Tô Trường Xuân nói xong, liền chờ Lăng tiêu chào hắn! Bởi vì thân phận thành viên của nhóm mười ba nghị viên là địa vị gần như minh chủ! Nam Châu minh chủ quyền lực tuy rằng cao nhất, nhưng một số quyết định trọng đại không thể không qua mười ba nghị viên!
Mà mười ba người này là chọn ra từ mười ba thế lực đỉnh cao của Nam Châu, mỗi thế lực đều là đại biểu cho một phương! cho nên ngay cả Tư Đồ Dũng cũng sẽ không tùy tiện đắc tội với mười ba nghị viên.
Tuy nhiên hắn gặp phải Lăng Tiêu , cũng coi như là hắn xui xẻo. Nói đến thân phận của Lăng Tiêu, nhìn qua thì có thể coi như là nhân vật cao cấp của Nam Châu liên minh. Nhưng trên thực tế, hắn chưa từng sử dụng thân phận này! thậm chí hắn căn bản là không biết cơ cấu bên trong Nam Châu liên minh!
Tương Vân Sơn cũng hiểu rõ tầm quan trọng của mười ba nghị viên. Hoàng Phủ Nguyệt cũng rõ ràng! Tương Vân Sơn có chút giận đệ đệ không giới thiệu trước. Tuy nhiên đã tới mức này rồi, xem ra phía lãnh đạo Nam Châu liên minh cũng bắt đầu có ý kiến với Thục Sơn phái. Tuy nhiên, Tương Vân Sơn cũng chẳng sợ gì cả. Hắn thầm cười lạnh. Mười ba nghị viên thì tính là cái gì? Nhìn thấy thịt thì cũng như lang như cẩu thôi, hai mắt sáng rực! Chỉ là không biết các ngươi có đủ bản lĩnh để gặm khối thịt này hay không mà thôi!
Hoàng Phủ Nguyệt đã ở Thánh Vực nhiều năm như vậy đương nhiên cũng biết rõ ràng đối với mọi chuyện trong Thánh Vực. Suy nghĩ trong lòng của nàng không sai biệt lắm so với Tương Vân Sơn. Nàng cũng không đem mười ba nghị viên này để vào mắt. Hơn nữa kiếp trước Hoàng Phủ Nguyệt đã từng gặp qua rất nhiều các loại đấu đá, tranh đoạt, đấu tranh chính trị, ngươi lừa ta gạt... Đối với Nam Châu liên minh của Thánh Vực quản lý lỏng lẻo, tổ chức rời rạc, cho tới bây giờ nàng chưa từng để vào mắt. Mười ba nghị viên quả thực rất lợi hại. Nhưng vấn đề là, gia tộc sau lưng mười ba người này đoàn kết một lòng sao? Cho dù bọn họ đoàn kết một lòng, Lăng tiêu hắn sẽ để ý sao?
hoàng Phủ Nguyệt biết, điều cuối cùng này mới là điều trọng yếu nhất!
Lăng Tiêu trong mắt nàng cho tới bây giờ vốn không phải người có thể bởi vì những chuyện như thế này mà cúi đầu!
Lăng Tiêu nhìn tô Trường Xuân đang vác mặt lên trời, sau đó nhìn Tư Đồ Bằng Phi vẻ mặt ngơ ngác hỏi:
- Tư Đồ công tử, tại hạ không hiểu rõ lắm đối với cơ cấu Nam Châu liên minh. Cho hỏi hội đồng mười ba nghị viên này là cấp trên của phụ thân ngài Tư Đồ minh chủ sao?
Ta ngất!
Tư Đồ Bằng Phi giận dữ, hận không thể đá cho Lăng Tiêu một cước cho chết quách đi. Các ngươi nói gì các ngươi cứ nói, liên quan gì đến ta chứ? Ta thật sự chỉ là muốn xem náo nhiệt thôi! Trước khi Tư Đồ Bằng Phi đi, Tư Đồ Dũng dặn dò ngàn vạn lần, không cho hắn và Lăng Tiêu phát sinh xugn đột, chỉ cần xem náo nhiệt hoặc là từ từ nhẹ nhàng châm ngòi nổ là được. Bạn đang đọc truyện tại
Mà mười ba người này là chọn ra từ mười ba thế lực đỉnh cao của Nam Châu, mỗi thế lực đều là đại biểu cho một phương! cho nên ngay cả Tư Đồ Dũng cũng sẽ không tùy tiện đắc tội với mười ba nghị viên.
Tuy nhiên hắn gặp phải Lăng Tiêu , cũng coi như là hắn xui xẻo. Nói đến thân phận của Lăng Tiêu, nhìn qua thì có thể coi như là nhân vật cao cấp của Nam Châu liên minh. Nhưng trên thực tế, hắn chưa từng sử dụng thân phận này! thậm chí hắn căn bản là không biết cơ cấu bên trong Nam Châu liên minh!
Tương Vân Sơn cũng hiểu rõ tầm quan trọng của mười ba nghị viên. Hoàng Phủ Nguyệt cũng rõ ràng! Tương Vân Sơn có chút giận đệ đệ không giới thiệu trước. Tuy nhiên đã tới mức này rồi, xem ra phía lãnh đạo Nam Châu liên minh cũng bắt đầu có ý kiến với Thục Sơn phái. Tuy nhiên, Tương Vân Sơn cũng chẳng sợ gì cả. Hắn thầm cười lạnh. Mười ba nghị viên thì tính là cái gì? Nhìn thấy thịt thì cũng như lang như cẩu thôi, hai mắt sáng rực! Chỉ là không biết các ngươi có đủ bản lĩnh để gặm khối thịt này hay không mà thôi!
Hoàng Phủ Nguyệt đã ở Thánh Vực nhiều năm như vậy đương nhiên cũng biết rõ ràng đối với mọi chuyện trong Thánh Vực. Suy nghĩ trong lòng của nàng không sai biệt lắm so với Tương Vân Sơn. Nàng cũng không đem mười ba nghị viên này để vào mắt. Hơn nữa kiếp trước Hoàng Phủ Nguyệt đã từng gặp qua rất nhiều các loại đấu đá, tranh đoạt, đấu tranh chính trị, ngươi lừa ta gạt... Đối với Nam Châu liên minh của Thánh Vực quản lý lỏng lẻo, tổ chức rời rạc, cho tới bây giờ nàng chưa từng để vào mắt. Mười ba nghị viên quả thực rất lợi hại. Nhưng vấn đề là, gia tộc sau lưng mười ba người này đoàn kết một lòng sao? Cho dù bọn họ đoàn kết một lòng, Lăng tiêu hắn sẽ để ý sao?
hoàng Phủ Nguyệt biết, điều cuối cùng này mới là điều trọng yếu nhất!
Lăng Tiêu trong mắt nàng cho tới bây giờ vốn không phải người có thể bởi vì những chuyện như thế này mà cúi đầu!
Lăng Tiêu nhìn tô Trường Xuân đang vác mặt lên trời, sau đó nhìn Tư Đồ Bằng Phi vẻ mặt ngơ ngác hỏi:
- Tư Đồ công tử, tại hạ không hiểu rõ lắm đối với cơ cấu Nam Châu liên minh. Cho hỏi hội đồng mười ba nghị viên này là cấp trên của phụ thân ngài Tư Đồ minh chủ sao?
Ta ngất!
Tư Đồ Bằng Phi giận dữ, hận không thể đá cho Lăng Tiêu một cước cho chết quách đi. Các ngươi nói gì các ngươi cứ nói, liên quan gì đến ta chứ? Ta thật sự chỉ là muốn xem náo nhiệt thôi! Trước khi Tư Đồ Bằng Phi đi, Tư Đồ Dũng dặn dò ngàn vạn lần, không cho hắn và Lăng Tiêu phát sinh xugn đột, chỉ cần xem náo nhiệt hoặc là từ từ nhẹ nhàng châm ngòi nổ là được. Bạn đang đọc truyện tại
/761
|