Sáng sớm hôm sau, Lăng Tiêu tinh thần tràn trề xuất hiện trên sân thi đấu ở Chiến thần bảng. Trái lại với trận đấu ngày hôm qua với Vương Chân, trận đấu hôm nay với Lăng Tiêu lại càng thêm hung hiểm, tuy rằng khong hấp dẫn ánh mắt mọi người như ngày hôm qua nhưng do Lăng Tiêu đã đánh bại Vương Chân khiến không ít người dời ánh mắt lên người hắn.
So với việc này, thì chuyện truyền ra từ một thanh lâu ở quận Bạch Lộ, một đứa con của quản sự chi phụ Nam châu đại tộc Bạch gia chết trên bụng nữ nhân, chỉ có thể chiếm được một ít tiếng cười ác ý của một bộ phận người mà thôi. Loại chuyện thế này thậm chí còn chẳng thể tạo nên gợn sóng nào, cho nên Lăng Tiêu cũng không nghe được nửa điểm về cái tin đồn kia, với hắn thì cái kẻ gọi là thiếu gia Bạch gia kia chỉ là tiểu nhân vật, chẳng đáng để vào mắt, không đáng giá nhắc tới. Nếu thật là thiếu gia Bạch gia chi chính còn có thể làm cho người ta coi trọng vài phần. Bản thân còn chưa với tới cái trình độ này thì không nên đảm đương cái thân phận đó, kết quả chỉ có thể là tự rước lấy nhục.
Kẻ mặc áo đen đứng đối diện với Lăng Tiêu hiện giờ đang hướng ánh mắt về phía Lăng Tiêu, giống như đang nhìn một người chết rồi vậy. Cặp mắt lạnh lẽo đến cực điểm, nhìn không thấy chút tình cảm nào.
Có thể đạt tới cảnh giới cũng không phải một ít công tử gia chưa từng trải giả bộ lạnh lung, đó là loại lạnh lùng của kẻ tay dính vô số máu tanh!
Ánh mắt kia thậm chí còn có sự điên cuồng chết chóc!
- Tiểu tử, vốn tính cho ngươi sống thêm vài ngày, nhưng ngươi kiêu ngạo thái quá đấy! Cho nên, gia gia ngươi quyết định, hôm nay là ngày chết của ngươi!
Tương Phúc mặt lãnh đạm nhìn Lăng Tiêu, giọng điệu lành lạnh nói.
Người giám sát lôi đài dường như cũng nhận ra hai người này dường như có vấn đề, trên sân đấu có thể gặp kẻ thù tuy xác suất không lớn, nhưng không phải không có, cho nên sau khi tuyên bố bắt đầu hắn lập tức lùi ra khu vực an toàn. Vị giám quan này đúng là người ngày hôm qua trông lôi đài, đã chứng kiến trận đấu kinh tâm động phách nên trong lòng vẫn còn sợ hãi. Những người phụ trách lập kết giới cũng đều khẩn trương nhìn Lăng Tiêu, cắn chặt răng một cái trực tiếp nâng kết giới lên đến cường độ tiên thiên trung cấp, sự thật đã chứng minh là họ đã tiên đoán đúng.
Lăng Tiêu không nói một lời, Yếu Huyết kiếm rời vỏ, phát ra một tiếng kêu lanh lảnh, bốn phía trường đấu lập tức vang lên một trận hoan hô vang dậy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/761
|