Thượng Quan Vũ Đồng nhìn thoáng qua chiếc vòng có ánh sáng chuyển động trên tay, cười tủm tỉm nói :
- Hoàng Phủ muội muội, nếu muội nhìn thấy còn chưa đủ, nhìn bảo bối trên tay muội, toàn bộ chúng ta cũng không có nha.
Hoàng Phủ Nguyện vốn tâm tư có chút không mấy vui vẻ, bị câu nói mang hơi hướng khen tặng mà phá tan, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói :
- Đây đâu phải là bảo vật chứ. Nếu không có phu quân, ta tuyệt đối không dám chắc!
Vì thế nàng thuật lại chuyện làm sao mà có được chiếc vòng tay bảy màu này cho các nàng Tống Minh Nguyệt. Ba cô gái không kiềm nổi nhìn Hoàng Phủ Nguyệt có chút hâm mộ. Không thể ngờ một chiếc vòng tay xinh đẹp lại có thể có được công năng hùng mạnh như vậy.
Hoàng Phủ Nguyệt chắc chắn bị vẻ thỏa mãn của ba cô gái khiến tâm biến ảo. Thật ra nàng muốn kết hôn với Lăng Tiêu, cũng do lối suy nghĩ của kiếp trước tác quái, cho rằng một người con gái, chỉ có thể gả cho một người đàn ông, mới có thể thực sự xem như người phụ nữ của hắn! Mới thực sự có thể danh chính ngôn thuận!
Tuy nhiên nàng cảm giác các nàng Tống Minh Nguyệt nói cũng có lý. Mỉnh không thể chỉ nghĩ đến mình. Dù sao thực lực của các nàng ở trong Thánh Vực thực sự là quá mức bé nhỏ, không đáng kể. Nếu như sau khi thành thân với Lăng Tiêu thì sẽ bị rất nhiều người chú ý. Sau đó lại điều tra thực lực của các nàng rõ ràng. Khi đó sẽ có rất nhiều người cười nhạo các nàng!
Mặc dù tình cảm của các nàng và Lăng Tiêu cũng đã là rất nhiều năm trước, đồng thời cũng cùng trải qua hoạn nạn, nhưng những điều đó, dẫu sao người ngoài cũng không biết, lại không thể truyền ra ngoài. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
- Hoàng Phủ muội muội, nếu muội nhìn thấy còn chưa đủ, nhìn bảo bối trên tay muội, toàn bộ chúng ta cũng không có nha.
Hoàng Phủ Nguyện vốn tâm tư có chút không mấy vui vẻ, bị câu nói mang hơi hướng khen tặng mà phá tan, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói :
- Đây đâu phải là bảo vật chứ. Nếu không có phu quân, ta tuyệt đối không dám chắc!
Vì thế nàng thuật lại chuyện làm sao mà có được chiếc vòng tay bảy màu này cho các nàng Tống Minh Nguyệt. Ba cô gái không kiềm nổi nhìn Hoàng Phủ Nguyệt có chút hâm mộ. Không thể ngờ một chiếc vòng tay xinh đẹp lại có thể có được công năng hùng mạnh như vậy.
Hoàng Phủ Nguyệt chắc chắn bị vẻ thỏa mãn của ba cô gái khiến tâm biến ảo. Thật ra nàng muốn kết hôn với Lăng Tiêu, cũng do lối suy nghĩ của kiếp trước tác quái, cho rằng một người con gái, chỉ có thể gả cho một người đàn ông, mới có thể thực sự xem như người phụ nữ của hắn! Mới thực sự có thể danh chính ngôn thuận!
Tuy nhiên nàng cảm giác các nàng Tống Minh Nguyệt nói cũng có lý. Mỉnh không thể chỉ nghĩ đến mình. Dù sao thực lực của các nàng ở trong Thánh Vực thực sự là quá mức bé nhỏ, không đáng kể. Nếu như sau khi thành thân với Lăng Tiêu thì sẽ bị rất nhiều người chú ý. Sau đó lại điều tra thực lực của các nàng rõ ràng. Khi đó sẽ có rất nhiều người cười nhạo các nàng!
Mặc dù tình cảm của các nàng và Lăng Tiêu cũng đã là rất nhiều năm trước, đồng thời cũng cùng trải qua hoạn nạn, nhưng những điều đó, dẫu sao người ngoài cũng không biết, lại không thể truyền ra ngoài. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/761
|