Xa Xa Diệp THiên lắc đầu quầy quậy. Trong mắt hắn hiện lên vẻ tiếc nuối không thôi, thầm nghĩ: "cứ tưởng rằng sẽ có một trận đánh nhau kịch liệt, không ngờ lại kết thúc đơn giản như vậy. Lăng TIêu vẫn chưa để lộ ra quá nhiều thực lực, nhưng hắn cứ làm như vậy hết lần này đến lần khác càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi đến phát lạnh cả người. Những gì nhìn không thấy, mới thực sự là nguy hiểm.
Thế lực của thanh hà ở Nam châu cho dù vẫn còn tồn tại nhưng lúc này e là cũng đã bị Lăng Tiêu tiêu diệt hơn phân nửa, nguyên khí đại thương. nếu lúc này ta ra tay đối phó Lăng Tiêu, nhất định sẽ khiến cho mọi người công phẫn. Hơn nữa xem ra quan hệ giữa Lăng Tiêu với quần hùng cường giả Nam Châu dường như cũng không được tốt lắm. Một khi đã như vậy thì cứ xem như đây là cơ hội tốt để phát triển thế lực của mình đi vậy". Trong dầu Diệp Thiên bỗng nhiên sinh ra một suy nghĩ như thế. Ngay cả Thanh Hà đại thần cao cao tại thượng ở Thần Giới từ xưa đến giờ cũng không bỏ qua việc gầy dựng thế lực Thánh vực thì xem ra, việc củng cố sức mạnh thế lực của chính mình là chuyện tất yếu phải làm.
Diệp THiên nhìn thóagn qua Lăng Tiêu, khóe miệng nhếch lên:
- Lăng Tiêu, chúng ta thử so tài một lần xem. Ngươi ngoài sáng còn ta trong tối. Ai sẽ phát triển nhanh hơn ai đây.
Tràng náo nhiệt đã chấm dứt. Những người đứng xem chung quanh sớm đã muốn bỏ đi. Chính bọn họ cũng cảm thấy xấu hổ vì hành động vừa rồi của mình, lúc này còn mặt mũi nào mà ở lại chỗ này nữa.
Hơn trăm tên cường giả cảnh giới đại viên mãn của Thanh thần hội, một lực lượng đủ để bất cứ tổ chức nào ở Thánh Vực cũng cảm thấy run sợ, trước Thục sơn cường đại lại giống như một món đồ sứ tinh xảo xinh đẹp , chỉ có thể ở tít trên cao cho người ta chiêm ngưỡng sự cao quý và xinh đẹp của mình mà thôi. Một khi va phải một tảng đá bình thường lập tức sẽ vỡ tan thành tro bụi.
Bất ngờ ngay sau đó, dị biến xuất hiện.
Trên bầu trời cao bỗng nhiên rách toạc ra một khe hở vô cùng lớn. Khe hở dài chừng hơn vạn thước. Như một vết sẹo khủng bố đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời trong xanh.
Toàn bộ không trung đột nhiên gió nổi mây bay, pháp tắc không gian dường như lập tức náo loạn cả lên. Một cơn lốc bất chợt hình thành từ không trung hư vô, mặc sức tung hoành trên không trung. giữa mây đen bừng sáng lên những tia chớp, cùng với những tiếng sấm ầm ầm vang kèm theo. Làm cho người ta vừa cảm thấy ngạc nhiên lại vừa cảm thấy sợ hãi chính là, khe hở dài hơn vạn thước trên bầu trời kia không hề bị mây che phủ, như hố sâu không đáy. Từ dưới mặt nhìn lên thấy bên trong khe hở tối đen như mực, không chút ánh sáng.
Lăng Tiêu bỗng nhiên cảm thấy nguy hiểm, chân đạp yêu huyết kiếm, dùng tốc độ nhanh nhất của ngự kiếm vội vàng lao về phía khe hở tối đen kia. Càng đến gần khe hở, Lăng Tiêu càng cảm giác tim mình đập nhanh hơn.
Cảm giác như là một con ếch bị một con rắn độc nhìn chằm chằm. Bất cứ lúc nào cũng có thể bị ăn tươi nuốt sống.
Cảm giác này rất khó chịu. Càng khó chịu hơn là từ khe hở màu đen kia bắt đầu thổi ra một trận gió mà trên đời này căn bản là không có khả năng xuất hiện.
Lăng Tiêu thầm kinh hãi vạn phần, nguyên tố phong... không ngờ đó chính là nguyên tố phong.
Mọi người đều biết, thế giới trong mắt người tu chân là do năm loại nguyên tố tạo thành, phân biệt là: thủy, mộc, kim, hỏa, thổ. Ngoài ngũ hành, còn có hai loại thiên nhiên thuộc tính. Đó là phong và lôi.
Trên thực tế còn có rất nhiều cho rằng phong cũng là một trong những nguyên tố cấu thành nên thế giới. Lại có người phân phong và lôi vào loại mộc thuộc tính. Nhưng bất kể nhận định như thế nào đi chăng nữa thì phong đều là một loại nguyên tố vô cùng trọng yếu và cũng vô cùng hùng mạnh.
/761
|