"Hồi nãy nói như vậy để làm gì?" Thấy Trương Duyệt đã đi xa, Tiếu Tình mới bất mãn nói: "Trương Duyệt có liên hệ với rất nhiều bạn học cũ, anh nói sẽ mở một tiệc rượu, nếu như không có thì sau này làm sao mà ăn nói được? Bọn họ sẽ biết được em lại bị bỏ rơi lần hai thì sao?"
"Haha, cái đó là không có khả năng rồi, anh không ngu như tên Tống Hằng kia đâu!" Dương Minh cười nói: "Anh đương nhiên muốn để cho những người bạn học cũ của em biết được dáng vẻ hạnh phúc của em, phỏng chừng có người còn sẽ đố kỵ nữa là!"
Quả thật, trước đó Dương Minh nói ra những lời này là muốn để cho Trương Duyệt truyền miệng đi ra ngoài, để cho những người bạn của Tiếu Tình biết rằng, nàng bây giờ rất hạnh phúc!
Tiếu Tình gật đầu, cũng hiểu được suy nghĩ của Dương Minh, không nói thêm cái gì, nhưng mà trong lòng của nàng rất hài lòng, dù sao sau khi bị Tống Hằng từ hôn xong, đã có rất nhiều người dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng, mà bây giờ nếu như Trương Duyệt nói ra, nói rằng mình đã kết hôn, đồng thời rất hạnh phúc, phỏng chừng những cái nhìn kia sẽ tan thành mây khói.
"Đúng rồi, Dương Minh, không phải anh cũng có mở một công ty châu báu sao, lần này công ty của anh có tham gia buổi triển lãm không?"
"Có, cho nên anh muốn tiện đường đến chổ triển lãm nhìn xme một chút, xem có kế hoạch gì chưa, nếu chưa thì lên kế hoạch luôn" Dương Minh nói.
"Vậy cùng đi nha" Tiếu Tình nói: "Cha nuôi cũng rất quan tâm anh, nếu lúc đó không có chuyện gì, thì sẽ tự mình đến chổ anh đấy"
"Đúng vậy, tâm tình của cha nuôi gần đây không tốt, nhưng mà, anh sẽ nổ lực, giúp đỡ cha nuôi tìm kiếm Lưu Thiên Kỳ" Dương Minh nói. Hắn đã có được tư liệu của Lưu Thiên Kỳ từ chổ của Hạ Băng Bạc, từ khi có được thân phận này, cũng không cần phải nhờ vả gì cả, bên cảnh sát bất lực không có nghĩa là bên cục điều tra sự kiện thần bí cũng như thế.
Dương Minh đã tự kiểm tra sự thần bí của cục điều tra sự kiện thần bí này, thấy ở trong này luôn điều tra những sự việc mà tưởng chừng như không bao giờ thấy được trong xã hội.
Vì thế, tối qua thừa dịp Tiếu Tình đi tắm, Dương Minh đã gọi điện cho Hạ Băng Bạc, nhờ ông ta điều tra về Lưu Thiên Kỳ, còn Hạ Băng Bạc, nghe thấy Dương Minh có chuyện cần nhờ, cho nên không thể không coi trọng, sau này ông còn có chuyện cần nhờ Dương Minh, nếu mà thiếu nợ nhân tình Dương Minh quá nhiều, sợ rằng hắn không chịu giúp thì khổ. Bây giờ thấy Dương Minh chủ động liên lạc với mình, Hạ Băng Bạc đương nhiên là gật đầu đáp ứng không suy nghĩ.
Cái đống tư liệu đó Dương Minh đã gửi qua cho Hạ Băng Bạc trong lúc đi tắm, đối với năng lực của Hạ Băng Bạc, Dương Minh rất yên tâm, nếu chuyện này mà còn làm khó Hạ Băng Bạc thì hắn cũng chẳng hy vọng gì.
"Được rồi, rốt cục là em có mắc chưa?" Dương Minh bỗng nhiên nhớ ra một chuyện vô cùng quan trọng.
"Vẫn chưa." Mặt Tiếu Tình đỏ lên, nhăn nhó nói: "Sao mà nhanh vậy chứ."
Cái này thuộc về phản ứng sinh lý, muốn gấp cũng không được, sợ càng gấp là càng nín luôn, cho nên Dương Minh cũng không hối, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi. Nhưng mà tình hình này luôn là vậy đó, càng gấp là càng không được, giống như là một phản xạ có điều kiện vậy.
"Được rồi, vậy chờ thêm chút nữa." Dương Minh nói đến đây, nhất thời nghĩ đến cái gì đó, trên mặt lộ ra vẻ dâm đãng, nói: "Đúng rồi, a nh có một tuyệt chiêu, nếu em cảm thấy hứng thú, vậy chúng ta thử một lần đi"
"Tuyệt chiêu gì?" Tiếu Tình sửng sốt hỏi.
Trong lúc đợi đèn tín hiệu, Dương Minh kề sát vào tai của Tiếu Tình, nhỏ giọng thì thầm vài câu, sắc mặt của Tiếu Tình nhất thời đỏ lên: "A, Dương Minh, anh đang nói cái gì vậy!"
"Anh nói thật đó!" Dương Minh cười nói.
Tiếu Tình trừng mắt nhìn Dương Minh một cái, một lát sau lại tò mò hỏi: "Anh nói Lam Lăng mỗi lần cùng anh làm cái đó là sẽ."
"Đúng vậy, haizzz, mỗi lần như vậy xong đều phải thay tấm lót giường cả." Dương Minh thở dài nói: "hay là, chúng ta thử xem?"
"A, em không thử đâu!" Tiếu Tình xấu hổ nói, sau đó lại bổ sung thêm: "Nếu muốn thử cũng không phải là bây giờ"
"Vậy buổi tối được chứ?" Dương Minh nghe Tiếu Tình nói như vậy, tựa hồ như có lối ra, cho nên liền hỏi.
"Không được suy nghĩ bậy bạ, đâu phải sau này chúng ta không còn cơ hội thử đâu!"
Tiếu Tình luôn luôn là như thế, đối với những yêu cầu của Dương Minh, tuy rằng xấu hổ nhưng mà cũng không từ chối, đây cũng là một trong những nguyên nhân làm cho Dương Minh mê nàng.
Dương Minh cũng không đi đến khu tổ chức triển lãm ấy bao giờ, từ lúc bắt đầu đến giờ toàn giao cho Triệu Tư Tư giải quyết không à, cho nên đây là lần đầu tiên hắn đến.
Nhưng mà, cũng không quá khó khăn, bởi vì hắn chỉ đi theo chiếc xe của Bao Thụ Bình mà thôi, Dương Minh trực tiếp theo sau cho nên cũng chẳng cần phải tìm.
Một hồi sau, xe của Bao Thụ Bình dừng lại tại trung tâm triển lãm lớn nhất Tùng Giang.
Dương Minh cũng dừng xe lại, một trước một sau, sau đó cùng Tiếu Tình xuống xe.
Bây giờ, Trương Duyệt đã bắt đầu thay đổi cái nhìn về Dương Minh rồi, nói chi xa, chiếc BMW x5 thôi cũng đủ làm cho nàng choáng váng rồi. Từ sau khi tốt nghiệp đại học xong, rốt cục đã tìm được một tấm chồng ưng ý, và còn có cả một công ty châu báu, nàng trở thành đối tượng hâm mộ của rất nhiều bạn học, nhưng bây giờ Dương Minh và Tiếu Tình xuất hiện, làm cho nàng thấy chênh lệch!
Tuy rằng BWM có đẳng cấp không khác gì Benz, giá cả cũng chẳng chênh lệch bao nhiêu, nhưng vấn đề nằm ở biển số xe, chỉ cần nhìn biển số thôi là biết người đó có bao nhiêu thực lực rồi, nhớ lại những lời nói khoác của mình khi nãy trước mặt Dương Minh và Tiếu Tình, Trương Duyệt tự nhiên đỏ mặt.
Dưới sự dẫn đường có Bao Thụ Bình, bốn người đã đến được phòng khách của trung tâm triển lãm, đây là chổ lần trước mà Bao Thụ Bình cùng với người chịu trách nhiệm của Danh Dương ngồi đàm phán, cũng là sân sau của người phụ trách, Bao Thụ Bình đã quen thuộc chổ này, cho nên đến liền nói với nhân viên công tác thông báo cho người phụ trách, nói là có chuyện cần trao đổi.
Một lát sau, người phụ trách tìm đến, Bao Thụ Bình vội vã đứng dậy, vừa muốn nói chuyện, nhưng mà người phụ trách tỏ vẻ không thấy sự tồn tại của hắn, trực tiếp đi đến trước mặt Dương Minh, cung kính nói: "Dương ca, sao ngài lại tự mình đến đây?"
Hành động của người phụ trách làm cho tất cả mọi người đều sợ ngây người, Bao Thụ Bình cùng Trương Duyệt không ngờ người phụ trách luôn vênh váo lại cung kính khiêm tốn như vậy.
Nhưng mà, ngay cả Dương Minh cũng kinh ngạc, kỳ quái chỉ vào mình nói: "Anh biết tôi?"
Dương Minh không biết là công việc tổ chức lần này hoàn toàn là do Danh Dương đứng ra phụ trách, còn tưởng rằng bên Danh Dương chỉ phụ trách vấn đề an toàn thôi, cho nên thấy người ta biết mình, liền thấy kỳ quái.
"Vâng!" Người phụ trách gật đầu nói: "Trước kia tôi là thư ký của Hầu tổng, gặp qua ngài vài lần, nhưng mà có lẽ ngài không nhớ tôi đâu!"
Hèn chi, thì ra là thư ký của Hầu Chấn Hám! Khuôn mặt của mình gần như là biểu tượng tại Danh Dương rồi, bên trong Danh Dương không ai là không nhận ra mình.
"Chúng ta là người phụ trách ở đây?" Dương Minh kỳ quái hỏi: "Không phải chỉ có công tác bảo vệ thôi sao?"
"Không phải, tất cả những công việc của buổi triển lãm đều là do Danh Dương thao tác cả" Người phụ trách giải thích: "Hầu tổng phái tôi chịu trách nhiệm bên này"
Dương Minh nghe xong gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, theo lý thuyết, loại công việc này không nên giao cho công ty bên ngoài phụ trách, hẳn là phãi do hiệp hội châu báu trực tiếp quản lý mới đúng, không biết lần này là có ý gì đây, hay là quá tin tưởng Danh Dương, cho nên giao toàn quyền phụ trách? Dương Minh nghĩ mãi mà vẫn không ra, cho nên tạm thời không nghĩ nữa, bởi vì chuyện này nếu không hỏi người trong cuộc thì chẳng thể nào hiểu rõ được.
Nhưng mà, Dương Minh thấy buổi triển lãm này là do người nhà phụ trách, cũng không cần lo lắng nhiều, Triệu Tư Tư nếu không lấy được vị trí tốt, đó là do nàng tự động từ bỏ, chứ bên này không có khả năng là không để cho nàng một chổ tốt, nếu không muốn nói là tốt nhất.
Người phụ trách sau khi chào hỏi Dương Minh xong, mới chú ý đến Bao Thụ Bình, cũng lập tức nhận ra hắn, sửng sốt, trong lòng nhất thời cũng kêu khổ, thầm mắng con mẹ nó, mày biết Dương ca, tại sao không nói sớm? Con mẹ mày, nói một câu có phải là xong không? Hà tất gì phải làm cho Dương ca tự mình đến đây? Cái này thật sự là tiêu rồi!
Nếu như chuyện này mà để Bạo tổng và Hầu tổng biết, thì không biết sẽ nghiêm phạt mình thế nào đây! Nghĩ đến đây, người phụ trách liền lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc nữa, cười trừ nói: "Bao tiên sinh, ngài xem. ngài biết Dương ca, thì ngày đó chỉ cần một câu nói là xong rồi, không cần phải làm cho Dương ca tự mình đến đây. thái độ của tôi ngày đó quả thật hơi quá, thật xin lỗi."
Bao Thụ Bình thấy người phụ trách thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ, nhất thời sửng sốt, nhưng mà, nghe xong lời nói của hắn ta, nhất thời hiểu ra được!
Người phụ trách này nhất định là hiểu lầm rồi, cho rằng Dương Minh là do mình mời đến, vì muốn trả thù cái thái độ cao ngạo của hắn hôm trước nên mới như vậy! Không ngờ mình đánh bậy đánh bạ, ra đường lại gặp được quý nhân, vấn đề tự nhiên được giải quyết một cách tốt đẹp.
Nghĩ đến đây, trong lòng Bao Thụ Bình cảm thấy đắc ý, tựa hồ như trút được một mối hận vậy, nhưng mà, Dương Minh còn đang ở bên cạnh, hắn không thể quá cao ngạo, mục đích đã đạt được rồi, không cần phải gây thêm chuyện, vì thế nói: "Haha, chúng tôi chỉ vô tình gặp nhau mà thôi, vợ của tôi và vợ của Dương tiên sinh là bạn tốt, quan hệ không tồi."
Người phụ trách đương nhiên là không tin rồi, nhưng mà, nếu Bao Thụ Bình đã nói vậy, thì hắn cũng không hỏi thêm, nói: "Đâu có, đâu có, nhưng mà vị trí của ngài trong buổi triển lãm ngài cứ yên tâm, sẽ làm cho ngài thỏa mãn"
"Haha, cái đó là không có khả năng rồi, anh không ngu như tên Tống Hằng kia đâu!" Dương Minh cười nói: "Anh đương nhiên muốn để cho những người bạn học cũ của em biết được dáng vẻ hạnh phúc của em, phỏng chừng có người còn sẽ đố kỵ nữa là!"
Quả thật, trước đó Dương Minh nói ra những lời này là muốn để cho Trương Duyệt truyền miệng đi ra ngoài, để cho những người bạn của Tiếu Tình biết rằng, nàng bây giờ rất hạnh phúc!
Tiếu Tình gật đầu, cũng hiểu được suy nghĩ của Dương Minh, không nói thêm cái gì, nhưng mà trong lòng của nàng rất hài lòng, dù sao sau khi bị Tống Hằng từ hôn xong, đã có rất nhiều người dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng, mà bây giờ nếu như Trương Duyệt nói ra, nói rằng mình đã kết hôn, đồng thời rất hạnh phúc, phỏng chừng những cái nhìn kia sẽ tan thành mây khói.
"Đúng rồi, Dương Minh, không phải anh cũng có mở một công ty châu báu sao, lần này công ty của anh có tham gia buổi triển lãm không?"
"Có, cho nên anh muốn tiện đường đến chổ triển lãm nhìn xme một chút, xem có kế hoạch gì chưa, nếu chưa thì lên kế hoạch luôn" Dương Minh nói.
"Vậy cùng đi nha" Tiếu Tình nói: "Cha nuôi cũng rất quan tâm anh, nếu lúc đó không có chuyện gì, thì sẽ tự mình đến chổ anh đấy"
"Đúng vậy, tâm tình của cha nuôi gần đây không tốt, nhưng mà, anh sẽ nổ lực, giúp đỡ cha nuôi tìm kiếm Lưu Thiên Kỳ" Dương Minh nói. Hắn đã có được tư liệu của Lưu Thiên Kỳ từ chổ của Hạ Băng Bạc, từ khi có được thân phận này, cũng không cần phải nhờ vả gì cả, bên cảnh sát bất lực không có nghĩa là bên cục điều tra sự kiện thần bí cũng như thế.
Dương Minh đã tự kiểm tra sự thần bí của cục điều tra sự kiện thần bí này, thấy ở trong này luôn điều tra những sự việc mà tưởng chừng như không bao giờ thấy được trong xã hội.
Vì thế, tối qua thừa dịp Tiếu Tình đi tắm, Dương Minh đã gọi điện cho Hạ Băng Bạc, nhờ ông ta điều tra về Lưu Thiên Kỳ, còn Hạ Băng Bạc, nghe thấy Dương Minh có chuyện cần nhờ, cho nên không thể không coi trọng, sau này ông còn có chuyện cần nhờ Dương Minh, nếu mà thiếu nợ nhân tình Dương Minh quá nhiều, sợ rằng hắn không chịu giúp thì khổ. Bây giờ thấy Dương Minh chủ động liên lạc với mình, Hạ Băng Bạc đương nhiên là gật đầu đáp ứng không suy nghĩ.
Cái đống tư liệu đó Dương Minh đã gửi qua cho Hạ Băng Bạc trong lúc đi tắm, đối với năng lực của Hạ Băng Bạc, Dương Minh rất yên tâm, nếu chuyện này mà còn làm khó Hạ Băng Bạc thì hắn cũng chẳng hy vọng gì.
"Được rồi, rốt cục là em có mắc chưa?" Dương Minh bỗng nhiên nhớ ra một chuyện vô cùng quan trọng.
"Vẫn chưa." Mặt Tiếu Tình đỏ lên, nhăn nhó nói: "Sao mà nhanh vậy chứ."
Cái này thuộc về phản ứng sinh lý, muốn gấp cũng không được, sợ càng gấp là càng nín luôn, cho nên Dương Minh cũng không hối, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi. Nhưng mà tình hình này luôn là vậy đó, càng gấp là càng không được, giống như là một phản xạ có điều kiện vậy.
"Được rồi, vậy chờ thêm chút nữa." Dương Minh nói đến đây, nhất thời nghĩ đến cái gì đó, trên mặt lộ ra vẻ dâm đãng, nói: "Đúng rồi, a nh có một tuyệt chiêu, nếu em cảm thấy hứng thú, vậy chúng ta thử một lần đi"
"Tuyệt chiêu gì?" Tiếu Tình sửng sốt hỏi.
Trong lúc đợi đèn tín hiệu, Dương Minh kề sát vào tai của Tiếu Tình, nhỏ giọng thì thầm vài câu, sắc mặt của Tiếu Tình nhất thời đỏ lên: "A, Dương Minh, anh đang nói cái gì vậy!"
"Anh nói thật đó!" Dương Minh cười nói.
Tiếu Tình trừng mắt nhìn Dương Minh một cái, một lát sau lại tò mò hỏi: "Anh nói Lam Lăng mỗi lần cùng anh làm cái đó là sẽ."
"Đúng vậy, haizzz, mỗi lần như vậy xong đều phải thay tấm lót giường cả." Dương Minh thở dài nói: "hay là, chúng ta thử xem?"
"A, em không thử đâu!" Tiếu Tình xấu hổ nói, sau đó lại bổ sung thêm: "Nếu muốn thử cũng không phải là bây giờ"
"Vậy buổi tối được chứ?" Dương Minh nghe Tiếu Tình nói như vậy, tựa hồ như có lối ra, cho nên liền hỏi.
"Không được suy nghĩ bậy bạ, đâu phải sau này chúng ta không còn cơ hội thử đâu!"
Tiếu Tình luôn luôn là như thế, đối với những yêu cầu của Dương Minh, tuy rằng xấu hổ nhưng mà cũng không từ chối, đây cũng là một trong những nguyên nhân làm cho Dương Minh mê nàng.
Dương Minh cũng không đi đến khu tổ chức triển lãm ấy bao giờ, từ lúc bắt đầu đến giờ toàn giao cho Triệu Tư Tư giải quyết không à, cho nên đây là lần đầu tiên hắn đến.
Nhưng mà, cũng không quá khó khăn, bởi vì hắn chỉ đi theo chiếc xe của Bao Thụ Bình mà thôi, Dương Minh trực tiếp theo sau cho nên cũng chẳng cần phải tìm.
Một hồi sau, xe của Bao Thụ Bình dừng lại tại trung tâm triển lãm lớn nhất Tùng Giang.
Dương Minh cũng dừng xe lại, một trước một sau, sau đó cùng Tiếu Tình xuống xe.
Bây giờ, Trương Duyệt đã bắt đầu thay đổi cái nhìn về Dương Minh rồi, nói chi xa, chiếc BMW x5 thôi cũng đủ làm cho nàng choáng váng rồi. Từ sau khi tốt nghiệp đại học xong, rốt cục đã tìm được một tấm chồng ưng ý, và còn có cả một công ty châu báu, nàng trở thành đối tượng hâm mộ của rất nhiều bạn học, nhưng bây giờ Dương Minh và Tiếu Tình xuất hiện, làm cho nàng thấy chênh lệch!
Tuy rằng BWM có đẳng cấp không khác gì Benz, giá cả cũng chẳng chênh lệch bao nhiêu, nhưng vấn đề nằm ở biển số xe, chỉ cần nhìn biển số thôi là biết người đó có bao nhiêu thực lực rồi, nhớ lại những lời nói khoác của mình khi nãy trước mặt Dương Minh và Tiếu Tình, Trương Duyệt tự nhiên đỏ mặt.
Dưới sự dẫn đường có Bao Thụ Bình, bốn người đã đến được phòng khách của trung tâm triển lãm, đây là chổ lần trước mà Bao Thụ Bình cùng với người chịu trách nhiệm của Danh Dương ngồi đàm phán, cũng là sân sau của người phụ trách, Bao Thụ Bình đã quen thuộc chổ này, cho nên đến liền nói với nhân viên công tác thông báo cho người phụ trách, nói là có chuyện cần trao đổi.
Một lát sau, người phụ trách tìm đến, Bao Thụ Bình vội vã đứng dậy, vừa muốn nói chuyện, nhưng mà người phụ trách tỏ vẻ không thấy sự tồn tại của hắn, trực tiếp đi đến trước mặt Dương Minh, cung kính nói: "Dương ca, sao ngài lại tự mình đến đây?"
Hành động của người phụ trách làm cho tất cả mọi người đều sợ ngây người, Bao Thụ Bình cùng Trương Duyệt không ngờ người phụ trách luôn vênh váo lại cung kính khiêm tốn như vậy.
Nhưng mà, ngay cả Dương Minh cũng kinh ngạc, kỳ quái chỉ vào mình nói: "Anh biết tôi?"
Dương Minh không biết là công việc tổ chức lần này hoàn toàn là do Danh Dương đứng ra phụ trách, còn tưởng rằng bên Danh Dương chỉ phụ trách vấn đề an toàn thôi, cho nên thấy người ta biết mình, liền thấy kỳ quái.
"Vâng!" Người phụ trách gật đầu nói: "Trước kia tôi là thư ký của Hầu tổng, gặp qua ngài vài lần, nhưng mà có lẽ ngài không nhớ tôi đâu!"
Hèn chi, thì ra là thư ký của Hầu Chấn Hám! Khuôn mặt của mình gần như là biểu tượng tại Danh Dương rồi, bên trong Danh Dương không ai là không nhận ra mình.
"Chúng ta là người phụ trách ở đây?" Dương Minh kỳ quái hỏi: "Không phải chỉ có công tác bảo vệ thôi sao?"
"Không phải, tất cả những công việc của buổi triển lãm đều là do Danh Dương thao tác cả" Người phụ trách giải thích: "Hầu tổng phái tôi chịu trách nhiệm bên này"
Dương Minh nghe xong gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, theo lý thuyết, loại công việc này không nên giao cho công ty bên ngoài phụ trách, hẳn là phãi do hiệp hội châu báu trực tiếp quản lý mới đúng, không biết lần này là có ý gì đây, hay là quá tin tưởng Danh Dương, cho nên giao toàn quyền phụ trách? Dương Minh nghĩ mãi mà vẫn không ra, cho nên tạm thời không nghĩ nữa, bởi vì chuyện này nếu không hỏi người trong cuộc thì chẳng thể nào hiểu rõ được.
Nhưng mà, Dương Minh thấy buổi triển lãm này là do người nhà phụ trách, cũng không cần lo lắng nhiều, Triệu Tư Tư nếu không lấy được vị trí tốt, đó là do nàng tự động từ bỏ, chứ bên này không có khả năng là không để cho nàng một chổ tốt, nếu không muốn nói là tốt nhất.
Người phụ trách sau khi chào hỏi Dương Minh xong, mới chú ý đến Bao Thụ Bình, cũng lập tức nhận ra hắn, sửng sốt, trong lòng nhất thời cũng kêu khổ, thầm mắng con mẹ nó, mày biết Dương ca, tại sao không nói sớm? Con mẹ mày, nói một câu có phải là xong không? Hà tất gì phải làm cho Dương ca tự mình đến đây? Cái này thật sự là tiêu rồi!
Nếu như chuyện này mà để Bạo tổng và Hầu tổng biết, thì không biết sẽ nghiêm phạt mình thế nào đây! Nghĩ đến đây, người phụ trách liền lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc nữa, cười trừ nói: "Bao tiên sinh, ngài xem. ngài biết Dương ca, thì ngày đó chỉ cần một câu nói là xong rồi, không cần phải làm cho Dương ca tự mình đến đây. thái độ của tôi ngày đó quả thật hơi quá, thật xin lỗi."
Bao Thụ Bình thấy người phụ trách thay đổi thái độ một trăm tám mươi độ, nhất thời sửng sốt, nhưng mà, nghe xong lời nói của hắn ta, nhất thời hiểu ra được!
Người phụ trách này nhất định là hiểu lầm rồi, cho rằng Dương Minh là do mình mời đến, vì muốn trả thù cái thái độ cao ngạo của hắn hôm trước nên mới như vậy! Không ngờ mình đánh bậy đánh bạ, ra đường lại gặp được quý nhân, vấn đề tự nhiên được giải quyết một cách tốt đẹp.
Nghĩ đến đây, trong lòng Bao Thụ Bình cảm thấy đắc ý, tựa hồ như trút được một mối hận vậy, nhưng mà, Dương Minh còn đang ở bên cạnh, hắn không thể quá cao ngạo, mục đích đã đạt được rồi, không cần phải gây thêm chuyện, vì thế nói: "Haha, chúng tôi chỉ vô tình gặp nhau mà thôi, vợ của tôi và vợ của Dương tiên sinh là bạn tốt, quan hệ không tồi."
Người phụ trách đương nhiên là không tin rồi, nhưng mà, nếu Bao Thụ Bình đã nói vậy, thì hắn cũng không hỏi thêm, nói: "Đâu có, đâu có, nhưng mà vị trí của ngài trong buổi triển lãm ngài cứ yên tâm, sẽ làm cho ngài thỏa mãn"
/2205
|