Cái đại lục chết tiệt này, thật sự chuyện cổ quái gì cũng có. Cũng là vận khí ta không tốt... vừa xuất thủ lại đụng ngay ma vương.... Thiên ma hận nghiến răng nghiến lợi: Vốn chẳng có chuyện gì, chỉ cần thêm chút thời gian nữa là thu hoạch đại thắng, càng có thể chiếm được vô thượng ma thể, rồi chẳng biết tại sao đột nhiên lại xuất hiện một thanh kiếm kỳ quái, phá hỏng chuyện tốt của bản ma, sau đó không ngờ lại đụng phải hai đại cao thủ dụng độc... Ủa? Lúc này ngươi còn hỏi để làm gì? Còn không nhanh chóng đi chuẩn bị? Càng nhanh càng tốt, nhanh lên!
Ngài bị thương nặng như vậy, rốt cuộc là dạng thần hồn gì mới có hiệu quả tốt nhất? Thần hồn của sồ ma chí tôn nhị phẩm, hay là chí tôn tam phẩm? Có cần đặc biệt thôi hóa không? Pháp Tôn có chút sốt ruột rồi, nhưng vẫn cẩn thận hỏi han phi thường trật tự rõ ràng.
Không cần, chỉ cần nhị tam phẩm là được. Nhanh đi chuẩn bị đi. Nói nhảm cái gì!
Nói như vậy chỉ cần là bình thường là được?
Đúng. Đi chuẩn bị nhanh lên! Càng nhanh càng tốt!
Nhưng mà đại nhân, ngài cũng biết, lúc trước chúng ta dốc sức ma hóa đều là võ giả cao giai, đối với chí tôn nhị tam phẩm lại không bỏ bao nhiêu khí lực, ta phát hiện lại không thể hoàn toàn khống chế thần hồn của bọn hắn... cái này có phiền phức... Nếu ngài đang bổ sung lại xuất hiện ngoài ý muốn...
Làm sao ngươi ngu như vậy, cái này thì có gì không được. Chỉ cần ngươi thế này... thế này...
Ồ, thì ra là thế, đại nhân ngôn ngữ tinh tế ý tứ sâu xa, được lợi không ít. Đúng rồi, hôm này khi ra ngoài, thần hồn ta cũng bị thương phát hiện chỉ sợ không thể hoàn toàn chỉ huy... Cái này có quan hệ gì tới cường độ thần hồn bản thân không?
Đương nhiên là liên quan! Làm sao ngươi lắm lời thế, nhanh đi chuẩn bị đi... Tỷ như ta hiện tại, đã không khống chế được bất luận kẻ nào nữa rồi... Những cái này đều liên quan tới Ma hồn lạc ấn, ma hồn càng yếu, lực khống chế càng thấp, nếu như ma hồn tiếp cận sụp đổ, vậy lạc ấn sẽ không thể duy trì nữa rồi... Còn không mau đi! Nhanh đi chuẩn bị đi!
à, thì ra là thế, đại nhân ngài thật đúng là thành thật, ta hiểu hết rồi.
Cái gì? Ngươi nói vậy là có ý gì? Thiên ma rốt cuộc cũng cảm nhận được một tia không đúng!
Pháp Tôn nở nụ cười lạnh như băng: Ta nói con mẹ ngươi thật đúng là thành thật. Thành thật như một con heo! Một con heo chờ làm thịt!
Thiên ma không ngờ ngẩn ra, nháy mắt mới kịp phản ứng, rít lên bén nhọn: Ngươi dám nói như vậy với ta?
Mãi cho tới vừa rồi, tuy cũng cảm nhận được có cái gì đó không đúng, nhưng vẫn không hề hoài nghi tới Pháp Tôn!
Pháp Tôn khoanh tay mà đứng, sắc mặt vẫn tao nhã như cũ, miệng nói: Ngươi không nghe hiểu lời ta nói sao? Chẳng lẽ ngươi không nghe hiểu tiếng người? Ngươi vốn là ma, nghe không hiểu tiếng người cũng là hợp lý. Vậy ta nói lại một lần nữa! Ta fuk con mẹ ngươi! Ngài đã hiểu chưa? hiểu chưa?
Ma khí toàn thân Thiên ma bốc lên cuồn cuộn tựa như bạo phát, thở dốc hồng hộc nhìn Pháp Tôn: Ngươi... đồ hỗn trướng! Thằng nhãi con, không ngờ ngươi...
Ta cũng dám chửi sao! Pháp Tôn mỉm cười: Ta không chỉ muốn chửi ngươi, mà còn muốn đánh ngươi! Đánh thằng oắt con nhà ngươi. Yên tâm, ta fuk con mẹ ngươi, nhưng ngươi tuyệt đối không phải là nhi tử ta!
Nói xong, ba một tiếng, hung hăng tát mất chưởng lên mặt Thiên ma, thanh âm thanh thúy dị thường.
Ngươi... ta muốn ngươi chết! Thiên ma điên rồi, hoàn toàn không để ý tới thương thế của mình toàn lực thôi động ma hồn lạc ấn.
Pháp Tôn nhíu mày, lập tức cảm nhận được một nỗi thống khổ cực điểm bạo phát trong đầu. Nhưng thống khổ lần này cũng không phải là không thể chịu đựng như trước kia, hơn nữa cảm giác này còn có xu thế dần dần yếu bớt.
Xem ra Thiên ma nói thật, nói một điểm cũng là thật. Hắn đã hồi quang phản chiếu, rốt cuộc bất lực rồi.
Ma hồn của hắn hiển nhiên đã chịu tổn hại cực lớn. Sau khi bị tổn hại, hắn đã không thể nào khống chế mình, trong lòng không khỏi đại khoái, rốt cuộc cũng thoát được xiềng xích, sau này vô luận thế nào mình cũng có thể tùy tâm mà làm rồi.
Pháp Tôn xác định được phán đoán của mình, hoàn toàn bất chấp đối phương đang cường ngạnh thôi động ma hồn, lại ba ba ba hơn mười tát liên tục giáng lên mặt Thiên ma, gầm nhẹ nói: Ngươi khống chế ta? Ngươi khống chế ta?
Tát một cái liền hỏi một câu.
Cảm giác thống khổ vẫn còn tồn tại trong não hải, nhưng trên tay lại không ngừng chút nào.
Ngươi khống chế ta? Ngươi tính là thứ gì? Không ngờ ngươi muốn khống chế ta? Ngươi là thằng ma oắt con, đáng thiên đao vạn quả! Ma đầu họa thế tội đáng chết vạn lần! Thằng ma oắt con ngươi hại ta thật thảm! Ngươi là đồ hỗn trướng đáng chết một vạn lần!
Tay giáng xuống không ngừng, đau đớn trong não hải Pháp Tôn vẫn còn dâng lên liên tục. Thiên ma liều mạng phản công trước khi chết không phải nhỏ, nhưng gương mặt Pháp Tôn lại không biến hóa chút nào. Giờ phút này, hắn chỉ muốn tận hết khả năng nhục nhã Thiên ma.
Tí tách, ma huyết đen kịt từ trong miệng Thiên ma, trong vết thương, gần như không ngừng chảy ra, hóa thành từng tia từng tia ma khí, tiêu tán vào không trung. Thiên ma bi phẫn tới cực điểm, cũng nghẹn khuất vô cùng, nhìn chằm chằm Pháp Tôn, chỉ hận không thể nuốt sống hắn.
Nghĩ rách da dầu cũng không nghĩ ra. mình về tới đây vốn tưởng đã là an toàn, được sồ ma của mình chữa thương cho mình, nào nghĩ tới tên này lại làm phản.
Loại biến hóa này khiến Thiên ma giống như nằm mơ, làm sao có thể, sồ ma một tay mình tạo ra lại phản bội mình, thậm chí còn có thể chống lại bí thuật chế ước của thượng vị giả khống chế hạ vị giả. Bí thuật từ xưa tới nay chưa ai có thể kháng cự được.
Cho dù là ác mộng cũng không đáng sợ vậy. Thật không thể tin được.
Pháp Tôn nghiến răng, tay trái túm tóc Thiên ma, nhấc bổng tên gia hỏa này lên, tay phải ba ba ba tát liên tục, ánh mắt lạnh căm, tựa như băng thiên hàn nhận.
Kiếp này của ta, đều bị hủy trong tay Thiên ma các ngươi! Pháp Tôn lại tát một chưởng.
Nói như vậy thật ra cũng đúng. Sứ mệnh ban đầu của Cửu Kiếp kiếm chủ cùng cửu kiếp chính là đối phó Thiên ma. Hết thảy hiểu lầm, cũng đều từ đó mà ra.
Các ngươi khiến ta phản bội huynh đệ!
Các ngươi hại ta chúng bạn xa lánh!
Các ngươi hại ta không còn nhân tính!
Các ngươi hại ta tiến thối không được!
Các ngươi hại ta sinh tử lưỡng nan!
Các ngươi hại ta...
Pháp Tôn càng nói càng bi thương càng phẫn nộ, đột nhiên dùng hai ngón tay hung hăng cắm vào hốc mắt Thiên ma.
Hiện tại hắn đã lâm vào trạng thái điên cuồng.
Chỉ là đau đớn có tính là gì. Có thể thả sức hành hạ Thiên ma mới là lạc thú lớn nhất hiện giờ.
Thiên ma kêu gào thảm thiết, đau đớn sống không bằng chết, toàn thân run rẩy, ma vụ hỗn loạn. Pháp Tôn không hề dừng tay, không ngừng hành hạ, thủ đoạn càng ngày càng độc ác. Thân thể Thiên ma dần dần bị giải thể tới thất linh bát lạc. Theo một tiếng gào lớn sắp sụp đổ, Pháp Tôn cuối cùng cũng hạ chưởng, vỗ mạnh vào thiên linh cái Thiên ma.
Đến tận lúc này, Thiên ma phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp, không biết có ý nghĩa là gì, rốt cuộc đi đời nhà ma.
Đáng thương một vị Thiên ma thiên cấp, ma đầu ở Cửu Trọng Thiên Khuyết còn có thể đánh chết cả võ giả thiên cấp, nằm mơ cũng không ngờ tới mình lại chết uất ức như vậy ở Cửu Trọng Thiên.
Chết như vậy... khiến chính hắn cũng không dám tin!
Ngay sau đó, một cỗ ma vụ nồng đậm tới cực điểm từ đỉnh đầu thi thể Thiên ma bay ra.
Đó chính là nguyên linh Thiên ma, cũng chính là dấu vết lạc ấn cuối cùng của vực ngoại thiên ma!
Pháp Tôn cười ha hả, giống như điên cuồng, hắn vươn hai tay, ma khí hắc ám tới cực điểm tràn ra, há to miệng, không ngừng hít ma nguyên tinh thuần do linh hồn Thiên ma hóa thành vào trong miệng.
Ngươi thôn phệ cái này, ngươi thôn phệ cái kia, hôm nay ta liền thôn phệ ngươi! Cho ngươi nếm thử một chút tư vị bị người khác thôn phệ, vạn kiếp bất phục! Trò chơi? Chơi cái tổ tông nhà ngươi!
Hắn hung hăng tung một quyền đánh nát lồng ngực thi thể Thiên ma, móc ra trái tim, nhét thẳng vào miệng, tiếp đó lại tung quyền đánh nát đan điền.
Ta ăn ngươi! Ta ăn ngươi... Ngươi là đồ hỗn trướng... Ngươi là Thiên ma đầu sỏ tai họa!
Pháp Tôn thấp giọng rít gào, trong mắt lộ ra cừu hận điên cuồng.
Giờ phút này, thi thể Thiên ma đã không thể dùng từ không nguyên vẹn để hình dung nữa rồi. Từ đầu tới cuối biến thành thịt vụn, nhưng Pháp Tôn vẫn không hề buông tha, vẫn mắng chửi không dứt miệng, không dừng tay chút nào, mãi cho đến khi thi thể Thiên ma hoàn toàn biết mất trong mật thất, thi cốt vô tồn...
Pháp Tôn chậm rãi đứng dậy, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn, cười xong lại ngồi xồm trên mặt đất, ô ô khóc rống lên....
Sau một hồi lâu, cửa mật thất lại một lần nữa mở ra.
Pháp Tôn y phục chỉnh tề, sắc mặt không chút thay đổi từ trong bước ra, ánh mắt khôi phục lại vẻ thâm thúy và trầm tĩnh lúc trước.
Tập hợp!
Truyền lệnh của ta! Chấp pháp tuyệt sát lệnh: Cửu đại gia tộc phản bội chấp pháp, cấu kết Thiên ma! Là kẻ thù của toàn thiên hạ, muốn điên đảo Cửu Trọng Thiên! Lập tức kêu gọi toàn bộ chấp pháp giả thiên hạ, không tiếc bất cứ giá nào, không tiếc bất cứ thủ đoạn nào, nhất định phải hủy diệt toàn diện cửu đại gia tộc!
Xin hỏi Pháp Tôn đại nhân, lần này hủy diệt toàn diện.... là chỉ phương diện cụ thể nào?
Ý tứ toàn diện cũng không hiểu sao? Toàn bộ! Toàn bộ đều hủy diệt!
Pháp Tôn lạnh lùng hạ lệnh: Từ cơ nghiệp tới nhân thủ, cửa hàng, sản nghiệp, lương đạo... tất cả. Chỉ cần là liên quan tới cửu đại gia tộc, tất cả phương diện đều phá hủy!
Chém tận giết tuyệt, tấc cỏ không lưu! Nam nữ lão ấu, tràm thảo trừ căn!
Pháp Tôn nghiến răng, hạ mệnh lệnh.
Vâng!
Nếu có kẻ ngăn trở, nếu có kẻ đồng lõa, xử trí cùng tội! Tất cả gia tộc phụ thuộc, cũng diệt trừ!
Vâng!
Đi đi!
Vâng, Pháp Tôn đại nhân, sớm định kế hoạch đối phó Cửu Kiếp kiếm chủ và cửu kiếp...
Chuyện này tạm thời chưa nói tới. Trước tiên phải hủy diệt hoàn toàn khối u ác tính - cửu đại gia tộc này! Về phần Cửu Kiếp kiếm chủ, bổn tọa tự mình xử lý! thực lực Cửu Kiếp kiếm chủ và cửu kiếp quá cao, chiến thuật biển người không có hiệu quả. Chỉ có dùng cường đối cường, mới có thể khả năng chiến thắng! Chuyện này ta đã sớm có kế hoạch, các ngươi không cần nhiều chuyện, tránh lại quấy nhiễu đại kế của bổn tọa!
Vâng! Thuộc hạ hiểu rồi!
Từng đạo từng đạo mệnh lệnh không ngừng liên tục truyền tống ra ngoài.
Đầu tiên là tới tổng bộ chấp pháp giả, sau đó từ tổng bộ, truyền đi khắp mọi ngõ ngách trên đại lục.
Tất cả chấp pháp giả, bắt đầu từ hôm nay, đột nhiên triển khai công kích điên cuồng.
Đúng, nhắm thẳng cửu đại gia tộc, kẻ đã từng mà minh hữu, mà triển khai công kích điên cuồng.
Ngày này, sau này trong sử sách Cửu Trọng Thiên, được gọi là Huyết hà chi sơ!
Pháp Tôn đứng trong rừng cây, ánh mắt u lãnh, vô tình lạnh lùng.
... Vì tâm ta, phụ thiên hạ này cũng có sao?
Dùng tay ta, tẩy trừ thiên hạ một lần!
Ngài bị thương nặng như vậy, rốt cuộc là dạng thần hồn gì mới có hiệu quả tốt nhất? Thần hồn của sồ ma chí tôn nhị phẩm, hay là chí tôn tam phẩm? Có cần đặc biệt thôi hóa không? Pháp Tôn có chút sốt ruột rồi, nhưng vẫn cẩn thận hỏi han phi thường trật tự rõ ràng.
Không cần, chỉ cần nhị tam phẩm là được. Nhanh đi chuẩn bị đi. Nói nhảm cái gì!
Nói như vậy chỉ cần là bình thường là được?
Đúng. Đi chuẩn bị nhanh lên! Càng nhanh càng tốt!
Nhưng mà đại nhân, ngài cũng biết, lúc trước chúng ta dốc sức ma hóa đều là võ giả cao giai, đối với chí tôn nhị tam phẩm lại không bỏ bao nhiêu khí lực, ta phát hiện lại không thể hoàn toàn khống chế thần hồn của bọn hắn... cái này có phiền phức... Nếu ngài đang bổ sung lại xuất hiện ngoài ý muốn...
Làm sao ngươi ngu như vậy, cái này thì có gì không được. Chỉ cần ngươi thế này... thế này...
Ồ, thì ra là thế, đại nhân ngôn ngữ tinh tế ý tứ sâu xa, được lợi không ít. Đúng rồi, hôm này khi ra ngoài, thần hồn ta cũng bị thương phát hiện chỉ sợ không thể hoàn toàn chỉ huy... Cái này có quan hệ gì tới cường độ thần hồn bản thân không?
Đương nhiên là liên quan! Làm sao ngươi lắm lời thế, nhanh đi chuẩn bị đi... Tỷ như ta hiện tại, đã không khống chế được bất luận kẻ nào nữa rồi... Những cái này đều liên quan tới Ma hồn lạc ấn, ma hồn càng yếu, lực khống chế càng thấp, nếu như ma hồn tiếp cận sụp đổ, vậy lạc ấn sẽ không thể duy trì nữa rồi... Còn không mau đi! Nhanh đi chuẩn bị đi!
à, thì ra là thế, đại nhân ngài thật đúng là thành thật, ta hiểu hết rồi.
Cái gì? Ngươi nói vậy là có ý gì? Thiên ma rốt cuộc cũng cảm nhận được một tia không đúng!
Pháp Tôn nở nụ cười lạnh như băng: Ta nói con mẹ ngươi thật đúng là thành thật. Thành thật như một con heo! Một con heo chờ làm thịt!
Thiên ma không ngờ ngẩn ra, nháy mắt mới kịp phản ứng, rít lên bén nhọn: Ngươi dám nói như vậy với ta?
Mãi cho tới vừa rồi, tuy cũng cảm nhận được có cái gì đó không đúng, nhưng vẫn không hề hoài nghi tới Pháp Tôn!
Pháp Tôn khoanh tay mà đứng, sắc mặt vẫn tao nhã như cũ, miệng nói: Ngươi không nghe hiểu lời ta nói sao? Chẳng lẽ ngươi không nghe hiểu tiếng người? Ngươi vốn là ma, nghe không hiểu tiếng người cũng là hợp lý. Vậy ta nói lại một lần nữa! Ta fuk con mẹ ngươi! Ngài đã hiểu chưa? hiểu chưa?
Ma khí toàn thân Thiên ma bốc lên cuồn cuộn tựa như bạo phát, thở dốc hồng hộc nhìn Pháp Tôn: Ngươi... đồ hỗn trướng! Thằng nhãi con, không ngờ ngươi...
Ta cũng dám chửi sao! Pháp Tôn mỉm cười: Ta không chỉ muốn chửi ngươi, mà còn muốn đánh ngươi! Đánh thằng oắt con nhà ngươi. Yên tâm, ta fuk con mẹ ngươi, nhưng ngươi tuyệt đối không phải là nhi tử ta!
Nói xong, ba một tiếng, hung hăng tát mất chưởng lên mặt Thiên ma, thanh âm thanh thúy dị thường.
Ngươi... ta muốn ngươi chết! Thiên ma điên rồi, hoàn toàn không để ý tới thương thế của mình toàn lực thôi động ma hồn lạc ấn.
Pháp Tôn nhíu mày, lập tức cảm nhận được một nỗi thống khổ cực điểm bạo phát trong đầu. Nhưng thống khổ lần này cũng không phải là không thể chịu đựng như trước kia, hơn nữa cảm giác này còn có xu thế dần dần yếu bớt.
Xem ra Thiên ma nói thật, nói một điểm cũng là thật. Hắn đã hồi quang phản chiếu, rốt cuộc bất lực rồi.
Ma hồn của hắn hiển nhiên đã chịu tổn hại cực lớn. Sau khi bị tổn hại, hắn đã không thể nào khống chế mình, trong lòng không khỏi đại khoái, rốt cuộc cũng thoát được xiềng xích, sau này vô luận thế nào mình cũng có thể tùy tâm mà làm rồi.
Pháp Tôn xác định được phán đoán của mình, hoàn toàn bất chấp đối phương đang cường ngạnh thôi động ma hồn, lại ba ba ba hơn mười tát liên tục giáng lên mặt Thiên ma, gầm nhẹ nói: Ngươi khống chế ta? Ngươi khống chế ta?
Tát một cái liền hỏi một câu.
Cảm giác thống khổ vẫn còn tồn tại trong não hải, nhưng trên tay lại không ngừng chút nào.
Ngươi khống chế ta? Ngươi tính là thứ gì? Không ngờ ngươi muốn khống chế ta? Ngươi là thằng ma oắt con, đáng thiên đao vạn quả! Ma đầu họa thế tội đáng chết vạn lần! Thằng ma oắt con ngươi hại ta thật thảm! Ngươi là đồ hỗn trướng đáng chết một vạn lần!
Tay giáng xuống không ngừng, đau đớn trong não hải Pháp Tôn vẫn còn dâng lên liên tục. Thiên ma liều mạng phản công trước khi chết không phải nhỏ, nhưng gương mặt Pháp Tôn lại không biến hóa chút nào. Giờ phút này, hắn chỉ muốn tận hết khả năng nhục nhã Thiên ma.
Tí tách, ma huyết đen kịt từ trong miệng Thiên ma, trong vết thương, gần như không ngừng chảy ra, hóa thành từng tia từng tia ma khí, tiêu tán vào không trung. Thiên ma bi phẫn tới cực điểm, cũng nghẹn khuất vô cùng, nhìn chằm chằm Pháp Tôn, chỉ hận không thể nuốt sống hắn.
Nghĩ rách da dầu cũng không nghĩ ra. mình về tới đây vốn tưởng đã là an toàn, được sồ ma của mình chữa thương cho mình, nào nghĩ tới tên này lại làm phản.
Loại biến hóa này khiến Thiên ma giống như nằm mơ, làm sao có thể, sồ ma một tay mình tạo ra lại phản bội mình, thậm chí còn có thể chống lại bí thuật chế ước của thượng vị giả khống chế hạ vị giả. Bí thuật từ xưa tới nay chưa ai có thể kháng cự được.
Cho dù là ác mộng cũng không đáng sợ vậy. Thật không thể tin được.
Pháp Tôn nghiến răng, tay trái túm tóc Thiên ma, nhấc bổng tên gia hỏa này lên, tay phải ba ba ba tát liên tục, ánh mắt lạnh căm, tựa như băng thiên hàn nhận.
Kiếp này của ta, đều bị hủy trong tay Thiên ma các ngươi! Pháp Tôn lại tát một chưởng.
Nói như vậy thật ra cũng đúng. Sứ mệnh ban đầu của Cửu Kiếp kiếm chủ cùng cửu kiếp chính là đối phó Thiên ma. Hết thảy hiểu lầm, cũng đều từ đó mà ra.
Các ngươi khiến ta phản bội huynh đệ!
Các ngươi hại ta chúng bạn xa lánh!
Các ngươi hại ta không còn nhân tính!
Các ngươi hại ta tiến thối không được!
Các ngươi hại ta sinh tử lưỡng nan!
Các ngươi hại ta...
Pháp Tôn càng nói càng bi thương càng phẫn nộ, đột nhiên dùng hai ngón tay hung hăng cắm vào hốc mắt Thiên ma.
Hiện tại hắn đã lâm vào trạng thái điên cuồng.
Chỉ là đau đớn có tính là gì. Có thể thả sức hành hạ Thiên ma mới là lạc thú lớn nhất hiện giờ.
Thiên ma kêu gào thảm thiết, đau đớn sống không bằng chết, toàn thân run rẩy, ma vụ hỗn loạn. Pháp Tôn không hề dừng tay, không ngừng hành hạ, thủ đoạn càng ngày càng độc ác. Thân thể Thiên ma dần dần bị giải thể tới thất linh bát lạc. Theo một tiếng gào lớn sắp sụp đổ, Pháp Tôn cuối cùng cũng hạ chưởng, vỗ mạnh vào thiên linh cái Thiên ma.
Đến tận lúc này, Thiên ma phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp, không biết có ý nghĩa là gì, rốt cuộc đi đời nhà ma.
Đáng thương một vị Thiên ma thiên cấp, ma đầu ở Cửu Trọng Thiên Khuyết còn có thể đánh chết cả võ giả thiên cấp, nằm mơ cũng không ngờ tới mình lại chết uất ức như vậy ở Cửu Trọng Thiên.
Chết như vậy... khiến chính hắn cũng không dám tin!
Ngay sau đó, một cỗ ma vụ nồng đậm tới cực điểm từ đỉnh đầu thi thể Thiên ma bay ra.
Đó chính là nguyên linh Thiên ma, cũng chính là dấu vết lạc ấn cuối cùng của vực ngoại thiên ma!
Pháp Tôn cười ha hả, giống như điên cuồng, hắn vươn hai tay, ma khí hắc ám tới cực điểm tràn ra, há to miệng, không ngừng hít ma nguyên tinh thuần do linh hồn Thiên ma hóa thành vào trong miệng.
Ngươi thôn phệ cái này, ngươi thôn phệ cái kia, hôm nay ta liền thôn phệ ngươi! Cho ngươi nếm thử một chút tư vị bị người khác thôn phệ, vạn kiếp bất phục! Trò chơi? Chơi cái tổ tông nhà ngươi!
Hắn hung hăng tung một quyền đánh nát lồng ngực thi thể Thiên ma, móc ra trái tim, nhét thẳng vào miệng, tiếp đó lại tung quyền đánh nát đan điền.
Ta ăn ngươi! Ta ăn ngươi... Ngươi là đồ hỗn trướng... Ngươi là Thiên ma đầu sỏ tai họa!
Pháp Tôn thấp giọng rít gào, trong mắt lộ ra cừu hận điên cuồng.
Giờ phút này, thi thể Thiên ma đã không thể dùng từ không nguyên vẹn để hình dung nữa rồi. Từ đầu tới cuối biến thành thịt vụn, nhưng Pháp Tôn vẫn không hề buông tha, vẫn mắng chửi không dứt miệng, không dừng tay chút nào, mãi cho đến khi thi thể Thiên ma hoàn toàn biết mất trong mật thất, thi cốt vô tồn...
Pháp Tôn chậm rãi đứng dậy, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn, cười xong lại ngồi xồm trên mặt đất, ô ô khóc rống lên....
Sau một hồi lâu, cửa mật thất lại một lần nữa mở ra.
Pháp Tôn y phục chỉnh tề, sắc mặt không chút thay đổi từ trong bước ra, ánh mắt khôi phục lại vẻ thâm thúy và trầm tĩnh lúc trước.
Tập hợp!
Truyền lệnh của ta! Chấp pháp tuyệt sát lệnh: Cửu đại gia tộc phản bội chấp pháp, cấu kết Thiên ma! Là kẻ thù của toàn thiên hạ, muốn điên đảo Cửu Trọng Thiên! Lập tức kêu gọi toàn bộ chấp pháp giả thiên hạ, không tiếc bất cứ giá nào, không tiếc bất cứ thủ đoạn nào, nhất định phải hủy diệt toàn diện cửu đại gia tộc!
Xin hỏi Pháp Tôn đại nhân, lần này hủy diệt toàn diện.... là chỉ phương diện cụ thể nào?
Ý tứ toàn diện cũng không hiểu sao? Toàn bộ! Toàn bộ đều hủy diệt!
Pháp Tôn lạnh lùng hạ lệnh: Từ cơ nghiệp tới nhân thủ, cửa hàng, sản nghiệp, lương đạo... tất cả. Chỉ cần là liên quan tới cửu đại gia tộc, tất cả phương diện đều phá hủy!
Chém tận giết tuyệt, tấc cỏ không lưu! Nam nữ lão ấu, tràm thảo trừ căn!
Pháp Tôn nghiến răng, hạ mệnh lệnh.
Vâng!
Nếu có kẻ ngăn trở, nếu có kẻ đồng lõa, xử trí cùng tội! Tất cả gia tộc phụ thuộc, cũng diệt trừ!
Vâng!
Đi đi!
Vâng, Pháp Tôn đại nhân, sớm định kế hoạch đối phó Cửu Kiếp kiếm chủ và cửu kiếp...
Chuyện này tạm thời chưa nói tới. Trước tiên phải hủy diệt hoàn toàn khối u ác tính - cửu đại gia tộc này! Về phần Cửu Kiếp kiếm chủ, bổn tọa tự mình xử lý! thực lực Cửu Kiếp kiếm chủ và cửu kiếp quá cao, chiến thuật biển người không có hiệu quả. Chỉ có dùng cường đối cường, mới có thể khả năng chiến thắng! Chuyện này ta đã sớm có kế hoạch, các ngươi không cần nhiều chuyện, tránh lại quấy nhiễu đại kế của bổn tọa!
Vâng! Thuộc hạ hiểu rồi!
Từng đạo từng đạo mệnh lệnh không ngừng liên tục truyền tống ra ngoài.
Đầu tiên là tới tổng bộ chấp pháp giả, sau đó từ tổng bộ, truyền đi khắp mọi ngõ ngách trên đại lục.
Tất cả chấp pháp giả, bắt đầu từ hôm nay, đột nhiên triển khai công kích điên cuồng.
Đúng, nhắm thẳng cửu đại gia tộc, kẻ đã từng mà minh hữu, mà triển khai công kích điên cuồng.
Ngày này, sau này trong sử sách Cửu Trọng Thiên, được gọi là Huyết hà chi sơ!
Pháp Tôn đứng trong rừng cây, ánh mắt u lãnh, vô tình lạnh lùng.
... Vì tâm ta, phụ thiên hạ này cũng có sao?
Dùng tay ta, tẩy trừ thiên hạ một lần!
/2680
|