Cái đó không liên quan gì đến việc ám sát Dương Minh, cho nên Hoàng Hữu Tài rất khôn khéo đứng dậy, cười nói với người áo đen và Elise: "Vừa rồi uống cafe hơi nhiều, tôi đi toilet chút, tranh thủ hút điếu thuốc"
Người áo đen tán thưởng gật đầu, Hoàng Hữu Tài rất khôn khéo, những chuyện không liên quan đến hắn, hắn cũng không muốn biết, cái này chính là nguyên nhân khiến cho người áo đen rất thích khi hợp tác với hắn.
Quan hệ của hai người chỉ nhằm để tiêu diệt Dương Minh, mà những kế hoạch khác của người áo đen, đương nhiên sẽ không để cho Hoàng Hữu Tài biết, nhưng mà Hoàng Hữu Tài cũng không quan tâm, bởi vì hắn cái đó không có vấn đề với hắn, và thật ra là hắn cũng có một mưu đồ khác.
Hơn nữa, ngay từ đầu Hoàng Hữu Tài cũng không cho rằng người áo đen chỉ nhằm vào Dương Minh, bởi vì tiền bạc và thế lực do người áo đen biểu hiện ra, đã làm cho Hoàng Hữu Tài khiếp sợ, nếu như chỉ coi Dương Minh là mục tiêu cuối cùng, thì cái này có vẻ thiển cận quá, cho nên phía sau của người áo đen, nhất định còn có một bí mật khác.
Nhưng mà, những cái này cũng không phải chuyện của Hoàng Hữu Tài, Hoàng Hữu Tài không ngốc, biết càng nhiều thì lún vào càng sâu, hắn chỉ muốn sau khi giết chết Dương Minh, thì đường ai nấy đi với người áo đen.
Về phần chuyện của người áo đen, Hoàng Hữu Tài cũng lười hỏi, cũng không muốn tiếp tục bày mưu tính kế, hắn không muốn bị buột ngồi chung thuyền với người áo đen nữa.
Victoria nghe thấy phòng bên cạnh có động tĩnh, truyền đến tiếng mở cử? a, trong lòng nhất thời căng thẳng, nhưng mà vì không muốn làm cho người trong phòng đó chú ý, cho nên nàng chỉ mở một khe nhỏ trên cửa của mình, vừa đủ để thấy tình cảnh ngoài hành lang, và như vậy sẽ không khiến cho người khác chú ý.
Chỉ thấy cửa phòng bên cạnh mở ra, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi ra, người này hơi gầy, lại để đầu đinh, tướng mạo cũng không có vẻ gì gọi là đàng hoàng, nhìn có chút hèn mọn.
Thấy đây không phải là Elise, Victoria thở dài một chút, người này sẽ không biết mình là ai, cho nên Victoria cũng không cần phải cẩn thận như vậy, làm vậy ngượ cla5i sẽ khiến cho người ta nghi ngờ.
Victoria chờ cho người này hoàn toàn ra khỏi phòng, đồng thời khóa cửa lại xong, Victoria cũng thoải mái đi ra khỏi phòng, đuổi theo người đàn ông kia.
Khách trong hành lang, cũng không chỉ có một mình Victoria và người đàn ông này, còn có phục vụ và những người khách khác, cho nên người đến người đi kiểu này, Hoàng Hữu Tài cũng không suy nghĩ nhiều.
Hoàng Hữu Tài đi thẳng đến toilet, cho nên không quay đầu lại nhìn, còn Victoria thì đuổi theo nhanh hơn, vượt qua Hoàng Hữu Tài, bước vào trong toilet.
Toilet trong quán cafe được chia ra làm hai bên, ỡ giữa là một bồn rửa tay, Victoria thấy hướng đi của Hoàng Hữu Tài, cho nên đoán rằng hắn sẽ đến toilet. Bởi vì ở đây ngoài trừ cái cầu thang khẩn cấp ra, thì chẳng còn gì cả, nếu không đi toilet thì đến đây làm gì, cho nên Victoria mới dám đoán Hoàng Hữu Tài đi toilet.
Victoria bước vào trong toilet nữ, cũng không tệ lắm, trong đây không có ai cả, như vậy rất tốt, bởi vì nếu Victoria mà cầm máy ảnh chụp hình trong này, thì khó bảo đảm là người ta không hiểu lầm.
Hoàng Hữu Tài đương nhiên cũng không chú ý đến Victoria, hơn nữa hắn là một thằng đàn ông, cho nên không có khả năng chạy vào toilet nữ nhìn một cái, Victoria đứng trong toilet kiểm tra một chút, sau đó móc máy ảnh ra, chuẩn bị một chút, điều chỉnh là khung hình, và nhấn phím.
Vì đây là một cái máy ảnh kỹ thuật số, cũng không phải loại có đèn flash hay là tiếng động gì cả, cho nên dưới tình huống Hoàng Hữu Tài không phát hiện ra cái gì, đã bị chụp lại khuôn mặt.
Hoàng Hữu Tài vào trong toilet, rồi đi thẳng đến cửa sổ, sau đó đứng trong đó hút thuốc. Đã lâu rồi hắn không lộ diện ra bên ngoài, nhưng mà, bây giờ cũng không ai nhận ra hắn.
Sau khi báo thù cho Vương Tích Phạm và Vương Chí Đào, hắn sẽ rời khỏi thành phố này, đến một nơi xa xôi, bắt đầu lại một cuộc sống mới, nhưng mà, trước khi báo thù, hắn sẽ không lo cho bản thân hắn, hắn muốn lo đến nơi đến chốn cho Vương gia.
Mục đích chủ yếu của Victoria là chụp hình, sau khi đã đạt được rồi, cũng không cần phải tiếp tục nữa, nhất là khi nhìn thấy Hoàng Hữu Tài đứng ở cửa sổ hút thuốc, Victoria cũng bỏ? qua dự định đứng ở trong đây.
Victoria cất cái ảnh vào trong túi xách, đi ra toilet. Nhưng mà, trong lúc nàng vừa ra khỏi toilet, thì cửa phòng của Elise mở ra!
Victoria cả kinh, vội vàng lui về sau, đứng xoay lưng lại ngay tại vị trí bồn rửa tay, chú ý động tĩnh bên trong hành lang.
Hoàng Hữu Tài vừa ra ngoài, Elise muốn nói cái gì đó, nhưng đã bị người áo đen chặn lại: "Elise, em đi ra nhìn động tĩnh ngoài cửa đi…"
Elise hơi kinh ngạc, cũng hiểu được ý của anh trai, để cho nàng đi thăm dò một chút, xem Hoàng Hữu Tài có đứng ngoài cửa nghe lén không, nhưng mà, bên trong phòng được cách âm, cho nên khả năng này cũng rất nhỏ.
Elise đứng dậy, mở cửa phòng, nhìn trái nhìn phải, nhanh chóng đóng cửa lại, bởi vì ngoài cửa không có Hoàng Hữu Tài, và Elise cũng không chú ý đến Victoria.
Nếu như Elise chỉ cần chú ý một chút, sẽ nhận ra Victoria đang đứng xoay lưng ở bồn rửa tay cuối hành lạng. Nhưng mà, bây giờ Elise căn bản là không chú ý đến chi tiết này, nàng chỉ muốn nhìn xem Hoàng Hữu Tài có đứng ngoài cửa hay không, chỉ cần không có ở đây là tốt rồi, những cái khác không có quan hệ.
Huống chi, Elise cũng sợ Hoàng Hữu Tài nhìn thấy, nếu như để cho Hoàng Hữu Tài thấy được mình mở của ra nhìn, như vậy hiển nhiên sẽ hiểu được ý đồ của mình, và như vậy sẽ khiến cho hắn không tin tưởng mình.
Elise nhìn thấy ngoài hành lang không có ai, lập tức đóng cửa lại, đi về chổ ngồi: "Anh, không có gì cả, Hoàng tiên sinh không ở ngoài cửa"
Người áo đen gật đầu, làm ra thế tiếp tục nói: "Elise, em muốn nói gì?"
"Bác sĩ Ban Kiệt Minh, gần đây có liên hệ với anh không?" Elise hỏi.
"Đã liên hệ" Người áo đen gật đầu, chỉ vào mặt mình nói: "Cái mặt nạ này là sản phẩm mới nhất của bác sĩ…"
"Bác sĩ Ban Kiệt Minh xác định Thư Nhã là đứa nhỏ mà lúc trước Tôn Tứ Khổng đã gặp qua?" Elise có chút nghi hoặc hỏi: "Nhưng mà, em tiếp xúc với nàng, cũng không phát hiện ra có gì dị dạng trên mặt nàng"
"Ban đầu anh cũng cho rằng không phải, nhưng mà nhìn từ nhiều lần tiếp xúc của nàng và Dương Minh, chắc hẳn là nàng ta" Người áo đen nói: "Cái này càng thêm chứng minh, mặt nạ của Tôn Tứ Khổng càng có kỹ thuật cao siêu hơn, thậm chí là vài năm trước, đã vượt qua bác sĩ Ban Kiệt Minh rồi!"
"Nếu như thế thì đúng thật là vậy" Elise nói: "Da mặt của Thư Nhã vô cùng chân thật, còn vượt hơn cả cái mặt nạ da người nữa!"
"không sai, anh xài cái này, thật ra thì không có gì, chỉ là tiếp xúc thời gian dài, sẽ sinh ra hoài nghi" Người áo đen gật đầu nói: "Muốn tìm nơi ở của Tôn Tứ Khổng, cần phải ra tay trên người của Thư Nhã, quan hệ với Thư Nhã cần phải duy trì tốt, không nên cắt đứt"
"Anh yên tâm, em bây giờ đang có quan hệ cá nhân rất tốt với Thư Nhã" Elise đắc ý nói. Elise làm một người hâm mộ Thư Nhã, thật ra? là cũng có mục đích riêng, Elise không rõ chuyện của bác sĩ Ban Kiệt Minh và anh trai mình như thế nào, nhưng mà có thể xác định rằng, từ trước đến giờ anh trai luôn trợ giúp cho bác sĩ Ban Kiệt Minh làm việc, mà bác sĩ Ban Kiệt Minh có nhờ anh trai tìm một người tên là Tôn Tứ Khổng, căn cứ theo điều tra, thì ngôi sao trong giới ca nhạc hiện nay Thư Nhã chính là Tô Nhã lúc trước, chỉ là không biết vì sao mà mặt của nàng lại thay đổi.
Điều tra sâu hơn thì phát hiện ra, lúc trước khi Tôn Tứ Khổng ở tại Tùng Giang, đã từng tiếp xúc với một cô bé tên Tô Nhã, chỉ là sau đó, Tôn Tứ Khổng biến mất, và cô bé tên Tô Nhã này cũng biến mất.
Vốn dĩ, Thư Nhã và Tô Nhã khác họ nhau, cũng không lọt vào quan sát của người áo đen, dù sao thì một người là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng, còn một người là một cô bé ở Tùng Giang, hai người này không có bất kỳ quan hệ gì với nhau, sao có thể cùng là một người?
Nhưng mà, trong lúc điều tra, đã phát hiện ra một tin tức trọng đại, đó chính là Tô Nhã ngày trước chính là bạn gái nhỏ của Dương Minh! Cái phát hiện này làm cho người áo đen kinh ngạc.
Chỉ là, hắn không tìm thấy sự liên hệ nào của Dương Minh với Tô Nhã cả, và đây cũng biến thành một công việc rất khó hoàn thành. Nhưng mà, may mắn chính là, đại minh tinh Thư Nhã lại chọn Tùng Giang làm địa điểm biểu diễn đầu tiên trong chuyến lưu diễn của mình!
Cái này khiến cho người áo đen quan tâm, khiến hắn chú ý hơn là, Thư Nhã đã nhiều lần tiếp xúc với Dương Minh! Cái này làm cho người áo đen hoài nghi! Vốn hai người không có quan hệ, lại đột nhiên liên kết bởi Dương Minh, nhất là cái tên vô cùng tương tự! Cái này khiến cho người áo đen suy nghĩ rất nhiều.
Nhất là không biết tính năng của mặt nạ do Tôn Tứ Khổng nghiên cứu ra, người áo đen càng nghĩ càng cảm thấy Thư Nhã này, rất có thể là Tô Nhã của Dương Minh, chỉ là do mang mặt nạ của Tôn Tứ Khổng mà thôi.
Vì thế, lúc này người áo đen mới quan tâm đến Thư Nhã, nhưng mà thân phận của hắn ta đã hạn chế hành động, khiến cho hắn không thể nào tiến hành điều tra thêm về Thư Nhã, cho nên đành phải nhờ em gái Elise của mình tiến hành điều tra thân phận của Thư Nhã.
Mà sau khi nhận được lệnh của anh trai, Elise cũng giả dạng làm người hâm mộ của Thư Nhã, lợi dụng danh tiếng và lực ảnh hưởng của mình tại Châu Âu để bắt đầu thu thập tài liệu về Thư Nhã.
Có một tin tức khiến cho người áo đen quan tâm, chính là lần ở Macao, Thư Nhã đã gặp Dương Minh. Một đại minh tinh không có bất kỳ chuyện xấu gì, lại gặp mặt một người con trai xa lạ, điều này khiến cho hắn ta không thể hiểu nói, muốn nói giữa hai người này không có vấn đề, thì người áo đen sẽ không tin.
Cho nên, người áo đen càng hoài nghi hơn, Thư Nhã này chính là Tô Nhã, cho đến khi Dương Minh gặp mặt Thư Nhã lần ba ở châu Âu, người áo đen đã cho Elise trà trộn vào đó, mong rằng có thể phát hiện ra tin tức gì đó.
"Nếu Tôn Tứ Khổng mà gia nhập tổ chức, tuyệt đối sẽ là một sự trợ giúp cường đại!" Người áo đen cười nghiêm nghị nói: "Đến lúc đó, anh cũng không cần sợ người kia!"
Elise cũng không hiểu nhiều về việc này, cho nên khi nghe anh trai nói, nàng cũng không để ý nhiều, chỉ yên lặng gật đầu.
"Giữ quan hệ tốt với Thư Nhã, cố gắng tìm hiểu một số tin tức của Thư Nhã từ Dương Minh" Người áo đen nói: "Thời gian của chúng ta không còn nhiều"
"Em hiểu rồi, em sẽ cố gắng" Elise đáp.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, người áo đen cất cái giọng khàn của mình lên: "Ai?"
"Là tôi!" Bên ngoài truyền vào giọng nói của Hoàng Hữu Tài.
"Vào đi!" Người áo đen nhẹ nhàng thở phào, nói.
Hoàng Hữu Tài đẩy cửa vào, ngồi xuống vị trí của mình: "Hai anh em các người tâm sự xong chưa?"
"Haha, chúng tôi đã lâu không gặp, cho nên nói về chuyện nhà thôi, không có gì!" Người áo đen khoát tay nói: "không có gì, thì chúng ta về thôi, giữ liên lạc điện thoại"
Khi Hoàng Hữu Tài trở về phòng, Victoria cũng nhanh chóng đi ra toilet, trở về phòng của mình, tiếp tục kê lổ tai vào cửa, lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Khi căn phòng kế bên phát ra tiếng mở cửa lần nữa, Victoria liền chú ý, Elise cùng với hai người đàn ông xa lạ đi ra ngoài phòng, trong đó có một người gặp ở trong toilet.
Lúc này ra ngoài chụp ảnh, khẳng định là không có khả năng, không chỉ bị người ta phát hiện, hơn nữa còn bại lộ thân phận, cái mất không bù đắp cho cái được, nhất là Elise biết mình, cho nên Victoria sẽ không mạo hiểm!
Nhưng mà, nàng đi đến cửa sổ, mở cửa ra, cẩn thận kiểm tra địa hình bên ngoài cửa sổ, sau đó nhanh chóng leo ra ngoài, nhảy xuống dưới, túm lấy cái máy hút gió bên ngoài.
Cả người nàng bây giờ đang đu lơ lửng trên không trung, đây là lầu hai, nhưng nhờ có cái máy hút gió, cho nên khoảng cách giữa nàng và mặt đất cũng không cao lắm.
Cho nên, Victoria buông cái tay đang nắm trên cái máy hút gió kia, nhẹ nhàng đáp xuống đất. Lúc này, ở phía sau quán cafe có rất ít người, cho nên khi nàng nhảy xuống cũng không bị ai thấy, nhất là động tác của nàng rất nhanh, không bị dừng lại trong lúc hành động, vừa đáp xuống đất, liền đi thẳng đến cửa chính.
Elise và người áo đen cùng Hoàng Hữu Tài ba người đi xuống lầu bằng thang cuốn, đến quầy tính tiền ở tầng một, cho nên không có nhanh như Victoria. Khi Victoria đi đến cửa chính, lập tức trốn mình sau một tấm bàng quảng cáo của nhà ga.
Một lát sau, Elise và hai người này đi ra, Elise trực tiếp đón một chiếc taxi rồi rời đi, còn người áo đen và người đàn ông kia thì đón một chiếc taxi khác.
Lúc Hoàng Hữu Tài và người áo đen đi ra, Victoria đã nhanh chóng chụp lại dung mạo của hai người, sau khi Hoàng Hữu Tài và người áo đen đón xe đi, Victoria do dự một chút, rồi cũng đón một chiếc xe đuổi theo.
Người áo đen có năng lực phản ứng với theo dõi vô cùng mạnh, bất luận là phía sau có người theo dõi hay không, hắn cũng không trực tiếp ngồi xe đến chổ của mình.
Mà đứng trước một cửa hàng bán đồ ăn, người áo đen nói với tài xế: "Dừng lại, chúng tôi muốn mua chút đồ"
Tài xế nghe người áo đen nói là" Chúng tôi" đương nhiên là hiểu hai người cùng xuống xe rồi, lập tức nói: "Sao có thể chứ? Nếu hai người bỏ đi, thì tôi biết tìm ai đòi tiền xe?"
"Yên tâm đi, đây là một trăm đồng, đưa cho anh trước!" Người áo đen móc một trăm đồng ra đưa cho tài xế, nói: "Anh ở đây chờ chúng tôi là được!"
Người tài xế thấy người áo đen đưa một trăm đồng ra, cũng không nói thêm gì nữa, gật đầu, để cho bọn họ xuống xe.
Victoria nhìn thấy Hoàng Hữu Tài và người áo đen xuống xe từ xa, cũng vội vàng kêu tài xế xe mình dừng lại cách đó không xa.
Khi Victoria thấy Hoàng Hữu Tài và người áo đen vào trong cửa hàng, mà chiếc taxi vẫn còn đậu ở ngoài, vô thức cho rằng hai người này nhất định là vào ăn cơm hay gì đó.
Vì thế, Victoria kiên trì đợi trên xe.
không biết đã đợi bao lâu, nhìn thấy người tài xế phía trước bước xuống xe, có thể là do đã không còn kiên nhẫn chờ được rồi, bước vào trong cửa hàng.
Một lát sau, người tài xế đi ra, vừa đi vừa nói, tuy rằng còn cách một khoảng, nhưng mà người tài xế lớn giọng khiến cho nàng vẫn nghe rõ: "Con mẹ nó, hai người kia thật là kỳ quái, đưa một trăm đồng kêu đợi, rồi tự nhiên đi ra cửa sau, thật không biết nghĩ thế nào, tiền xe đến đây cũng chỉ có mười đồng!"
Người tài xế nói xong, nhảy lên xe, sau đó lái xe nghênh ngang rời đi. Còn Victoria nghe người tài xế nói vậy, trong lòng nhất thời cả kinh, thầm trách mình bất cẩn.
Nhưng mà, nghĩ đi nghĩ lại, cho dù cẩn thận thì sao? Mình có thể theo người ta vào trong cửa hàng sao? Như vậy sẽ dễ dàng bị bại lộ thân phận! Cả hai cùng đi xe đến cửa hàng?
Nghĩ đến đây, Victoria cũng bình thường trở lại, nói với tài xế: "Chúng ta đi thôi, quay về khách sạn Quốc Tế Tùng Giang"
Trong lúc đợi, người tài xế cũng đã được cho một khoảng tiền, cho nên cũng không oán giận gì, nghe thấy Victoria nói vậy, vội vàng khởi động xe, chạy về hướng khách sạn Quốc Tế Tùng Giang.
Người áo đen tán thưởng gật đầu, Hoàng Hữu Tài rất khôn khéo, những chuyện không liên quan đến hắn, hắn cũng không muốn biết, cái này chính là nguyên nhân khiến cho người áo đen rất thích khi hợp tác với hắn.
Quan hệ của hai người chỉ nhằm để tiêu diệt Dương Minh, mà những kế hoạch khác của người áo đen, đương nhiên sẽ không để cho Hoàng Hữu Tài biết, nhưng mà Hoàng Hữu Tài cũng không quan tâm, bởi vì hắn cái đó không có vấn đề với hắn, và thật ra là hắn cũng có một mưu đồ khác.
Hơn nữa, ngay từ đầu Hoàng Hữu Tài cũng không cho rằng người áo đen chỉ nhằm vào Dương Minh, bởi vì tiền bạc và thế lực do người áo đen biểu hiện ra, đã làm cho Hoàng Hữu Tài khiếp sợ, nếu như chỉ coi Dương Minh là mục tiêu cuối cùng, thì cái này có vẻ thiển cận quá, cho nên phía sau của người áo đen, nhất định còn có một bí mật khác.
Nhưng mà, những cái này cũng không phải chuyện của Hoàng Hữu Tài, Hoàng Hữu Tài không ngốc, biết càng nhiều thì lún vào càng sâu, hắn chỉ muốn sau khi giết chết Dương Minh, thì đường ai nấy đi với người áo đen.
Về phần chuyện của người áo đen, Hoàng Hữu Tài cũng lười hỏi, cũng không muốn tiếp tục bày mưu tính kế, hắn không muốn bị buột ngồi chung thuyền với người áo đen nữa.
Victoria nghe thấy phòng bên cạnh có động tĩnh, truyền đến tiếng mở cử? a, trong lòng nhất thời căng thẳng, nhưng mà vì không muốn làm cho người trong phòng đó chú ý, cho nên nàng chỉ mở một khe nhỏ trên cửa của mình, vừa đủ để thấy tình cảnh ngoài hành lang, và như vậy sẽ không khiến cho người khác chú ý.
Chỉ thấy cửa phòng bên cạnh mở ra, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi ra, người này hơi gầy, lại để đầu đinh, tướng mạo cũng không có vẻ gì gọi là đàng hoàng, nhìn có chút hèn mọn.
Thấy đây không phải là Elise, Victoria thở dài một chút, người này sẽ không biết mình là ai, cho nên Victoria cũng không cần phải cẩn thận như vậy, làm vậy ngượ cla5i sẽ khiến cho người ta nghi ngờ.
Victoria chờ cho người này hoàn toàn ra khỏi phòng, đồng thời khóa cửa lại xong, Victoria cũng thoải mái đi ra khỏi phòng, đuổi theo người đàn ông kia.
Khách trong hành lang, cũng không chỉ có một mình Victoria và người đàn ông này, còn có phục vụ và những người khách khác, cho nên người đến người đi kiểu này, Hoàng Hữu Tài cũng không suy nghĩ nhiều.
Hoàng Hữu Tài đi thẳng đến toilet, cho nên không quay đầu lại nhìn, còn Victoria thì đuổi theo nhanh hơn, vượt qua Hoàng Hữu Tài, bước vào trong toilet.
Toilet trong quán cafe được chia ra làm hai bên, ỡ giữa là một bồn rửa tay, Victoria thấy hướng đi của Hoàng Hữu Tài, cho nên đoán rằng hắn sẽ đến toilet. Bởi vì ở đây ngoài trừ cái cầu thang khẩn cấp ra, thì chẳng còn gì cả, nếu không đi toilet thì đến đây làm gì, cho nên Victoria mới dám đoán Hoàng Hữu Tài đi toilet.
Victoria bước vào trong toilet nữ, cũng không tệ lắm, trong đây không có ai cả, như vậy rất tốt, bởi vì nếu Victoria mà cầm máy ảnh chụp hình trong này, thì khó bảo đảm là người ta không hiểu lầm.
Hoàng Hữu Tài đương nhiên cũng không chú ý đến Victoria, hơn nữa hắn là một thằng đàn ông, cho nên không có khả năng chạy vào toilet nữ nhìn một cái, Victoria đứng trong toilet kiểm tra một chút, sau đó móc máy ảnh ra, chuẩn bị một chút, điều chỉnh là khung hình, và nhấn phím.
Vì đây là một cái máy ảnh kỹ thuật số, cũng không phải loại có đèn flash hay là tiếng động gì cả, cho nên dưới tình huống Hoàng Hữu Tài không phát hiện ra cái gì, đã bị chụp lại khuôn mặt.
Hoàng Hữu Tài vào trong toilet, rồi đi thẳng đến cửa sổ, sau đó đứng trong đó hút thuốc. Đã lâu rồi hắn không lộ diện ra bên ngoài, nhưng mà, bây giờ cũng không ai nhận ra hắn.
Sau khi báo thù cho Vương Tích Phạm và Vương Chí Đào, hắn sẽ rời khỏi thành phố này, đến một nơi xa xôi, bắt đầu lại một cuộc sống mới, nhưng mà, trước khi báo thù, hắn sẽ không lo cho bản thân hắn, hắn muốn lo đến nơi đến chốn cho Vương gia.
Mục đích chủ yếu của Victoria là chụp hình, sau khi đã đạt được rồi, cũng không cần phải tiếp tục nữa, nhất là khi nhìn thấy Hoàng Hữu Tài đứng ở cửa sổ hút thuốc, Victoria cũng bỏ? qua dự định đứng ở trong đây.
Victoria cất cái ảnh vào trong túi xách, đi ra toilet. Nhưng mà, trong lúc nàng vừa ra khỏi toilet, thì cửa phòng của Elise mở ra!
Victoria cả kinh, vội vàng lui về sau, đứng xoay lưng lại ngay tại vị trí bồn rửa tay, chú ý động tĩnh bên trong hành lang.
Hoàng Hữu Tài vừa ra ngoài, Elise muốn nói cái gì đó, nhưng đã bị người áo đen chặn lại: "Elise, em đi ra nhìn động tĩnh ngoài cửa đi…"
Elise hơi kinh ngạc, cũng hiểu được ý của anh trai, để cho nàng đi thăm dò một chút, xem Hoàng Hữu Tài có đứng ngoài cửa nghe lén không, nhưng mà, bên trong phòng được cách âm, cho nên khả năng này cũng rất nhỏ.
Elise đứng dậy, mở cửa phòng, nhìn trái nhìn phải, nhanh chóng đóng cửa lại, bởi vì ngoài cửa không có Hoàng Hữu Tài, và Elise cũng không chú ý đến Victoria.
Nếu như Elise chỉ cần chú ý một chút, sẽ nhận ra Victoria đang đứng xoay lưng ở bồn rửa tay cuối hành lạng. Nhưng mà, bây giờ Elise căn bản là không chú ý đến chi tiết này, nàng chỉ muốn nhìn xem Hoàng Hữu Tài có đứng ngoài cửa hay không, chỉ cần không có ở đây là tốt rồi, những cái khác không có quan hệ.
Huống chi, Elise cũng sợ Hoàng Hữu Tài nhìn thấy, nếu như để cho Hoàng Hữu Tài thấy được mình mở của ra nhìn, như vậy hiển nhiên sẽ hiểu được ý đồ của mình, và như vậy sẽ khiến cho hắn không tin tưởng mình.
Elise nhìn thấy ngoài hành lang không có ai, lập tức đóng cửa lại, đi về chổ ngồi: "Anh, không có gì cả, Hoàng tiên sinh không ở ngoài cửa"
Người áo đen gật đầu, làm ra thế tiếp tục nói: "Elise, em muốn nói gì?"
"Bác sĩ Ban Kiệt Minh, gần đây có liên hệ với anh không?" Elise hỏi.
"Đã liên hệ" Người áo đen gật đầu, chỉ vào mặt mình nói: "Cái mặt nạ này là sản phẩm mới nhất của bác sĩ…"
"Bác sĩ Ban Kiệt Minh xác định Thư Nhã là đứa nhỏ mà lúc trước Tôn Tứ Khổng đã gặp qua?" Elise có chút nghi hoặc hỏi: "Nhưng mà, em tiếp xúc với nàng, cũng không phát hiện ra có gì dị dạng trên mặt nàng"
"Ban đầu anh cũng cho rằng không phải, nhưng mà nhìn từ nhiều lần tiếp xúc của nàng và Dương Minh, chắc hẳn là nàng ta" Người áo đen nói: "Cái này càng thêm chứng minh, mặt nạ của Tôn Tứ Khổng càng có kỹ thuật cao siêu hơn, thậm chí là vài năm trước, đã vượt qua bác sĩ Ban Kiệt Minh rồi!"
"Nếu như thế thì đúng thật là vậy" Elise nói: "Da mặt của Thư Nhã vô cùng chân thật, còn vượt hơn cả cái mặt nạ da người nữa!"
"không sai, anh xài cái này, thật ra thì không có gì, chỉ là tiếp xúc thời gian dài, sẽ sinh ra hoài nghi" Người áo đen gật đầu nói: "Muốn tìm nơi ở của Tôn Tứ Khổng, cần phải ra tay trên người của Thư Nhã, quan hệ với Thư Nhã cần phải duy trì tốt, không nên cắt đứt"
"Anh yên tâm, em bây giờ đang có quan hệ cá nhân rất tốt với Thư Nhã" Elise đắc ý nói. Elise làm một người hâm mộ Thư Nhã, thật ra? là cũng có mục đích riêng, Elise không rõ chuyện của bác sĩ Ban Kiệt Minh và anh trai mình như thế nào, nhưng mà có thể xác định rằng, từ trước đến giờ anh trai luôn trợ giúp cho bác sĩ Ban Kiệt Minh làm việc, mà bác sĩ Ban Kiệt Minh có nhờ anh trai tìm một người tên là Tôn Tứ Khổng, căn cứ theo điều tra, thì ngôi sao trong giới ca nhạc hiện nay Thư Nhã chính là Tô Nhã lúc trước, chỉ là không biết vì sao mà mặt của nàng lại thay đổi.
Điều tra sâu hơn thì phát hiện ra, lúc trước khi Tôn Tứ Khổng ở tại Tùng Giang, đã từng tiếp xúc với một cô bé tên Tô Nhã, chỉ là sau đó, Tôn Tứ Khổng biến mất, và cô bé tên Tô Nhã này cũng biến mất.
Vốn dĩ, Thư Nhã và Tô Nhã khác họ nhau, cũng không lọt vào quan sát của người áo đen, dù sao thì một người là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng, còn một người là một cô bé ở Tùng Giang, hai người này không có bất kỳ quan hệ gì với nhau, sao có thể cùng là một người?
Nhưng mà, trong lúc điều tra, đã phát hiện ra một tin tức trọng đại, đó chính là Tô Nhã ngày trước chính là bạn gái nhỏ của Dương Minh! Cái phát hiện này làm cho người áo đen kinh ngạc.
Chỉ là, hắn không tìm thấy sự liên hệ nào của Dương Minh với Tô Nhã cả, và đây cũng biến thành một công việc rất khó hoàn thành. Nhưng mà, may mắn chính là, đại minh tinh Thư Nhã lại chọn Tùng Giang làm địa điểm biểu diễn đầu tiên trong chuyến lưu diễn của mình!
Cái này khiến cho người áo đen quan tâm, khiến hắn chú ý hơn là, Thư Nhã đã nhiều lần tiếp xúc với Dương Minh! Cái này làm cho người áo đen hoài nghi! Vốn hai người không có quan hệ, lại đột nhiên liên kết bởi Dương Minh, nhất là cái tên vô cùng tương tự! Cái này khiến cho người áo đen suy nghĩ rất nhiều.
Nhất là không biết tính năng của mặt nạ do Tôn Tứ Khổng nghiên cứu ra, người áo đen càng nghĩ càng cảm thấy Thư Nhã này, rất có thể là Tô Nhã của Dương Minh, chỉ là do mang mặt nạ của Tôn Tứ Khổng mà thôi.
Vì thế, lúc này người áo đen mới quan tâm đến Thư Nhã, nhưng mà thân phận của hắn ta đã hạn chế hành động, khiến cho hắn không thể nào tiến hành điều tra thêm về Thư Nhã, cho nên đành phải nhờ em gái Elise của mình tiến hành điều tra thân phận của Thư Nhã.
Mà sau khi nhận được lệnh của anh trai, Elise cũng giả dạng làm người hâm mộ của Thư Nhã, lợi dụng danh tiếng và lực ảnh hưởng của mình tại Châu Âu để bắt đầu thu thập tài liệu về Thư Nhã.
Có một tin tức khiến cho người áo đen quan tâm, chính là lần ở Macao, Thư Nhã đã gặp Dương Minh. Một đại minh tinh không có bất kỳ chuyện xấu gì, lại gặp mặt một người con trai xa lạ, điều này khiến cho hắn ta không thể hiểu nói, muốn nói giữa hai người này không có vấn đề, thì người áo đen sẽ không tin.
Cho nên, người áo đen càng hoài nghi hơn, Thư Nhã này chính là Tô Nhã, cho đến khi Dương Minh gặp mặt Thư Nhã lần ba ở châu Âu, người áo đen đã cho Elise trà trộn vào đó, mong rằng có thể phát hiện ra tin tức gì đó.
"Nếu Tôn Tứ Khổng mà gia nhập tổ chức, tuyệt đối sẽ là một sự trợ giúp cường đại!" Người áo đen cười nghiêm nghị nói: "Đến lúc đó, anh cũng không cần sợ người kia!"
Elise cũng không hiểu nhiều về việc này, cho nên khi nghe anh trai nói, nàng cũng không để ý nhiều, chỉ yên lặng gật đầu.
"Giữ quan hệ tốt với Thư Nhã, cố gắng tìm hiểu một số tin tức của Thư Nhã từ Dương Minh" Người áo đen nói: "Thời gian của chúng ta không còn nhiều"
"Em hiểu rồi, em sẽ cố gắng" Elise đáp.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, người áo đen cất cái giọng khàn của mình lên: "Ai?"
"Là tôi!" Bên ngoài truyền vào giọng nói của Hoàng Hữu Tài.
"Vào đi!" Người áo đen nhẹ nhàng thở phào, nói.
Hoàng Hữu Tài đẩy cửa vào, ngồi xuống vị trí của mình: "Hai anh em các người tâm sự xong chưa?"
"Haha, chúng tôi đã lâu không gặp, cho nên nói về chuyện nhà thôi, không có gì!" Người áo đen khoát tay nói: "không có gì, thì chúng ta về thôi, giữ liên lạc điện thoại"
Khi Hoàng Hữu Tài trở về phòng, Victoria cũng nhanh chóng đi ra toilet, trở về phòng của mình, tiếp tục kê lổ tai vào cửa, lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Khi căn phòng kế bên phát ra tiếng mở cửa lần nữa, Victoria liền chú ý, Elise cùng với hai người đàn ông xa lạ đi ra ngoài phòng, trong đó có một người gặp ở trong toilet.
Lúc này ra ngoài chụp ảnh, khẳng định là không có khả năng, không chỉ bị người ta phát hiện, hơn nữa còn bại lộ thân phận, cái mất không bù đắp cho cái được, nhất là Elise biết mình, cho nên Victoria sẽ không mạo hiểm!
Nhưng mà, nàng đi đến cửa sổ, mở cửa ra, cẩn thận kiểm tra địa hình bên ngoài cửa sổ, sau đó nhanh chóng leo ra ngoài, nhảy xuống dưới, túm lấy cái máy hút gió bên ngoài.
Cả người nàng bây giờ đang đu lơ lửng trên không trung, đây là lầu hai, nhưng nhờ có cái máy hút gió, cho nên khoảng cách giữa nàng và mặt đất cũng không cao lắm.
Cho nên, Victoria buông cái tay đang nắm trên cái máy hút gió kia, nhẹ nhàng đáp xuống đất. Lúc này, ở phía sau quán cafe có rất ít người, cho nên khi nàng nhảy xuống cũng không bị ai thấy, nhất là động tác của nàng rất nhanh, không bị dừng lại trong lúc hành động, vừa đáp xuống đất, liền đi thẳng đến cửa chính.
Elise và người áo đen cùng Hoàng Hữu Tài ba người đi xuống lầu bằng thang cuốn, đến quầy tính tiền ở tầng một, cho nên không có nhanh như Victoria. Khi Victoria đi đến cửa chính, lập tức trốn mình sau một tấm bàng quảng cáo của nhà ga.
Một lát sau, Elise và hai người này đi ra, Elise trực tiếp đón một chiếc taxi rồi rời đi, còn người áo đen và người đàn ông kia thì đón một chiếc taxi khác.
Lúc Hoàng Hữu Tài và người áo đen đi ra, Victoria đã nhanh chóng chụp lại dung mạo của hai người, sau khi Hoàng Hữu Tài và người áo đen đón xe đi, Victoria do dự một chút, rồi cũng đón một chiếc xe đuổi theo.
Người áo đen có năng lực phản ứng với theo dõi vô cùng mạnh, bất luận là phía sau có người theo dõi hay không, hắn cũng không trực tiếp ngồi xe đến chổ của mình.
Mà đứng trước một cửa hàng bán đồ ăn, người áo đen nói với tài xế: "Dừng lại, chúng tôi muốn mua chút đồ"
Tài xế nghe người áo đen nói là" Chúng tôi" đương nhiên là hiểu hai người cùng xuống xe rồi, lập tức nói: "Sao có thể chứ? Nếu hai người bỏ đi, thì tôi biết tìm ai đòi tiền xe?"
"Yên tâm đi, đây là một trăm đồng, đưa cho anh trước!" Người áo đen móc một trăm đồng ra đưa cho tài xế, nói: "Anh ở đây chờ chúng tôi là được!"
Người tài xế thấy người áo đen đưa một trăm đồng ra, cũng không nói thêm gì nữa, gật đầu, để cho bọn họ xuống xe.
Victoria nhìn thấy Hoàng Hữu Tài và người áo đen xuống xe từ xa, cũng vội vàng kêu tài xế xe mình dừng lại cách đó không xa.
Khi Victoria thấy Hoàng Hữu Tài và người áo đen vào trong cửa hàng, mà chiếc taxi vẫn còn đậu ở ngoài, vô thức cho rằng hai người này nhất định là vào ăn cơm hay gì đó.
Vì thế, Victoria kiên trì đợi trên xe.
không biết đã đợi bao lâu, nhìn thấy người tài xế phía trước bước xuống xe, có thể là do đã không còn kiên nhẫn chờ được rồi, bước vào trong cửa hàng.
Một lát sau, người tài xế đi ra, vừa đi vừa nói, tuy rằng còn cách một khoảng, nhưng mà người tài xế lớn giọng khiến cho nàng vẫn nghe rõ: "Con mẹ nó, hai người kia thật là kỳ quái, đưa một trăm đồng kêu đợi, rồi tự nhiên đi ra cửa sau, thật không biết nghĩ thế nào, tiền xe đến đây cũng chỉ có mười đồng!"
Người tài xế nói xong, nhảy lên xe, sau đó lái xe nghênh ngang rời đi. Còn Victoria nghe người tài xế nói vậy, trong lòng nhất thời cả kinh, thầm trách mình bất cẩn.
Nhưng mà, nghĩ đi nghĩ lại, cho dù cẩn thận thì sao? Mình có thể theo người ta vào trong cửa hàng sao? Như vậy sẽ dễ dàng bị bại lộ thân phận! Cả hai cùng đi xe đến cửa hàng?
Nghĩ đến đây, Victoria cũng bình thường trở lại, nói với tài xế: "Chúng ta đi thôi, quay về khách sạn Quốc Tế Tùng Giang"
Trong lúc đợi, người tài xế cũng đã được cho một khoảng tiền, cho nên cũng không oán giận gì, nghe thấy Victoria nói vậy, vội vàng khởi động xe, chạy về hướng khách sạn Quốc Tế Tùng Giang.
/2205
|