Nguyên nhân là bởi vì Kỷ Mặc...
Sau khi phát hiện không có chuyện gì nữa, La Khắc Địch liền sáp tới bên người Kỷ Mặc : Kỷ đại gia... Chuyện mà ngài nói đó, rốt cuộc là chuyện gì?
Kỷ Mặc bĩu môi một cái, vênh mặt lên: Cái gì mà chuyện đó chuyện này? Chẳng có chuyện gì hết.
La Khắc Địch gần như muốn khóc: Đại gia... Ngài là thân đại gia ta đó.
Kỷ Mặc hừ một tiếng, con mắt đảo loạn, nghĩ thầm, ta không nói thì hắn sớm muộn cũng biết, chẳng phải nói, còn có thể... hắc hắc... Kết quả là tỏ ra vẻ thần bí khó lường, thản nhiên nói: Ngươi có muốn đề cao căn cốt của chúng ta?
Hai mắt La Khắc Địch mở lớn, ra sức gật đầu như gà mổ thóc.
Ngươi có muốn cái bộ dáng rắm thối như Cố Độc Hành với Đổng Vô Thương?
Ra sức gật đầu.
Ngươi có muốn trong khi các huynh đệ đột phá, ngươi lại một mình tu luyện, lén lút khóc thầm?
Ra sức lắc đầu.
Hiện tại có một biện pháp....
Biện pháp gì?
Ngươi muốn biết?
Ừ.
Ngươi thật sự muốn biết?
Đương nhiên.
Ngươi xác định muốn biết?
La Khắc Địch muốn điên rồi.
Túm lấy cổ áo Kỷ Mặc: Ngươi nói hay không nói hả?
Vẻ mặt Kỷ Mặc vân đạm phong khinh: Ngươi muốn biết?
Giờ khắc này, không chỉ La Khắc Địch, mà ngay cả người hàm dưỡng tốt như Mạc Thiên Cơ cũng muốn túm lấy Kỷ Mặc, đánh cho một trận! Con hàng này thật thích trêu ngươi!
Chỉ thấy trên mặt La Khắc Địch nổi gân xanh cuồn cuộn... nếu không nói, thật có tai nạn chết người mất.
Nếu ngươi không nói... Ta không sống nữa! Ta đánh chết ngươi.... La Khắc Địch một tay vỗ mông, một tay bứt tóc, phát điên lên rồi.
Ta nói là được chứ gì... Có phải đại sự gì đâu... Coi ngươi sắp điên lên rồi kìa.... Kỷ Mặc thực khinh bỉ nói.
Ngươi chính là đồ hỗn trướng, ăn đồ móc trong lỗ đít mình ra. Thức ... La Khắc Địch la lớn, đang định nói nốt nửa câu còn lại thì nghe thấy Kỷ Mặc đáp ứng, lập tức sửa miệng: Kỷ tam ca, Kỷ đại gia... hì hì hắc hắc hắc....
Kỷ Mặc hiện tại sợ nhất chính là có người nhắc tới chuyện này, lập tức giận tím mặt: Lão tử không nói nữa....
La Khắc Địch lập tức bi ai không thôi, tát đôm đốp vào miệng mình, ôm lấy đùi Kỷ Mặc, không ngừng giải thích năn nỉ: Kỷ tam ca, đại gia, gia gia... Không phải ta chửi ngươi đâu.. Thật không phải, chỉ là ta nhất thời buột miệng nói ra thôi... Thật mà. Ăn đồ móc trong lỗ đít mình ra cũng không phải có mình ngươi .... Ai nha, ngươi xem cái miệng ta... Ý ta là Cửu Trọng đan trong lỗ đít... Ta fuk, cái miệng ta hết thuốc rồi, thực ra ý ta là... Ôi chao, là cái gì đây....?
Khóe miệng La Khắc Địch sắp sùi ra bọt mép, mà Kỷ Mặc cũng càng lúc càng bốc hỏa mười trượng. Rốt cuộc gầm lên: Đồ hỗn trướng! Câm miệng cho lão tử!
Mọi người bên cạnh cười ngặt ngẽo không thôi.
Hai tên này đúng là hài....
Đúng lúc này, đạo thất thải quang mang kia lượn quanh mọi người, mọi người đều ngẩn ra!
Tiếp đó, tất cả mọi người đều cảm nhận được, tu vi trong cơ thể mình ầm ầm tăng trưởng, trong phút chốc đã có cảm giác giống như thân thể muốn nổ tung.
Kỷ Mặc đại kinh thất sắc: La Khắc Địch, ta nói này, khi đột phá chí tôn lục phẩm, vượt qua ranh giới tiên phàm là có thể thay đổi tư chất. Nhưng trong lòng ngươi lại phải nhớ mục tiêu của mình..
Kỷ Mặc rõ ràng cảm nhận được, lần này ù ù cạc cạc tăng cấp, chỉ sợ sẽ khiến mình và La Khắc Địch trực tiếp vượt qua ranh giới tiên phàm!
Vội vàng nói hết cả ra.
Dù sao vừa chia đều long phượng tinh nguyên, tu vi mấy huynh đệ đều thống nhất dừng lại ở chí tôn tứ phẩm!
Mà Nhuế Bất Thông và Đổng Vô Thương vốn leo lên chí tôn ngũ phẩm trước, lượng long phượng tinh nguyên được chia lại bị mạnh mẽ rút bớt. Mà chúng huynh đệ vốn đang quanh quẩn ở chí tôn nhị phẩm tam phẩm đều tăng cấp tới tứ phẩm trước, sau đó mới bắt đầu chia đều long phượng tinh nguyên...
Cứ như vậy, Đổng Vô Thương và Nhuế Bất Thông bị thua thiệt lớn, nhưng những người lại chiếm được đại tiện nghi.
La Khắc Địch đỏ mặt tía tai, cố gắng nhẫn nhịn khó chịu trong cơ thể: Con mẹ ngươi.. Không nói sớm... lão tử....
Chỉ cảm thấy kinh mạch sôi trào như muốn nổ tung, vội vàng khoanh chân ngồi xuống, toàn lực dẫn động tu vi trong cơ thể tiêu hóa.
Ngạo Tà Vân cùng Nhuế Bất Thông đang hôn mê cũng bừng tỉnh lại, vừa tỉnh dậy liền cảm nhận được dị thường. Hai người thậm chí còn không biết ra làm sao, đều hốt hoảng gọi cha gọi mẹ, nhanh chóng vận công tiêu hóa.
mấy người còn lại như Cố Độc Hành, Mạc Thiên Cơ, Mặc Lệ Nhi, Mạc Khinh Vũ đều ngồi xuống, dẫn dắt cỗ lực lượng kỳ diệu này, vận chuyển trong trong kinh mạch.
Đúng lúc này, Sở Dương lòng nóng như lửa đốt từ trong động nhảy ra.
Vừa ra thì nhìn thấy tất cả mọi người đang khoanh chân luyện công. Tình huống mọi người hiện tại giống mình lúc trước như đúc. Xem ra phúc lợi của Cửu Kiếp kiếm cũng được chia đều rồi.
Kiếm chủ đại nhân ra, cũng không khiến ai chú ý!
Ngay cả người cẩn thận nhất như Mạc Thiên Cơ, hay người quan tâm tới Sở Dương nhất như Mạc Khinh Vũ, vào giờ khắc này cũng không cảm giác được Sở Dương đến.
Bởi vì lực lượng sôi trào trong cơ thể đã trở thành chủ đạo hoàn toàn.
Sở Dương cẩn thận quan sát biến hóa của từng người, cảm thụ khí tức mỗi người dâng trào, trong lòng vẫn có chút cảm khái.
Trước đó, tuy các huynh đệ đã được chia đều long phượng tinh nguyên, nhưng giờ khắc này, lại hiển lộ ra khác biệt rồi.
Người với người, cuối cùng vẫn bất đồng. Nếu như thượng thiên ban cho mỗi người một đồng tiên, nhưng chỉ cần đồng tiền này bắt đầu lưu động, nó sẽ nhanh chóng phát sinh biến hóa.
Rất nhiều người, tiền trong tay sẽ lập tức biến mất không còn, nhưng có rất nhiều người, tiền trong tay lại càng ngày càng nhiều hơn.
Điểm này thật sự không công bằng.
Chính như lúc này.
Hiện tại, ba động nguyên lực tu vi lớn nhất, không phải Ngạo Tà Vân, Nhuế Bất Thông, cũng không phải Cố Độc Hành, Đổng Vô Thương, mà là Mạc Khinh Vũ.
Vào giờ phút này, tiểu nha đầu đã biểu hiện ra uy lực chân chính của thể chất biến thái!
Chỉ thấy linh khí trong thiên địa ùa tới, phối hợp với phúc lợi như sóng gió bão tố trong cơ thể nàng, một đường phá quan vượt ải, chém tướng đoạt cờ, đẩy mạnh về phía trước, thế không thể đỡ!
Sở Dương có thể cảm giác được, tu vi trong cơ thể nàng bắt đầu từ chí tôn ngũ phẩm tiến mạnh về phía trước, từng bước vững vàng đột phá. Dần dần trở thành chí tôn tứ phẩm trung kỳ, cao giai, đỉnh phong... Sau đó chỉ dừng lại ở bình cảnh ngũ phẩm chốc lát, cả người chấn động một cái, phá tan bình cảnh, đột phá tới chí tôn ngũ phẩm sơ cấp, sau đó một đường mãnh liệt đột phá, xông lên phía trước.
Tốc độ của Mạc Khinh Vũ không ngờ đã vượt qua Cố Độc Hành cùng Đổng Vô Thương, thậm chí còn nhanh hơn cả long phượng nhị tộc - Ngạo Tà Vân, Nhuế Bất Thông...
Tốc độ của Cố Độc Hành, ở trong mười người thì tiếp cận Mạc Khinh Vũ nhất!
Hơn nữa, lực lượng của Cố Độc Hành dùng một tốc độ sắc bén trước nay chưa từng có mà tiến lên! Ngay cả luyện công cũng giống như một thanh kiếm đâm thẳng về phía trước!
Mạc Khinh Vũ vừa đột phá chí tôn ngũ phẩm không lâu, Cố Độc Hành cũng đạt tới vị trí này.
Còn Đổng Vô Thương đột phá lại khác với Cố Độc Hành. Đổng Vô Thương đột phá chính là súc thế trước, sau đó mới dùng một loại tốc độ bài sơn đảo hải, tinh nguyên trong cơ thể giống như cửu thiên ngân hà đột nhiên xuất hiện lỗ hổng, xông tới cực kỳ mạnh mẽ!
Đó là một loại tư thái cương quyết, phá tan tất cả!
Chiếm vị trí thứ tư là Ngạo Tà Vân và Nhuế Bất Thông. Tốc độ hai người gần như là cùng tiến cùng thối. một người giống như thần long uy vũ, bay vút lên trời. Một người giống như phượng hoàng, giương cánh tung hoành trường không.
Sau đó là Tạ Đan Quỳnh, sau Tạ Đan Quỳnh chính là Mạc Thiên Cơ.
Tiếp đó là Mặc Lệ Nhi, cuối cùng mới là Kỷ Mặc và La Khắc Địch.
Tốc độ hai người luyện công đột phá cũng rất nhanh, nhưng so với tám người trước thì rõ ràng kém hơn một bậc.
Sở Dương cảm thụ được tất cả, trong lòng đột nhiên nhớ tới mười hai nhân vật phong vân Trung Tam Thiên kiếp trước.
Hắc Ma Ám Trúc Cô Độc khách, Độc Sát Thiên Cơ Lệ Hùng Đồ; Mặc Đao Thiên Hào Tà công tử, Mộng Lạc Quỳnh Hoa Thiên Bất Như.
Hiện giờ, trong mười hai người này, Hắc Ma, Cô Độc, Thiên Cơ, Mặc Đao, Tà công tử đều ở trước mặt mình. Tốc độ bọn họ mặc dù có phân trước sau nhưng tổn thể mà nói thì không cách biệt lắm.
Kiếp trước, Kỷ Mặc và La Khắc Địch vẫn chưa được tính tới.
Bây giờ nhìn lại, cái bài danh kiếp trước kia quả nhiên có đạo lý. Tư chất Kỷ Mặc và La Khắc Địch so với mười hai người này mà nói, quả thật kém hơn một chút.
Sở Dương nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: Lần này nhất định phải thành công.
Trong Cửu Kiếp không gian, hai phần Khai Tạ hoa cùng hai phần Nguyệt Hoa thiên bảo đã được Sở Dương chuẩn bị xong.
Khai Tạ hoa cùng Nguyệt Hoa thiên bảo hỗ trợ lẫn nhau, có thể khiến người đang đột phá ranh giới tiên phàm thoát thai hoán cốt! Tối thiểu cũng có thể gia tăng mấy phần căn cốt.
Loại công hiệu này, chính là lời kiếm linh nói. Hiện tại Sở Dương đang thầm cầu nguyện trong lòng: Biện pháp này nhất định phải có hiệu quả!
Trong khi tám người khác đều đang đột phá tiến vào cảnh giới chí tôn lục phẩm trung kỳ...
Kỷ Mặc cùng La Khắc Địch lại đang đổ mồ hôi, ý niệm gần như hỗn loạn, hướng về phía bình cảnh chí tôn lục phẩm mà đột phá...
Máu huyết cả người Kỷ Mặc gần như muốn rịn ra ngoài da, nhưng vẫn dùng một loại kiên trì gần như là cố chấp duy trì một tia tỉnh táo trong lòng, miệng rống lớn: Thay đổi tư chất!
Bên kia, La Khắc Địch lại không nói ra lời, vẫn đang kiệt lực cố gắng, lần lượt trùng kích. Cái loại thống khổ gần như là lăng trì này, căn bản không thể thay đổi quyết tâm của hắn: Đề cao... căn cốt....
Trong lòng Sở Dương nóng lên.
Đây là tâm bệnh lớn nhất của hai người Kỷ Mặc và La Khắc Địch.
Nhưng tư chất vốn là trời sinh, mình muốn thay đổi, nói dễ hơn làm. Tuy bọn họ cố gắng, muốn thay đổi, ..
Nhưng loại chuyện thay đổi tư chất và căn cốt này, không pải cố gắng không là được.
Nếu không phải cơ duyên xảo hợp trở thành một trong cửu kiếp, Kỷ Mặc và La Khắc Địch có thể đã...
Cảm thụ được thanh âm gào thét trong lòng Kỷ Mặc và La Khắc Địch, cảm thụ được hai người lần lượt trùng kích quan ải chí tôn lục phẩm, lần lượt thất bại, lần lượt chịu đựng nỗi thống khổ như vạn tiễn xuyên tâm, lăng trì!
Nhưng hai người vẫn một lòng vượt qua, tiến lên phía trước.
Ta không muốn, ta không muốn bị các huynh đệ vứt lại phía sau!
Ta không muốn!
Ta không muốn tụt hậu!
Ta cũng muốn khiến các huynh đệ vì ta mà tự hào!
Hốc mắt Sở Dương nóng lên.
Trong ý niệm, một mệnh lệnh phát ra, Khai Tạ hoa và Nguyệt Hoa thiên bảo bắt đầu dung hợp trong Cửu Kiếp không gian. Nguyệt Hoa thiên bảo mạnh mẽ bao phủ lấy một cánh Khai Tạ hoa...
Tiếp đó, Nguyệt Hoa thiên bảo co rút lại, cùng Khai Tạ hoa chậm rãi nhỏ đi...
Dần dần, Nguyệt Hoa thiên bảo biến mất, Khai Tạ hoa cũng không thấy đâu nữa.
Trong không gian, bỗng nhiên xuất hiện hai giọt nước trong suốt, xoay tròn không ngừng, tỏa ra ngàn vạn quang hoa...
Sau khi phát hiện không có chuyện gì nữa, La Khắc Địch liền sáp tới bên người Kỷ Mặc : Kỷ đại gia... Chuyện mà ngài nói đó, rốt cuộc là chuyện gì?
Kỷ Mặc bĩu môi một cái, vênh mặt lên: Cái gì mà chuyện đó chuyện này? Chẳng có chuyện gì hết.
La Khắc Địch gần như muốn khóc: Đại gia... Ngài là thân đại gia ta đó.
Kỷ Mặc hừ một tiếng, con mắt đảo loạn, nghĩ thầm, ta không nói thì hắn sớm muộn cũng biết, chẳng phải nói, còn có thể... hắc hắc... Kết quả là tỏ ra vẻ thần bí khó lường, thản nhiên nói: Ngươi có muốn đề cao căn cốt của chúng ta?
Hai mắt La Khắc Địch mở lớn, ra sức gật đầu như gà mổ thóc.
Ngươi có muốn cái bộ dáng rắm thối như Cố Độc Hành với Đổng Vô Thương?
Ra sức gật đầu.
Ngươi có muốn trong khi các huynh đệ đột phá, ngươi lại một mình tu luyện, lén lút khóc thầm?
Ra sức lắc đầu.
Hiện tại có một biện pháp....
Biện pháp gì?
Ngươi muốn biết?
Ừ.
Ngươi thật sự muốn biết?
Đương nhiên.
Ngươi xác định muốn biết?
La Khắc Địch muốn điên rồi.
Túm lấy cổ áo Kỷ Mặc: Ngươi nói hay không nói hả?
Vẻ mặt Kỷ Mặc vân đạm phong khinh: Ngươi muốn biết?
Giờ khắc này, không chỉ La Khắc Địch, mà ngay cả người hàm dưỡng tốt như Mạc Thiên Cơ cũng muốn túm lấy Kỷ Mặc, đánh cho một trận! Con hàng này thật thích trêu ngươi!
Chỉ thấy trên mặt La Khắc Địch nổi gân xanh cuồn cuộn... nếu không nói, thật có tai nạn chết người mất.
Nếu ngươi không nói... Ta không sống nữa! Ta đánh chết ngươi.... La Khắc Địch một tay vỗ mông, một tay bứt tóc, phát điên lên rồi.
Ta nói là được chứ gì... Có phải đại sự gì đâu... Coi ngươi sắp điên lên rồi kìa.... Kỷ Mặc thực khinh bỉ nói.
Ngươi chính là đồ hỗn trướng, ăn đồ móc trong lỗ đít mình ra. Thức ... La Khắc Địch la lớn, đang định nói nốt nửa câu còn lại thì nghe thấy Kỷ Mặc đáp ứng, lập tức sửa miệng: Kỷ tam ca, Kỷ đại gia... hì hì hắc hắc hắc....
Kỷ Mặc hiện tại sợ nhất chính là có người nhắc tới chuyện này, lập tức giận tím mặt: Lão tử không nói nữa....
La Khắc Địch lập tức bi ai không thôi, tát đôm đốp vào miệng mình, ôm lấy đùi Kỷ Mặc, không ngừng giải thích năn nỉ: Kỷ tam ca, đại gia, gia gia... Không phải ta chửi ngươi đâu.. Thật không phải, chỉ là ta nhất thời buột miệng nói ra thôi... Thật mà. Ăn đồ móc trong lỗ đít mình ra cũng không phải có mình ngươi .... Ai nha, ngươi xem cái miệng ta... Ý ta là Cửu Trọng đan trong lỗ đít... Ta fuk, cái miệng ta hết thuốc rồi, thực ra ý ta là... Ôi chao, là cái gì đây....?
Khóe miệng La Khắc Địch sắp sùi ra bọt mép, mà Kỷ Mặc cũng càng lúc càng bốc hỏa mười trượng. Rốt cuộc gầm lên: Đồ hỗn trướng! Câm miệng cho lão tử!
Mọi người bên cạnh cười ngặt ngẽo không thôi.
Hai tên này đúng là hài....
Đúng lúc này, đạo thất thải quang mang kia lượn quanh mọi người, mọi người đều ngẩn ra!
Tiếp đó, tất cả mọi người đều cảm nhận được, tu vi trong cơ thể mình ầm ầm tăng trưởng, trong phút chốc đã có cảm giác giống như thân thể muốn nổ tung.
Kỷ Mặc đại kinh thất sắc: La Khắc Địch, ta nói này, khi đột phá chí tôn lục phẩm, vượt qua ranh giới tiên phàm là có thể thay đổi tư chất. Nhưng trong lòng ngươi lại phải nhớ mục tiêu của mình..
Kỷ Mặc rõ ràng cảm nhận được, lần này ù ù cạc cạc tăng cấp, chỉ sợ sẽ khiến mình và La Khắc Địch trực tiếp vượt qua ranh giới tiên phàm!
Vội vàng nói hết cả ra.
Dù sao vừa chia đều long phượng tinh nguyên, tu vi mấy huynh đệ đều thống nhất dừng lại ở chí tôn tứ phẩm!
Mà Nhuế Bất Thông và Đổng Vô Thương vốn leo lên chí tôn ngũ phẩm trước, lượng long phượng tinh nguyên được chia lại bị mạnh mẽ rút bớt. Mà chúng huynh đệ vốn đang quanh quẩn ở chí tôn nhị phẩm tam phẩm đều tăng cấp tới tứ phẩm trước, sau đó mới bắt đầu chia đều long phượng tinh nguyên...
Cứ như vậy, Đổng Vô Thương và Nhuế Bất Thông bị thua thiệt lớn, nhưng những người lại chiếm được đại tiện nghi.
La Khắc Địch đỏ mặt tía tai, cố gắng nhẫn nhịn khó chịu trong cơ thể: Con mẹ ngươi.. Không nói sớm... lão tử....
Chỉ cảm thấy kinh mạch sôi trào như muốn nổ tung, vội vàng khoanh chân ngồi xuống, toàn lực dẫn động tu vi trong cơ thể tiêu hóa.
Ngạo Tà Vân cùng Nhuế Bất Thông đang hôn mê cũng bừng tỉnh lại, vừa tỉnh dậy liền cảm nhận được dị thường. Hai người thậm chí còn không biết ra làm sao, đều hốt hoảng gọi cha gọi mẹ, nhanh chóng vận công tiêu hóa.
mấy người còn lại như Cố Độc Hành, Mạc Thiên Cơ, Mặc Lệ Nhi, Mạc Khinh Vũ đều ngồi xuống, dẫn dắt cỗ lực lượng kỳ diệu này, vận chuyển trong trong kinh mạch.
Đúng lúc này, Sở Dương lòng nóng như lửa đốt từ trong động nhảy ra.
Vừa ra thì nhìn thấy tất cả mọi người đang khoanh chân luyện công. Tình huống mọi người hiện tại giống mình lúc trước như đúc. Xem ra phúc lợi của Cửu Kiếp kiếm cũng được chia đều rồi.
Kiếm chủ đại nhân ra, cũng không khiến ai chú ý!
Ngay cả người cẩn thận nhất như Mạc Thiên Cơ, hay người quan tâm tới Sở Dương nhất như Mạc Khinh Vũ, vào giờ khắc này cũng không cảm giác được Sở Dương đến.
Bởi vì lực lượng sôi trào trong cơ thể đã trở thành chủ đạo hoàn toàn.
Sở Dương cẩn thận quan sát biến hóa của từng người, cảm thụ khí tức mỗi người dâng trào, trong lòng vẫn có chút cảm khái.
Trước đó, tuy các huynh đệ đã được chia đều long phượng tinh nguyên, nhưng giờ khắc này, lại hiển lộ ra khác biệt rồi.
Người với người, cuối cùng vẫn bất đồng. Nếu như thượng thiên ban cho mỗi người một đồng tiên, nhưng chỉ cần đồng tiền này bắt đầu lưu động, nó sẽ nhanh chóng phát sinh biến hóa.
Rất nhiều người, tiền trong tay sẽ lập tức biến mất không còn, nhưng có rất nhiều người, tiền trong tay lại càng ngày càng nhiều hơn.
Điểm này thật sự không công bằng.
Chính như lúc này.
Hiện tại, ba động nguyên lực tu vi lớn nhất, không phải Ngạo Tà Vân, Nhuế Bất Thông, cũng không phải Cố Độc Hành, Đổng Vô Thương, mà là Mạc Khinh Vũ.
Vào giờ phút này, tiểu nha đầu đã biểu hiện ra uy lực chân chính của thể chất biến thái!
Chỉ thấy linh khí trong thiên địa ùa tới, phối hợp với phúc lợi như sóng gió bão tố trong cơ thể nàng, một đường phá quan vượt ải, chém tướng đoạt cờ, đẩy mạnh về phía trước, thế không thể đỡ!
Sở Dương có thể cảm giác được, tu vi trong cơ thể nàng bắt đầu từ chí tôn ngũ phẩm tiến mạnh về phía trước, từng bước vững vàng đột phá. Dần dần trở thành chí tôn tứ phẩm trung kỳ, cao giai, đỉnh phong... Sau đó chỉ dừng lại ở bình cảnh ngũ phẩm chốc lát, cả người chấn động một cái, phá tan bình cảnh, đột phá tới chí tôn ngũ phẩm sơ cấp, sau đó một đường mãnh liệt đột phá, xông lên phía trước.
Tốc độ của Mạc Khinh Vũ không ngờ đã vượt qua Cố Độc Hành cùng Đổng Vô Thương, thậm chí còn nhanh hơn cả long phượng nhị tộc - Ngạo Tà Vân, Nhuế Bất Thông...
Tốc độ của Cố Độc Hành, ở trong mười người thì tiếp cận Mạc Khinh Vũ nhất!
Hơn nữa, lực lượng của Cố Độc Hành dùng một tốc độ sắc bén trước nay chưa từng có mà tiến lên! Ngay cả luyện công cũng giống như một thanh kiếm đâm thẳng về phía trước!
Mạc Khinh Vũ vừa đột phá chí tôn ngũ phẩm không lâu, Cố Độc Hành cũng đạt tới vị trí này.
Còn Đổng Vô Thương đột phá lại khác với Cố Độc Hành. Đổng Vô Thương đột phá chính là súc thế trước, sau đó mới dùng một loại tốc độ bài sơn đảo hải, tinh nguyên trong cơ thể giống như cửu thiên ngân hà đột nhiên xuất hiện lỗ hổng, xông tới cực kỳ mạnh mẽ!
Đó là một loại tư thái cương quyết, phá tan tất cả!
Chiếm vị trí thứ tư là Ngạo Tà Vân và Nhuế Bất Thông. Tốc độ hai người gần như là cùng tiến cùng thối. một người giống như thần long uy vũ, bay vút lên trời. Một người giống như phượng hoàng, giương cánh tung hoành trường không.
Sau đó là Tạ Đan Quỳnh, sau Tạ Đan Quỳnh chính là Mạc Thiên Cơ.
Tiếp đó là Mặc Lệ Nhi, cuối cùng mới là Kỷ Mặc và La Khắc Địch.
Tốc độ hai người luyện công đột phá cũng rất nhanh, nhưng so với tám người trước thì rõ ràng kém hơn một bậc.
Sở Dương cảm thụ được tất cả, trong lòng đột nhiên nhớ tới mười hai nhân vật phong vân Trung Tam Thiên kiếp trước.
Hắc Ma Ám Trúc Cô Độc khách, Độc Sát Thiên Cơ Lệ Hùng Đồ; Mặc Đao Thiên Hào Tà công tử, Mộng Lạc Quỳnh Hoa Thiên Bất Như.
Hiện giờ, trong mười hai người này, Hắc Ma, Cô Độc, Thiên Cơ, Mặc Đao, Tà công tử đều ở trước mặt mình. Tốc độ bọn họ mặc dù có phân trước sau nhưng tổn thể mà nói thì không cách biệt lắm.
Kiếp trước, Kỷ Mặc và La Khắc Địch vẫn chưa được tính tới.
Bây giờ nhìn lại, cái bài danh kiếp trước kia quả nhiên có đạo lý. Tư chất Kỷ Mặc và La Khắc Địch so với mười hai người này mà nói, quả thật kém hơn một chút.
Sở Dương nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: Lần này nhất định phải thành công.
Trong Cửu Kiếp không gian, hai phần Khai Tạ hoa cùng hai phần Nguyệt Hoa thiên bảo đã được Sở Dương chuẩn bị xong.
Khai Tạ hoa cùng Nguyệt Hoa thiên bảo hỗ trợ lẫn nhau, có thể khiến người đang đột phá ranh giới tiên phàm thoát thai hoán cốt! Tối thiểu cũng có thể gia tăng mấy phần căn cốt.
Loại công hiệu này, chính là lời kiếm linh nói. Hiện tại Sở Dương đang thầm cầu nguyện trong lòng: Biện pháp này nhất định phải có hiệu quả!
Trong khi tám người khác đều đang đột phá tiến vào cảnh giới chí tôn lục phẩm trung kỳ...
Kỷ Mặc cùng La Khắc Địch lại đang đổ mồ hôi, ý niệm gần như hỗn loạn, hướng về phía bình cảnh chí tôn lục phẩm mà đột phá...
Máu huyết cả người Kỷ Mặc gần như muốn rịn ra ngoài da, nhưng vẫn dùng một loại kiên trì gần như là cố chấp duy trì một tia tỉnh táo trong lòng, miệng rống lớn: Thay đổi tư chất!
Bên kia, La Khắc Địch lại không nói ra lời, vẫn đang kiệt lực cố gắng, lần lượt trùng kích. Cái loại thống khổ gần như là lăng trì này, căn bản không thể thay đổi quyết tâm của hắn: Đề cao... căn cốt....
Trong lòng Sở Dương nóng lên.
Đây là tâm bệnh lớn nhất của hai người Kỷ Mặc và La Khắc Địch.
Nhưng tư chất vốn là trời sinh, mình muốn thay đổi, nói dễ hơn làm. Tuy bọn họ cố gắng, muốn thay đổi, ..
Nhưng loại chuyện thay đổi tư chất và căn cốt này, không pải cố gắng không là được.
Nếu không phải cơ duyên xảo hợp trở thành một trong cửu kiếp, Kỷ Mặc và La Khắc Địch có thể đã...
Cảm thụ được thanh âm gào thét trong lòng Kỷ Mặc và La Khắc Địch, cảm thụ được hai người lần lượt trùng kích quan ải chí tôn lục phẩm, lần lượt thất bại, lần lượt chịu đựng nỗi thống khổ như vạn tiễn xuyên tâm, lăng trì!
Nhưng hai người vẫn một lòng vượt qua, tiến lên phía trước.
Ta không muốn, ta không muốn bị các huynh đệ vứt lại phía sau!
Ta không muốn!
Ta không muốn tụt hậu!
Ta cũng muốn khiến các huynh đệ vì ta mà tự hào!
Hốc mắt Sở Dương nóng lên.
Trong ý niệm, một mệnh lệnh phát ra, Khai Tạ hoa và Nguyệt Hoa thiên bảo bắt đầu dung hợp trong Cửu Kiếp không gian. Nguyệt Hoa thiên bảo mạnh mẽ bao phủ lấy một cánh Khai Tạ hoa...
Tiếp đó, Nguyệt Hoa thiên bảo co rút lại, cùng Khai Tạ hoa chậm rãi nhỏ đi...
Dần dần, Nguyệt Hoa thiên bảo biến mất, Khai Tạ hoa cũng không thấy đâu nữa.
Trong không gian, bỗng nhiên xuất hiện hai giọt nước trong suốt, xoay tròn không ngừng, tỏa ra ngàn vạn quang hoa...
/2680
|