Nguyên Thuỷ Thiên Tôn quát noi: "Nam Cực có truyện gì mà kinh hoàng vậy hả, sao dám mất lễ số trước mặt sư bán ngươi?"
Nam Cực Tiên Ông vội vàng hành lễ với lão già ki: "sư bá, vửa rôi Nam Cực thực thất lễ, xin người thứ tội".
Lão già chính là thánh nhân Bát Cảnh Cung Lão Tử, Lão Từ nhìn Nam Cực Tiên Ông khẽ gật đầu: "không sao, có chuyện gì ngươi nói đi, sao lại kinh hoàng như vậy?"
Nam Cực Tiên Ông đưa mắt nhìn Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, được sự đồng ý mới đáp: "vừa rồi Bạch Hạc đồng tử tới Pháp Huyền điện xem Ngọc hư sách trên tường, đột nhiên phát hiện tên Linh Bảo sư đệ…"
Sắc mặt Nguyên Thuỷ Thiên Tôn khẽ biến, truy hỏi: "Linh Bảo rốt cuộc thế nào?"
Nam Cực Tiên Ông cúi thấp đầu: "tên Linh Bảo sư đệ…đã biến mất trên Ngọc Hư sách rồi…".
Ánh mắt Nguyên Thuỷ Thiên Tôn loé lên hàn quang, nhìn Lão Tử một cái, lại khôi phục bình thường: "chuyện này rốt cuộc là nguyên nhân gì? Ngươi mau đi Không động sơn tra rõ chuyện này!".
Nam Cực Tiên Ông vội lĩnh mệnh rời đi, Lão Tử hỏi: "Linh Bảo gây ra hoạ sự gì chăng?"
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn gật đầu: "không dấu sư huynh, ta có một bảo vật tên là Ngọc Hư sách, trên có tên các đệ tử, nếu có vấn đề gì lập tức thấy ngay, giờ danh tự Linh Bảo đã mất, hẳn đã gặp bất trắc rồi".
Lão Tử than nói: "ta biết hiền đệ rất coi trọng 12 đệ tử kia, có ý muốn giúp bọn họ cùng vượt qua sát kiếp. Nhưng trong sát kiếp thiên số vô thường, không thể kháng nghịch. Linh Bảo giờ mệnh vận đã như vậy, sư đệ cũng không nên buồn bã. Ngươi ta tuy là Hỗn nguyên thánh nhân nhưng cũng không thể nghịch thiên, tránh cho ngoại kiếp dính vào, mắc phải nhân quả". Nguyên Thuỷ Thiên Tôn đáp: "đại huynh yên tâm, ta sao không rõ điều này? Giờ thiên số khó dò, dù là thánh nhân cũng không toán rõ, chỉ có thuận thế mà theo thôi. Hôm nay Linh Bảo chết, ngày sau Triệt giáo hay Tây Phương giáo có tổn thất cũng chính là theo như chuyện tam giáo lập Phong Thần bảng, người lên bảng đều bằng khí vận".
"Tiên đạo cũng tốt, thần đạo cũng tốt, chỉ cần trong lòng có đạo thì đều là như một", trong đầu Lão Tử đột nhiên hiện ra thân ảnh Tiêu Dao tử, lại đầy cảm xúc thêm một câu: "dù là nhân đạo cũng có thể thành đạo. Hiền đệ, hãy tự giữ mình, ta trở về đây".
"Cung tống đại huynh", Nguyên Thuỷ Thiên Tôn tự thân tiễn Lão Tử ra khỏi cung.
Lão Tử rời đi song, sắc mặt Nguyên Thuỷ Thiên Tôn lập tức trầm xuống: môn nhân khác còn đỡ, mà Linh Bảo là một trong 12 đệ tử hắn coi trọng nhất, không ngờ giờ lại chết đi!.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn cũng hiểu, đã là trong sát kiếp thì khó lòng tránh khỏi thương vong, thế nào cũng sẽ có môn nhân phải lên bảng, cho nên lần đoạt bảo Nam hải cùng lần theo Đại Thương chinh Tây lần trước có không ít môn nhân chết trận, nhưng hắn cũng không để trong lòng, mà còn coi đó chết cho đủ số. Nhưng 12 Kim tiên dưới tay lại khác, ngầm hợp theo số thập nhị địa chi, liên quan mật thiết tới khí vận Xiển giáo nên hắn vẫn hết mực bảo hộ. So với các môn nhân khác, bối cảnh Linh Bảo càng thêm phức tạp, có liên quan mật thiết tới Thiên giới. Nếu không phải vì con số thập nhị địa chi, chỉ riêng việc hắn dùng yêu vật luyện chế pháp bảo đã đủ để trục xuất ra khỏi giáo rồi. Nhưng giờ Linh Bảo đột ngột chết, cái này thực không ổn…
Lời nói vừa rồi của Lão Tử vang lên trong đầu Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, giờ việc Linh Bảo chết đã thành sự thật, dù hắn là thánh nhân cũng không thể nghịch thiên, còn chuyện cứu Linh Bảo ra khỏi bảng Phong thần cho sống lại càng không có khả năng. Giờ phải tìm ra nguyên nhân Linh Bảo chết, ngoài ra càng phải tính toán cho kỹ chuyện tương lại. Sát kiếp giờ còn xa lắm mới kết thúc, nếu không cẩn thận sau này rất có khả năng sẽ có thêm Linh Bảo thứ hai, thứ ba, thậm chí càng nhiều hơn. Cho dù Tây Kỳ cuối cùng có thể diệt Thương đoạt thiên hạ, nhưng nếu đệ tử tinh anh của Xiển giáo chết sạch, vậy cũng không còn ý nghĩa nữa.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn bình tĩnh lại, ngồi trên bồ đoàn bắt đầu cẩn thận thôi toán.
Trong Thiên cung Kim khuyết, một nam một nữ đang ngồi trong đại điện, sắc mặt trầm tư, tiên nga xung quanh đều không dám quấy nhiễu, đã sớm lui xuống. Nam tử mặt trắng như ngọc, râu để khá dài, đầu đội Trùng thiên quan, mình mặc đế phục. Nữ tử cũng mặc cung trang mũ phương, cao quý xinh đẹp. Chính là Hạo Thiên Thiên Đế và Dao Trì Kim Mẫu chấp chưởng Thiên đình.
"Vừa rồi Thất sắc tiên sứ tới báo, bổn mệnh ngọc giản của Thần tướng Linh Bảo đã vỡ rồi".
Dao Trì Kim Mẫu gật đầu: "Lục Anh Ca cũng báo chuyện tương tự, xem ra Linh Bảo đã gặp bất trắc rồi".
Hạo Thiên Thiên Đế nhíu mày: "Linh Bảo đầu vào môn hạ Xiển giáo, trở thành một trong thập nhị Kim tiên, rất được thánh nhân Ngọc Hư cung coi trọng. Giờ chính là lúc nhân giới đại loạn lại lăn ra chết, không biết là do kẻ nào làm?".
Sắc mặt Dao Trì Kim Mẫu cũng rất không ổn: "nếu là lúc bình thường, một tên Thần tướng đơn giản bị giết cũng không có gì. Nhưng giờ chính trong sát kiếp, Linh Bảo lại có thân phận đặc thù, giờ đột nhiên xảy ra biến cố, thực là đáng bực".
Hạo Thiên than nói: "từ hạo kiếp thượng cổ yêu ma tới nay, ta nàng phụng mệnh Hồng Quân đạo tổ chấp chưởng Thiên đình, nhưng nhân gian lại hưng thịnh Huyền đạo, không chút nào e dè thiên giới, Thiên đình chúng ta cũng chỉ có cái danh "thiên" mà thôi. Năm xưa Hiên Viên Hoàng Đế chinh phạt Ma thần Xi Vưu, Thiên giới chúng ta từng dốc sức lực, còn sai Cửu thiên huyền nữ gả cho Hoàng Đế, vốn muốn thống nhất nhân gian quy về thiên giới. Thực không ngờ cuối cùng lại để hắn trở thành thánh hoàng, tính toán của chúng hỏng hẳn. Tới lúc Đại Vũ trị thuỷ, ta sai Linh Bảo hoá thân Canh Thần hỗ trợ hàng phục yêu ma, cuối cùng thành công trị thuỷ, Đại Vũ lên làm Nhân giới chí tôn, từ đó nhân giới mới bắt đầu thờ phụng Thiên đình chúng ta, trong đó công lao của Linh Bảo thực không nhỏ". Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Kim Mẫu lộ vẻ không thèm quan tâm: "ngươi chớ quên, Đại Vũ kia cũng không phải loại dễ cam chịu, không ngờ dám mượn uy lực của Tiên thiên chí bảo tới đối kháng Thiên giới chúng ta, tiếc là cơ duyên quá kém, tự bạo mà chết, con hắn là Khải cũng vậy. Từ đó mới có chuyện về sau…"
Hạo Thiên Thiên Đế gật đầu: "vị thánh nhân Ngọc Hư cung kia đã sớm biết thân phận Linh Bảo, cũng không nhắc tới chuyện hắn hoá thân Canh Thần, ngược lại lại rất coi trọng quan tâm, rõ ràng có ý kết minh với Thiên đình trúng ta. Giờ Linh Bảo đã chết, vị thánh nhân kia hẳn phải tính toán lại".
"Tính toán thế nào thì chuyện Phong thần cũng không thể nghịch chuyển. Ngươi ta là chủ nhân Thiên giới, lúc đó thu được 365 vị chính thần, coi về Thiên đỉnh cai quản. Trong các giáo tất sẽ đều có người lên bảng, nên giờ dù là thánh nhân cũng phải nể mặt chúng ta vài phần". Kim mẫu nói xong, đột nhiên hỏi một câu: "hoá thân Trường Thừa đạo nhân kia của ngươi thế nào rồi?"
Hạo Thiên nghe vậy, sắc mặt không khỏi đỏ lên, nói: "bị thương không nhẹ, nhưng giờ đã không sao rồi, chỉ là để cho Hình Thiên kia trốn thoát, thực là phiền toái".
Kim Mẫu hừ lạnh: "ngươi đừng tưởng ta không biết tâm tư ngươi, tới giờ vẫn không bỏ cuộc theo đuổi tiện nhân Thiên Dao kia, năm đó còn chủ động sai "thiện thi" tới canh giữ Hình Thiên hẳn là vì chuyện này a!, Giờ bị như vậy cũng là đáng lắm!".
"Ta sai Trường Thừa đạo nhân tới đó không phải cũng là nghe theo ý nàng sao? Mượn vị lực của Tây Côn Lôn trấn áp Hình Thiên!. Huống chi Thiên Dao căm hận ta, nàng tận xương tuỷ, ta nào có ý theo đuổi đâu? Giờ Hình Thiên đã phá phong ấn mà ra, phân thân của ta lại trọng thương đều là do tiện nhân kia tính kế. Nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ cùng nàng đối phó tiện nhân kia", Hình Thiên hậm hực nói vài câu, thấy sắc mặt Dao Trì Kim Mẫu đã khá hơn trước, tức tốc thay đổi chủ đề: "nàng phải biết người phá phong ấn giúp Hình Thiên thoát ra chính là người quen cùng chúng ta tranh đoạt Hỗn Độn chung trên Đại Dư tiên sơn".
Kim Mẫu nghe hắn kể xong đầu đuôi, mặt mày kinh dị: "nói không chừng tiện nhân Thiên Dao kia đã câu dẫn cường giả có Ngũ Sắc Thần Quang, dùng Tiêu Dao tử này liên lạc, nếu là như vậy, sau này đối phó với ả ta càng thêm khó khăn rồi".
Nàng nhìn vẻ lo lắng của Hạo Thiên, cười lạnh nói: "hay là ngươi đang ghen tị chăng?", Hạo Thiên cười khổ nói: "nàng sao lo nghĩ vớ vẩn vậy? ta là đang lo lắng chuyện Hình Thiên".
"Hình Thiên bị Thôi tinh luân trấn áp nhiều năm, tu vi hẳn đã bị thụt lùi. Năm đó ta ngươi mới quen "thiên vị lực", ứng dụng còn có chút khó khăn, lại gặp lúc hắn mất đầu đột nhiên đốn ngộ nên mới ứng phó vất vả vậy. Giờ hai người chúng ta tu vi đại tiến, thuần thục "thiên vị lực", cho dù không ở tại Thiên giới cũng có thể thắng được hắn, có gì phải lo?"
Hình Thiên lắc đầu nói: "ta là lo Huyền tiên có Ngũ Sắc Thần Quang, Thiên Dao cùng Hình Thiên ba người liên thủ".
Kim Mẫu ngẫm nghĩ rồi nói: "giờ sát kiếp đã tới, thiên hạ ắt đại loạn. Cho dù là Huyền tiên cũng chưa chắc thoát thân, càng không phải nói tới tiên nhân hạ giới. Thiên Dao có chức Tây Vương Mẫu, hẳn sẽ không chịu rơi vào trong sát kiếp. Trừ tiện nhân này, hai người kia chỉ sợ khó thoát kiếp này. Huống chi chỉ cần Thiên Dao không ra tay, cho dù hai người kia đánh lên thiên đình cũng không phải là đối thủ của chúng ta. Cho dù lúc đó bọn chúng may mắn thoát qua sát kiếp, nhưng khi đó 365 vị chánh thần đã định, còn sợ chi hai kẻ đó? Bất kể phát sinh điều gì, ngươi ta chỉ cần an ổn ngồi trên Thiên giới chờ đợi, buông tay nhìn phong vân sát kiếp, không nhiễm vào chuyện hạ giới là được".
Hạo Thiên nghe vậy, rốt cuộc lộ vẻ an tâm: "Nguyên Khanh nói vậy thực có lí, năm đó Triều Ca đại hạn, Thiên tử Đại Thương cầu mưa, ta từng nghi là nghịch thần Ứng Long kia giở trò, nàng lại ngăn ta sai người xuống hạ giới tưởng cũng là vì vậy. Nếu không có nàng, mình Thiên Đế ta đây biết phải làm sao?"
Kim Mẫu tựa hồ không thèm quan tâm tới thái độ của hắn, vẻ mặt vẫn lạnh lùng: "ngươi biết là tốt. Có một chuyện quên nói cho ngươi: hôm nay tại Dao Trì, Mẫu Đơn tiên tử xúc phạm ta, tội không thể tha, đã bị ta sai người dẫn tới Trảm tiên thai rồi".
Sắc mặt Hạo Thiên chợt biến, đang định mở miệng thì bị Kim Mẫu ngắt lời: "chuyện đã kết thúc rồi, không cần bàn tới nữa. Đây là thời kỳ phi thường, ngươi cũng nên tự giữ thân. Nếu làm ta tức giận, ta tất sẽ trở mặt cùng ngươi. Lúc đó hậu quả thế nào trong lòng ngươi tự biết đi".
Hạo Thiên vốn có chút ám muội với Mẫu Đơn tiên tử, nghe khẩu khí của Kim Mẫu chuyện này đã lộ rồi, cầu tình không được đành lắc đầu bỏ qua. Kim Mẫu lại hỏi: "Ác thi của ngươi giờ ở đâu?"
Hạo Thiên tức thì giật mình, cẩn thận nói: "đang ở núi Phượng Hoàng tại hạ giới thủ hộ".
Ánh mắt Kim Mẫu đầy lệ quang: "ngươi tới Phượng Hoàng sơn làm gì? Ngươi dây dưa với mấy tiên nữ kia còn chưa đủ sao? Long Cát là con gái ta, chớ có sinh ra tâm tư gì!".
"Nàng chớ nóng nẩy như vậy!, ta cùng Long Cát cũng có tình phụ tử, sao lại làm ra chuyện như thế? Lần này tới chỉ là để hộ vệ mà thôi, hộ vệ thôi!", Hạo Thiên dù sao cũng là Thiên Đế, bị Kim Mẫu quát mắng liên hồi không khỏi có chút khó chịu, chau mày nói: "huống chi Long Cát thân là công chúa Thiên giới, sao nàng lại đầy nó xuống hạ giới? giờ chính là trong sát kiếp, chẳng nhẽ nàng ngay cả nữ nhi của mình cũng…"
"Im đi!, chuyện Long Cát ta tự có chủ trương, không cần ngươi nhiều lời!", Kim Mẫu tựa hồ đặc biệt mẫn cảm với chuyện này, đột nhiên đứng dậy: "chuyện này không cần bàn nữa, ngươi mau triệu hồi hoá thân Ác thi trở lại, nếu không nghe lời ta, chúng ta cùng quyết liệt!".
Hạo Thiên kiềm chế tức giận trong lòng, hồi lâu bình tĩnh lại, nhẹ giọn nói: "ta nàng là chức do Hồng Quân ban cho, phu phụ nên hoà hợp. Giờ là lúc sắp Phong thần, chức vị trên Thiên giới sắp đủ, nàng cứ đa nghi như vậy, ngày sau chúng ta làm sao cùng cai quản Thiên giới?"
Kim Mẫu trừng mắt nhìn hắn, từng chữ từng chữ bật ra: "ta có thể hứa với ngươi, nếu ngươi triệu hổi hoá thân Ác thi trở về, không mơ tưởng tái chuyện Long Cát nữa, từ nay ta ngươi liền phu phụ hoà hợp, đồng tâm hiệp lực cùng lo đại kế. Ngay cả chuyện Mẫu đơn tiên tử kia ta cũng có thể tha cho tính mạng ả".
Hạo Thiên nghe ra nàng ta có ý muốn bỏ qua những chuyện ngày trước, trầm tư một trận, hứa hẹn nói: "đã là như vậy, ta liền triệu hồi hoá thân kia".
Sắc mặt Dao Trì Kim Mẫu hoà hoãn lại, hài lòng gật đầu, hướng ra phía ngoài điện hô lớn: "người đâu, mau tới Trảm tiên thai tha cho mẫu đơn tiên tử. Lại bày tửu yến trong Bách hoa tiên uyển, bổn hậu muốn cùng Bệ hạ ngắm hoa uống rượu".
Tiên nữ ngoài điện vội vàng lĩnh mệnh rời đi, Hạo Thiên Thiên Đế nở nụ cười, đứng dậy cùng Dao Trì Kim Mẫu khoác tay mà đi, trông rất thân mật.
Cùng lúc này tại Triều Ca, Trương Tử Tinh cùng Hình Thiên, Ứng Long mấy người đang ở trong cơ địa dưới lầu Trích Tinh.
Ứng Long nghe xong Trương Tử Tinh kể lại quá trình chiến đấu, hai mắt tức thì trợn tròn: "hoàng huynh, huynh một người giết chết Xiển giáo Kim tiên kia?"
Trương Tử Tinh cười nói: "tam đệ không cần hâm mộ, nhờ vận khí mà thôi. Lần này ta giả mạo người Tây Phương giáo khiến hắn có chút cố kỵ, không dám hạ sát thủ. Sau lại lợi dụng Viên Hồng gây hỗn loạn, cuối cùng dùng Cửu Cung Ma Phiên đánh lén mới thành công. Nếu trực tiếp đối mặt với hắn, bên bại trận chỉ sợ sẽ là ta".
Hình Thiên khen ngợi: "trận này Bệ hạ kết hợp với binh pháp giành chiến thắng, đâu phải là may mắn, mà chính là nhờ vào thực lực. Có điều uy lực Ma phiên của Bệ hạ quả thực khiến ta giật mình".
Bản thân Trương Tử Tinh cũng có cảm giác như vậy, trận đấu với Linh Bảo đại pháp sư này, tuy nói có không ít vận khí cùng mưu kế thành công, nhưng Cửu Cung Ma Phiên sử dụng tín ngưỡng lực có lẽ là đã có dị biến, uy lực còn vượt xa dự tính của hắn, mà chỉ dùng có ba Chiến hồn đã tiêu diệt được Kim tiên trung giai Linh Bảo đại pháp sư.
Đồng thời, có một vấn đề cũng khiến hắn quan tâm, đó là Cửu Cung Ma Phiên bản "nâng cấp" này tiêu hao lực lượng của người thi triển quá lớn. Với tiên lực mới lên Kim tiên trung giai của hắn mà chỉ có thể duy trì được hai chiến hồn đồng thời xuất hiện, nếu muốn chín chiến hồn cùng ra lực lượng còn lâu mới đủ. Nếu chờ được tới lúc đó, uy lực sẽ tới mức nào đây?"
Chuyện Thương Thanh Quân quan tâm lại là vấn đề khác, nàng nghe chân Trương Tử Tinh bị Thú cốt truỳ của Linh Bảo đánh bị thương, vẫn chưa rút ra liền vội vàng giúp hắn trị thương, nhưng khi mở y phục ra chỉ phát hiện chút vết máu, mà Thú Cốt truỳ kia đã không thấy đâu.
Trương Tử Tinh nghe nàng thất thanh kêu cũng cẩn thận nhìn lại, quả nhiên không thấy Thú Cốt truỳ kia đâu. Chẳng nhẽ trong lúc thân thể tự lành vết thương đã hút Thú Cốt truỳ vào trong rồi? Trương Tử Tinh nghĩ tới chuyện dao phẫu thuật bị kẹt trong người bệnh nhân thời hậu thế, không khỏi khóc cười không xong. Nhưng khi hắn vận tiên lực kiểm tra cái chân, lại phát hiện ra một dị sự, bắp đùi quả thực có cái gì đó ở trong, nhưng không phải là nguyên hình của thú cốt truỳ mà là từng điểm sót lại, mà những dấu vết sót lại đó cũng đang dần dần biến nhỏ, tựa như bị thứ gì đang thôn phệ vậy.
"Chẳng nhẽ đặc tính Vô thượng Ma thể của ngài chính là thôn phệ?", Hình Thiên lộ vẻ vui mừng: "năm đó trong thập đại ma thần, có Ma thần Huyền Minh có đặc tính này, có thể hai tay thôn phệ lực lượng của pháp bảo, chỉ có điều hơi khác với đặc tính này của ngài một chút…"
Trương Tử Tinh cảm giác tốc độ khôi phục của mình vượt xa dự kiến, cũng không biết có liên quan tới việc "thôn phệ" Thú Cốt truỳ này không? Đang lúc hắn kiểm tra đặc tính này với Thao Thiết trong tiên thức xem có manh mối gì, đột nhiên nghe Viên Hồng nói: "đại sư bá, đệ tử trong một thạch quật trong Nguyên Dương động thu được một món đồ kỳ quái".
Trương Tử Tinh thấy qua thái độ trọng thị của Linh Bảo đối với Viên Hồng, mà từ miệng Viên Hồng cũng biết Linh Bảo đang tu luyện Ngũ hành thú phiên thiếu mất yêu hồn hoả thuộc tính, lại bị nhốt trong tầng dưới cùng của Nguyên Dương động. từ đó có thể thấy được nơi đó là địa phương bí mật nhất trong Nguyên Dương động, đồ trong thạch quật khác hẳn cũng không đơn giản.
Vật Viên Hồng lấy ra khiến chúng nhân đều kinh hãi: thì ra là một bộ hài cốt. Bộ hài cốt này giống như loài khỉ, màu sắc như đồng, vẻ như kim loại, còn không ngừng toả ra lực lượng ba động.
Như Viên Hồng nói, bộ hài cốt này bị dây xích xuyên qua cùng phù ấn trấn áp, hắn cảm giác được có chỗ không bình thường nên mới thu lấy mang về. Hình Thiên bước lại nhìn qua, cảm giác trong bộ hài cốt này có lực lượng rất cường đại, cơ hồ đã sắp tới Huyền Tiên, không biết vì sao hài cốt không có một tia sinh cơ nào. Trương Tử Tinh tuy biết vật này không tầm thường, nhưng nhất thời cũng không phát hiện ra điều gì, chỉ đành bảo Viên Hồng thu lại chờ ngày sau nghiên cứu.
Mọi người rời đi xong, Trương Tử Tinh rwoi vào trầm tư: bất kể kế giá hoạ này thành công hay không, bất kể Nguyên Thuỷ Thiên Tôn có toán ra Tiêu Dao tử là Thiên tử Đại Thương hay không? Giờ một tỏng 12 Kim tiên xiển giáo Linh Bảo đại pháp sư rốt cuộc đã chết rồi. Vốn trong nguyên tác, 12 Kim tiên bất tử vốn như một định luật, bất kể khó khăn thế nào, dù bị bắt vào Cửu khúc Hoàng hà trận cũng được thánh nhân sư tôn cứu ra. Giờ Linh Bảo đã chết, "định luật" đã bị phá, điều này có đại biểu sẽ còn nhiều chuyện tương tự xảy ra sau này không? Thậm chí đại biểu chuyện "nghịch thiên" đã bắt đầu xảy ra?
Với tính cách bảo hộ của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, nhất định sẽ tra rõ chuyện này. Xem ra bất kể vì điều này hay kế hoạch tiếp theo, hẳn lại phải tới Bích Du cung một lần nữa.
Nam Cực Tiên Ông vội vàng hành lễ với lão già ki: "sư bá, vửa rôi Nam Cực thực thất lễ, xin người thứ tội".
Lão già chính là thánh nhân Bát Cảnh Cung Lão Tử, Lão Từ nhìn Nam Cực Tiên Ông khẽ gật đầu: "không sao, có chuyện gì ngươi nói đi, sao lại kinh hoàng như vậy?"
Nam Cực Tiên Ông đưa mắt nhìn Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, được sự đồng ý mới đáp: "vừa rồi Bạch Hạc đồng tử tới Pháp Huyền điện xem Ngọc hư sách trên tường, đột nhiên phát hiện tên Linh Bảo sư đệ…"
Sắc mặt Nguyên Thuỷ Thiên Tôn khẽ biến, truy hỏi: "Linh Bảo rốt cuộc thế nào?"
Nam Cực Tiên Ông cúi thấp đầu: "tên Linh Bảo sư đệ…đã biến mất trên Ngọc Hư sách rồi…".
Ánh mắt Nguyên Thuỷ Thiên Tôn loé lên hàn quang, nhìn Lão Tử một cái, lại khôi phục bình thường: "chuyện này rốt cuộc là nguyên nhân gì? Ngươi mau đi Không động sơn tra rõ chuyện này!".
Nam Cực Tiên Ông vội lĩnh mệnh rời đi, Lão Tử hỏi: "Linh Bảo gây ra hoạ sự gì chăng?"
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn gật đầu: "không dấu sư huynh, ta có một bảo vật tên là Ngọc Hư sách, trên có tên các đệ tử, nếu có vấn đề gì lập tức thấy ngay, giờ danh tự Linh Bảo đã mất, hẳn đã gặp bất trắc rồi".
Lão Tử than nói: "ta biết hiền đệ rất coi trọng 12 đệ tử kia, có ý muốn giúp bọn họ cùng vượt qua sát kiếp. Nhưng trong sát kiếp thiên số vô thường, không thể kháng nghịch. Linh Bảo giờ mệnh vận đã như vậy, sư đệ cũng không nên buồn bã. Ngươi ta tuy là Hỗn nguyên thánh nhân nhưng cũng không thể nghịch thiên, tránh cho ngoại kiếp dính vào, mắc phải nhân quả". Nguyên Thuỷ Thiên Tôn đáp: "đại huynh yên tâm, ta sao không rõ điều này? Giờ thiên số khó dò, dù là thánh nhân cũng không toán rõ, chỉ có thuận thế mà theo thôi. Hôm nay Linh Bảo chết, ngày sau Triệt giáo hay Tây Phương giáo có tổn thất cũng chính là theo như chuyện tam giáo lập Phong Thần bảng, người lên bảng đều bằng khí vận".
"Tiên đạo cũng tốt, thần đạo cũng tốt, chỉ cần trong lòng có đạo thì đều là như một", trong đầu Lão Tử đột nhiên hiện ra thân ảnh Tiêu Dao tử, lại đầy cảm xúc thêm một câu: "dù là nhân đạo cũng có thể thành đạo. Hiền đệ, hãy tự giữ mình, ta trở về đây".
"Cung tống đại huynh", Nguyên Thuỷ Thiên Tôn tự thân tiễn Lão Tử ra khỏi cung.
Lão Tử rời đi song, sắc mặt Nguyên Thuỷ Thiên Tôn lập tức trầm xuống: môn nhân khác còn đỡ, mà Linh Bảo là một trong 12 đệ tử hắn coi trọng nhất, không ngờ giờ lại chết đi!.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn cũng hiểu, đã là trong sát kiếp thì khó lòng tránh khỏi thương vong, thế nào cũng sẽ có môn nhân phải lên bảng, cho nên lần đoạt bảo Nam hải cùng lần theo Đại Thương chinh Tây lần trước có không ít môn nhân chết trận, nhưng hắn cũng không để trong lòng, mà còn coi đó chết cho đủ số. Nhưng 12 Kim tiên dưới tay lại khác, ngầm hợp theo số thập nhị địa chi, liên quan mật thiết tới khí vận Xiển giáo nên hắn vẫn hết mực bảo hộ. So với các môn nhân khác, bối cảnh Linh Bảo càng thêm phức tạp, có liên quan mật thiết tới Thiên giới. Nếu không phải vì con số thập nhị địa chi, chỉ riêng việc hắn dùng yêu vật luyện chế pháp bảo đã đủ để trục xuất ra khỏi giáo rồi. Nhưng giờ Linh Bảo đột ngột chết, cái này thực không ổn…
Lời nói vừa rồi của Lão Tử vang lên trong đầu Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, giờ việc Linh Bảo chết đã thành sự thật, dù hắn là thánh nhân cũng không thể nghịch thiên, còn chuyện cứu Linh Bảo ra khỏi bảng Phong thần cho sống lại càng không có khả năng. Giờ phải tìm ra nguyên nhân Linh Bảo chết, ngoài ra càng phải tính toán cho kỹ chuyện tương lại. Sát kiếp giờ còn xa lắm mới kết thúc, nếu không cẩn thận sau này rất có khả năng sẽ có thêm Linh Bảo thứ hai, thứ ba, thậm chí càng nhiều hơn. Cho dù Tây Kỳ cuối cùng có thể diệt Thương đoạt thiên hạ, nhưng nếu đệ tử tinh anh của Xiển giáo chết sạch, vậy cũng không còn ý nghĩa nữa.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn bình tĩnh lại, ngồi trên bồ đoàn bắt đầu cẩn thận thôi toán.
Trong Thiên cung Kim khuyết, một nam một nữ đang ngồi trong đại điện, sắc mặt trầm tư, tiên nga xung quanh đều không dám quấy nhiễu, đã sớm lui xuống. Nam tử mặt trắng như ngọc, râu để khá dài, đầu đội Trùng thiên quan, mình mặc đế phục. Nữ tử cũng mặc cung trang mũ phương, cao quý xinh đẹp. Chính là Hạo Thiên Thiên Đế và Dao Trì Kim Mẫu chấp chưởng Thiên đình.
"Vừa rồi Thất sắc tiên sứ tới báo, bổn mệnh ngọc giản của Thần tướng Linh Bảo đã vỡ rồi".
Dao Trì Kim Mẫu gật đầu: "Lục Anh Ca cũng báo chuyện tương tự, xem ra Linh Bảo đã gặp bất trắc rồi".
Hạo Thiên Thiên Đế nhíu mày: "Linh Bảo đầu vào môn hạ Xiển giáo, trở thành một trong thập nhị Kim tiên, rất được thánh nhân Ngọc Hư cung coi trọng. Giờ chính là lúc nhân giới đại loạn lại lăn ra chết, không biết là do kẻ nào làm?".
Sắc mặt Dao Trì Kim Mẫu cũng rất không ổn: "nếu là lúc bình thường, một tên Thần tướng đơn giản bị giết cũng không có gì. Nhưng giờ chính trong sát kiếp, Linh Bảo lại có thân phận đặc thù, giờ đột nhiên xảy ra biến cố, thực là đáng bực".
Hạo Thiên than nói: "từ hạo kiếp thượng cổ yêu ma tới nay, ta nàng phụng mệnh Hồng Quân đạo tổ chấp chưởng Thiên đình, nhưng nhân gian lại hưng thịnh Huyền đạo, không chút nào e dè thiên giới, Thiên đình chúng ta cũng chỉ có cái danh "thiên" mà thôi. Năm xưa Hiên Viên Hoàng Đế chinh phạt Ma thần Xi Vưu, Thiên giới chúng ta từng dốc sức lực, còn sai Cửu thiên huyền nữ gả cho Hoàng Đế, vốn muốn thống nhất nhân gian quy về thiên giới. Thực không ngờ cuối cùng lại để hắn trở thành thánh hoàng, tính toán của chúng hỏng hẳn. Tới lúc Đại Vũ trị thuỷ, ta sai Linh Bảo hoá thân Canh Thần hỗ trợ hàng phục yêu ma, cuối cùng thành công trị thuỷ, Đại Vũ lên làm Nhân giới chí tôn, từ đó nhân giới mới bắt đầu thờ phụng Thiên đình chúng ta, trong đó công lao của Linh Bảo thực không nhỏ". Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Kim Mẫu lộ vẻ không thèm quan tâm: "ngươi chớ quên, Đại Vũ kia cũng không phải loại dễ cam chịu, không ngờ dám mượn uy lực của Tiên thiên chí bảo tới đối kháng Thiên giới chúng ta, tiếc là cơ duyên quá kém, tự bạo mà chết, con hắn là Khải cũng vậy. Từ đó mới có chuyện về sau…"
Hạo Thiên Thiên Đế gật đầu: "vị thánh nhân Ngọc Hư cung kia đã sớm biết thân phận Linh Bảo, cũng không nhắc tới chuyện hắn hoá thân Canh Thần, ngược lại lại rất coi trọng quan tâm, rõ ràng có ý kết minh với Thiên đình trúng ta. Giờ Linh Bảo đã chết, vị thánh nhân kia hẳn phải tính toán lại".
"Tính toán thế nào thì chuyện Phong thần cũng không thể nghịch chuyển. Ngươi ta là chủ nhân Thiên giới, lúc đó thu được 365 vị chính thần, coi về Thiên đỉnh cai quản. Trong các giáo tất sẽ đều có người lên bảng, nên giờ dù là thánh nhân cũng phải nể mặt chúng ta vài phần". Kim mẫu nói xong, đột nhiên hỏi một câu: "hoá thân Trường Thừa đạo nhân kia của ngươi thế nào rồi?"
Hạo Thiên nghe vậy, sắc mặt không khỏi đỏ lên, nói: "bị thương không nhẹ, nhưng giờ đã không sao rồi, chỉ là để cho Hình Thiên kia trốn thoát, thực là phiền toái".
Kim Mẫu hừ lạnh: "ngươi đừng tưởng ta không biết tâm tư ngươi, tới giờ vẫn không bỏ cuộc theo đuổi tiện nhân Thiên Dao kia, năm đó còn chủ động sai "thiện thi" tới canh giữ Hình Thiên hẳn là vì chuyện này a!, Giờ bị như vậy cũng là đáng lắm!".
"Ta sai Trường Thừa đạo nhân tới đó không phải cũng là nghe theo ý nàng sao? Mượn vị lực của Tây Côn Lôn trấn áp Hình Thiên!. Huống chi Thiên Dao căm hận ta, nàng tận xương tuỷ, ta nào có ý theo đuổi đâu? Giờ Hình Thiên đã phá phong ấn mà ra, phân thân của ta lại trọng thương đều là do tiện nhân kia tính kế. Nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ cùng nàng đối phó tiện nhân kia", Hình Thiên hậm hực nói vài câu, thấy sắc mặt Dao Trì Kim Mẫu đã khá hơn trước, tức tốc thay đổi chủ đề: "nàng phải biết người phá phong ấn giúp Hình Thiên thoát ra chính là người quen cùng chúng ta tranh đoạt Hỗn Độn chung trên Đại Dư tiên sơn".
Kim Mẫu nghe hắn kể xong đầu đuôi, mặt mày kinh dị: "nói không chừng tiện nhân Thiên Dao kia đã câu dẫn cường giả có Ngũ Sắc Thần Quang, dùng Tiêu Dao tử này liên lạc, nếu là như vậy, sau này đối phó với ả ta càng thêm khó khăn rồi".
Nàng nhìn vẻ lo lắng của Hạo Thiên, cười lạnh nói: "hay là ngươi đang ghen tị chăng?", Hạo Thiên cười khổ nói: "nàng sao lo nghĩ vớ vẩn vậy? ta là đang lo lắng chuyện Hình Thiên".
"Hình Thiên bị Thôi tinh luân trấn áp nhiều năm, tu vi hẳn đã bị thụt lùi. Năm đó ta ngươi mới quen "thiên vị lực", ứng dụng còn có chút khó khăn, lại gặp lúc hắn mất đầu đột nhiên đốn ngộ nên mới ứng phó vất vả vậy. Giờ hai người chúng ta tu vi đại tiến, thuần thục "thiên vị lực", cho dù không ở tại Thiên giới cũng có thể thắng được hắn, có gì phải lo?"
Hình Thiên lắc đầu nói: "ta là lo Huyền tiên có Ngũ Sắc Thần Quang, Thiên Dao cùng Hình Thiên ba người liên thủ".
Kim Mẫu ngẫm nghĩ rồi nói: "giờ sát kiếp đã tới, thiên hạ ắt đại loạn. Cho dù là Huyền tiên cũng chưa chắc thoát thân, càng không phải nói tới tiên nhân hạ giới. Thiên Dao có chức Tây Vương Mẫu, hẳn sẽ không chịu rơi vào trong sát kiếp. Trừ tiện nhân này, hai người kia chỉ sợ khó thoát kiếp này. Huống chi chỉ cần Thiên Dao không ra tay, cho dù hai người kia đánh lên thiên đình cũng không phải là đối thủ của chúng ta. Cho dù lúc đó bọn chúng may mắn thoát qua sát kiếp, nhưng khi đó 365 vị chánh thần đã định, còn sợ chi hai kẻ đó? Bất kể phát sinh điều gì, ngươi ta chỉ cần an ổn ngồi trên Thiên giới chờ đợi, buông tay nhìn phong vân sát kiếp, không nhiễm vào chuyện hạ giới là được".
Hạo Thiên nghe vậy, rốt cuộc lộ vẻ an tâm: "Nguyên Khanh nói vậy thực có lí, năm đó Triều Ca đại hạn, Thiên tử Đại Thương cầu mưa, ta từng nghi là nghịch thần Ứng Long kia giở trò, nàng lại ngăn ta sai người xuống hạ giới tưởng cũng là vì vậy. Nếu không có nàng, mình Thiên Đế ta đây biết phải làm sao?"
Kim Mẫu tựa hồ không thèm quan tâm tới thái độ của hắn, vẻ mặt vẫn lạnh lùng: "ngươi biết là tốt. Có một chuyện quên nói cho ngươi: hôm nay tại Dao Trì, Mẫu Đơn tiên tử xúc phạm ta, tội không thể tha, đã bị ta sai người dẫn tới Trảm tiên thai rồi".
Sắc mặt Hạo Thiên chợt biến, đang định mở miệng thì bị Kim Mẫu ngắt lời: "chuyện đã kết thúc rồi, không cần bàn tới nữa. Đây là thời kỳ phi thường, ngươi cũng nên tự giữ thân. Nếu làm ta tức giận, ta tất sẽ trở mặt cùng ngươi. Lúc đó hậu quả thế nào trong lòng ngươi tự biết đi".
Hạo Thiên vốn có chút ám muội với Mẫu Đơn tiên tử, nghe khẩu khí của Kim Mẫu chuyện này đã lộ rồi, cầu tình không được đành lắc đầu bỏ qua. Kim Mẫu lại hỏi: "Ác thi của ngươi giờ ở đâu?"
Hạo Thiên tức thì giật mình, cẩn thận nói: "đang ở núi Phượng Hoàng tại hạ giới thủ hộ".
Ánh mắt Kim Mẫu đầy lệ quang: "ngươi tới Phượng Hoàng sơn làm gì? Ngươi dây dưa với mấy tiên nữ kia còn chưa đủ sao? Long Cát là con gái ta, chớ có sinh ra tâm tư gì!".
"Nàng chớ nóng nẩy như vậy!, ta cùng Long Cát cũng có tình phụ tử, sao lại làm ra chuyện như thế? Lần này tới chỉ là để hộ vệ mà thôi, hộ vệ thôi!", Hạo Thiên dù sao cũng là Thiên Đế, bị Kim Mẫu quát mắng liên hồi không khỏi có chút khó chịu, chau mày nói: "huống chi Long Cát thân là công chúa Thiên giới, sao nàng lại đầy nó xuống hạ giới? giờ chính là trong sát kiếp, chẳng nhẽ nàng ngay cả nữ nhi của mình cũng…"
"Im đi!, chuyện Long Cát ta tự có chủ trương, không cần ngươi nhiều lời!", Kim Mẫu tựa hồ đặc biệt mẫn cảm với chuyện này, đột nhiên đứng dậy: "chuyện này không cần bàn nữa, ngươi mau triệu hồi hoá thân Ác thi trở lại, nếu không nghe lời ta, chúng ta cùng quyết liệt!".
Hạo Thiên kiềm chế tức giận trong lòng, hồi lâu bình tĩnh lại, nhẹ giọn nói: "ta nàng là chức do Hồng Quân ban cho, phu phụ nên hoà hợp. Giờ là lúc sắp Phong thần, chức vị trên Thiên giới sắp đủ, nàng cứ đa nghi như vậy, ngày sau chúng ta làm sao cùng cai quản Thiên giới?"
Kim Mẫu trừng mắt nhìn hắn, từng chữ từng chữ bật ra: "ta có thể hứa với ngươi, nếu ngươi triệu hổi hoá thân Ác thi trở về, không mơ tưởng tái chuyện Long Cát nữa, từ nay ta ngươi liền phu phụ hoà hợp, đồng tâm hiệp lực cùng lo đại kế. Ngay cả chuyện Mẫu đơn tiên tử kia ta cũng có thể tha cho tính mạng ả".
Hạo Thiên nghe ra nàng ta có ý muốn bỏ qua những chuyện ngày trước, trầm tư một trận, hứa hẹn nói: "đã là như vậy, ta liền triệu hồi hoá thân kia".
Sắc mặt Dao Trì Kim Mẫu hoà hoãn lại, hài lòng gật đầu, hướng ra phía ngoài điện hô lớn: "người đâu, mau tới Trảm tiên thai tha cho mẫu đơn tiên tử. Lại bày tửu yến trong Bách hoa tiên uyển, bổn hậu muốn cùng Bệ hạ ngắm hoa uống rượu".
Tiên nữ ngoài điện vội vàng lĩnh mệnh rời đi, Hạo Thiên Thiên Đế nở nụ cười, đứng dậy cùng Dao Trì Kim Mẫu khoác tay mà đi, trông rất thân mật.
Cùng lúc này tại Triều Ca, Trương Tử Tinh cùng Hình Thiên, Ứng Long mấy người đang ở trong cơ địa dưới lầu Trích Tinh.
Ứng Long nghe xong Trương Tử Tinh kể lại quá trình chiến đấu, hai mắt tức thì trợn tròn: "hoàng huynh, huynh một người giết chết Xiển giáo Kim tiên kia?"
Trương Tử Tinh cười nói: "tam đệ không cần hâm mộ, nhờ vận khí mà thôi. Lần này ta giả mạo người Tây Phương giáo khiến hắn có chút cố kỵ, không dám hạ sát thủ. Sau lại lợi dụng Viên Hồng gây hỗn loạn, cuối cùng dùng Cửu Cung Ma Phiên đánh lén mới thành công. Nếu trực tiếp đối mặt với hắn, bên bại trận chỉ sợ sẽ là ta".
Hình Thiên khen ngợi: "trận này Bệ hạ kết hợp với binh pháp giành chiến thắng, đâu phải là may mắn, mà chính là nhờ vào thực lực. Có điều uy lực Ma phiên của Bệ hạ quả thực khiến ta giật mình".
Bản thân Trương Tử Tinh cũng có cảm giác như vậy, trận đấu với Linh Bảo đại pháp sư này, tuy nói có không ít vận khí cùng mưu kế thành công, nhưng Cửu Cung Ma Phiên sử dụng tín ngưỡng lực có lẽ là đã có dị biến, uy lực còn vượt xa dự tính của hắn, mà chỉ dùng có ba Chiến hồn đã tiêu diệt được Kim tiên trung giai Linh Bảo đại pháp sư.
Đồng thời, có một vấn đề cũng khiến hắn quan tâm, đó là Cửu Cung Ma Phiên bản "nâng cấp" này tiêu hao lực lượng của người thi triển quá lớn. Với tiên lực mới lên Kim tiên trung giai của hắn mà chỉ có thể duy trì được hai chiến hồn đồng thời xuất hiện, nếu muốn chín chiến hồn cùng ra lực lượng còn lâu mới đủ. Nếu chờ được tới lúc đó, uy lực sẽ tới mức nào đây?"
Chuyện Thương Thanh Quân quan tâm lại là vấn đề khác, nàng nghe chân Trương Tử Tinh bị Thú cốt truỳ của Linh Bảo đánh bị thương, vẫn chưa rút ra liền vội vàng giúp hắn trị thương, nhưng khi mở y phục ra chỉ phát hiện chút vết máu, mà Thú Cốt truỳ kia đã không thấy đâu.
Trương Tử Tinh nghe nàng thất thanh kêu cũng cẩn thận nhìn lại, quả nhiên không thấy Thú Cốt truỳ kia đâu. Chẳng nhẽ trong lúc thân thể tự lành vết thương đã hút Thú Cốt truỳ vào trong rồi? Trương Tử Tinh nghĩ tới chuyện dao phẫu thuật bị kẹt trong người bệnh nhân thời hậu thế, không khỏi khóc cười không xong. Nhưng khi hắn vận tiên lực kiểm tra cái chân, lại phát hiện ra một dị sự, bắp đùi quả thực có cái gì đó ở trong, nhưng không phải là nguyên hình của thú cốt truỳ mà là từng điểm sót lại, mà những dấu vết sót lại đó cũng đang dần dần biến nhỏ, tựa như bị thứ gì đang thôn phệ vậy.
"Chẳng nhẽ đặc tính Vô thượng Ma thể của ngài chính là thôn phệ?", Hình Thiên lộ vẻ vui mừng: "năm đó trong thập đại ma thần, có Ma thần Huyền Minh có đặc tính này, có thể hai tay thôn phệ lực lượng của pháp bảo, chỉ có điều hơi khác với đặc tính này của ngài một chút…"
Trương Tử Tinh cảm giác tốc độ khôi phục của mình vượt xa dự kiến, cũng không biết có liên quan tới việc "thôn phệ" Thú Cốt truỳ này không? Đang lúc hắn kiểm tra đặc tính này với Thao Thiết trong tiên thức xem có manh mối gì, đột nhiên nghe Viên Hồng nói: "đại sư bá, đệ tử trong một thạch quật trong Nguyên Dương động thu được một món đồ kỳ quái".
Trương Tử Tinh thấy qua thái độ trọng thị của Linh Bảo đối với Viên Hồng, mà từ miệng Viên Hồng cũng biết Linh Bảo đang tu luyện Ngũ hành thú phiên thiếu mất yêu hồn hoả thuộc tính, lại bị nhốt trong tầng dưới cùng của Nguyên Dương động. từ đó có thể thấy được nơi đó là địa phương bí mật nhất trong Nguyên Dương động, đồ trong thạch quật khác hẳn cũng không đơn giản.
Vật Viên Hồng lấy ra khiến chúng nhân đều kinh hãi: thì ra là một bộ hài cốt. Bộ hài cốt này giống như loài khỉ, màu sắc như đồng, vẻ như kim loại, còn không ngừng toả ra lực lượng ba động.
Như Viên Hồng nói, bộ hài cốt này bị dây xích xuyên qua cùng phù ấn trấn áp, hắn cảm giác được có chỗ không bình thường nên mới thu lấy mang về. Hình Thiên bước lại nhìn qua, cảm giác trong bộ hài cốt này có lực lượng rất cường đại, cơ hồ đã sắp tới Huyền Tiên, không biết vì sao hài cốt không có một tia sinh cơ nào. Trương Tử Tinh tuy biết vật này không tầm thường, nhưng nhất thời cũng không phát hiện ra điều gì, chỉ đành bảo Viên Hồng thu lại chờ ngày sau nghiên cứu.
Mọi người rời đi xong, Trương Tử Tinh rwoi vào trầm tư: bất kể kế giá hoạ này thành công hay không, bất kể Nguyên Thuỷ Thiên Tôn có toán ra Tiêu Dao tử là Thiên tử Đại Thương hay không? Giờ một tỏng 12 Kim tiên xiển giáo Linh Bảo đại pháp sư rốt cuộc đã chết rồi. Vốn trong nguyên tác, 12 Kim tiên bất tử vốn như một định luật, bất kể khó khăn thế nào, dù bị bắt vào Cửu khúc Hoàng hà trận cũng được thánh nhân sư tôn cứu ra. Giờ Linh Bảo đã chết, "định luật" đã bị phá, điều này có đại biểu sẽ còn nhiều chuyện tương tự xảy ra sau này không? Thậm chí đại biểu chuyện "nghịch thiên" đã bắt đầu xảy ra?
Với tính cách bảo hộ của Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, nhất định sẽ tra rõ chuyện này. Xem ra bất kể vì điều này hay kế hoạch tiếp theo, hẳn lại phải tới Bích Du cung một lần nữa.
/492
|