Nếu như, chỉ có một mình Dương Minh mà nói, thì Vương Khắc Tiến sẽ không ra tay, bởi vì nếu giết chết Dương Minh rồi, sẽ không thể nào tìm được bạn gái của hắn, dù sao thì tư liệu mang theo người cũng chỉ có ghi chép về Dương Minh mà thôi, còn tư liệu của bạn gái Dương Minh chỉ có một dòng thôi, căn bản là không có gì đặc biệt.
Có thể nói, về tư liệu bạn gái của Dương Minh, sau khi xem xong, Vương Khắc Tiến chỉ biết đây là nữ, ngoài ra cũng không có bất kì đầu mối gì. Chính vì như vậy, cho nên Vương Khắc Tiến mới cẩn thận ra tay, chờ Dương Minh và bạn gái của hắn đồng thời xuất hiện mới ra tay.
Xem ra tối nay là một cơ hội tốt, trên xe của Dương Minh còn có một cô gái, hơn nữa thấy bộ dạng của hai người vô cùng thân thiết, hẳn kia là bạn gái của Dương Minh không thể nghi ngờ rồi.
Vương Khắc Tiến cũng không cho rằng Dương Minh sẽ tùy tiện tìm gái bên ngoài về, bởi vì, ai lại mang gái về chổ mình ở? Nhất là để cho gái biết chổ ở của mình càng không phải là một chuyện sáng suốt, cho nên Vương Khắc Tiến mới nhận định rằng, người con gái bên cạnh Dương Minh nhất định chính là bạn gái của hắn.
Xe của Dương Minh, cứ thế mà dừng lại.
Vương Khắc Tiến hơi sửng sốt.
Phải biết rằng, trong tư liệu ghi rằng, Dương Minh chỉ là một sinh viên bình thường, mà người thường trong tình huống bánh xe bị bể, thì khả năng khống chế xe vững vàng dừng lại là cực nhỏ. Nhưng mà, Dương Minh đã làm được.
Tuy rằng khả năng điều khiển của loại xe BMW có thể nói là đứng đầu trên thế giới, nhưng mà, điều khiển tốt không có nghĩa là năng lực phản ứng của mỗi người đều nhạy cảm! Đương nhiên, cái làm cho Vương Khắc Tiến khó hiểu nhất chính là, Dương Minh và bạn gái của hắn đều nằm úp thân thể xuống!
Loại phản ứng này, là phản ứng của người bình thường sao? Vương Khắc Tiến tự tin, súng lục của mình đã lắp ống giảm thanh rồi, tuy rằng nó không phải loại tốt, bởi vì muốn mang súng lớn vào Hoa Hạ là một chuyện vô cùng khó khăn, có thể mang được một khẩu súng lục qua cửa cũng đã là tốt lắm rồi.
Cho dù là vậy, thì dưới trời đêm yên tĩnh, tiếng súng khe khẽ vang lên, cũng không rõ ràng, thậm chí là nếu không cẩn thận, sẽ không nghe được, nhất là Dương Minh ở trong xe! Ngồi trong xe không có khả năng phát hiện ra được!
Nhưng mà, nếu như nói Dương Minh không phát hiện, như vậy thì tại sao lại nằm sấp xuống? Đây là điều mà Vương Khắc Tiến không hiểu nổi. Vương Khắc Tiến cũng không có súng máy, còn khẩu súng lục này là mua của một người tại vùng duyên hải, khẩu này miễn cưỡng lắm mới bắn thủng được bánh xe, chứ còn tấm thép chống đạn kia thì hơi quá sứ? c.
Thấy Dương Minh và Vương Tiếu Yên đều nằm sấp xuống, Vương Khắc Tiến cũng không còn dám coi thường, hắn ta cũng không biết rằng Dương Minh có phát hiện ra mình hay không. Buổi tối ở tiểu khu, yên lặng mà hoang vắng, nhưng mà, cho dù là như vậy thì Vương Khắc Tiến cũng không dám làm bậy.
Ai mà biết gần đây có xuất hiện người hay không? Vương Khắc Tiến muốn chờ Dương Minh bước ra khỏi xe, sau đó nổ súng xử lý Dương Minh, cho nên, hắn giấu mình vào sau một cái góc cột điện, lẳng lặng chờ Dương Minh xuống xe.
Có thể, là bởi vì, Dương Minh sợ gặp phải kẻ bắt cóc, cho nên không dám tùy tiện xuống xe?
Tình hình như vậy, Vương Khắc Tiến đã từng coi trên mạng, nói là buổi tối, khi xe đột nhiên bể bánh, thoạt nhìn có lẻ là tự nhiên, nhưng thật ra là một cái bẫy do bọn bắt cóc thiết lập, chỉ cần chủ xe vừa bước xuống, thì sẽ có người xuất hiện, bắt cóc chủ xe và cướp đi những thứ quý giá.
Hay là, Dương Minh cũng đã từng coi bài viết kia, cho nên mới cẩn thận như vậy. Chứ nếu không thì Vương Khắc Tiến thật sự không nghĩ ra, Dương Minh rốt cục vì sao không xuống xe, còn núp mình xuống dưới nữa?
"Vừa rồi có người nổ súng!" Vương Tiếu Yên thấp giọng nói, tuy rằng xe đã cách âm, nhưng Vương Tiếu Yên vẫn có thể nghe ra được.
"Ừ, thì ra em cũng nghe được là tiếng súng!" Dương Minh cười cười: "Không ngờ rằng vừa mới về, liền gặp phải chuyện này, còn tưởng rằng về nhà sẽ an toàn hơn chứ!"
"Coi thường em à, dù sao em cũng là sát thủ mừ!" Vương Tiếu Yên nghe Dương Minh nói xong có chút bất mãn, hừ nhẹ nói: "Anh hẳn cũng biết, sát thủ rất nhạy cảm với nguy hiểm, nhất là đối với tiếng súng xung quanh"
"Haha, đúng là vậy!" Dương Minh nhún vai: "Chúng ta vừa mới về, liền có người muốn nổ súng với chúng ta, không bị lầm chứ?"
"Ai mà biết được?" Vương Tiếu Yên bất đắc dĩ nói, vốn tưởng rằng sẽ được về ngủ một giấc, ai mà ngờ vừa về đến cửa là gặp phải chuyện này: "Anh có thấy là ai nổ súng không?"
"Ừ, nam, khoảng hai mươi tuổi, để đầu đinh, dáng người hơi ốm" Dương Minh đương nhiên là không có khả năng nhìn thấy rõ khuôn mặt và phương hướng của Vương Khắc Tiến khi hắn ta nổ súng rồi. Nhưng mà Dương Minh có một thứ mà người thường không có.
Trong thời gian hắn cúi người xuống, hắn đã dùng dị năng dò xét tình hình bốn phía, khi hắn thấy được Vương Khắc Tiến và khẩu súng trong tay, thì nhất thời yên tâm.
Khẩu súng này, còn chưa đủ uy hiếp sinh mạng của hắn và Vương Tiếu Yên. Đừng nói là tấm thép chống đạn, ngay cả cửa kính cũng chưa chắc đã bắn vỡ được. Như vậy xem ra tạm thời chưa có nguy hiểm gì, chỉ cần Dương Minh và Vương Tiếu Yên không xuống xe, thì người này cũng không thể làm gì được.
Chỉ là, Dương Minh lại không cam lòng khi làm như vậy. Người này trốn ở bên trong tiểu khu, đánh lén mình và Vương Tiếu Yên, Dương Minh không cho rằng đây chỉ là trùng hợp, bởi vì mình vừa mới về Tùng Giag liền bị đánh lén, trùng hợp đến mức này sao? Cho nên Dương Minh cho rằng, lần đánh lén này khẳng định là c? ó nguyên nhân, chỉ là, người đánh lén này, hẳn là phải có mục đích.
Cái Dương Minh muốn chính là, từ người đánh lén này, tìm được một ít đầu mối, bởi vì những chuyện gần đây đã làm cho Dương Minh lâm vào trong trạng thái mê man.
Gần đây có nhiều âm mưu nhằm vào mình, không ngừng xảy ra, thậm chí là còn liên quan đến người bên cạnh mình! Tôn Khiết, Vương Tiếu Yên… Dương Minh cũng không ngờ lại là như vậy!
Đây không phải là cuộc sống mà Dương Minh muốn, mặc dù có câu: Năng lực càng lớn trách nhiệm càng nhiều, nhưng mà, Dương Minh không muốn bị cuốn vào những dòng xoáy tranh giành này! Đây không phải là do Dương Minh e ngại, chỉ là, ai muốn sống trong một cuộc sống mà suốt ngày phải cẩn thận?
Nhớ lại con đường mà mình đã đi một năm qua, quả thật, từ lúc mình có dị năng, hơn nữa tiền bạc và quyền lực không ngừng chảy vào tốt, mình đã có được sự tài phú mà cả đời rất nhiều người không tưởng được.
Cùng lúc đó, mình trở thành đồ đệ của vua sát thủ, làm cho người thường nghe mà sợ đến xanh mặt! Độ cao như vậy, là điều mà Dương Minh không bao giờ nghĩ trước đây!
Nhưng mà, tất cả đều là hiện thực! Nhưng mà, có những hiện thực này, nhưng Dương Minh cũng không có sự hưởng thụ và vui sướng. Hắn cảm thấy rằng, mình hình như dã bị một bàn tay vô hình, kéo vào trong một âm mưu thật lớn.
Mỗi lần xảy ra chuyện quái dị, làm cho Dương Minh thật sự có chút không rõ. Tuy rằng chuyện xảy ra đều là đánh lén mình hoặc là người bên cạnh mình, nhưng mà, mỗi lần như vậy tựa hồ đều có liên quan rất lớn.
Mà nghi ngờ lớn nhất lại là Elise, một cô gái mà Dương Minh không thể nhìn rõ được, một người ở châu Âu, tại sao lại ra tay với mình? Điều này làm cho Dương Minh nghĩ mãi vẫn không hiểu. (Tệ quá, cứ làm theo cách của mình là hay nhất, trói lại, lột đồ ra, đe dọa hâm dọa hù dọa, đánh cho vài trận, cưỡng xong hiếp, hiếp xong lại cưỡng, thế nào cũng khai thôi… khà khà, mình thật là tàn nhẫn)
Và người Dương Minh không rõ nhất, chính là ông chủ thần bí phía sau, ông chủ này rốt cục là ai, rốt cục có mục đích gì, làm cho Dương Minh rất nghi ngờ, Hắn từ hoàn nghi, từ suy đoán, cũng từng tưởng tượng nhiều lần, nhưng mà, hắn không dám khẳng định, ông chủ phía sau này có phải là người kia không? Cái người đã bị mình quấy rầy, Hữu trưởng lão ấy?
Thật muốn nhanh chóng kết thúc tất cả, rồi người một nhà sống yên lặng, đây mới chính là mong muốn của Dương Minh. Những ngày tháng đầy mưu bom bão đạn này, Dương Minh vô cùng không thích.
Vương Khắc Tiến thấy xe của Dương Minh một hồi lâu vẫn không có động tĩnh, mà Dương Minh và Vương Tiếu Yên cũng không có xuống xe, thậm chí là không ngồi dậy, nghi hoặc nhưng đồng thời cũng có chút lo lắng!
Nếu như cứ tiếp tục như vậy, người chịu lỗ chính là Vương Khắc Tiến hắn! Chỉ cần trời sáng, thì bảo vệ khu này sẽ bắt đầu tuần tra, đ? ây chính là quy luật mà mấy bữa nay Vương Khắc Tiến âm thầm điều tra.
Mà bảo vệ trong này, ngoại trừ những bảo vệ thông thường ra, còn có cả một nhân viên cảnh sát chính quy, có mang cả súng. Nếu như mà mình mang súng đi lộn xộn ở đây, khẳng định sẽ bị phát hiện.
Tuy rằng Vương Khắc Tiến không e ngại những người này, chỉ là một cảnh sát mang súng, Vương Khắc Tiến muốn giết chết đối phương cũng không phải là việc khó. Nhưng mà, sau khi giết chết người cảnh sát thì nên làm thế nào? Hắn không có khả năng giết chết hết toàn bộ nhân viên tuần tra, chỉ cần có một người còn sống, dùng bộ đàm cầu cứu, thì sau đó sẽ có cả một đám người chạy đến!
Mình có thể rời khỏi đây an toàn trước khi đám cảnh sát kia đến thì kế hoạch giết chết Dương Minh cũng sẽ hủy bỏ ngay trong thời khắc đó. Bởi vì cảnh sát khẳng định sẽ tiến hành trấn thủ cùng đề phòng nghiêm ngặt tại đây. Đến lúc đó thì mình sẽ không còn cơ hội để ra tay nữa.
Nghĩ đến đây, Vương Khắc Tiến liền biết, mình phải áp dụng hành động, nếu không, đợi khi trời sáng rồi sẽ không còn làm gì được nữa. Vương Khắc Tiến hít sâu một hơi, sau đó nhẹ nhàng đi lại hướng chiếc BMW của Dương Minh.
Trong thời gian di chuyển, Dương Minh đã cẩn thận quan sát hành động bên trong chiếc BMW của Dương Minh, ánh mắt luôn nhìn về hướng cửa sổ xe, nhìn thấy Dương Minh và Vương Tiếu Yên vẫn không ngẩng đầu, cho nên mới yên tâm đến gần.
"Hắn đến gần, cẩn thận chút" Dương Minh nói với Vương Tiếu Yên, bởi vì hắn đã nhìn thấy Vương Khắc Tiến hành động.
"Ồ? Sao anh biết?" Vương Tiếu Yên hơi kinh ngạc, muốn ngẩng đầu lên nhìn, thì lại bị Dương Minh đè đầu xuống.
Bây giờ Vương Khắc Tiến đã đến gần xe, mình đang có cơ hội tấn công tốt, nếu mà để Vương Tiếu Yên ngẩng đầu lên thì sẽ khiến cho đối phương cảnh giác, vậy thì không ổn.
"Anh nghe được tiếng động, tin anh" Dương Minh trừng mắt nhìn Vương Tiếu Yên.
Vương Tiếu Yên tuy rằng rất nghi hoặc, nhưng mà cuối cùng vẫn chọn tin tưởng Dương Minh. Dù sao thì lúc ở bên kia, Dương Minh đã biểu hiện ra sức phán đoán kinh người, cũng không phải là điều mà nàng có thể làm được. Vương Tiếu Yên cũng hiểu rõ, năng lực của nàng không chỉ kém Dương Minh một chút, mà là kém rất nhiều, cho nên, Dương Minh nói như vậy, Vương Tiếu Yên cũng sẽ không còn tò mò quan sát nữa.
"Một hồi, hắn đến gần, anh mở cửa xe, dùng cánh cửa để làm choáng hắn một chút, trong lúc đó em nhanh chóng xuống xe, sau khi xuống xe làm cái gì, không cần anh nói chứ?" Dương Minh thấy Vương Khắc Tiến càng lúc càng gần mình, lúc này muốn đổi chổ với Vương Tiếu Yên đã không kịp rồi, cho nên nhiệm vụ tấn công Vương Khắc Tiến chỉ đành giao cho Vương Tiếu Yên.
Vương Tiếu Yên nghe Dương Minh nói xong, lập tức hiểu ý, gật đầu nói: "Yên tâm đi, giao cho em!"
Vương Khắc Tiến thấy bên trong xe không có động tĩnh gì, khóe miệng khẽ cười. Trước đó, hắn đã quan sát rất rõ, cửa xe của Dương Minh không có khóa, mà lúc Dương Minh cúi người xuống, cũng quên khóa cửa xe, cho nên đây là cơ hội của Vương Khắc Tiến?!
Vương Khắc Tiến cẩn thận tiến lại cửa xe của chiếc BMW, sau đó sẽ mở mạnh cửa xe ra, rồi điên cuồng bắn vào bên trong! Cho dù súng trong tay chỉ là loại bình thường, nhưng mà bắn gần như vậy, thì những viên đạn này cũng đủ kết thúc cuộc sống của Dương Minh và bạn gái hắn.
Nhưng mà, đây chỉ là suy nghĩ của hắn mà thôi, còn tất cả hành động của hắn đều đã lọt vào trong mắt của Dương Minh.
Vương Khắc Tiến chạy đến trước cửa xe, trong lòng vui mừng, vươn tay lên nắm lấy tay vịn cửa, chuẩn bị mở cửa ra, nhưng mà, đúng ngay lúc này, cửa xe đột nhiên bị đẩy mạnh ra!
"Rầm!" Cánh tay của hắn còn chưa kịp chạm vào tay nắm, đã bị đẩy mạnh ra lại! Lúc Dương Minh mở cửa xe, đã dùng rất nhiều sức, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh, điều này làm cho Vương Khắc Tiến căn bản là không ngờ được, cho nên cánh tay ngay lập tức bị thương! Giống như bị đập mạnh vào trong một khối sắt, làm cho bàn tay của hắn bị trật khớp ngay.
Trong lòng Vương Khắc Tiến chỉ tính kế hoạch của mình, chứ làm sao nghĩ rằng Dương Minh còn có chiêu này! Không ngờ rằng Dương Minh chỉ vừa ra tay, mà tay của hắn liền trật khớp!
Ngay trong giây phút Vương Khắc Tiến thất thần, thì Vương Tiếu Yên cũng đã xuống xe, nhanh chóng giơ tay đoạn lấy súng lục trong tay của Vương Khắc Tiến.
Có đôi khi, cơ hội trong nháy mắt, nếu biết nắm bắt thì sẽ thành dại sự, bở qua thì sẽ không còn cơ hội hối hận. Vương Khắc Tiến vốn cũng không dễ dành bị người khác đoạt lấy súng trong tay mình.
Nhưng mà bây giờ, hắn đã bị cướp mất súng! Tuy rằng trong nháy mắt khi khẩu súng rơi vào trong tay của Vương Tiếu Yên, thì hắn cũng đã hồi phục tinh thần, nhưng tất cả đã chậm, súng đã vào tay của Vương Tiếu Yên, mà sau đó, Vương Tiếu Yên đã giơ súng ngắm ngay mặt rồi!
Vương Khắc Tiến muốn giành lại súng trong tay của Vương Tiếu Yên, hiển nhiên đã không còn khả năng rồi.
Trong lòng hắn âm thầm hối hận! Hắn không ngờ rằng, đường đường là đệ tử đời thứ ba có tiền đồ nhất của Hồ Điệp gia tộc, lại thất bại trong một nhiệm vụ nhỏ như vậy! Phải biết rằng, mục tiêu lần này chỉ là một sinh viên mà thôi, cái này còn chưa tính là nhiệm vụ nữa! Nếu thất bại, hắn làm gì còn mặt mũi để xin làm đồ đệ của đại sư thúc Tomb?
Nhưng mà, chuyện này cũng không thể trách ai, chỉ trách Vương Khắc Tiến quá ỷ y! Nếu không phải hắn khinh địch, cho rằng Dương Minh chỉ là một sinh viên bình thường, thì hắn sẽ không như vậy!
Vương Khắc Tiến vốn đang căm tức bởi vì ngồi thủ mấy ngày mà vẫn không phát hiện ra hành tung của Dương Minh, lúc này vô tình gặp Dương Minh, lại cùng một chổ với bạn gái, Vương Khắc Tiến liền muốn tốc chiến tốc thắng, kết quả, hắn càng sốt ruột, lại càng gặp nhiều chuyện.
Súng đã bị Vương Tiếu Yên cướp, Vương Khắc Tiến cũng khôi phục lại vẻ lạnh lùng, trong nháy mắt, hắn hiểu rằng, bạn gái của Dương Minh cũng là một người trong nghề, không phải là một người bình thường!
Cái này đã khiến cho Vương Khắc Tiến nhanh chóng thông suốt, tại sao Dương Minh lại có phản ứng nhạy cảm đến mức nhanh chóng dừng xe lại, t? hì ra, bọn họ đã sớm nhận ra nguy hiểm, cho nên đã nhanh chóng ẩn trốn, còn mình thì lại ngây thơ đến mức cho rằng, đợi bọn họ xuống xe thì sẽ nổ súng, mà người ta thì chỉ đợi mình đến gần, rồi tiến hành tấn công mình!
Chẳng lẽ Dương Minh không khóa cửa, cũng bởi vì như vậy? Vương Khắc Tiến có chút tự giễu, năng lực phán đoán của mình thật tệ, chỉ nhìn thoáng qua vẻ bề ngoài của vấn đề. Nếu nhìn sâu vào một chút, chắc là sẽ thông suốt. Bởi vì một người bình thường ngồi trong xe lúc gặp nguy hiểm, chuyện đầu tiên họ làm sợ rằng luôn luôn là khóa trái cửa xe lại!
Mà Dương Minh thì lại có thể bình tĩnh thắng xe lại, nhưng lại không khóa cửa xe, cái này còn không rõ ràng sao? Chỉ là do Vương Khắc Tiến chỉ biết nghĩ đến cái trước mắt mà không tính đến cái sau này thôi!
Hắn nhanh chóng lắc mình lui về sau, tránh thoát khỏi đòn tấn công tiếp theo của Vương Khắc Tiến, cả người cũng trở nên bình tĩnh hơn! Xem ra, nhiệm vụ hôm nay không dễ làm như đã nghĩ!
Vương Khắc Tiến có chút buồn bực, tại sao một nhiệm vụ khó như vậy lại được đánh dấu đơn giản? Là tổ chức nghĩ sai, hay là do người ủy thác cố ý che dấu?
Chỉ là, bây giờ không phải lúc truy cứu mấy cái chuyện này, vô luận là tổ chức sai hay là người ủy thác giấu, thì việc đầu tiên cần làm là phải giải quyết tình huống trước mắt đã.
Dương Minh không biết công phu trên người của Vương Khắc Tiến là gì, nhưng hắn có thể khẳng định, đối phương là một cao thủ! Bởi vì Vương Tiếu Yên vừa đoạt súng, tấn công, mà người ta vẫn có thế tránh thoát một cách thuần thục, hiển nhiên cũng phải là một người có kinh nghiệm đầy mình!
Lúc này Dương Minh cũng đã xuống xe, thấy Vương Tiếu Yên và Vương Khắc Tiến đấu nhau dữ dội, hơi nhíu mày, đối với loại người quấy rầy sự nghỉ ngơi của mình, Dương Minh rất là không thích, tay hơi run lên, một cây châm của Trương Trí Thâm liền xuất hiện trong lòng bàn tay!
Dương Minh vừa muốn ra tay, thì lại nghe Vương Tiếu Yên nói: "Giao cho em đi, vừa đúng lúc muốn thư giãn gân cốt!"
Vương Tiếu Yên cũng cực kỳ căm tức Vương Khắc Tiến, Vương Tiếu Yên và Dương Minh, có thể nói là chỉ còn đêm cuối cùng bên nhau, ngày mai Dương Minh phải trở về với Trần Mộng Nghiên các nàng rồi, mà tên Vương Khắc Tiến này lại còn đến quấy rối, làm sao mà Vương Tiếu Yên không tức cho được?
Có thể nói, về tư liệu bạn gái của Dương Minh, sau khi xem xong, Vương Khắc Tiến chỉ biết đây là nữ, ngoài ra cũng không có bất kì đầu mối gì. Chính vì như vậy, cho nên Vương Khắc Tiến mới cẩn thận ra tay, chờ Dương Minh và bạn gái của hắn đồng thời xuất hiện mới ra tay.
Xem ra tối nay là một cơ hội tốt, trên xe của Dương Minh còn có một cô gái, hơn nữa thấy bộ dạng của hai người vô cùng thân thiết, hẳn kia là bạn gái của Dương Minh không thể nghi ngờ rồi.
Vương Khắc Tiến cũng không cho rằng Dương Minh sẽ tùy tiện tìm gái bên ngoài về, bởi vì, ai lại mang gái về chổ mình ở? Nhất là để cho gái biết chổ ở của mình càng không phải là một chuyện sáng suốt, cho nên Vương Khắc Tiến mới nhận định rằng, người con gái bên cạnh Dương Minh nhất định chính là bạn gái của hắn.
Xe của Dương Minh, cứ thế mà dừng lại.
Vương Khắc Tiến hơi sửng sốt.
Phải biết rằng, trong tư liệu ghi rằng, Dương Minh chỉ là một sinh viên bình thường, mà người thường trong tình huống bánh xe bị bể, thì khả năng khống chế xe vững vàng dừng lại là cực nhỏ. Nhưng mà, Dương Minh đã làm được.
Tuy rằng khả năng điều khiển của loại xe BMW có thể nói là đứng đầu trên thế giới, nhưng mà, điều khiển tốt không có nghĩa là năng lực phản ứng của mỗi người đều nhạy cảm! Đương nhiên, cái làm cho Vương Khắc Tiến khó hiểu nhất chính là, Dương Minh và bạn gái của hắn đều nằm úp thân thể xuống!
Loại phản ứng này, là phản ứng của người bình thường sao? Vương Khắc Tiến tự tin, súng lục của mình đã lắp ống giảm thanh rồi, tuy rằng nó không phải loại tốt, bởi vì muốn mang súng lớn vào Hoa Hạ là một chuyện vô cùng khó khăn, có thể mang được một khẩu súng lục qua cửa cũng đã là tốt lắm rồi.
Cho dù là vậy, thì dưới trời đêm yên tĩnh, tiếng súng khe khẽ vang lên, cũng không rõ ràng, thậm chí là nếu không cẩn thận, sẽ không nghe được, nhất là Dương Minh ở trong xe! Ngồi trong xe không có khả năng phát hiện ra được!
Nhưng mà, nếu như nói Dương Minh không phát hiện, như vậy thì tại sao lại nằm sấp xuống? Đây là điều mà Vương Khắc Tiến không hiểu nổi. Vương Khắc Tiến cũng không có súng máy, còn khẩu súng lục này là mua của một người tại vùng duyên hải, khẩu này miễn cưỡng lắm mới bắn thủng được bánh xe, chứ còn tấm thép chống đạn kia thì hơi quá sứ? c.
Thấy Dương Minh và Vương Tiếu Yên đều nằm sấp xuống, Vương Khắc Tiến cũng không còn dám coi thường, hắn ta cũng không biết rằng Dương Minh có phát hiện ra mình hay không. Buổi tối ở tiểu khu, yên lặng mà hoang vắng, nhưng mà, cho dù là như vậy thì Vương Khắc Tiến cũng không dám làm bậy.
Ai mà biết gần đây có xuất hiện người hay không? Vương Khắc Tiến muốn chờ Dương Minh bước ra khỏi xe, sau đó nổ súng xử lý Dương Minh, cho nên, hắn giấu mình vào sau một cái góc cột điện, lẳng lặng chờ Dương Minh xuống xe.
Có thể, là bởi vì, Dương Minh sợ gặp phải kẻ bắt cóc, cho nên không dám tùy tiện xuống xe?
Tình hình như vậy, Vương Khắc Tiến đã từng coi trên mạng, nói là buổi tối, khi xe đột nhiên bể bánh, thoạt nhìn có lẻ là tự nhiên, nhưng thật ra là một cái bẫy do bọn bắt cóc thiết lập, chỉ cần chủ xe vừa bước xuống, thì sẽ có người xuất hiện, bắt cóc chủ xe và cướp đi những thứ quý giá.
Hay là, Dương Minh cũng đã từng coi bài viết kia, cho nên mới cẩn thận như vậy. Chứ nếu không thì Vương Khắc Tiến thật sự không nghĩ ra, Dương Minh rốt cục vì sao không xuống xe, còn núp mình xuống dưới nữa?
"Vừa rồi có người nổ súng!" Vương Tiếu Yên thấp giọng nói, tuy rằng xe đã cách âm, nhưng Vương Tiếu Yên vẫn có thể nghe ra được.
"Ừ, thì ra em cũng nghe được là tiếng súng!" Dương Minh cười cười: "Không ngờ rằng vừa mới về, liền gặp phải chuyện này, còn tưởng rằng về nhà sẽ an toàn hơn chứ!"
"Coi thường em à, dù sao em cũng là sát thủ mừ!" Vương Tiếu Yên nghe Dương Minh nói xong có chút bất mãn, hừ nhẹ nói: "Anh hẳn cũng biết, sát thủ rất nhạy cảm với nguy hiểm, nhất là đối với tiếng súng xung quanh"
"Haha, đúng là vậy!" Dương Minh nhún vai: "Chúng ta vừa mới về, liền có người muốn nổ súng với chúng ta, không bị lầm chứ?"
"Ai mà biết được?" Vương Tiếu Yên bất đắc dĩ nói, vốn tưởng rằng sẽ được về ngủ một giấc, ai mà ngờ vừa về đến cửa là gặp phải chuyện này: "Anh có thấy là ai nổ súng không?"
"Ừ, nam, khoảng hai mươi tuổi, để đầu đinh, dáng người hơi ốm" Dương Minh đương nhiên là không có khả năng nhìn thấy rõ khuôn mặt và phương hướng của Vương Khắc Tiến khi hắn ta nổ súng rồi. Nhưng mà Dương Minh có một thứ mà người thường không có.
Trong thời gian hắn cúi người xuống, hắn đã dùng dị năng dò xét tình hình bốn phía, khi hắn thấy được Vương Khắc Tiến và khẩu súng trong tay, thì nhất thời yên tâm.
Khẩu súng này, còn chưa đủ uy hiếp sinh mạng của hắn và Vương Tiếu Yên. Đừng nói là tấm thép chống đạn, ngay cả cửa kính cũng chưa chắc đã bắn vỡ được. Như vậy xem ra tạm thời chưa có nguy hiểm gì, chỉ cần Dương Minh và Vương Tiếu Yên không xuống xe, thì người này cũng không thể làm gì được.
Chỉ là, Dương Minh lại không cam lòng khi làm như vậy. Người này trốn ở bên trong tiểu khu, đánh lén mình và Vương Tiếu Yên, Dương Minh không cho rằng đây chỉ là trùng hợp, bởi vì mình vừa mới về Tùng Giag liền bị đánh lén, trùng hợp đến mức này sao? Cho nên Dương Minh cho rằng, lần đánh lén này khẳng định là c? ó nguyên nhân, chỉ là, người đánh lén này, hẳn là phải có mục đích.
Cái Dương Minh muốn chính là, từ người đánh lén này, tìm được một ít đầu mối, bởi vì những chuyện gần đây đã làm cho Dương Minh lâm vào trong trạng thái mê man.
Gần đây có nhiều âm mưu nhằm vào mình, không ngừng xảy ra, thậm chí là còn liên quan đến người bên cạnh mình! Tôn Khiết, Vương Tiếu Yên… Dương Minh cũng không ngờ lại là như vậy!
Đây không phải là cuộc sống mà Dương Minh muốn, mặc dù có câu: Năng lực càng lớn trách nhiệm càng nhiều, nhưng mà, Dương Minh không muốn bị cuốn vào những dòng xoáy tranh giành này! Đây không phải là do Dương Minh e ngại, chỉ là, ai muốn sống trong một cuộc sống mà suốt ngày phải cẩn thận?
Nhớ lại con đường mà mình đã đi một năm qua, quả thật, từ lúc mình có dị năng, hơn nữa tiền bạc và quyền lực không ngừng chảy vào tốt, mình đã có được sự tài phú mà cả đời rất nhiều người không tưởng được.
Cùng lúc đó, mình trở thành đồ đệ của vua sát thủ, làm cho người thường nghe mà sợ đến xanh mặt! Độ cao như vậy, là điều mà Dương Minh không bao giờ nghĩ trước đây!
Nhưng mà, tất cả đều là hiện thực! Nhưng mà, có những hiện thực này, nhưng Dương Minh cũng không có sự hưởng thụ và vui sướng. Hắn cảm thấy rằng, mình hình như dã bị một bàn tay vô hình, kéo vào trong một âm mưu thật lớn.
Mỗi lần xảy ra chuyện quái dị, làm cho Dương Minh thật sự có chút không rõ. Tuy rằng chuyện xảy ra đều là đánh lén mình hoặc là người bên cạnh mình, nhưng mà, mỗi lần như vậy tựa hồ đều có liên quan rất lớn.
Mà nghi ngờ lớn nhất lại là Elise, một cô gái mà Dương Minh không thể nhìn rõ được, một người ở châu Âu, tại sao lại ra tay với mình? Điều này làm cho Dương Minh nghĩ mãi vẫn không hiểu. (Tệ quá, cứ làm theo cách của mình là hay nhất, trói lại, lột đồ ra, đe dọa hâm dọa hù dọa, đánh cho vài trận, cưỡng xong hiếp, hiếp xong lại cưỡng, thế nào cũng khai thôi… khà khà, mình thật là tàn nhẫn)
Và người Dương Minh không rõ nhất, chính là ông chủ thần bí phía sau, ông chủ này rốt cục là ai, rốt cục có mục đích gì, làm cho Dương Minh rất nghi ngờ, Hắn từ hoàn nghi, từ suy đoán, cũng từng tưởng tượng nhiều lần, nhưng mà, hắn không dám khẳng định, ông chủ phía sau này có phải là người kia không? Cái người đã bị mình quấy rầy, Hữu trưởng lão ấy?
Thật muốn nhanh chóng kết thúc tất cả, rồi người một nhà sống yên lặng, đây mới chính là mong muốn của Dương Minh. Những ngày tháng đầy mưu bom bão đạn này, Dương Minh vô cùng không thích.
Vương Khắc Tiến thấy xe của Dương Minh một hồi lâu vẫn không có động tĩnh, mà Dương Minh và Vương Tiếu Yên cũng không có xuống xe, thậm chí là không ngồi dậy, nghi hoặc nhưng đồng thời cũng có chút lo lắng!
Nếu như cứ tiếp tục như vậy, người chịu lỗ chính là Vương Khắc Tiến hắn! Chỉ cần trời sáng, thì bảo vệ khu này sẽ bắt đầu tuần tra, đ? ây chính là quy luật mà mấy bữa nay Vương Khắc Tiến âm thầm điều tra.
Mà bảo vệ trong này, ngoại trừ những bảo vệ thông thường ra, còn có cả một nhân viên cảnh sát chính quy, có mang cả súng. Nếu như mà mình mang súng đi lộn xộn ở đây, khẳng định sẽ bị phát hiện.
Tuy rằng Vương Khắc Tiến không e ngại những người này, chỉ là một cảnh sát mang súng, Vương Khắc Tiến muốn giết chết đối phương cũng không phải là việc khó. Nhưng mà, sau khi giết chết người cảnh sát thì nên làm thế nào? Hắn không có khả năng giết chết hết toàn bộ nhân viên tuần tra, chỉ cần có một người còn sống, dùng bộ đàm cầu cứu, thì sau đó sẽ có cả một đám người chạy đến!
Mình có thể rời khỏi đây an toàn trước khi đám cảnh sát kia đến thì kế hoạch giết chết Dương Minh cũng sẽ hủy bỏ ngay trong thời khắc đó. Bởi vì cảnh sát khẳng định sẽ tiến hành trấn thủ cùng đề phòng nghiêm ngặt tại đây. Đến lúc đó thì mình sẽ không còn cơ hội để ra tay nữa.
Nghĩ đến đây, Vương Khắc Tiến liền biết, mình phải áp dụng hành động, nếu không, đợi khi trời sáng rồi sẽ không còn làm gì được nữa. Vương Khắc Tiến hít sâu một hơi, sau đó nhẹ nhàng đi lại hướng chiếc BMW của Dương Minh.
Trong thời gian di chuyển, Dương Minh đã cẩn thận quan sát hành động bên trong chiếc BMW của Dương Minh, ánh mắt luôn nhìn về hướng cửa sổ xe, nhìn thấy Dương Minh và Vương Tiếu Yên vẫn không ngẩng đầu, cho nên mới yên tâm đến gần.
"Hắn đến gần, cẩn thận chút" Dương Minh nói với Vương Tiếu Yên, bởi vì hắn đã nhìn thấy Vương Khắc Tiến hành động.
"Ồ? Sao anh biết?" Vương Tiếu Yên hơi kinh ngạc, muốn ngẩng đầu lên nhìn, thì lại bị Dương Minh đè đầu xuống.
Bây giờ Vương Khắc Tiến đã đến gần xe, mình đang có cơ hội tấn công tốt, nếu mà để Vương Tiếu Yên ngẩng đầu lên thì sẽ khiến cho đối phương cảnh giác, vậy thì không ổn.
"Anh nghe được tiếng động, tin anh" Dương Minh trừng mắt nhìn Vương Tiếu Yên.
Vương Tiếu Yên tuy rằng rất nghi hoặc, nhưng mà cuối cùng vẫn chọn tin tưởng Dương Minh. Dù sao thì lúc ở bên kia, Dương Minh đã biểu hiện ra sức phán đoán kinh người, cũng không phải là điều mà nàng có thể làm được. Vương Tiếu Yên cũng hiểu rõ, năng lực của nàng không chỉ kém Dương Minh một chút, mà là kém rất nhiều, cho nên, Dương Minh nói như vậy, Vương Tiếu Yên cũng sẽ không còn tò mò quan sát nữa.
"Một hồi, hắn đến gần, anh mở cửa xe, dùng cánh cửa để làm choáng hắn một chút, trong lúc đó em nhanh chóng xuống xe, sau khi xuống xe làm cái gì, không cần anh nói chứ?" Dương Minh thấy Vương Khắc Tiến càng lúc càng gần mình, lúc này muốn đổi chổ với Vương Tiếu Yên đã không kịp rồi, cho nên nhiệm vụ tấn công Vương Khắc Tiến chỉ đành giao cho Vương Tiếu Yên.
Vương Tiếu Yên nghe Dương Minh nói xong, lập tức hiểu ý, gật đầu nói: "Yên tâm đi, giao cho em!"
Vương Khắc Tiến thấy bên trong xe không có động tĩnh gì, khóe miệng khẽ cười. Trước đó, hắn đã quan sát rất rõ, cửa xe của Dương Minh không có khóa, mà lúc Dương Minh cúi người xuống, cũng quên khóa cửa xe, cho nên đây là cơ hội của Vương Khắc Tiến?!
Vương Khắc Tiến cẩn thận tiến lại cửa xe của chiếc BMW, sau đó sẽ mở mạnh cửa xe ra, rồi điên cuồng bắn vào bên trong! Cho dù súng trong tay chỉ là loại bình thường, nhưng mà bắn gần như vậy, thì những viên đạn này cũng đủ kết thúc cuộc sống của Dương Minh và bạn gái hắn.
Nhưng mà, đây chỉ là suy nghĩ của hắn mà thôi, còn tất cả hành động của hắn đều đã lọt vào trong mắt của Dương Minh.
Vương Khắc Tiến chạy đến trước cửa xe, trong lòng vui mừng, vươn tay lên nắm lấy tay vịn cửa, chuẩn bị mở cửa ra, nhưng mà, đúng ngay lúc này, cửa xe đột nhiên bị đẩy mạnh ra!
"Rầm!" Cánh tay của hắn còn chưa kịp chạm vào tay nắm, đã bị đẩy mạnh ra lại! Lúc Dương Minh mở cửa xe, đã dùng rất nhiều sức, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh, điều này làm cho Vương Khắc Tiến căn bản là không ngờ được, cho nên cánh tay ngay lập tức bị thương! Giống như bị đập mạnh vào trong một khối sắt, làm cho bàn tay của hắn bị trật khớp ngay.
Trong lòng Vương Khắc Tiến chỉ tính kế hoạch của mình, chứ làm sao nghĩ rằng Dương Minh còn có chiêu này! Không ngờ rằng Dương Minh chỉ vừa ra tay, mà tay của hắn liền trật khớp!
Ngay trong giây phút Vương Khắc Tiến thất thần, thì Vương Tiếu Yên cũng đã xuống xe, nhanh chóng giơ tay đoạn lấy súng lục trong tay của Vương Khắc Tiến.
Có đôi khi, cơ hội trong nháy mắt, nếu biết nắm bắt thì sẽ thành dại sự, bở qua thì sẽ không còn cơ hội hối hận. Vương Khắc Tiến vốn cũng không dễ dành bị người khác đoạt lấy súng trong tay mình.
Nhưng mà bây giờ, hắn đã bị cướp mất súng! Tuy rằng trong nháy mắt khi khẩu súng rơi vào trong tay của Vương Tiếu Yên, thì hắn cũng đã hồi phục tinh thần, nhưng tất cả đã chậm, súng đã vào tay của Vương Tiếu Yên, mà sau đó, Vương Tiếu Yên đã giơ súng ngắm ngay mặt rồi!
Vương Khắc Tiến muốn giành lại súng trong tay của Vương Tiếu Yên, hiển nhiên đã không còn khả năng rồi.
Trong lòng hắn âm thầm hối hận! Hắn không ngờ rằng, đường đường là đệ tử đời thứ ba có tiền đồ nhất của Hồ Điệp gia tộc, lại thất bại trong một nhiệm vụ nhỏ như vậy! Phải biết rằng, mục tiêu lần này chỉ là một sinh viên mà thôi, cái này còn chưa tính là nhiệm vụ nữa! Nếu thất bại, hắn làm gì còn mặt mũi để xin làm đồ đệ của đại sư thúc Tomb?
Nhưng mà, chuyện này cũng không thể trách ai, chỉ trách Vương Khắc Tiến quá ỷ y! Nếu không phải hắn khinh địch, cho rằng Dương Minh chỉ là một sinh viên bình thường, thì hắn sẽ không như vậy!
Vương Khắc Tiến vốn đang căm tức bởi vì ngồi thủ mấy ngày mà vẫn không phát hiện ra hành tung của Dương Minh, lúc này vô tình gặp Dương Minh, lại cùng một chổ với bạn gái, Vương Khắc Tiến liền muốn tốc chiến tốc thắng, kết quả, hắn càng sốt ruột, lại càng gặp nhiều chuyện.
Súng đã bị Vương Tiếu Yên cướp, Vương Khắc Tiến cũng khôi phục lại vẻ lạnh lùng, trong nháy mắt, hắn hiểu rằng, bạn gái của Dương Minh cũng là một người trong nghề, không phải là một người bình thường!
Cái này đã khiến cho Vương Khắc Tiến nhanh chóng thông suốt, tại sao Dương Minh lại có phản ứng nhạy cảm đến mức nhanh chóng dừng xe lại, t? hì ra, bọn họ đã sớm nhận ra nguy hiểm, cho nên đã nhanh chóng ẩn trốn, còn mình thì lại ngây thơ đến mức cho rằng, đợi bọn họ xuống xe thì sẽ nổ súng, mà người ta thì chỉ đợi mình đến gần, rồi tiến hành tấn công mình!
Chẳng lẽ Dương Minh không khóa cửa, cũng bởi vì như vậy? Vương Khắc Tiến có chút tự giễu, năng lực phán đoán của mình thật tệ, chỉ nhìn thoáng qua vẻ bề ngoài của vấn đề. Nếu nhìn sâu vào một chút, chắc là sẽ thông suốt. Bởi vì một người bình thường ngồi trong xe lúc gặp nguy hiểm, chuyện đầu tiên họ làm sợ rằng luôn luôn là khóa trái cửa xe lại!
Mà Dương Minh thì lại có thể bình tĩnh thắng xe lại, nhưng lại không khóa cửa xe, cái này còn không rõ ràng sao? Chỉ là do Vương Khắc Tiến chỉ biết nghĩ đến cái trước mắt mà không tính đến cái sau này thôi!
Hắn nhanh chóng lắc mình lui về sau, tránh thoát khỏi đòn tấn công tiếp theo của Vương Khắc Tiến, cả người cũng trở nên bình tĩnh hơn! Xem ra, nhiệm vụ hôm nay không dễ làm như đã nghĩ!
Vương Khắc Tiến có chút buồn bực, tại sao một nhiệm vụ khó như vậy lại được đánh dấu đơn giản? Là tổ chức nghĩ sai, hay là do người ủy thác cố ý che dấu?
Chỉ là, bây giờ không phải lúc truy cứu mấy cái chuyện này, vô luận là tổ chức sai hay là người ủy thác giấu, thì việc đầu tiên cần làm là phải giải quyết tình huống trước mắt đã.
Dương Minh không biết công phu trên người của Vương Khắc Tiến là gì, nhưng hắn có thể khẳng định, đối phương là một cao thủ! Bởi vì Vương Tiếu Yên vừa đoạt súng, tấn công, mà người ta vẫn có thế tránh thoát một cách thuần thục, hiển nhiên cũng phải là một người có kinh nghiệm đầy mình!
Lúc này Dương Minh cũng đã xuống xe, thấy Vương Tiếu Yên và Vương Khắc Tiến đấu nhau dữ dội, hơi nhíu mày, đối với loại người quấy rầy sự nghỉ ngơi của mình, Dương Minh rất là không thích, tay hơi run lên, một cây châm của Trương Trí Thâm liền xuất hiện trong lòng bàn tay!
Dương Minh vừa muốn ra tay, thì lại nghe Vương Tiếu Yên nói: "Giao cho em đi, vừa đúng lúc muốn thư giãn gân cốt!"
Vương Tiếu Yên cũng cực kỳ căm tức Vương Khắc Tiến, Vương Tiếu Yên và Dương Minh, có thể nói là chỉ còn đêm cuối cùng bên nhau, ngày mai Dương Minh phải trở về với Trần Mộng Nghiên các nàng rồi, mà tên Vương Khắc Tiến này lại còn đến quấy rối, làm sao mà Vương Tiếu Yên không tức cho được?
/2205
|