Khi nhìn thấy vẻ mặt của những người khác vừa có hâm mộ lại có ánh mắt phức tạp thì chúng nữ đều biết đây không phải là chuyện đùa, đây là một sự thật không gì thật hơn! Mọi người đang cố gắng che giấu vẻ xấu hổ của mình, Phong Linh nhìn Hạ Tuyết Ngọc hỏi:
- Vân Tuyết tỷ tỷ có thể nói rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra được không? Tỷ giấu chúng ta đến khổ.
- Đúng vậy, đúng vậy! Vân Tuyết tỷ tỷ, mau nói những chuyện xảy ra năm xưa đi.
Y Toa luôn ôn hòa và ngượng ngùng cũng nhịn không được phải lên tiếng hỏi Tuyết Ngọc. Lúc này vẻ mặt tinh xảo và xinh đẹp của Y Toa cũng trở nên ửng đỏ, nàng chỉ có thể dùng phương pháp di chuyển lực chú ý này mới làm cho những kích động trong lòng mình hồi phục trở lại.
Hạ Tuyết Ngọc băng tuyết thông minh sao lại không biết tâm tư của đám người Phong Linh chứ? Tất nhiên nàng sẽ không đi bắt bẻ các tông chủ phu nhân tương lai. Phải biết rằng trước khi có đại hôn thì tất cả mọi người đều biết những người phụ nữ sắc nước hương trời này là nữ nhân của tông chủ. Tất cả mọi người lúc nào cũng giữ sự tôn kính, nhưng dù sao cũng cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó.
Mà một khi các nàng và Lăng Tiêu chính thức cử hành hôn lễ thì tất cả đều trở thành tông chủ phu nhân.
Trong mắt tất cả đệ tử Thục Sơn phái thì đây cũng là một tiến triển khổng lồ của môn phái. Từ trước đến nay tuy đám người Thượng Quan Vũ Đồng vẫn đảm nhiệm vai trò sư phụ của rất nhiều đệ tử Thục Sơn phái, nhưng về mặt thân phận lại không có một vị trí xác định.
Vì vậy là cũng có các đệ tử âm thầm theo đuổi các nàng, đây cũng là chuyện không thể tránh khỏi vì các nàng đều là những phụ nữ tài sắc song toàn, nếu không có ai thích và theo đuổi thì mới là chuyện lạ.
Lúc này Hạ Tuyết Ngọc lau nước mắt trên mặt, sau đó dùng giọng êm tai nói ra những chuyện phát sinh năm xưa. Rất nhiều người không biết những phong ba xảy ra năm xưa nên lúc đầu vẫn còn mang theo một nụ cười ung dung, nhưng sau khi nghe được một lúc, những người phụ nữ có cảm tình phong phú thì ánh mắt trở nên đỏ hồng. Nghe thấy Tương Vân Sơn bị phế đi tu vi một cách oan uổng, bị đuổi ra khỏi nhà cũng không chịu nhận mình làm phản, vẫn tin tưởng vào người yêu của mình, lúc này hầu như tất cả phụ nữ đều rơi lệ.
Mặc dù Lăng Tiêu cũng chưa từng xảy ra những chuyện như vậy, nhưng hầu như tất cả phụ nữ ở đây đều có thể cảm nhận được tâm tình của Hạ Tuyết Ngọc. Vì năm xưa khi Lăng Tiêu còn ở trên nhân giới cũng từng phải chịu rất nhiều điều không công bằng.
Sau khi Vân Tuyết nói xong, Phong Linh nhịn không được nói:
- Không ngờ trong Thánh Vực cũng xảy ra những chuyện như vậy. Vân Tuyết tỷ tỷ, tỷ cứ yên tâm đi, tất cả chúng ta sẽ đứng ở phía sau hậu thuẫn cho tỷ.
Tuy biết Hạ Tuyết Ngọc mới là tên thật, nhưng Phong Linh các nàng đều gọi Hạ Tuyết Ngọc là Vân Tuyết theo thói quen.
Thật ra những phong ba năm xưa phát sinh trên người Tương Vân Sơn và Hạ Tuyết Ngọc thì Thượng Quan Vũ Đồng các nàng đều biết nhưng không được rõ ràng. Ngày hôm nay các nàng nghe Vân Tuyết nói mới phát hiện ra người phụ nữ bình thường có chút tranh cường hiếu thắng, cũng không thua kém so với một Hoàng Phủ Nguyệt thích "Khoe khoang", lại ẩn chứa một chuyện xưa thê lương như vậy. Cho nên ngày hôm nay tất cả mọi người cuối cùng cũng coi như hoàn toàn hiểu rõ Hạ Tuyết Ngọc.
Chuyện hôn sự của tông chủ Thục Sơn phái tất nhiên không thể làm qua loa được. Dù Lăng Tiêu và các nàng đồng ý thì Lăng phu nhân cũng không đồng ý, tất cả những người có vị trí trong Thục Sơn phái từ trên xuống dưới cũng không đồng ý.
Là tông chủ của một môn phái hùng mạnh, nhất đại luyện đan tông sư, cường giả thanh niên của Nam Châu, vì vậy hôn lễ của Lăng Tiêu tất nhiên phải làm sao cho nở mày nở mặt, hơn nữa cũng phải mời rất nhiều nhân vật nổi tiếng của Nam Châu.
Từ giờ khắc này trở đi, tất cả Thục Sơn phái đều trở nên bận rộn.
... ....
Từ khi Tương Văn Bưu gia chủ tương lai của Tương gia nhận được một phong thiếp mời thì cứ giam mình trong phòng một ngày một đêm không đi ra ngoài. Nếu có người đến gọi cửa thì đều bị hắn mắng lớn rồi đuổi ra ngoài. Nghe nói những đồ trang sức giá trị liên thành trong phòng đã bị hắn đập nát hơn phân nữa.
Tương Vân Bưu cố gắng làm tâm tình của mình bình tĩnh trở lại, hắn liên tục nói với chính mình:
- Tương Vân Bưu, ngươi là gia chủ tương lai của Tương gia, không ai có thể kéo ngươi từ trên địa vị này xuống được. Tương Vân Sơn kia chẳng qua chỉ là một đệ tử bị đuổi ra khỏi cửa Tương gia thôi.
- Trong Nam Châu chưa nghe nói có bất kỳ người nào bị trục xuất ra khỏi nhà lại quay trở về làm gia chủ. Huống hồ Tương gia ngày hôm nay là một thành viên trọng yếu của Liên Minh Phương Nam, mà Tương Vân Sơn lại ở trong Thục Sơn phái, lại đại biểu cho thế lực của Liên Minh Nam Châu.
- Nên Tương gia dù có cân nhắc lại trên phương diện này, cũng căn bản không cho phép Tương Vân Sơn nhập vào lại Tương gia.
- Như vậy mình còn phải sợ cái gì nữa?
Trong lòng Tương Vân Bưu hiểu rõ, hắn không sợ Tương Vân Sơn quay về tranh giành vị trí gia chủ, điều này căn bản không phải hiện thực. Hắn sợ chính là những tranh chấp năm xưa. Tuy hắn rất tin tưởng, tất cả những chứng cứ chứng minh sự thanh bạch của bọn Tương Vân Sơn đã sớm trở thành tro bụi, nhưng trong lòng Tương Vân Bưu vẫn có một cảm giác sợ hãi nói không nên lời.
- Hạ Tuyết Ngọc rõ ràng đã chết rồi, có rất nhiều người nhìn thấy! Như vậy...Tên si tình Tương Vân Sơn kia sắp cưới ai?
Trong lòng Tương Vân Bưu lại có những suy nghĩ rất xấu xa:
- Nghe nói có rất nhiều mỹ nhân bên cạnh Lăng Tiêu, không phải là...Là có người bị Tương Vân Sơn quyến rũ chứ? Ha ha, tên Lăng Tiêu kia đúng là loại người có khả năng chịu đựng.
Sau khi suy nghĩ thông suốt thì cuối cùng Tương Vân Bưu cũng ra khỏi phòng, vẻ mặt hắn cũng không còn khó coi nữa. Lúc này lại có thủ hạ đi đến, khẽ hỏi:
- Chủ công, Thục Sơn phái mời... ....
/761
|