Ngu ngốc.
Khoé miệng Lăng Tiêu hiện lên một chút châm chọc. Lúc này, thanh cự kiếm màu xanh còn chưa tới nhưng kiếm mang kia đã làm vỡ vụn từng mảnh Tinh Kim Nguyệt Quan Giáp trên người Lăng Tiêu!
Lăng Tiêu mạnh mẽ phun ra máu tươi từ trong miệng, đồng thời thân hình hắn giống như tia chớp, chợt loé lên rồi biến mất!
Một giọng nói được truyền vào trong tai Diệp Thiên : Không né tránh chính là ngu!
Cùng lúc đó, thân hình Diệp Thiên ầm ầm đánh lên trên cự kiếm được tập trung bởi toàn bộ tinh thần lực ngưng kết thành của Lăng Tiêu. Vòng bảo hộ màu u lam kiên cố tới cực hạn trên người hắn giống như đậu hủ bị xẻ ra. Sau đó luồng cự kiếm do tinh thần lực rất mạnh ngưng kết thành căn bản không có tác dụng trên cơ thể Diệp Thiên, mà là giống như hư ảnh, cắt trên thân thể Diệp Thiên, sau đó liền biến mất không còn.
Hơn nữa câu trào phúng vô cùng ác độc của Lăng Tiêu, tinh thần thức hải của Diệp Thiên đột nhiên giống như nổ ra. Loại tinh thần lực công kích mạnh mẽ đến tận cùng khiến tinh thần hắn trong nháy mắt thiếu chút nữa rối loạn, liếc mặt một cái nhìn thấy một bóng dáng thon thả từ trong hư không đang bay về phía mình, Diệp Thiên gần như trong nháy mắt ra một quyết định, một ngụm máu được phun ra, sau đó trong nháy mắt thân thể cũng biến mất trong hư không.
Lam Hi giận dữ, nhìn về nơi xa, nhưng cánh tay kia trong nháy mắt vươn dài hơn một ngàn thước, một tay xé rách không gian, lại chỉ có thể tóm lấy một góc áo và một chút vết máu trên đó.
Lam Hi giận dữ gầm lên bén nhọn, đã bao nhiêu năm vẫn chưa ăn qua ngậm bồ hòn? Người mình muốn bảo hộ, bị trọng thương và không biết tung tích dưới mí mắt của mình, người muốn giết, thấy loại tốc độ của hắn không ngờ không thể bắt được, còn để đối phương chạy thoát!
Lam Hi không kiềm nổi điên cuồng nổi giận, mạnh mẽ đánh một kích về phía cánh đồng hoang vu ở dưới đất.
Ầm!
Một tiếng nổ qua đi, một vùng bụi mù to lớn giống như một vùng mây nấm bốc lên. Về phần nói một đám xem náo nhiệt ở phía xa, không doạ ngất đi thì đã sớm chạy đi quá xa rồi. Cho dù sau đó những người đó lại chạy đến đây xem. Phía trên một vùng cánh đồng hoang vu đã hình thành một hồ nước hình tròn to lớn có đường kính khoảng hơn năm nghìn thước!
Có người hiểu chuyện muốn nhìn xem hồ nước này rốt cuộc sâu bao nhiêu. Một gã cương giả có cảnh giới Tu Luyện giả mang theo một sợi dây thừng dài trăm thước, thật sự vẫn chưa tìm thấy đáy!
Lúc này, thực lực cường giả tối cao có cảnh giới Đại Viên Mãn đã hình thành một ấn tượng không thể chiến thắng ở trong lòng mọi người! Bởi vì đã rất nhiều năm Thánh Vực vẫn chưa có cuộc chiến kịch liệt như vậy!
Đám người kia còn tưởng rằng cuộc chiến giữa hai người Lăng Tiêu tông chủ và Diệp Thiên tạo thành, nhưng không nghĩ ra, hồ nước này mai sau được xưng là "Trân Châu Hồ", căn bản là hành động do lão tổ bà bà Lam Hi phóng ra phẫn nộ.
/761
|