Dương Minh đăng nhập vào hộp thư nước ngoài, tải file mà mình đã nén và đưa lên mail, sau đó gõ mật mã giải nén, đã lấy được bức ảnh.
Làm xong hắn, Dương Minh chuyển bức ảnh vào trình chơi ảnh, mở ra.
Một thân thể trắng nõn của cô gái xuất hiện trước mắt Dương Minh. Mặc dù không quá rõ ràng nhưng cũng có thể thấy được đại khái. Chẳng qua Dương Minh nhìn một lúc, càng nhíu mày hơn.
Không đúng, đây nhất định không phải Chu Giai Giai.
Dáng người Chu Giai Giai khác hẳn cô gái trong bức ảnh. Dương Minh hôm qua đã thấy lúc Chu Giai Giai không mặc quần áo. Mặc dù không nhìn cẩn thận, nhưng chỗ nào lớn, chỗ nào nhỏ, trong lòng hắn biết rõ. Nhất là chòm lông đen bên dưới của Chu Giai Giai không rậm rạp như cô gái trong ảnh.
Cho nên bây giờ Dương Minh có thể khẳng định người trong bức ảnh này căn bản không phải là Chu Giai Giai. Dương Minh vỗ vỗ đầu. Hắn hiểu lầm quá rồi, còn tưởng Chu Giai Giai quá dâm đãng, không ngờ lại như thế này.
Lại nhìn một lát, trong nháy mắt khi khuôn mặt Chu Giai Giai xuất hiện, Dương Minh cẩn thận nhìn vài lần, rốt cuộc phát hiện một vấn đề rất quan trọng, đó là vẻ mặt Chu Giai Giai không có bất cứ biến hóa gì.
Rất cứng nhắc, mặc dù bức ảnh này có chất lượng thấp, làm cho Dương Minh không thể xác định suy nghĩ có chính xác hay không. Chẳng qua xem ra tám mươi phần trăm.
Dương Minh thở dài, đóng lại. Sau đó xóa bức ảnh đi. Mặc dù bức ảnh này khẳng định không phải Chu Giai Giai, nhưng cho dù không phải nếu truyền ra ngoài cũng không tốt lắm.
Nếu mình không đoán sai, vậy mình đúng là hiểu lầm nàng. Chẳng qua lại có vấn đề, bức ảnh đó không phải Chu Giai Giai, vậy là ai? Ai lại ghép đầu Chu Giai Giai vào bức ảnh này?
Dương Minh biết, kỹ thuật ghép hình không phải vấn đề gì khó. Trên truyenfull.vn có rất nhiều ngôi sao bị chỉnh sửa ảnh như vậy. Chẳng qua Chu Giai Giai không phải người nổi tiếng, ai lại làm như vậy?
Bản thân Chu Giai Giai hiển nhiên sẽ không làm như vậy. Chuyện ảnh hưởng đến danh dự của mình như vậy, trừ khi đầu cô ấy bị kim châm. Nếu không không ai ngu ngốc làm như vậy.
Nhưng nếu không phải Chu Giai Giai làm, vậy là ai? QQ kia rõ ràng là Chu Giai Giai, hơn nữa hắn còn thông qua miệng Vương Chí Đào để xác định chuyện này.
Chẳng lẽ cô nàng Chu Giai Giai này không có việc gì, ghép ảnh để lừa người? Dương Minh đau hết cả đầu, chuyện này trừ khi hỏi thẳng Chu Giai Giai, nếu không sẽ không có kết quả gì.
Chẳng qua nếu biết bức ảnh này không phải Chu Giai Giai. Ấn tượng của Dương Minh về Chu Giai Giai đã thay đổi, dù sao nữ sinh ngây thơ, thuần khiết, có ai mà không thích chứ.
Chẳng qua Dương Minh lại bắt đầu hối hận. Mình đã hôn Chu Giai Giai hai lần. Chuyện này đúng là không biết nên nói như thế nào. Lại nhớ đến lúc trong rạp chiếu phim, hắn cảm thấy đây là nụ hôn đầu của Chu Giai Giai. Phản ứng của nàng tương tự như Trần Mộng Nghiên lúc mới hôn, đều trúc trắc như vậy. Chẳng lẽ đây là nụ hôn đầu của cô ấy?
Nghĩ đến đây, Dương Minh toát mồ hôi lạnh, họa lớn rồi đây. Dương Minh lắc đầu, sau này phải cẩn thận.
Dương Minh đã biết rõ chân tướng, tâm trạng hắn lúc này rất khó chịu, tắt máy, nằm lên giường ngủ.
Lại nói Chu Giai Giai, cả hôm nay Chu Giai Giai đều cười cười. Quan hệ với Dương Minh đột nhiên tốt hơn nhiều. Ít nhất nàng cho rằng như vậy. Đầu tiên là khiêu khích, lạnh lùng, đến bây giờ quan tâm đến mình. Chu Giai Giai cảm thấy rất thỏa mãn.
Vô cùng hưng phấn về ký túc, nhưng thực ra nàng lại làm Vương Tuyết đang chơi game hoảng sợ: "Giai Giai, bạn không có việc gì chứ?"
"Làm sao?" Chu Giai Giai sửng sốt, trong miệng vẫn ngâm nga bài hát: "Em muốn tặng anh những kỷ niệm không bao giờ quên, gửi anh tấm thiệp thể hiện tình yêu của mình, em muốn tặng anh tình yêu say đắm."
"Ngất. Giai Giai, bạn có chuyện gì mà hưng phấn như vậy?" Vương Tuyết rất kinh ngạc. Phải biết rằng Chu Giai Giai bình thường rất ít hát những bài vui vẻ như vậy. Chu Giai Giai thường thích hát những ca khúc buồn bã.
"Hì hì." Chu Giai Giai cười cười, sau đó thần bí nói với Vương Tuyết: "Bạn đoán xem, tối qua mình cùng phòng với ai?"
"Mình sao biết được, bạn không phải tham gia họp lớp sao. mình lại không quen bạn học cấp hai của Giai Giai?" Vương Tuyết quái dị nhìn Chu Giai Giai, đột nhiên tỉnh ra, nói: "Chẳng lẽ. bạn nói là Dương Minh? Bạn và hắn ngủ cùng phòng?"
Chu Giai Giai xấu hổ gật đầu, mặt đỏ bừng, không nói thành lời.
"Hai người. cái kia?" Vương Tuyết trợn mắt há mồm. nhìn Chu Giai Giai từ trên xuống dưới, ánh mắt dừng lại ở chỗ kín của Chu Giai Giai.
"Ai. Vương Tuyết, bạn nghĩ gì thế, chỉ là ở cùng phòng mà thôi. không làm gì mà" Chu Giai Giai vội vàng xua tay nói: "Hơn nữa người ta đến cái kia. sao có thể cái kia."
"Cái gì mà cái kia, cái kia. bị bạn làm ngất mất" Vương Tuyết đương nhiên hiểu Chu Giai Giai nói cái kia là gì, chẳng qua vẫn cố ý trêu chọc.
"Hừ. Không nói với bạn" Thấy Vương Tuyết nhoẻn miệng cười, Chu Giai Giai sao không rõ cô nàng đang giả vờ. Tất cả mọi người đều là nữ sinh, không có khả năng không hiểu lời ám chỉ này.
"Hì hì, đừng giận, nói với mình xem, tối qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Vương Tuyết cười nói.
"Ừ" Chu Giai Giai ngoài miệng thì nói không kể cho Vương Tuyết, nhưng thực ra vẫn muốn tìm người thổ lộ. Cho nên Vương Tuyết vừa hỏi, nàng đã chủ động kể lại chuyện hôm qua.
"Đến hai người, chỉ còn lại một phòng?" Vương Tuyết trợn mắt há mồm: "Đám bạn học cấp hai của Giai Giai đều háo sắc như vậy? Nam nữ ngủ chung phòng?"
"Ai biết tên Tùy Quang Khải kia làm gì, người tổ chức hầu hết là không đứng đắn. Cả lớp có hơn bảy mươi người, chỉ có hơn ba mươi người đi" Chu Giai Giai bất đắc dĩ nói: "Hôn an toàn kia đúng là có chút."
"Có lẽ tên đó có ý đồ với bạn, cố ý làm ra như vậy, muốn cho bạn đi vào khuôn khổ" Vương Tuyết thuận miệng nói.
Nhưng người nói vô tình, người nghe cố ý. Vương Tuyết chỉ tùy tiện nói như vậy, nhưng Chu Giai Giai nghe lại thấy không giống. Chu Giai Giai vốn đã nghi ngờ Tùy Quang Khải có ý đồ với mình. Bây giờ nghe Vương Tuyết nói, càng cảm thấy có chuyện như vậy.
Trước nàng đã khó hiểu, mặc dù không khí bây giờ thoáng hơn trước, nhưng cũng không đến mức nam nữ không quen thuộc chơi trò" Hôn an toàn" chứ? Như vậy xem ra những người này trước đó đã bàn bạc với Tùy Quang Khải. Nếu không đồng ý trò chơi này, vậy sẽ không đến tham gia họp lớp.
Thì ra là như vậy. Nghĩ được điểm này, Chu Giai Giai càng thêm chán ghét Tùy Quang Khải. Sao có người như vậy chứ. Cũng may hôm qua có Dương Minh, hơn nữa lại trùng hợp bắt trúng mình. Nếu không, mình đúng là không biết làm gì cho đúng.
"Hai người, cô nam quả nữ, cả tối ở chung trong một phòng, có xảy ra điều gì đặc biệt không?" Vương Tuyết cười cười nhìn Chu Giai Giai.
"Mình. sau khi vào phòng, Dương Minh nhường giường cho mình, hắn nằm trên ghế ngủ. Sau đó mình cảm thấy chỗ ấy không thoải mái, muốn đi tắm. nhưng không ngờ rằng lại xảy ra chuyện" Vì thế Chu Giai Giai kể chuyện vòi hoa sen bị gãy ra: "Nước ở khu đó lạnh lắm, lạnh đến độ mình không cử động được"
"Vậy Dương Minh chẳng phải nhìn thấy hết sao?" Vương Tuyết trợn mắt, đã bị thiệt, còn không biết, hơn nữa còn trông rất hạnh phúc. Đúng là thua Chu Giai Giai rồi.
"Ừ. hắn còn lau người cho mình. ngay cả chỗ đó cũng chạm vào." Chu Giai Giai xấu hổ chỉ vào ngực mình, cúi đầu xuống.
"Ách." Vương Tuyết hết chỗ nói. Cô nàng ngu ngốc này, bị người ta nhìn, sờ mó còn cao hứng như vậy. Chẳng lẽ bị thiệt là chiếm tiện nghi sao: "Bạn cảm thấy rất hạnh phúc ư?"
"Đúng" Chu Giai Giai gật đầu.
"Được, vậy bạn rất hạnh phúc" Vương Tuyết đành phải nói theo. Nàng không hiểu Chu Giai Giai. Chuyện này chỉ có Chu Giai Giai mới cảm thấy hạnh phúc.
"Đáng tiếc. hắn ôm mình lên giường, lại chẳng làm gì cả" Chu Giai Giai lắc đầu, tiếc nuối.
"Bạn còn muốn làm gì." Vương Tuyết thở dài một hơi: "Bạn cảm thấy Dương Minh nếu *** cùng bạn, hắn có thể tiếp nhận bạn sao? Hắn sẽ chịu trách nhiệm với bạn sao?"
Làm xong hắn, Dương Minh chuyển bức ảnh vào trình chơi ảnh, mở ra.
Một thân thể trắng nõn của cô gái xuất hiện trước mắt Dương Minh. Mặc dù không quá rõ ràng nhưng cũng có thể thấy được đại khái. Chẳng qua Dương Minh nhìn một lúc, càng nhíu mày hơn.
Không đúng, đây nhất định không phải Chu Giai Giai.
Dáng người Chu Giai Giai khác hẳn cô gái trong bức ảnh. Dương Minh hôm qua đã thấy lúc Chu Giai Giai không mặc quần áo. Mặc dù không nhìn cẩn thận, nhưng chỗ nào lớn, chỗ nào nhỏ, trong lòng hắn biết rõ. Nhất là chòm lông đen bên dưới của Chu Giai Giai không rậm rạp như cô gái trong ảnh.
Cho nên bây giờ Dương Minh có thể khẳng định người trong bức ảnh này căn bản không phải là Chu Giai Giai. Dương Minh vỗ vỗ đầu. Hắn hiểu lầm quá rồi, còn tưởng Chu Giai Giai quá dâm đãng, không ngờ lại như thế này.
Lại nhìn một lát, trong nháy mắt khi khuôn mặt Chu Giai Giai xuất hiện, Dương Minh cẩn thận nhìn vài lần, rốt cuộc phát hiện một vấn đề rất quan trọng, đó là vẻ mặt Chu Giai Giai không có bất cứ biến hóa gì.
Rất cứng nhắc, mặc dù bức ảnh này có chất lượng thấp, làm cho Dương Minh không thể xác định suy nghĩ có chính xác hay không. Chẳng qua xem ra tám mươi phần trăm.
Dương Minh thở dài, đóng lại. Sau đó xóa bức ảnh đi. Mặc dù bức ảnh này khẳng định không phải Chu Giai Giai, nhưng cho dù không phải nếu truyền ra ngoài cũng không tốt lắm.
Nếu mình không đoán sai, vậy mình đúng là hiểu lầm nàng. Chẳng qua lại có vấn đề, bức ảnh đó không phải Chu Giai Giai, vậy là ai? Ai lại ghép đầu Chu Giai Giai vào bức ảnh này?
Dương Minh biết, kỹ thuật ghép hình không phải vấn đề gì khó. Trên truyenfull.vn có rất nhiều ngôi sao bị chỉnh sửa ảnh như vậy. Chẳng qua Chu Giai Giai không phải người nổi tiếng, ai lại làm như vậy?
Bản thân Chu Giai Giai hiển nhiên sẽ không làm như vậy. Chuyện ảnh hưởng đến danh dự của mình như vậy, trừ khi đầu cô ấy bị kim châm. Nếu không không ai ngu ngốc làm như vậy.
Nhưng nếu không phải Chu Giai Giai làm, vậy là ai? QQ kia rõ ràng là Chu Giai Giai, hơn nữa hắn còn thông qua miệng Vương Chí Đào để xác định chuyện này.
Chẳng lẽ cô nàng Chu Giai Giai này không có việc gì, ghép ảnh để lừa người? Dương Minh đau hết cả đầu, chuyện này trừ khi hỏi thẳng Chu Giai Giai, nếu không sẽ không có kết quả gì.
Chẳng qua nếu biết bức ảnh này không phải Chu Giai Giai. Ấn tượng của Dương Minh về Chu Giai Giai đã thay đổi, dù sao nữ sinh ngây thơ, thuần khiết, có ai mà không thích chứ.
Chẳng qua Dương Minh lại bắt đầu hối hận. Mình đã hôn Chu Giai Giai hai lần. Chuyện này đúng là không biết nên nói như thế nào. Lại nhớ đến lúc trong rạp chiếu phim, hắn cảm thấy đây là nụ hôn đầu của Chu Giai Giai. Phản ứng của nàng tương tự như Trần Mộng Nghiên lúc mới hôn, đều trúc trắc như vậy. Chẳng lẽ đây là nụ hôn đầu của cô ấy?
Nghĩ đến đây, Dương Minh toát mồ hôi lạnh, họa lớn rồi đây. Dương Minh lắc đầu, sau này phải cẩn thận.
Dương Minh đã biết rõ chân tướng, tâm trạng hắn lúc này rất khó chịu, tắt máy, nằm lên giường ngủ.
Lại nói Chu Giai Giai, cả hôm nay Chu Giai Giai đều cười cười. Quan hệ với Dương Minh đột nhiên tốt hơn nhiều. Ít nhất nàng cho rằng như vậy. Đầu tiên là khiêu khích, lạnh lùng, đến bây giờ quan tâm đến mình. Chu Giai Giai cảm thấy rất thỏa mãn.
Vô cùng hưng phấn về ký túc, nhưng thực ra nàng lại làm Vương Tuyết đang chơi game hoảng sợ: "Giai Giai, bạn không có việc gì chứ?"
"Làm sao?" Chu Giai Giai sửng sốt, trong miệng vẫn ngâm nga bài hát: "Em muốn tặng anh những kỷ niệm không bao giờ quên, gửi anh tấm thiệp thể hiện tình yêu của mình, em muốn tặng anh tình yêu say đắm."
"Ngất. Giai Giai, bạn có chuyện gì mà hưng phấn như vậy?" Vương Tuyết rất kinh ngạc. Phải biết rằng Chu Giai Giai bình thường rất ít hát những bài vui vẻ như vậy. Chu Giai Giai thường thích hát những ca khúc buồn bã.
"Hì hì." Chu Giai Giai cười cười, sau đó thần bí nói với Vương Tuyết: "Bạn đoán xem, tối qua mình cùng phòng với ai?"
"Mình sao biết được, bạn không phải tham gia họp lớp sao. mình lại không quen bạn học cấp hai của Giai Giai?" Vương Tuyết quái dị nhìn Chu Giai Giai, đột nhiên tỉnh ra, nói: "Chẳng lẽ. bạn nói là Dương Minh? Bạn và hắn ngủ cùng phòng?"
Chu Giai Giai xấu hổ gật đầu, mặt đỏ bừng, không nói thành lời.
"Hai người. cái kia?" Vương Tuyết trợn mắt há mồm. nhìn Chu Giai Giai từ trên xuống dưới, ánh mắt dừng lại ở chỗ kín của Chu Giai Giai.
"Ai. Vương Tuyết, bạn nghĩ gì thế, chỉ là ở cùng phòng mà thôi. không làm gì mà" Chu Giai Giai vội vàng xua tay nói: "Hơn nữa người ta đến cái kia. sao có thể cái kia."
"Cái gì mà cái kia, cái kia. bị bạn làm ngất mất" Vương Tuyết đương nhiên hiểu Chu Giai Giai nói cái kia là gì, chẳng qua vẫn cố ý trêu chọc.
"Hừ. Không nói với bạn" Thấy Vương Tuyết nhoẻn miệng cười, Chu Giai Giai sao không rõ cô nàng đang giả vờ. Tất cả mọi người đều là nữ sinh, không có khả năng không hiểu lời ám chỉ này.
"Hì hì, đừng giận, nói với mình xem, tối qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Vương Tuyết cười nói.
"Ừ" Chu Giai Giai ngoài miệng thì nói không kể cho Vương Tuyết, nhưng thực ra vẫn muốn tìm người thổ lộ. Cho nên Vương Tuyết vừa hỏi, nàng đã chủ động kể lại chuyện hôm qua.
"Đến hai người, chỉ còn lại một phòng?" Vương Tuyết trợn mắt há mồm: "Đám bạn học cấp hai của Giai Giai đều háo sắc như vậy? Nam nữ ngủ chung phòng?"
"Ai biết tên Tùy Quang Khải kia làm gì, người tổ chức hầu hết là không đứng đắn. Cả lớp có hơn bảy mươi người, chỉ có hơn ba mươi người đi" Chu Giai Giai bất đắc dĩ nói: "Hôn an toàn kia đúng là có chút."
"Có lẽ tên đó có ý đồ với bạn, cố ý làm ra như vậy, muốn cho bạn đi vào khuôn khổ" Vương Tuyết thuận miệng nói.
Nhưng người nói vô tình, người nghe cố ý. Vương Tuyết chỉ tùy tiện nói như vậy, nhưng Chu Giai Giai nghe lại thấy không giống. Chu Giai Giai vốn đã nghi ngờ Tùy Quang Khải có ý đồ với mình. Bây giờ nghe Vương Tuyết nói, càng cảm thấy có chuyện như vậy.
Trước nàng đã khó hiểu, mặc dù không khí bây giờ thoáng hơn trước, nhưng cũng không đến mức nam nữ không quen thuộc chơi trò" Hôn an toàn" chứ? Như vậy xem ra những người này trước đó đã bàn bạc với Tùy Quang Khải. Nếu không đồng ý trò chơi này, vậy sẽ không đến tham gia họp lớp.
Thì ra là như vậy. Nghĩ được điểm này, Chu Giai Giai càng thêm chán ghét Tùy Quang Khải. Sao có người như vậy chứ. Cũng may hôm qua có Dương Minh, hơn nữa lại trùng hợp bắt trúng mình. Nếu không, mình đúng là không biết làm gì cho đúng.
"Hai người, cô nam quả nữ, cả tối ở chung trong một phòng, có xảy ra điều gì đặc biệt không?" Vương Tuyết cười cười nhìn Chu Giai Giai.
"Mình. sau khi vào phòng, Dương Minh nhường giường cho mình, hắn nằm trên ghế ngủ. Sau đó mình cảm thấy chỗ ấy không thoải mái, muốn đi tắm. nhưng không ngờ rằng lại xảy ra chuyện" Vì thế Chu Giai Giai kể chuyện vòi hoa sen bị gãy ra: "Nước ở khu đó lạnh lắm, lạnh đến độ mình không cử động được"
"Vậy Dương Minh chẳng phải nhìn thấy hết sao?" Vương Tuyết trợn mắt, đã bị thiệt, còn không biết, hơn nữa còn trông rất hạnh phúc. Đúng là thua Chu Giai Giai rồi.
"Ừ. hắn còn lau người cho mình. ngay cả chỗ đó cũng chạm vào." Chu Giai Giai xấu hổ chỉ vào ngực mình, cúi đầu xuống.
"Ách." Vương Tuyết hết chỗ nói. Cô nàng ngu ngốc này, bị người ta nhìn, sờ mó còn cao hứng như vậy. Chẳng lẽ bị thiệt là chiếm tiện nghi sao: "Bạn cảm thấy rất hạnh phúc ư?"
"Đúng" Chu Giai Giai gật đầu.
"Được, vậy bạn rất hạnh phúc" Vương Tuyết đành phải nói theo. Nàng không hiểu Chu Giai Giai. Chuyện này chỉ có Chu Giai Giai mới cảm thấy hạnh phúc.
"Đáng tiếc. hắn ôm mình lên giường, lại chẳng làm gì cả" Chu Giai Giai lắc đầu, tiếc nuối.
"Bạn còn muốn làm gì." Vương Tuyết thở dài một hơi: "Bạn cảm thấy Dương Minh nếu *** cùng bạn, hắn có thể tiếp nhận bạn sao? Hắn sẽ chịu trách nhiệm với bạn sao?"
/2205
|