Ngạo Thế Huyền Linh Sư

Chương 74 - Chương 69

/117


Edit: ..Lam Thiên..

Thời điểm ngìn cân treo sợi tóc, một tiếng đàn du dương vang lên xa xa, giống như tia nắng ban mai chậm chạm xuyên thấu qua bóng tối.

Tâm bát thủ kỳ xà chấn động, lần thứ hai nhìn về phía bóng dáng bạch y ,có chút hi vọng sáng lên.

Không biết tại sao, ở trên người nữ tử nhân loại nhỏ bé này, nó mơ hồ cảm nhận được một tia hơi thở quen thuộc, mới không nhịn được ở trước khi chính mình hoàn toàn mất đi ý thức nhìn nàng một cái.

Trong sương mù mờ mịt, bạch y nữ tử khí độ ưu nhã ngồi ở trước cửa sơn động, cây ngọc cổ cầm đặt ở trước người. Một làn gió nhẹ nổi lên, khiến mái tóc màu đen của nàng tung bay, đôi mắt lay động, thần thái cao quý thanh nhã, giống như ánh trăng treo cao trên trời, tản ra ánh sáng phổ độ chúng sinh, nhưng lại xa xa không thể chạm tới.

Tử Diễm bỗng nhiên dừng lại gia trì tinh thần lực lên phục thú hoàn, ánh mắt trầm ngâm nhìn về phía đạo bóng dáng bạch y kia, chỉ thấy ống tay áo của nàng bay múa, cổ tay trắng nõn khẽ nâng lên, ngón tay thon dài gẩy nhẹ cầm huyền (dây đàn), thanh âm nhẹ nhàng phiêu dật chậm dãi vang lên.

Tiếng đàn thương xót mà bao dung, giống như mùa xuân ấm áp, chậm rãi xuyên thấu lệ khí chôn sâu ở trong linh hồn, dùng ánh nắng ấm áp đem tinh lọc. Đồng thời cũng như hạt mưa thấm mát, chậm rãi làm dịu đi linh hồn đang khô khốc.

Đột nhiên, nàng biến đổi tư thế, hai tay giống như hồ điệp bay múa, liên tục luân chuyển dây đàn, đầu ngón tay xuất ra từng đạo kim quang. Trong phút chốc, tiếng đàn giống như mở ra linh trí, âm vận (*) tương trợ, nhã vận (*) du dương. Lúc này tiếng đàn hàm chứa một loại ma lực thánh khiết, giống như giọng nói trong trẻo dịu dàng của đức phật, chỉ điểm cho linh hồn đang lạc đường mất phương hướng.

(*) âm vận : ( âm : tiếng, vần : vận) vần trong thơ ca. Nhã vận: thanh âm êm dịu. Âm vận, nhã vận: là thanh âm hài hòa, cậm vận du dương hoặc là tiếng đàn du dương.

Người và thú có mặt ở tại đây, giống như đều trải qua một cuộc thanh lọc tâm linh, ở trong tiếng đàn du dương phiêu dật, dần dần trầm luân, muốn ngừng mà không được.

Phục thú hoàn vốn là pháp bảo khống chế thú, nó phát ra từng vòng ánh sáng chính là vì để mê hoặc tâm trí của huyền thú.

Nhưng ngưng Sương lại đem thánh quang tịnh hóa Thuật dung hợp vào trong tiếng đàn, cùng khúc ‘ bình tâm ’ hai bút cùng vẽ (*), hắc ám trong tâm bát thủ kỳ xà dần dần bị xua đuổi. Hơn nữa bởi vì sau khi Tử Diễm rút đi tinh thần lực, phục thú hoàn liền hoàn toàn mất đi khống chế với bát thủ kỳ xà.

(*) Hai bút cùng vẽ : là đồng thời làm hai chuyện cùng một lúc

Cứ như vậy, bát thủ kỳ xa rốt cuộc tránh được một kiếp.

Lấy lại được tự do nó tức giận vung đuôi rắn khổng lồ lên, mở rộng tám cái miệng rắn, phát ra từng tiếng rống giận liên tiếp.

Vì vậy, cục diện giằng co lần nữa lại tạo thành.

Đoàn người Tử Diễm muốn vào sơn động, đoàn người Ngưng Sương lại muốn ra khỏi sơn động, tám cái đầu rắn hung dữ của bát thủ kỳ xà chắn ngang giữa bọn họ, làm ai cũng không dám có hành động thiếu suy nghĩ.

Hiển nhiên trải qua tiêu hao huyền lực lúc trước, Tử Diễm cũng không còn năng lực khởi động hàng ma phục thú hoàn lần nữa.

Loài người, ân cứu giúp ngày hôm nay, bổn vương sẽ nhớ kỹ. Bát thủ kỳ xà hướng đoàn người Tử Diễm phun ra một đạo lá chắn băng sương, sau đó bơi tới chỗ Ngưng Sương.

Bơi tới gần nàng, đợi sau nhìn thấy rõ đóa hoa mai màu đen trên ấn đường của nàng, nó nhất thời cả kinh thất sắc.

Mặc Hoàng, trên người nhân loại này lại có ấn ký huyết mạch của Mặc Hoàng!

Nhìn trong ánh mắt rét lạnh của bát thủ kỳ xà hiện lên vẻ kinh ngạc không chút nào che giấu, Ngưng Sương nghi ngờ gọi một tiếng: Tiền bối!

Lúc này kỳ xà mới phục hồi tinh thần lại, đè nén khiếp sợ xuống đáy lòng, hỏi Ngươi và Mặc Hoàng có quan hệ như thế nào?

Ngưng Sương nhất thời ngẩn ra, Mặc Hoàng...?

Đột nhiên nhớ tới lời Minh Huyễn từng nói, Mặc Nhiễm là Vương của tất cả các loại xà, giao, mãng. Lúc này trong lòng nàng liền sáng tỏ.

Mặc Nhiễm là sư phụ của ta. Đúng, là sư phụ, như thầy như cha.

Ngưng Sương vẫn luôn không hiểu vì sao chính mình đối với chuyện cứu Mặc Nhiễm cố chấp như vậy, lúc này nàng hình như đã hiểu rõ, bởi vì trong lòng nàng, nàng đã sớm xem hắn giống như phụ thân thực sự.

Ở trên đường nàng lớn lên người có thể không cầu lợi trợ giúp nàng chính là phụ thân của nàng, cho dù chính bản thân hắn đang ở trong tình huống không ổn như vậy, nhưng vẫn đem hết toàn lực tặng nàng một đạo lạc ấn linh hồn cấp thần quân đủ để bảo vệ tính mạng cho nàng.

Kỳ xà không thể tin quan sát Ngưng Sương, dường như làm thế nào cũng nghĩ không thông, Mặc Hoàng luôn luôn cao cao tại thượng làm sao lại thu nhận một nhân loại nhỏ yếu




/117

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status