong, Trác Minh cũng phải khiếp sợ không thôi.
Trong lòng khổ não, một thế lực kinh khủng như vậy bành trướng thì chắc chắn sau này sẽ không có được mấy ngày yên ổn.
Đối với Trác Minh thì Hàn Phong cũng không có nói nhiều, rất nhanh hắn liền mang theo đệ tử ly khai. Mà đồng hành tất nhiên còn có đệ tử của bốn các.
Trở lại tiểu viện của Hàn Phong, nhìn vẻ mặt lo lắng của bốn người Đường Vũ Nhu, Lôi Chấn. Hàn Phong đầu tiên là xốc lại tinh thần cho mọi người.
Sau đó mới nhưng trọng nhìn mọi người một lượt rồi trầm giọng nói:
- Vừa rồi mọi người cũng đã nghe thấy Võ Hoàng nói. Hiện tại chúng ta nên tìm đối sách.
Mà vừa rồi Đường Vũ Nhu không có bất luận biểu tình gì, lúc này vẻ mặt lo lắng, nhu nhược dò hỏi:
- Đây là sự thật. Bốn các thực sự như lời Võ Hoàng nói. Thực sự bị Võ Hoàng điện chiếm đoạt? Vậy Võ Hoàng kia là người như thế nào?
Lôi Chấn có chút lo lắng hỏi:
- Hàn Phong ngươi có phải biết được điều gì đó? Có thể nói cho chúng ta biết được không?
Hàn Phong nghe vậy thì cũng thở dài, rồi sau đó nói sự tình của Võ Hoàng cho mọi người, cùng với suy đoán của bản thân.
Thực lực chân chính của Võ Hoàng kiên quyết hơn xa so với lúc nãy. Hay nói cách khác lúc này Hàn Phong giao thủ với con rối do Võ Hoàng dùng bí thuật nhập vào thôi.
Nghĩ vậy trong lòng Hàn Phong trầm trọng dị thường.
Như vậy có thể khẳng định Võ Hoàng điện đã không còn ý định ẩn nhẫn nữa. Xem ra tràng đại chiến của kiếp trước đã sớm xuất hiện.
Chẳng qua lúc này đây Hàn Phong cũng không nhất định phải tham dự.
Về phần kết quả cuối cùng thì Hàn Phong cũng như những người khác không thể nào dự đoán được.
Là trước khi Võ Hoàng lưu lại tin tức thì Hàn Phong cũng không dám xác định thật giả, vì lúc đó tin tức từ bốn các còn chưa có truyền đến.
/543
|