- Dù là đánh tú lơ khơ hay chơi mạt chược thì ba người cũng không tiện, chỉ có thể chơi đấu địa chủ!
Lâm Chỉ Vận thì không để ý nhiều, nàng đều ủng hộ với quyết định của Trần Mộng Nghiên, nàng không hề nói ra ý kiến của mình.
Tính ra, bây giờ Dương Minh cũng đã về đến nhà, anh ấy có phải đang rất vui mừng hay không? - Trần Mộng Nghiên nhìn đồng hồ một chút rồi nói:
- Các chị em, tối nay chúng ta phòng không lẻ bóng rồi, chúng ta đi vui vẻ một chút nhé?
"..." Chu Giai Giai hơi trầm mặc:
- Dương Minh không trách chúng ta cũng tốt lắm rồi, còn vui vẻ cái gì?
- Thoải mái đi, chẳng nhẽ còn phải buồn phiền? - Trần Mộng Nghiên cười cười:
- Sớm muộn gì cũng có một ngày này, cô ấy cũng sẽ trở về, thay thế chỗ của chị… chị cũng không để ý nhiều nữa rồi.
- Không phải chứ? - Chu Giai Giai lắc đầu:
- Cô ấy không phải người như vậy…
- Thật ra thì, chị làm bà cả cũng chẳng phải rất mệt mỏi hay sao? Bản thân chị cũng mong có một người chị… - Trần Mộng Nghiên tự giễu an ủi:
- Đi thôi, trưa rồi, chúng ta đi ăn chút gì đó chứ?
Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận cười khổ một cái, cảm nhận được sự cô đơn của Trần Mộng Nghiên, đi cạnh nàng ra khỏi sân thể dục.
Dương Minh trở lại biệt thự, đang định lấy chìa khóa mở cửa thì đột nhiên cảnh giác!
Có người trong nhà sao?
Lúc Dương Minh rời đi cũng đã nhìn qua khán đài, Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận đều ngồi trên đó, chưa hề đứng dậy rời đi. Mà không hề có dấu hiệu về nhà của xe Trần Mộng Nghiên, vậy thì ai trong nhà?
Sở dĩ Dương Minh nhận ra có người về nhà là vì lúc sáng nay ra ngoài cùng Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận, mặc dù không đi cùng xe nhưng lại là do Dương Minh khóa cửa biệt thự!
Rõ ràng đã khóa kín cửa lại, nhưng sao bây giờ khóa lại bị mở!
Chẳng nhẽ là mấy người Trần Mộng Nghiên về lấy đồ? Đúng rồi, sau khi Dương Minh đến trường học, mấy người Trần Mộng Nghiên tách ra, Dương Minh là người thi đấu hôm nay, phải có thời gian chuẩn bị trước một chút, cho nên đi tới sân thể dục trước.
Mà Trần Mộng Nghiên, Lâm Chỉ Vận và Chu Giai Giai vào sân thể dục thì cũng sau một lúc rồi, có thể các nàng cũng đã về nhà một chuyến! Nhưng mà, ba người bình thường đều rất cẩn thận, không thể có tình trạng không khóa cửa như vậy.
Dương Minh theo bản năng dùng dị năng xuyên thấu qua cửa chính để nhìn vào, vừa nhìn thấy đã ngây ngẩn cả người!
Một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp đang ngồi trên ghế salon trong phòng khách, hô hấp dồn dập, hai tay che miệng, mặt đỏ tới mang tai xem TV, mà nội dung trên màn ảnh lại làm cho Dương Minh vô cùng xấu hổ! Đó là đoạn phim của mình và Chu Giai Giai, Lâm Chỉ Vận và Trần Mộng Nghiên!
Nhưng mà Dương Minh không trực tiếp xông vào ngăn cản, bởi vì, giờ phút này nàng có thể xuất hiện trong biệt thự, hơn nữa còn xem đoạn phim đó, chắc chắn là do Trần Mộng Nghiên ngầm đồng ý, thậm chí cố ý an bài!
Nghĩ tới dụng tâm kín đáo của Trần Mộng Nghiên, Dương Minh chỉ có thể cười khổ.
Đúng là hôm qua Tô Nhã nhận được điện thoại của Trần Mộng Nghiên, quan hệ của hai người thật sự rất thân mật, Trần Mộng Nghiên ngoại trừ là người hâm mộ Tô Nhã thì còn có quan hệ hai người đều ngầm hiểu.
Trần Mộng Nghiên cố gắng làm tốt quan hệ với Tô Nhã, chẳng nhẽ Tô Nhã không có ý nghĩ như vậy?
Cho nên, lần này Trần Mộng Nghiên cũng không giấu diếm, nói chuyện tình Dương Minh phải đi Vân Nam thi hành nhiệm vụ cho Tô Nhã. Trần Mộng Nghiên biết, nhất định Dương Minh đã gạt Tô Nhã chuyện này, nhưng Trần Mộng Nghiên cảm thấy, Tô Nhã cũng là nữ nhân của Dương Minh, hơn nữa còn là mối tình đầu, nàng tất nhiên có quyền biết chuyện này!
Nếu như sau khi Dương Minh đi, Tô Nhã mới ngỡ ngàng phát hiện thì nhất định sẽ oán giận người chị em tốt có chuyện mà không biết này! Cho nên, Trần Mộng Nghiên liền nói chuyện này cho Tô Nhã.
Tô Nhã sau khi khiếp sợ thì còn lo lắng thật nhiều, nàng quyết định, nhất quyết phải gặp Dương Minh một lần trước khi hắn rời đi!
Sau khi Tô Nhã biết được tin tức thì thoái thác tất cả hoạt động, một mình lặng lẽ ngồi máy bay về thành phố Tùng Giang, mà giờ khắc này, bộ dạng của Tô Nhã khác xa với đại minh tinh, là hai người hoàn toàn khác, cho nên cũng không sợ người khác nhận ra nàng.
Mặc dù Tô Nhã đã sớm nói bí mật này cho Trần Mộng Nghiên, mà Trần Mộng Nghiên cũng từng nhìn thấy ảnh chụp thực sự của Tô Nhã trong tay Dương Minh, nhưng mà lúc đón Tô Nhã hôm nay thì vẫn bị Tô Nhã làm rung động!
Một cô gái lại có thể đáng yêu như thế, xinh đẹp như thế, quả thực còn hơn cả con gái mộng ảo ở trong manga, hai mắt thật to, làn da trắng nõn, giống y như một búp bê thiên thần vậy.
Trần Mộng Nghiên rất hâm mộ, nhưng mà cũng chỉ thoáng qua, bởi vì Trần Mộng Nghiên thật ra cũng không thua Tô Nhã, chẳng qua đẹp khác nhau mà thôi. Nữ nhân bên cạnh Dương Minh mỗi người một vẻ, mà Dương Minh cũng rất may mắn, bạn gái không ai không là mỹ nữ cực phẩm.
Trong nháy mắt Chu Giai Giai và Tô Nhã gặp mặt, hai người đều mỉm cười, khoảng cách giữa hai người đã rất ngắn, giờ đây cũng không tồn tại nữa. Hai người giống như hai cô bạn tốt không gặp nhau nhiều năm, kéo tay nhau rất vui vẻ.
Sau khi đón Tô Nhã, Trần Mộng Nghiên đã đưa nàng về biệt thự, mà Chu Giai Giai lại mang đoạn phim quay này đó ra, sau khi nói cho Tô Nhã cách để phát hình thì rời đi cùng Trần Mộng Nghiên và Lâm Chỉ Vận, bởi vì nàng còn muốn đi xem cuộc tranh tài của Dương Minh và Phạm Kim Triết!
Sau khi Trần Mộng Nghiên đi, Tô Nhã cũng không vội vàng mở đoạn phim kia, nàng vẫn còn rất xấu hổ, mặc dù nói lý ra, quan hệ với Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận đã là chị em thân mật, rất quen thuộc với nhau rồi. Mà nàng cũng đã xác định quan hệ với Dương Minh, cho nên xem phim của bọn họ cũng không phải quá đáng gì!
Nhưng Tô Nhã là cô gái chưa trải sự đời, rốt cuộc nàng vẫn rất xấu hổ, mặc dù hiếu kỳ nhưng cũng không thể trực tiếp xem như thế.
Tô Nhã đầu tiên rất hâm mộ đi tham quan cả biệt thự, xem từng phòng của Dương Minh, Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai, Lâm Chỉ Vận, sau đó lại xem ảnh treo trong phòng khách. Cũng huyễn tưởng ra mong muốn, được sống vui vẻ cùng ba người các nàng và Dương Minh ở trong biệt thự này…
Tô Nhã cũng rất muốn trở thành một thành viên trong các nàng, giống với các nàng, sống cuộc sống vui vẻ với Dương Minh ở trong biêt thự này! Vậy thì sẽ vui biết mấy!
Lâm Chỉ Vận thì không để ý nhiều, nàng đều ủng hộ với quyết định của Trần Mộng Nghiên, nàng không hề nói ra ý kiến của mình.
Tính ra, bây giờ Dương Minh cũng đã về đến nhà, anh ấy có phải đang rất vui mừng hay không? - Trần Mộng Nghiên nhìn đồng hồ một chút rồi nói:
- Các chị em, tối nay chúng ta phòng không lẻ bóng rồi, chúng ta đi vui vẻ một chút nhé?
"..." Chu Giai Giai hơi trầm mặc:
- Dương Minh không trách chúng ta cũng tốt lắm rồi, còn vui vẻ cái gì?
- Thoải mái đi, chẳng nhẽ còn phải buồn phiền? - Trần Mộng Nghiên cười cười:
- Sớm muộn gì cũng có một ngày này, cô ấy cũng sẽ trở về, thay thế chỗ của chị… chị cũng không để ý nhiều nữa rồi.
- Không phải chứ? - Chu Giai Giai lắc đầu:
- Cô ấy không phải người như vậy…
- Thật ra thì, chị làm bà cả cũng chẳng phải rất mệt mỏi hay sao? Bản thân chị cũng mong có một người chị… - Trần Mộng Nghiên tự giễu an ủi:
- Đi thôi, trưa rồi, chúng ta đi ăn chút gì đó chứ?
Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận cười khổ một cái, cảm nhận được sự cô đơn của Trần Mộng Nghiên, đi cạnh nàng ra khỏi sân thể dục.
Dương Minh trở lại biệt thự, đang định lấy chìa khóa mở cửa thì đột nhiên cảnh giác!
Có người trong nhà sao?
Lúc Dương Minh rời đi cũng đã nhìn qua khán đài, Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận đều ngồi trên đó, chưa hề đứng dậy rời đi. Mà không hề có dấu hiệu về nhà của xe Trần Mộng Nghiên, vậy thì ai trong nhà?
Sở dĩ Dương Minh nhận ra có người về nhà là vì lúc sáng nay ra ngoài cùng Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận, mặc dù không đi cùng xe nhưng lại là do Dương Minh khóa cửa biệt thự!
Rõ ràng đã khóa kín cửa lại, nhưng sao bây giờ khóa lại bị mở!
Chẳng nhẽ là mấy người Trần Mộng Nghiên về lấy đồ? Đúng rồi, sau khi Dương Minh đến trường học, mấy người Trần Mộng Nghiên tách ra, Dương Minh là người thi đấu hôm nay, phải có thời gian chuẩn bị trước một chút, cho nên đi tới sân thể dục trước.
Mà Trần Mộng Nghiên, Lâm Chỉ Vận và Chu Giai Giai vào sân thể dục thì cũng sau một lúc rồi, có thể các nàng cũng đã về nhà một chuyến! Nhưng mà, ba người bình thường đều rất cẩn thận, không thể có tình trạng không khóa cửa như vậy.
Dương Minh theo bản năng dùng dị năng xuyên thấu qua cửa chính để nhìn vào, vừa nhìn thấy đã ngây ngẩn cả người!
Một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp đang ngồi trên ghế salon trong phòng khách, hô hấp dồn dập, hai tay che miệng, mặt đỏ tới mang tai xem TV, mà nội dung trên màn ảnh lại làm cho Dương Minh vô cùng xấu hổ! Đó là đoạn phim của mình và Chu Giai Giai, Lâm Chỉ Vận và Trần Mộng Nghiên!
Nhưng mà Dương Minh không trực tiếp xông vào ngăn cản, bởi vì, giờ phút này nàng có thể xuất hiện trong biệt thự, hơn nữa còn xem đoạn phim đó, chắc chắn là do Trần Mộng Nghiên ngầm đồng ý, thậm chí cố ý an bài!
Nghĩ tới dụng tâm kín đáo của Trần Mộng Nghiên, Dương Minh chỉ có thể cười khổ.
Đúng là hôm qua Tô Nhã nhận được điện thoại của Trần Mộng Nghiên, quan hệ của hai người thật sự rất thân mật, Trần Mộng Nghiên ngoại trừ là người hâm mộ Tô Nhã thì còn có quan hệ hai người đều ngầm hiểu.
Trần Mộng Nghiên cố gắng làm tốt quan hệ với Tô Nhã, chẳng nhẽ Tô Nhã không có ý nghĩ như vậy?
Cho nên, lần này Trần Mộng Nghiên cũng không giấu diếm, nói chuyện tình Dương Minh phải đi Vân Nam thi hành nhiệm vụ cho Tô Nhã. Trần Mộng Nghiên biết, nhất định Dương Minh đã gạt Tô Nhã chuyện này, nhưng Trần Mộng Nghiên cảm thấy, Tô Nhã cũng là nữ nhân của Dương Minh, hơn nữa còn là mối tình đầu, nàng tất nhiên có quyền biết chuyện này!
Nếu như sau khi Dương Minh đi, Tô Nhã mới ngỡ ngàng phát hiện thì nhất định sẽ oán giận người chị em tốt có chuyện mà không biết này! Cho nên, Trần Mộng Nghiên liền nói chuyện này cho Tô Nhã.
Tô Nhã sau khi khiếp sợ thì còn lo lắng thật nhiều, nàng quyết định, nhất quyết phải gặp Dương Minh một lần trước khi hắn rời đi!
Sau khi Tô Nhã biết được tin tức thì thoái thác tất cả hoạt động, một mình lặng lẽ ngồi máy bay về thành phố Tùng Giang, mà giờ khắc này, bộ dạng của Tô Nhã khác xa với đại minh tinh, là hai người hoàn toàn khác, cho nên cũng không sợ người khác nhận ra nàng.
Mặc dù Tô Nhã đã sớm nói bí mật này cho Trần Mộng Nghiên, mà Trần Mộng Nghiên cũng từng nhìn thấy ảnh chụp thực sự của Tô Nhã trong tay Dương Minh, nhưng mà lúc đón Tô Nhã hôm nay thì vẫn bị Tô Nhã làm rung động!
Một cô gái lại có thể đáng yêu như thế, xinh đẹp như thế, quả thực còn hơn cả con gái mộng ảo ở trong manga, hai mắt thật to, làn da trắng nõn, giống y như một búp bê thiên thần vậy.
Trần Mộng Nghiên rất hâm mộ, nhưng mà cũng chỉ thoáng qua, bởi vì Trần Mộng Nghiên thật ra cũng không thua Tô Nhã, chẳng qua đẹp khác nhau mà thôi. Nữ nhân bên cạnh Dương Minh mỗi người một vẻ, mà Dương Minh cũng rất may mắn, bạn gái không ai không là mỹ nữ cực phẩm.
Trong nháy mắt Chu Giai Giai và Tô Nhã gặp mặt, hai người đều mỉm cười, khoảng cách giữa hai người đã rất ngắn, giờ đây cũng không tồn tại nữa. Hai người giống như hai cô bạn tốt không gặp nhau nhiều năm, kéo tay nhau rất vui vẻ.
Sau khi đón Tô Nhã, Trần Mộng Nghiên đã đưa nàng về biệt thự, mà Chu Giai Giai lại mang đoạn phim quay này đó ra, sau khi nói cho Tô Nhã cách để phát hình thì rời đi cùng Trần Mộng Nghiên và Lâm Chỉ Vận, bởi vì nàng còn muốn đi xem cuộc tranh tài của Dương Minh và Phạm Kim Triết!
Sau khi Trần Mộng Nghiên đi, Tô Nhã cũng không vội vàng mở đoạn phim kia, nàng vẫn còn rất xấu hổ, mặc dù nói lý ra, quan hệ với Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận đã là chị em thân mật, rất quen thuộc với nhau rồi. Mà nàng cũng đã xác định quan hệ với Dương Minh, cho nên xem phim của bọn họ cũng không phải quá đáng gì!
Nhưng Tô Nhã là cô gái chưa trải sự đời, rốt cuộc nàng vẫn rất xấu hổ, mặc dù hiếu kỳ nhưng cũng không thể trực tiếp xem như thế.
Tô Nhã đầu tiên rất hâm mộ đi tham quan cả biệt thự, xem từng phòng của Dương Minh, Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai, Lâm Chỉ Vận, sau đó lại xem ảnh treo trong phòng khách. Cũng huyễn tưởng ra mong muốn, được sống vui vẻ cùng ba người các nàng và Dương Minh ở trong biệt thự này…
Tô Nhã cũng rất muốn trở thành một thành viên trong các nàng, giống với các nàng, sống cuộc sống vui vẻ với Dương Minh ở trong biêt thự này! Vậy thì sẽ vui biết mấy!
/2205
|