Phi Liêm biết chuyện giờ không cần giấu diếm nữa, lập tức đem những hiểu biết của mình về Cửu đỉnh nói ra.
Vũ Vương cửu đỉnh này thực có liên quan tới Tiên thiên chí bảo Càn khôn đỉnh, năm đó khi Xi Vưu đại chiến với Hiên Viên Hoàng Đế, vợ chồng Phong Bá Phi Liêm cùng Vũ Sư Phiên Hào hai người đấu với Ứng Long, mắt thấy sắp giết được hắn thì Nữ Bạt vì cứu tình lữ, liều mạng hóa thành yêu thi Hạn Bạt cùng Ứng Long phản kích, đánh trọng thương Vũ Sư. Cùng lúc này, Phi Liêm thấy Hoàng Đế lấy ra Càn khôn đỉnh, sợ đến hồn phi phách tán, vội gọi Vũ Sư cùng bỏ chạy.
Nhưng Vũ Sư bị Nữ Bạt đánh trọng thương không kịp tránh né, bị Càn Khôn đỉnh hút vào trong đó. Hơn nữa Càn Khôn Đỉnh uy lực khủng khiếp, Phi Liêm tuy kịp trông thấy song cũng không thể thoát được uy lực của nó, trong giờ phút nguy cấp, hắn sử ra phép tá hồn, thoát nguyên hồn ra bỏ chạy, rốt cuộc chạy thoát, nhưng nhục thân cũng bị Càn Khôn Đỉnh thu mất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hoàng Đế đánh bại Phong Bá, Vũ Sư xong, dùng Chấn Thiên Cung, Xuyên Vân Tiễn phá đi Ma thể của Xi Vưu, lại dùng lực lượng Càn Khôn Đỉnh đánh tới, cuối cùng dùng Hiên Viên kiếm giết chết Xi Vưu. Sau đó như mọi người biết, Hoàng Đế đem thân thể và đầu Xi Vưu chôn ở hai nơi bí mật, lại dùng tiên thuật phong ấn tránh hắn sống lại. Nhưng đó chỉ là bề ngoài thôi, thực tế hai phần này chỉ để giấu tai mắt mọi người, bộ phận thân thể quan trọng nhất của Xi Vưu – trái tim Xi Vưu thì bị trấn áp trong Tiên thiên chí bảo Càn Khôn Đỉnh.
Đại quân Ma thần đại bại xong, Phi Liêm mất đi nhục thân, không biết làm sao, đành phải đoạt lấy một thân xác cầu mong sống tiếp. Sau lại nghe Thiên Đế hạ lệnh diệt sạch Ma thần tộc, hắn vội vàng mang hai đứa con đi tránh né, may Hình Thiên lúc này ra tay, một mình xông lên Thiên đình khiến cho Hạo Thiên thượng đế cùng Dao Trì Kim Mẫu kinh hoàng, từ đó mới bảo toàn được Ma thần tộc.
Sau chuyện này Phi Liêm càng thêm cẩn thận, bình thường rất ít ra ngoài, đều ẩn cư nơi hoang dã. Thẳng cho tới lúc Đại Vũ trị thủy, trong một lần ngẫu nhiên Phi Liêm chứng kiến Đại Vũ dùng cửu đỉnh thu lấy thủy quái, cảm giác rất giống với Càn Khôn Đỉnh năm xưa. Vì tìm hiểu chuyện này, Phi Liêm liền lấy tên là Chân Khuy tiếp cận Đại Vũ, được hắn tín nhiệm, trở thành một trong những trợ thủ đắc lực trị thủy của Đại Vũ.
Phi Liêm làm việc đắc lực khiến cho Đại Vũ hết sức hài lòng, thẳng cho tới lúc Ứng Long xuất hiện giúp Đại Vũ chia dòng Hoa giang, Phi Liêm mới sợ bị cừu nhân phát hiện bèn lựa chọn thời cơ rời đi. Đại Vũ còn tưởng "Chân Khủy" chết đuối, hết sức đau lòng, còn viết một bài văn tế về hắn.
Phi Liêm tuy rời đi, nhưng qua nhiều lần tiếp xúc với Đại Vũ cũng đã xác định được Vũ vương cửu đỉnh chính là Càn Khôn Đỉnh, chỉ là không biết làm sao một lại hóa thành chín, uy lực cũng kém đi nhiều.
Đại Vũ trị thủy thành công, tiếp nhận trị vì từ vua Thuấn, thế nhưng hắn lên ngôi chỉ gần 5 năm đã nhiễm bệnh qua đời. Con trai Vũ là Khải ám sát người hiền Bá Ích- kẻ kế thừa của Vũ, đoạt lấy ngai vàng, bắt đầu sáng lập ra chế độ truyền ngôi cha truyền con nôi, lập ra "thế tập chế" đầu tiên của Trung Hoa, nhưng cũng chỉ làm vua được 9 năm đã thần bí bệnh nặng qua đời.
Đại Vũ không phải phàm nhân, có lực lượng của tiên nhân thêm vào dạng pháp bảo như Cửu đỉnh, Khải cũng là con trai của Nữ Kiều, không chỉ kế thừa lực lượng của cha mà còn có huyết mạch của yêu tộc, sao lại dễ dàng mang bệnh qua đời?
Kỳ thật, vấn đề này chính nằm ở Vũ vương cửu đỉnh! Phi Liêm vì nhục thân cùng trái tim Xi Vưu bị nhốt trong đó, sau khi Đại Vũ đăng cơ, lại lấy tên "Chân Khuy" tới bái kiến, bịa ra một đoạn chuyện mình rơi xuống sông rồi được người cứu. Đại Vũ vốn tưởng trợ thủ đắc lực này đã chết, giờ thấy hắn bình yên vô sự tất nhiên rất vui mừng, phong hắn làm một trong năm vị đại thần.
Nguyên nhân chân chính dẫn tới cái chết của Đại Vũ chính là do hắn cố luyện hóa cửu đỉnh, thất bại bạo thể mà chết! Vốn Đại Vũ đoán được quan hệ giữa cửu đỉnh và Càn Khôn Đỉnh, thế nhưng uy lực của cửu đỉnh trong tay hắn tuy mạnh mẽ nhưng kém xa với bốn chữ "tiên thiên chí bảo", đoán rằng trong chuyện này hẳn có nguyên do.
Lúc còn trị thủy, Đại Vũ từng phải đánh dẹp không ít yêu ma quỷ quái, thậm chí có lần còn suýt chết. Nhất là lần tại sông Hoài đại chiến với Vu Chi Kỳ, tuy có cửu đỉnh trong tay nhưng vẫn không địch nổi, thiếu chút bị giết. Cuối cùng Dao Trì Kim Mẫu phái thần tướng Canh thần tới giúp, đại phát thần uy hàng phục Vu Chi Kỳ. Nếu cửu đỉnh này thực có nửa phần lực lượng của Càn Khôn Đỉnh trong truyền thuyết, vậy Vu Chi Kỳ kia sao có thể là đối thủ của hắn?
Đại Vũ thu được cửu đỉnh là nhờ cơ duyên có được một khối thần thiết- chính là Định hải thần thiết trong tay Trương Tử Tinh bây giờ. Lúc đầu Đại Vũ cũng chỉ có được cách sử dụng cửu đỉnh mà thôi, nhưng không biết vì nguyên nhân gì vẫn không sao luyện hóa được thần thiết. Tới sau khi hắn đăng cơ, cảm giác có chút lĩnh ngộ mới với thần thiết bèn bế quan luyện hóa, song không biết vì sao đột nhiên nổ tung mà chết. Chuyện này Phi Liêm tận mắt nhìn thấy, tuyệt không phải giả. Song do trên Cửu đỉnh có phong ấn bằng máu của Đại Vũ, trừ khi là hậu nhân của hắn nếu không không ai sử dụng được. Phi Liêm thừa lúc Đại Vũ chết, lén lút xông vào định trộm thì thiếu chút bị lực phong ấn trên cửu đỉnh đánh trọng thương, cuối cùng đành tay không mà về, tiếp tục lưu lại trong triều đình chờ thời cơ.
Con trai Đại Vũ là Khải lên kế vị xong, vẫn như cha thèm khát Càn Khôn Đỉnh, hắn trải qua thôi toán cùng cảm ngộ xong, chọn năm thứ 9 sau khi đăng cơ, tại một thời gian đạc thù luyện hóa thần thiết, ý đồ muốn hợp nhất cửu đỉnh khôi phục thành tiên thiên chí bảo, song cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục như cha.
Kể từ đó, hoàng gia Hạ vương triều hạ lệnh con cháu đời sau không được thử lại chuyện hợp nhất cửu đỉnh, thần thiết cũng tự bay đi, hình như đã rơi xuống đáy biển, khonog rõ tung tích nữa. Từ đó cửu đỉnh chỉ còn là một vật tượng trưng cho chín châu, được lưu lại trong cung, nhiều năm đó Phi Liêm không ít lần muốn đoạt lấy nhưng đều không thành, rốt cuộc một lần bại lộ tung tích, đành phải bỏ chạy.
Nhưng Phi Liêm vẫn không từ bỏ ý đồ với cửu đỉnh. Chờ cho tới khi Hạ Kiệt bị Thương Thang diệt, cửu đỉnh lọt vào tay Đại Thương, Phi Liêm biết tin lẻn vào hoàng cung cướp cửu đỉnh thì bị Vu gia đánh bại. Phi Liêm dùng kế cũ, đầu nhập vào làm quan trong triều Thương, vì tránh cho người ngoài nghi ngờ, Phi Liêm đầu nhập vào Phi gia, không ngừng đoạt xác đổi thân mê hoặc người ngoài. Thẳng cho tới thời Tiên Đế Đế Ất, trưởng tử của hắn là Ác Lai không chịu nổi tu luyện tịch mịch, tới Triều Ca tìm Phi Liêm, đứa con còn lại là Quý Thắng tiếp tục bế quan tu hành.
Trương Tử Tinh rốt cuộc hiểu được nguyên nhân Phi Liêm đầu nhập vào Đại Thương, không ngờ tên gia hỏa này còn độc ác "liên tiếp đoạt xá" như vậy! Bất quá chuyện Đại Vũ và Khải luyện hóa cửu đỉnh rồi bạo thể mà chết khiến hắn thầm lo lắng. Nhưng Phi Liêm miêu tả, hai người đều tại lúc luyện hóa thần thiết thì phát sinh dị trạng, trong nháy mắt thân thể bành trướng gấp vài lần, không cách nào khống chế được, cuối cùng nổ tung mà chết.
Trương Tử Tinh ngầm tính tình huống của mình không giống vậy, không thể bắt chước Đại Vũ hay Khải trực tiếp luyện hóa cửu đỉnh kia. Hoặc là Cửu hình trên thần thiết có liên quan với "Thao thiết" trong tinh vân hắn, không hề có phản ứng gì, vẫn yên lặng núp trong cơ thể hắn, phải chờ thời cơ hay cơ duyên đến sẽ tự động luyện hóa.
Giờ đã "tiêu hóa" được hai "quái tự", vẫn chưa thấy có dị trạng gì. Có điều khi luyện hóa chữ thứ hai, không biết có phải vì nguyên nhân gì lại khiến tu vi hắn kỳ diệu tiến giai. Nhưng "chứng trạng" xuất hiện khi tự động luyện hóa vẫn hết sức đáng sợ, loại cảm giác cuồng bạo kia bản thân tuyệt không khống chế nổi. Lần đầu dựa vào việc đối phó với gió cắt trên Đại Dư tiên sơn phát tiết lực lượng, lần hai đấu với yêu thân của Tây Vương Mẫu. Thử nghĩ xem, nếu không có cách tiết phát lực lượng như vậy, sợ là đã bạo thể như cha con Đại Vũ rồi.
Vấn đề là, có trời mới biết quái tự tiếp theo khi nào sẽ vỡ ra!
Tiếp đó Phi Liêm lại dâng lên một pháp quyết rất có giá trị, đó là Cửu diệu tiên quyết – cách điều khiển cửu đỉnh!, là do hắn vất vả rất nhiều năm mới lấy được. Cho dù cửu đỉnh chỉ có thể coi là hình thái không toàn vẹn của Càn Khôn Đỉnh, nhưng công hiệu vẫn rất được. Cửu đỉnh này thuộc tính đặc thù, nếu cố luyện hóa như pháp bảo bình thường, nhất định sẽ không hiệu quả, nhưng dùng Cửu diệu tiên quyết này lại có thể sử dụng như thường, tât nhiên, công năng chỉ giới hạn ở trạng thái cửu đỉnh mà thôi, không dùng được với Càn Khôn Đỉnh.
Khi dùng Cửu diệu tiên quyết điều khiển cửu đỉnh, có thể tạo được công hiệu tương tự như Càn Khôn Đỉnh, hấp thụ vạn vật, quan trọng nhất là có thể lấy được thứ đã bị Càn Khôn Đỉnh thu lấy!.
Điều kiện của Phi Liêm là: sau khi Trương Tử Tinh ngộ được ảo diệu của Cửu diệu tiên quyết, phải lấy ra ba món đồ trong Càn Khôn Đỉnh, một là ma thân của Phi Liêm, hai là di thể của Vu Sư cùng ba là trái tim Xi Vưu!.
Trương Tử Tinh khẽ chau mày: Phi Liêm muốn lấy lại nhục thân của mình và di thể của Vu Sư thì có thể hiểu được, nhưng hắn định dùng trái tim Xi Vưu làm gi? Chẳng nhẽ muốn…
Ánh mắt Hình Thiên sáng lên, cất giọng hỏi: "Phi Liêm, ngươi định cứu Xi Vưu sống lại chăng?"
Ứng Long từng kiến thức qua sự bạo lệ cùng hung hãn của Xi Vưu nghe vậy lập tức phản đối. Trương Tử Tinh cũng thấy Xi Vưu và Hình Thiên là hai loại người hoàn toàn khác biệt, tự tiện cứu sống lại là không nên. Câu trả lời của Phi Liêm lại hoàn toàn khiến mọi người bất ngờ: thân thể và đầu Xi Vưu đều bị Hiên Viên Hoàng Đế phong ấn ở hai nơi khác nhau, căn bản không thể tìm được, mục đích hắn muốn trái tim Xi Vưu này là để lợi dụng Ma thần lực trong đó, cứu sống lại Vũ Sư!
Năm đó Phi Liêm may mắn chạy thoát, còn Vu Sư bị Càn Khôn Đỉnh hút lấy mà chết, khiến hắn đau đớn vô cùng. Vì vậy, hắn càng thêm đối xử với hai con trai rât tốt. Sở dĩ muốn đoạt cửu đỉnh, ngoài ham muốn có được tiên thiên chí bảo này, phần nhiều là muốn cứu sống lại Vu Sư cùng nhục thân của mình. Đáng tiếc vận khí hắn không tốt, chưa từng thành công. Giờ thấy cửu đỉnh lọt vào tay Thiên tử Trụ, cường giả bên người lại vô số, không sao đặt mưu được nữa, huống chi Hình Thiên lại chứng nhận Trương Tử Tinh có Vô thượng ma thể, cho nên Phi Liêm mới có ý định thực sự hiệu trung, đem tất cả những bí mật mình biết nói ra.
Trương Tử Tinh tử tế đánh giá Phi Liêm hồi lâu, rốt cuộc xác định tên gia hỏa vô số lần xin "hiệu trung" với mình này thật là đã thần phục, cũng có chút tán thưởng quá trình hắn nghìn năm tìm cách cứu thê tử. Ngày trước tại trang viện Vu Phiết, Phi Liêm trong lúc nguy cấp từng muốn dùng bản thân mình đổi lấy sự an toàn cho Ác Lai, tính ra cũng rất nhân từ, thực hơn xa tên Vi Phiền vì cửu đỉnh mà ngay tính mạng của hai con cũng sẵn sàng vứt bỏ kia. Từ góc độ nào đó, nhân loại như Vi Phiền còn không bằng được yêu ma "lãnh huyết vô tình" như Phi Liêm.
Nhận được câu trả lời đồng ý của Trương Tử Tinh xong, Phi Liêm cũng không chờ lời hứa nào được thựa hiện, lập tức dâng ra bổn mệnh nguyên hồn tỏ ý trung thành. Sau nhiều chuyện đã qua, hắn cũng hiểu được tính cách của vị chủ nhân này, "đối xử rất tốt với thuộc hạ, không tiếc mọi thủ đoạn đối phó với địch nhân", thay vì để Thiên tử hoài nghi, không bằng nhanh chóng xin hiệu trung. Huống chi dạng cường giả như Hình Thiên còn cam tâm lập huyết thệ, hạng "tầm thường" như hắn có gì đáng do dự?
Trương Tử Tinh thu lấy nguyên hồn của hắn xong, lập tức tỏ ra vui vẻ, lại đáp ứng thả Ác Lai và Tiểu Đản ra. Tiểu Đản và Chư Kiền đều là yêu tộc do Phi Liêm trong lúc giúp Đại Vũ trị thủy vô ý cứu được, hết sức trung thành với Phi Liêm. Có điều trong lần Vi Tử Khải làm phản tại tế đàn, Chư Kiền chân chính đã bị Trương Tử Tinh xử tử, kẻ sau này chỉ là một hóa thân có lực lượng và ký ức của Chư Kiền chuyển sang mà thôi. Cho nên khi Phi Liêm âm mưu đoạt cửu đỉnh, Chư Kiền đã sớm thông báo cho Trương Tử Tinh, lại tại thời khắc quan trọng ra tay đánh lén Phi Liêm, khiến hắn thất bại đầy uất hận.
Chờ Ác Lai và Tiểu Đản cũng xin hiệu trung xong, Trương Tử Tinh đề xuất một biện pháp: để con thứ của Phi Liêm là Quý Thắng tới Triều Ca, dẫn một nhóm người đi tìm tộc nhân Ma thần đang lưu lạc, nếu cần có thể nhờ cả Hình Thiên. Chờ khi nào tụ tập đủ số lượng, Trương Tử Tinh sẽ lấy một hòn đảo sung túc linh khí trên Đông Hải làm nơi cư ngụ cùng phát triển cho Ma thần tộc, tránh bị tranh đấu của thế gian cuốn vào.
Hình Thiên hết sức hài lòng với ý tưởng này, còn Trương Tử Tinh cũng có ý lợi dụng lực lượng Ma thần tộc ngày sau bảo vệ hành cung Đông Hải, cho nên tất cả đều vui mừng.
Phi Liêm vốn lo lắng con trai mình cũng bị cuốn vào sát kiếp, nhưng Trương Tử Tinh hứa hẹn với hắn: Lúc đó cũng sẽ cho Quý Khang tới Đông Hải, phụ trách an trí tộc nhân cùng công tác liên lạc. Cho dù Phi Liêm và Ác Lai sau này có mệnh hệ gì cũng có thể giữ được huyết mạch hắn. Phi Liêm vội vàng tạ ơn, lập tức sai Ác Lai và Tiểu Đản đi gọi Quý Thắng về.
Đối với Cửu diệu tiên quyết kia, Trương Tử Tinh quả có chút hứng thú, không chỉ vì đáp ứng hoàn thành lời hứa với Phi Liêm, mà xét từ đặc tính của Càn Khôn Đỉnh, nhiều năm trước hẳn đã thu lấy không ít bảo vật, tỷ nhi Sí Nguyên Châu của Hỉ Mị. Nếu có thể lấy được hết ra, phân phát cho thuộc hạ, liền có thể tăng mạnh thực lực. Chỉ có điều, có một chuyện Trương Tử Tinh thấy rất kỳ quái: Đãi Vũ rõ ràng từng dùng cửu đỉnh thu lấy Sí Nguyên châu của Hỉ Mị, vì sao hắn không lấy đồ trong cửu đỉnh ra?
Đem chuyện này hỏi Phi Liêm, Phi Liêm cũng rất kỳ quái. Hắn chính tận mắt thấy Đại Vũ nhiều lần dùng thần thông này của cửu đỉnh, nhưng quả thật không thấy lấy ra bảo vật đã thu bao giờ. Rốt cuộc là sao? Chẳng nhẽ cửu đỉnh là trư bát giới tham ăn, chỉ nuốt không chịu nhà? Bất kể thế nào, sau này tu thành Cửu diệu tiên quyết nhất định phải xử lí vấn đề này.
="center"> Chương Đát Kỷ Phong Hậu
Thời gian để tang cố hoàng hậu Khương Văn Sắc ba tháng đã sớm qua đi, Đại Thương cần có một vị quốc mẫu mới.
Một ngày, Thiên tử chủ động lên triều, triệp tập quần thần, tuyên bố chính thức phong con gái Tô Hộ, Diễm phi Tô Đát Kỷ thành Hoàng hậu nương nương của Đại Thương, cũng gia phong quốc trượng Tô Hộ thành An Nhạc hầu, tuy không có đất phong nhưng dù sao cũng là khôi phục tước vị cho Tô Hộ. Trong quần thần, tuy nhiều người có tâm muốn ủng hộ Duệ phi Thương Thanh Quân, nhưng hai vị tả hữu thừa tướng Phương Mạt và Phí Trọng đều ủng hộ Diễm phi, trong đó câu ẩn ý đe dọa của Phí Trọng khiến cho những người phản đối vội vàng đưa tay che miệng: "trừ phi có ý đồ khác, nếu không những người trung thành với Bệ hạ phải lấy niềm vui của Bệ hạ là niềm vui của mình. Huống chi chuyện lập hậu là chuyện trong cung Bệ hạ, quần thần chúng ta nhiều lời làm gì?"
Tâm nguyện của Đát Kỷ rốt cuộc đạt thành, mặt cười như hoa, hết sức thoải mái, lại sai Cổn Quyên hứa hẹn không ít chỗ tốt với hai vị công thần Phương Mạt và PHí Trọng. Nhưng không ai hiểu nội tâm của Đát Kỷ không vui vẻ như bề ngoài, có thứ khi còn chưa đạt được thì thấy rất thèm muốn, đạt được rồi liền thấy hết hẳn khát vọng, thấy cũng đến thế mà thôi. Nàng liên tưởng đến cuộc sống bình thường xa xưa, cảm giác mất mát cùng trống rỗng càng thêm nhiều.
Bộ Lễ tại lúc cử hành đại điển phong hậu, đột nhiên nghe tiền tuyến truyền lại quân tình, Văn thái sư trong lúc chinh Bắc bị đại quân Quỷ phương đánh lén, tổn thất ghê gớm, xin Triều Ca mau mau cứu viện.
Tin tức này khiến Triều Ca trên dưới đều kinh hãi: Văn thái sư là công thần của Đại Thương, bất kể là tài dùng binh thao lược hay thần thông của người đều hiếm có, hơn nữa nhiều năm cầm binh tới nay đều chưa từng thất bại, thực không ngờ chinh phạt Quỷ phương đã vài năm, không những không có kết quả mà còn bị ép tới mức này!.
Quỷ Phương là nước ở phía tây bắc, khi xưa Cao Tông Vũ Đinh từng dẫn quân thảo phạt Quỷ Phương, ba năm thắng lợi, đuổi bọn chúng về nơi cực bắc, dẹp được mối loạn cho Đại Thương. Không ngờ nhiều năm sau lại khôi phục, dám cất binh xâm phạm biên giới, thế công còn mạnh mẽ như vậy, khiến cho danh tướng như Văn thái sư đều khó dẹp yên!.
Thiên tử mới phong Hoàng hậu Đát Kỷ, ý muốn cử hành khánh điển cả nước một phen, không dè lại gặp phải sự tình này, tất nhiên tức giận Quỷ phương vô cùng, lập tức muốn ngự giá thân chinh nhưng bị quần thần liều mạng ngăn cản. Phương Mạt vỗ ngực bước ra, tỏ ý nguyện lĩnh đại quân tới phương bắc trợ Văn thái sư tiêu diệt Quỷ phương, giải mối ưu trong lòng Thiên tử.
Thiên tử hết sức vui mừng, lập tức phong Phương Mạt thành Phạt Bắc nguyên soái, lĩnh 10 vạn đại quân ra tiền tuyến; lại hứa hẹn chỉ cần hắn chiến thắng khải toàn, lập tức sẽ phong cho chức Đại thừa tướng. Phương Mạt mừng rỡ, lập tức cáo từ lui xuống, nhanh chóng bắt tay vào chuẩn bị cho chiến sự. Phí Trọng bên này thấy thế hết sức động tâm, tiếc là hắn là văn thần, không thể ra trận như Phương Mạt, cho nên đành lắc đầu không thôi.
Phương Mạt dẫn quân rời đi xong, Thiên tử mất vui vì chuyện Quỷ Phương nên đại điển phong hậu cũng tiến hành hết sức đơn giản. Có điều Đát Kỷ cũng không để ý tới điều này, nàng đã lên tới ngôi hoàng hậu Đại Thương, coi như mỹ mãn hoàn thành nửa bộ phận đầu trong kế hoạch của Nữ Oa Nương Nương, cứ thế này tiếp tục, cuối cùng thành công lật đổ Đại Thương, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ hẳn cũng không phải chuyện khó.
Chỉ là, câu nói khi rời đi của Tiêu Dao tử lần trước cho tới giờ vẫn lẩn quẩn trong đầu nàng, khiến Đát Kỷ thấy tràn đấy mâu thuẫn và nghi nan.
Đối với Thương Thanh Quân và Hạm Chi Tiên mấy người dưới cơ địa, đại điển phong hậu chỉ là một vở kịch vui mà thôi, tuyệt không thèm để ý. Chỉ Thương Thanh Quân nghe được Trương Tử Tinh kể chuyện gặp mật hữu Đặng Thiền Ngọc của mình, hết sức cao hứng. Hạm Chi Tiên không chỉ nói ra chuyện hắn "câu dẫn" Đặng Thiền Ngọc, còn đem cả chuyện Tây Vương Mẫu Dao chân nhân muốn hắn làm Nguyên đế, thêm mắm thêm muối nhất loạt nói ra. Vị "Nguyên đế đại nhân" kia bị hai nàng trêu chọc cũng hết sức buồn bực, may hắn vốn giỏi nhẫn nhịn, bề ngoài vẫn tỏ ra không có gì, nhưng tới đêm, lập tức triển khai ra "cuộc báo thù vĩ đại", khiến cho hai nàng rên rỉ cầu xin tha thứ không ngớt.
Hạm Chi Tiên ở lại Triều Ca không ít ngày, rốt cuộc quyết định trở lại Kim ngao đảo nghiên cứu kỳ thư Khảm Tiết, lại thử bắt tay vào luyện chế La thiên tẩy tủy đan kia.
Hiệu quả của La thiên tẩy tủy đan so với Dịch cân tiên đan như Khảm Tiết ghi lại thì hơn xa rất nhiều, tính an toàn và ổn định cảnh giới cao hơn, không có nguy hiểm từ tâm ma. Ngoài ra Thương Thanh Quân dù đã sử dụng Dịch cân tiên đan, nhưng cũng có thể phục dụng La thiên tẩy tủy đan thêm lần nữa, dù hiệu quả không được như lần đầu, song cũng có thể đề cao tu vi lên không ít, hẳn là tới mức Hóa Anh kỳ.
Trương Tử Tinh nghe vậy hết sức cảm khái: năm đó hắn tu thành Kim đan cũng là một chuyện hiếm có, phần nhiều dựa vào cơ duyên, lại thôn phệ được tu vi của Thanh giác đạo nhân mới miễn cưỡng tới mức Hóa Anh kỳ, còn thiếu chút bị tâm ma phản phệ. Giờ tính ra, mấy nàng Thương Thanh Quân chỉ cần một khỏa tiên đan là có thể đạt tới, thực là người so với người thực chênh lệch a.
Bất quá, người dựa vào tiên đan tu luyện, tuy lúc đầu hiệu quả rất nhanh, thậm chí vượt mấy cấp, nhưng càng về sau tốc độ càng chập, nguy hiểm khi độ kiếp cũng càng thêm đáng sợ. Người tu luyện dựa vào bản thân tuy tốc độ chậm chạp, nhưng cơ sở vững chắc, khả năng độ kiếp thành công cũng cao hơn, uy lực thuật pháp cũng hơn xa những người dùng tiên dược, gọi là có được có mất mà thôi.
Nhưng mục đích mấy nàng Khương Văn Sắc, Dương Cửu, Hoàng Phi Yến và Nguyệt Cơ ăn tiên đan chỉ để trường sinh bất lão chứ không phải đề cao cảnh giới hay tham gia chiến đấu, cho nên La thiên tẩy tủy đan đối với bọn họ thực sự là thứ thích hợp.
Liên tiếp vài đêm ân ái triền miên, Hạm Chi Tiên rốt cuộc bịn rịn chia tay cùng Trương Tử Tinh và Thương Thanh Quân trở lại Kim ngao đảo. Trương Tử Tinh để Ứng Long hộ tống nàng trở về, thuận tiện cho hắn thăm tứ muội Nữ Bạt, giải nỗi khổ tương tư cho hai người.
Ác Lai và Tiểu Đản đã tìm được Quý Thắng. Quý Thắng thân hình cao gầy, hoàn toàn khác hẳn với vẻ thô tráng của Ác Lai, tính ra lại có chút giống Phi Liêm, tướng mạo anh tuấn hơn cha và anh nhiều. Do Quý Thắng tính thích yên tĩnh, dồn sức vào tu luyện, nên cảnh giới tu vi cao hơn nhiều huynh trưởng Ác Lai, giờ đã tới bậc Chân Tiên.
Quý Thắng từ miệng Phi Liêm biết được chuyện Thiên tử có Vô thượng ma thể, vội hành đại lễ tham kiến Trương Tử Tinh, lại cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ tìm lại tộc nhân. Trương Tử Tinh cảm giác tên này rất được, muốn lưu lại bên người, tiếc là đã hứa hẹn với Phi Liêm nên cũng không tiện mở mồm.
Nhắc đến chuyện an bài tộc Ma thần, Trương Tử Tinh nhớ tới cơ địa bí mật đang xây dựng trên Đông Hải, hắn định tự thân tới xem tiến độ thế nào, đồng thời cũng qua Đông Tề thăm mấy vị thê tử đã lâu không gặp.
Hình Thiên bị Thôi Tinh luân phong ấn nhiều năm, phải cần ít thời gian khôi phục và thích ứng với hoàn cảnh mới. Hơn nữa Bất Diệt phùng xuân thuật của hắn cũng có dấu hiệu đột phá, nên giờ lưu lại trong cơ địa dưới lầu Trích Tinh nghỉ ngơi, cũng để đối phó với đột biến tại Triều ca nếu có.
Lần này Trương Tử Tinh dẫn Viên Hồng và Viên Phương cùng đi. Viên Phương chính là con vượn trắng trong chuyện Bá Ấp Khảo năm đó, giờ nó được Khổng Tuyên và Viên Hồng hỗ trợ cũng khôi phục lại ít tu vi, đã có thể ngự độn quang phi hành, lại có thể hóa thành nhân hình cất ra tiếng nói, được Trương Tử Tinh ban cho tên Viên Phương.
Trương Tử Tinh dẫn Viên Hồng và Viên Phương tới quần đảo, phát hiện dưới hiệu suất làm việc rất tốt của robo kiến trúc, mấy nhóm cơ đĩa đã hoàn thành mọi mặt. Còn hành cung ở đảo giữa kia, một tòa cung điện quy mô hoành tráng cũng đã sơ bộ hoàn thành, chỉ thiếu ít bộ phận mà thôi. Trương Tử Tinh hết sức hài lòng, khen thưởng ngũ quỷ một phen, lại tặng cho một ít pháp bảo thích hợp đoạt được lần đi Nam hải. Ngũ quỷ đều là quỷ hồn pháp lực thấp kém, đây còn là lần đầu tiên được ban cho pháp bảo, tức thì cảm kích vô cùng.
Trương Tử Tinh nghe binh tôm tướng cá trấn thủ hải vực kể: tam thái tử Ngao Bính gần đây "dụ" được một bà cô hung ác, làm loạn hết cả Long cung lên, mà lai lịch cũng lớn nên Đông Hải Long vương cũng đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Còn tối qua, nữ tử kia đập phá hồi lâu, rốt cuộc đánh cho Ngao Bính một trận, phủi tay rời đi, tam thái tử tổn thương nguyên khí, giờ vẫn nằm trên giường rên hừ hừ.
Trương Tử Tinh nghe mà thầm buồn cười, vị Long thái tử này chỉ sợ lại quá "nồng nhiệt" thể hiện sự ái mộ của mình cho nên mới ăn đòn như vậy a. Như mấy binh thủy tộc kia kể lại, chuyện như này lúc đầu xuất hiện rất nhiều, nhưng về sau ít hơn không ít. Rất kỳ quái là, Ngao Bính lại tỏ ra rất thích thú, mỗi lần thất bại xong đều không thèm nghe lời khuyên nhủ của Ngao Quảng, vẫn đấu chí bừng bừng đi tìm mục tiêu tiếp theo.
Trương Tử Tinh nghe xong không khỏi xấu hổ, Ngao Bính giờ thành thế này chỉ sợ là dính hết chỗ độc hại trong cái bản "sách cầu nữ" gì gì đó của mình, tinh thần thành hâm hâm rồi. Tính ra, đây cũng là một trong những "thành tựu" của vị sư tôn bất lương này.
Bất quá, xấu hổ kệ xấu hổ, Trương Tử Tinh không có chút ý nghĩ nào bắt Ngao Bính "lãng tử hồi đầu", thậm chí còn phái Viên Hồng và Viên Phương tới khích lệ Ngao Bính một phen, tất nhiên cũng không quên đưa cho ít đan dược khôi phục nguyên khí.
Trương Tử Tinh dặn dò Viên Hồng và Viên Phương xong, lập tức bay thẳng tới Đông Tề. Bốn nàng Nguyệt cơ đã lâu không được gặp hắn, tất nhiên hết sức vui mừng. Trương Tử Tinh tất nhiên cũng rất nhớ bốn vị ái thê, không ngại "thể hiện" toàn bộ niềm yêu của mình, mồm không ngừng ngọt ngào, tay thì ôm cả bốn nàng vào nội cung. Bốn nàng là đàn bà thành thục, lại áp chế dục niệm đã lâu, giờ gặp được phu quân tới đây an ủi tất nhiên dục hỏa như hồng thủy dâng trào, một trận ân ái bừng bừng tất nhiên không thể thiếu được.
Trương Tử Tinh trời sinh dị thể, học được Hoàng Đế Tâm Kinh, lại vô ý thành tựu Vô thượng ma thể, khả năng về khoản này càng hơn xa lúc trước, đối diện với bốn nàng mỹ phụ "xa luân chiến" vẫn vững vàng như thường. Trận đầu qua đi, bốn nàng đều xuội lơ, nhưng tên này vẫn "hiên ngang bất khuất" tiếp tục chinh phạt, thẳng cho tới khi bốn nàng thở dốc không ngừng, thân thể mềm oặt, ngay sức cầu đình chiến cũng không có.
Trương Tử Tinh "xử lý" bốn nàng xong, trong lòng cũng ngầm buồn rầu: Hình Thiên từng nói qua, Vô thượng ma thể này mỗi người đều có diệu dụng. nhưng trong Thập đại ma thần, Ma tểh mang Mộc linh khí có thể tái sinh vô hạn, Hỏa nguyên Ma thể của Chúc Dung có thể hấp nạp rất nhiều pháp bảo hỏa diễm…Nhưng Ma thể này của hắn trừ khả năng thấy mọi vật rõ hơn không ít, tựa hồ không có chỗ nào có đặc biệt. Nếu cố moi ra có dị năng gì, thì ấy là chút biến hóa nho nhỏ trên người, có thể tùy ý biến hóa to nhỏ, thích ngắn hay dài, thích mập hay béo? Chuyện phòng the cũng mạnh hơn trước nhiều, chẳng nhẽ nói đây là diệu tính đặc biệt trước đây chưa từng nghe nói – sắc lang chi thể?
Qua lời Nguyệt Cơ, Trương Tử Tinh biết được: tình hình phía đông gần đây cũng không quá yên ổn; như thám tử báo về, Đông Bá Hầu Khương Hoàn Sở gần đây tiếp xúc với khá nhiều nhân vật thần bí, binh mã Đông Lỗ cũng ngầm thao luyện diễn tập. Tình huống này hắn đã sớm biết qua tin tình báo của Thiên Ảnh, tới Đông Tề ngoài việc thăm bốn ái thê cũng còn vì chuyện này nữa.
Tại Trương Tử Tinh ngọt nhạt khuyên nhủ, Nguyệt Cơ suy tính rất lâu, cuối cùng đáp ứng lấy lý do nữ vương bị bệnh, thân thể đã suy yếu, đem vương vị truyền cho Thừa tướng Trâu Khích; bên trong thì sớm chuẩn bị cùng ba nàng Khương Văn Sắc đi tới hành cung Đông Hải.
Như tình báo thu thập được, bất kể là Đông Lỗ hay Tây Kỳ gần đây đều rục rịch không ít, như trúng xuân dược vậy. chỉ có Thiên tử Đại Thương là an nhàn vui vầy với Diễm phi Đát Kỷ. Hắn cũng chẳng thèm để ý, vì trên sự thật, chiến đấu bình thường của nhân loại đã không còn ý nghĩ gì với hắn. Nếu thích động đao binh, chỉ dùng chút kinh tế chiến là có thể khiến lũ chư hầu mang dị tâm kia lao đao khốn khổ rồi. Nhưng chiến tranh của nhân loại là điều không thể tránh khỏi trong sát kiếp. Trong mắt Trương Tử Tinh, chiến tranh có nhiều đến mấy cũng chỉ là tạo một loại "thế" mà thôi, thành bại cuối cùng vẫn nằm ở cuộc chiến cấp thánh nhân.
Chiến tranh là không thể tránh khỏi, cũng không cách nào ngưng lại. Thứ Trương Tử Tinh muốn làm là xoay chuyển cục diện, biến thứ "thế" bất lợi dần dần chuyển thành "thế" có lợi, dựa vào đó mà phát sinh ảnh hưởng tương ứng tới cuộc chiến ở mức thượng tầng.
Trương Tử Tinh thuyết phục Nguyệt Cơ xong, biết không thể lưu lại Đông Tề quá lâu, hai ngày sau lại bịn rịn chia tay cùng bốn thê tử, trở lại Đông Hải.
Hắn dẫn Viên Hồng và Viên Phương tới đây không phải để bọn họ hộ vệ mình, mà muốn bọn họ quen thuộc chút hoàn cảnh nơi hành cung này, nhất là phần Viên Phương. Viên Phương vốn đã tiếp cận tu vi Chân tiên, giờ tuy chưa khôi phục, nhưng bản tính thông minh, năng lực học tập rất nhanh, nên Trương Tử Tinh tính để Viên Phương ở lại quần đảo này, phụ trách kiến thiết và quản lý cơ địa, còn Viên Hồng phụ trách việc duy trì liên lạc và hộ vệ cho hắn.
Trương Tử Tinh từng dặn hai người, sau khi trở về từ Thủy tinh cung chờ hắn trên một tiểu đảo phía ngoài cùng quần đảo. Đâu ngờ khi hắn tới tiểu đảo, không thấy bóng dáng hai người đâu, hắn không khỏi bực mình hai tên này thực nghịch ngợm chơi quên thời gian, chờ hắn không được hẳn là đã đi tìm chỗ vui thú rồi.
Thế nhưng hắn chờ cả ngày trên đảo vẫn không thấy hai tên đâu, Trương Tử Tinh bắt đầu cảm giác không đúng. Nhưng đúng lúc này Viên Phương rốt cuộc xuất hiện, có điều hắn không phải tự đi đến mà là được vài tên thủy binh Thủy tinh cung khênh đến.
Vũ Vương cửu đỉnh này thực có liên quan tới Tiên thiên chí bảo Càn khôn đỉnh, năm đó khi Xi Vưu đại chiến với Hiên Viên Hoàng Đế, vợ chồng Phong Bá Phi Liêm cùng Vũ Sư Phiên Hào hai người đấu với Ứng Long, mắt thấy sắp giết được hắn thì Nữ Bạt vì cứu tình lữ, liều mạng hóa thành yêu thi Hạn Bạt cùng Ứng Long phản kích, đánh trọng thương Vũ Sư. Cùng lúc này, Phi Liêm thấy Hoàng Đế lấy ra Càn khôn đỉnh, sợ đến hồn phi phách tán, vội gọi Vũ Sư cùng bỏ chạy.
Nhưng Vũ Sư bị Nữ Bạt đánh trọng thương không kịp tránh né, bị Càn Khôn đỉnh hút vào trong đó. Hơn nữa Càn Khôn Đỉnh uy lực khủng khiếp, Phi Liêm tuy kịp trông thấy song cũng không thể thoát được uy lực của nó, trong giờ phút nguy cấp, hắn sử ra phép tá hồn, thoát nguyên hồn ra bỏ chạy, rốt cuộc chạy thoát, nhưng nhục thân cũng bị Càn Khôn Đỉnh thu mất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Hoàng Đế đánh bại Phong Bá, Vũ Sư xong, dùng Chấn Thiên Cung, Xuyên Vân Tiễn phá đi Ma thể của Xi Vưu, lại dùng lực lượng Càn Khôn Đỉnh đánh tới, cuối cùng dùng Hiên Viên kiếm giết chết Xi Vưu. Sau đó như mọi người biết, Hoàng Đế đem thân thể và đầu Xi Vưu chôn ở hai nơi bí mật, lại dùng tiên thuật phong ấn tránh hắn sống lại. Nhưng đó chỉ là bề ngoài thôi, thực tế hai phần này chỉ để giấu tai mắt mọi người, bộ phận thân thể quan trọng nhất của Xi Vưu – trái tim Xi Vưu thì bị trấn áp trong Tiên thiên chí bảo Càn Khôn Đỉnh.
Đại quân Ma thần đại bại xong, Phi Liêm mất đi nhục thân, không biết làm sao, đành phải đoạt lấy một thân xác cầu mong sống tiếp. Sau lại nghe Thiên Đế hạ lệnh diệt sạch Ma thần tộc, hắn vội vàng mang hai đứa con đi tránh né, may Hình Thiên lúc này ra tay, một mình xông lên Thiên đình khiến cho Hạo Thiên thượng đế cùng Dao Trì Kim Mẫu kinh hoàng, từ đó mới bảo toàn được Ma thần tộc.
Sau chuyện này Phi Liêm càng thêm cẩn thận, bình thường rất ít ra ngoài, đều ẩn cư nơi hoang dã. Thẳng cho tới lúc Đại Vũ trị thủy, trong một lần ngẫu nhiên Phi Liêm chứng kiến Đại Vũ dùng cửu đỉnh thu lấy thủy quái, cảm giác rất giống với Càn Khôn Đỉnh năm xưa. Vì tìm hiểu chuyện này, Phi Liêm liền lấy tên là Chân Khuy tiếp cận Đại Vũ, được hắn tín nhiệm, trở thành một trong những trợ thủ đắc lực trị thủy của Đại Vũ.
Phi Liêm làm việc đắc lực khiến cho Đại Vũ hết sức hài lòng, thẳng cho tới lúc Ứng Long xuất hiện giúp Đại Vũ chia dòng Hoa giang, Phi Liêm mới sợ bị cừu nhân phát hiện bèn lựa chọn thời cơ rời đi. Đại Vũ còn tưởng "Chân Khủy" chết đuối, hết sức đau lòng, còn viết một bài văn tế về hắn.
Phi Liêm tuy rời đi, nhưng qua nhiều lần tiếp xúc với Đại Vũ cũng đã xác định được Vũ vương cửu đỉnh chính là Càn Khôn Đỉnh, chỉ là không biết làm sao một lại hóa thành chín, uy lực cũng kém đi nhiều.
Đại Vũ trị thủy thành công, tiếp nhận trị vì từ vua Thuấn, thế nhưng hắn lên ngôi chỉ gần 5 năm đã nhiễm bệnh qua đời. Con trai Vũ là Khải ám sát người hiền Bá Ích- kẻ kế thừa của Vũ, đoạt lấy ngai vàng, bắt đầu sáng lập ra chế độ truyền ngôi cha truyền con nôi, lập ra "thế tập chế" đầu tiên của Trung Hoa, nhưng cũng chỉ làm vua được 9 năm đã thần bí bệnh nặng qua đời.
Đại Vũ không phải phàm nhân, có lực lượng của tiên nhân thêm vào dạng pháp bảo như Cửu đỉnh, Khải cũng là con trai của Nữ Kiều, không chỉ kế thừa lực lượng của cha mà còn có huyết mạch của yêu tộc, sao lại dễ dàng mang bệnh qua đời?
Kỳ thật, vấn đề này chính nằm ở Vũ vương cửu đỉnh! Phi Liêm vì nhục thân cùng trái tim Xi Vưu bị nhốt trong đó, sau khi Đại Vũ đăng cơ, lại lấy tên "Chân Khuy" tới bái kiến, bịa ra một đoạn chuyện mình rơi xuống sông rồi được người cứu. Đại Vũ vốn tưởng trợ thủ đắc lực này đã chết, giờ thấy hắn bình yên vô sự tất nhiên rất vui mừng, phong hắn làm một trong năm vị đại thần.
Nguyên nhân chân chính dẫn tới cái chết của Đại Vũ chính là do hắn cố luyện hóa cửu đỉnh, thất bại bạo thể mà chết! Vốn Đại Vũ đoán được quan hệ giữa cửu đỉnh và Càn Khôn Đỉnh, thế nhưng uy lực của cửu đỉnh trong tay hắn tuy mạnh mẽ nhưng kém xa với bốn chữ "tiên thiên chí bảo", đoán rằng trong chuyện này hẳn có nguyên do.
Lúc còn trị thủy, Đại Vũ từng phải đánh dẹp không ít yêu ma quỷ quái, thậm chí có lần còn suýt chết. Nhất là lần tại sông Hoài đại chiến với Vu Chi Kỳ, tuy có cửu đỉnh trong tay nhưng vẫn không địch nổi, thiếu chút bị giết. Cuối cùng Dao Trì Kim Mẫu phái thần tướng Canh thần tới giúp, đại phát thần uy hàng phục Vu Chi Kỳ. Nếu cửu đỉnh này thực có nửa phần lực lượng của Càn Khôn Đỉnh trong truyền thuyết, vậy Vu Chi Kỳ kia sao có thể là đối thủ của hắn?
Đại Vũ thu được cửu đỉnh là nhờ cơ duyên có được một khối thần thiết- chính là Định hải thần thiết trong tay Trương Tử Tinh bây giờ. Lúc đầu Đại Vũ cũng chỉ có được cách sử dụng cửu đỉnh mà thôi, nhưng không biết vì nguyên nhân gì vẫn không sao luyện hóa được thần thiết. Tới sau khi hắn đăng cơ, cảm giác có chút lĩnh ngộ mới với thần thiết bèn bế quan luyện hóa, song không biết vì sao đột nhiên nổ tung mà chết. Chuyện này Phi Liêm tận mắt nhìn thấy, tuyệt không phải giả. Song do trên Cửu đỉnh có phong ấn bằng máu của Đại Vũ, trừ khi là hậu nhân của hắn nếu không không ai sử dụng được. Phi Liêm thừa lúc Đại Vũ chết, lén lút xông vào định trộm thì thiếu chút bị lực phong ấn trên cửu đỉnh đánh trọng thương, cuối cùng đành tay không mà về, tiếp tục lưu lại trong triều đình chờ thời cơ.
Con trai Đại Vũ là Khải lên kế vị xong, vẫn như cha thèm khát Càn Khôn Đỉnh, hắn trải qua thôi toán cùng cảm ngộ xong, chọn năm thứ 9 sau khi đăng cơ, tại một thời gian đạc thù luyện hóa thần thiết, ý đồ muốn hợp nhất cửu đỉnh khôi phục thành tiên thiên chí bảo, song cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục như cha.
Kể từ đó, hoàng gia Hạ vương triều hạ lệnh con cháu đời sau không được thử lại chuyện hợp nhất cửu đỉnh, thần thiết cũng tự bay đi, hình như đã rơi xuống đáy biển, khonog rõ tung tích nữa. Từ đó cửu đỉnh chỉ còn là một vật tượng trưng cho chín châu, được lưu lại trong cung, nhiều năm đó Phi Liêm không ít lần muốn đoạt lấy nhưng đều không thành, rốt cuộc một lần bại lộ tung tích, đành phải bỏ chạy.
Nhưng Phi Liêm vẫn không từ bỏ ý đồ với cửu đỉnh. Chờ cho tới khi Hạ Kiệt bị Thương Thang diệt, cửu đỉnh lọt vào tay Đại Thương, Phi Liêm biết tin lẻn vào hoàng cung cướp cửu đỉnh thì bị Vu gia đánh bại. Phi Liêm dùng kế cũ, đầu nhập vào làm quan trong triều Thương, vì tránh cho người ngoài nghi ngờ, Phi Liêm đầu nhập vào Phi gia, không ngừng đoạt xác đổi thân mê hoặc người ngoài. Thẳng cho tới thời Tiên Đế Đế Ất, trưởng tử của hắn là Ác Lai không chịu nổi tu luyện tịch mịch, tới Triều Ca tìm Phi Liêm, đứa con còn lại là Quý Thắng tiếp tục bế quan tu hành.
Trương Tử Tinh rốt cuộc hiểu được nguyên nhân Phi Liêm đầu nhập vào Đại Thương, không ngờ tên gia hỏa này còn độc ác "liên tiếp đoạt xá" như vậy! Bất quá chuyện Đại Vũ và Khải luyện hóa cửu đỉnh rồi bạo thể mà chết khiến hắn thầm lo lắng. Nhưng Phi Liêm miêu tả, hai người đều tại lúc luyện hóa thần thiết thì phát sinh dị trạng, trong nháy mắt thân thể bành trướng gấp vài lần, không cách nào khống chế được, cuối cùng nổ tung mà chết.
Trương Tử Tinh ngầm tính tình huống của mình không giống vậy, không thể bắt chước Đại Vũ hay Khải trực tiếp luyện hóa cửu đỉnh kia. Hoặc là Cửu hình trên thần thiết có liên quan với "Thao thiết" trong tinh vân hắn, không hề có phản ứng gì, vẫn yên lặng núp trong cơ thể hắn, phải chờ thời cơ hay cơ duyên đến sẽ tự động luyện hóa.
Giờ đã "tiêu hóa" được hai "quái tự", vẫn chưa thấy có dị trạng gì. Có điều khi luyện hóa chữ thứ hai, không biết có phải vì nguyên nhân gì lại khiến tu vi hắn kỳ diệu tiến giai. Nhưng "chứng trạng" xuất hiện khi tự động luyện hóa vẫn hết sức đáng sợ, loại cảm giác cuồng bạo kia bản thân tuyệt không khống chế nổi. Lần đầu dựa vào việc đối phó với gió cắt trên Đại Dư tiên sơn phát tiết lực lượng, lần hai đấu với yêu thân của Tây Vương Mẫu. Thử nghĩ xem, nếu không có cách tiết phát lực lượng như vậy, sợ là đã bạo thể như cha con Đại Vũ rồi.
Vấn đề là, có trời mới biết quái tự tiếp theo khi nào sẽ vỡ ra!
Tiếp đó Phi Liêm lại dâng lên một pháp quyết rất có giá trị, đó là Cửu diệu tiên quyết – cách điều khiển cửu đỉnh!, là do hắn vất vả rất nhiều năm mới lấy được. Cho dù cửu đỉnh chỉ có thể coi là hình thái không toàn vẹn của Càn Khôn Đỉnh, nhưng công hiệu vẫn rất được. Cửu đỉnh này thuộc tính đặc thù, nếu cố luyện hóa như pháp bảo bình thường, nhất định sẽ không hiệu quả, nhưng dùng Cửu diệu tiên quyết này lại có thể sử dụng như thường, tât nhiên, công năng chỉ giới hạn ở trạng thái cửu đỉnh mà thôi, không dùng được với Càn Khôn Đỉnh.
Khi dùng Cửu diệu tiên quyết điều khiển cửu đỉnh, có thể tạo được công hiệu tương tự như Càn Khôn Đỉnh, hấp thụ vạn vật, quan trọng nhất là có thể lấy được thứ đã bị Càn Khôn Đỉnh thu lấy!.
Điều kiện của Phi Liêm là: sau khi Trương Tử Tinh ngộ được ảo diệu của Cửu diệu tiên quyết, phải lấy ra ba món đồ trong Càn Khôn Đỉnh, một là ma thân của Phi Liêm, hai là di thể của Vu Sư cùng ba là trái tim Xi Vưu!.
Trương Tử Tinh khẽ chau mày: Phi Liêm muốn lấy lại nhục thân của mình và di thể của Vu Sư thì có thể hiểu được, nhưng hắn định dùng trái tim Xi Vưu làm gi? Chẳng nhẽ muốn…
Ánh mắt Hình Thiên sáng lên, cất giọng hỏi: "Phi Liêm, ngươi định cứu Xi Vưu sống lại chăng?"
Ứng Long từng kiến thức qua sự bạo lệ cùng hung hãn của Xi Vưu nghe vậy lập tức phản đối. Trương Tử Tinh cũng thấy Xi Vưu và Hình Thiên là hai loại người hoàn toàn khác biệt, tự tiện cứu sống lại là không nên. Câu trả lời của Phi Liêm lại hoàn toàn khiến mọi người bất ngờ: thân thể và đầu Xi Vưu đều bị Hiên Viên Hoàng Đế phong ấn ở hai nơi khác nhau, căn bản không thể tìm được, mục đích hắn muốn trái tim Xi Vưu này là để lợi dụng Ma thần lực trong đó, cứu sống lại Vũ Sư!
Năm đó Phi Liêm may mắn chạy thoát, còn Vu Sư bị Càn Khôn Đỉnh hút lấy mà chết, khiến hắn đau đớn vô cùng. Vì vậy, hắn càng thêm đối xử với hai con trai rât tốt. Sở dĩ muốn đoạt cửu đỉnh, ngoài ham muốn có được tiên thiên chí bảo này, phần nhiều là muốn cứu sống lại Vu Sư cùng nhục thân của mình. Đáng tiếc vận khí hắn không tốt, chưa từng thành công. Giờ thấy cửu đỉnh lọt vào tay Thiên tử Trụ, cường giả bên người lại vô số, không sao đặt mưu được nữa, huống chi Hình Thiên lại chứng nhận Trương Tử Tinh có Vô thượng ma thể, cho nên Phi Liêm mới có ý định thực sự hiệu trung, đem tất cả những bí mật mình biết nói ra.
Trương Tử Tinh tử tế đánh giá Phi Liêm hồi lâu, rốt cuộc xác định tên gia hỏa vô số lần xin "hiệu trung" với mình này thật là đã thần phục, cũng có chút tán thưởng quá trình hắn nghìn năm tìm cách cứu thê tử. Ngày trước tại trang viện Vu Phiết, Phi Liêm trong lúc nguy cấp từng muốn dùng bản thân mình đổi lấy sự an toàn cho Ác Lai, tính ra cũng rất nhân từ, thực hơn xa tên Vi Phiền vì cửu đỉnh mà ngay tính mạng của hai con cũng sẵn sàng vứt bỏ kia. Từ góc độ nào đó, nhân loại như Vi Phiền còn không bằng được yêu ma "lãnh huyết vô tình" như Phi Liêm.
Nhận được câu trả lời đồng ý của Trương Tử Tinh xong, Phi Liêm cũng không chờ lời hứa nào được thựa hiện, lập tức dâng ra bổn mệnh nguyên hồn tỏ ý trung thành. Sau nhiều chuyện đã qua, hắn cũng hiểu được tính cách của vị chủ nhân này, "đối xử rất tốt với thuộc hạ, không tiếc mọi thủ đoạn đối phó với địch nhân", thay vì để Thiên tử hoài nghi, không bằng nhanh chóng xin hiệu trung. Huống chi dạng cường giả như Hình Thiên còn cam tâm lập huyết thệ, hạng "tầm thường" như hắn có gì đáng do dự?
Trương Tử Tinh thu lấy nguyên hồn của hắn xong, lập tức tỏ ra vui vẻ, lại đáp ứng thả Ác Lai và Tiểu Đản ra. Tiểu Đản và Chư Kiền đều là yêu tộc do Phi Liêm trong lúc giúp Đại Vũ trị thủy vô ý cứu được, hết sức trung thành với Phi Liêm. Có điều trong lần Vi Tử Khải làm phản tại tế đàn, Chư Kiền chân chính đã bị Trương Tử Tinh xử tử, kẻ sau này chỉ là một hóa thân có lực lượng và ký ức của Chư Kiền chuyển sang mà thôi. Cho nên khi Phi Liêm âm mưu đoạt cửu đỉnh, Chư Kiền đã sớm thông báo cho Trương Tử Tinh, lại tại thời khắc quan trọng ra tay đánh lén Phi Liêm, khiến hắn thất bại đầy uất hận.
Chờ Ác Lai và Tiểu Đản cũng xin hiệu trung xong, Trương Tử Tinh đề xuất một biện pháp: để con thứ của Phi Liêm là Quý Thắng tới Triều Ca, dẫn một nhóm người đi tìm tộc nhân Ma thần đang lưu lạc, nếu cần có thể nhờ cả Hình Thiên. Chờ khi nào tụ tập đủ số lượng, Trương Tử Tinh sẽ lấy một hòn đảo sung túc linh khí trên Đông Hải làm nơi cư ngụ cùng phát triển cho Ma thần tộc, tránh bị tranh đấu của thế gian cuốn vào.
Hình Thiên hết sức hài lòng với ý tưởng này, còn Trương Tử Tinh cũng có ý lợi dụng lực lượng Ma thần tộc ngày sau bảo vệ hành cung Đông Hải, cho nên tất cả đều vui mừng.
Phi Liêm vốn lo lắng con trai mình cũng bị cuốn vào sát kiếp, nhưng Trương Tử Tinh hứa hẹn với hắn: Lúc đó cũng sẽ cho Quý Khang tới Đông Hải, phụ trách an trí tộc nhân cùng công tác liên lạc. Cho dù Phi Liêm và Ác Lai sau này có mệnh hệ gì cũng có thể giữ được huyết mạch hắn. Phi Liêm vội vàng tạ ơn, lập tức sai Ác Lai và Tiểu Đản đi gọi Quý Thắng về.
Đối với Cửu diệu tiên quyết kia, Trương Tử Tinh quả có chút hứng thú, không chỉ vì đáp ứng hoàn thành lời hứa với Phi Liêm, mà xét từ đặc tính của Càn Khôn Đỉnh, nhiều năm trước hẳn đã thu lấy không ít bảo vật, tỷ nhi Sí Nguyên Châu của Hỉ Mị. Nếu có thể lấy được hết ra, phân phát cho thuộc hạ, liền có thể tăng mạnh thực lực. Chỉ có điều, có một chuyện Trương Tử Tinh thấy rất kỳ quái: Đãi Vũ rõ ràng từng dùng cửu đỉnh thu lấy Sí Nguyên châu của Hỉ Mị, vì sao hắn không lấy đồ trong cửu đỉnh ra?
Đem chuyện này hỏi Phi Liêm, Phi Liêm cũng rất kỳ quái. Hắn chính tận mắt thấy Đại Vũ nhiều lần dùng thần thông này của cửu đỉnh, nhưng quả thật không thấy lấy ra bảo vật đã thu bao giờ. Rốt cuộc là sao? Chẳng nhẽ cửu đỉnh là trư bát giới tham ăn, chỉ nuốt không chịu nhà? Bất kể thế nào, sau này tu thành Cửu diệu tiên quyết nhất định phải xử lí vấn đề này.
="center"> Chương Đát Kỷ Phong Hậu
Thời gian để tang cố hoàng hậu Khương Văn Sắc ba tháng đã sớm qua đi, Đại Thương cần có một vị quốc mẫu mới.
Một ngày, Thiên tử chủ động lên triều, triệp tập quần thần, tuyên bố chính thức phong con gái Tô Hộ, Diễm phi Tô Đát Kỷ thành Hoàng hậu nương nương của Đại Thương, cũng gia phong quốc trượng Tô Hộ thành An Nhạc hầu, tuy không có đất phong nhưng dù sao cũng là khôi phục tước vị cho Tô Hộ. Trong quần thần, tuy nhiều người có tâm muốn ủng hộ Duệ phi Thương Thanh Quân, nhưng hai vị tả hữu thừa tướng Phương Mạt và Phí Trọng đều ủng hộ Diễm phi, trong đó câu ẩn ý đe dọa của Phí Trọng khiến cho những người phản đối vội vàng đưa tay che miệng: "trừ phi có ý đồ khác, nếu không những người trung thành với Bệ hạ phải lấy niềm vui của Bệ hạ là niềm vui của mình. Huống chi chuyện lập hậu là chuyện trong cung Bệ hạ, quần thần chúng ta nhiều lời làm gì?"
Tâm nguyện của Đát Kỷ rốt cuộc đạt thành, mặt cười như hoa, hết sức thoải mái, lại sai Cổn Quyên hứa hẹn không ít chỗ tốt với hai vị công thần Phương Mạt và PHí Trọng. Nhưng không ai hiểu nội tâm của Đát Kỷ không vui vẻ như bề ngoài, có thứ khi còn chưa đạt được thì thấy rất thèm muốn, đạt được rồi liền thấy hết hẳn khát vọng, thấy cũng đến thế mà thôi. Nàng liên tưởng đến cuộc sống bình thường xa xưa, cảm giác mất mát cùng trống rỗng càng thêm nhiều.
Bộ Lễ tại lúc cử hành đại điển phong hậu, đột nhiên nghe tiền tuyến truyền lại quân tình, Văn thái sư trong lúc chinh Bắc bị đại quân Quỷ phương đánh lén, tổn thất ghê gớm, xin Triều Ca mau mau cứu viện.
Tin tức này khiến Triều Ca trên dưới đều kinh hãi: Văn thái sư là công thần của Đại Thương, bất kể là tài dùng binh thao lược hay thần thông của người đều hiếm có, hơn nữa nhiều năm cầm binh tới nay đều chưa từng thất bại, thực không ngờ chinh phạt Quỷ phương đã vài năm, không những không có kết quả mà còn bị ép tới mức này!.
Quỷ Phương là nước ở phía tây bắc, khi xưa Cao Tông Vũ Đinh từng dẫn quân thảo phạt Quỷ Phương, ba năm thắng lợi, đuổi bọn chúng về nơi cực bắc, dẹp được mối loạn cho Đại Thương. Không ngờ nhiều năm sau lại khôi phục, dám cất binh xâm phạm biên giới, thế công còn mạnh mẽ như vậy, khiến cho danh tướng như Văn thái sư đều khó dẹp yên!.
Thiên tử mới phong Hoàng hậu Đát Kỷ, ý muốn cử hành khánh điển cả nước một phen, không dè lại gặp phải sự tình này, tất nhiên tức giận Quỷ phương vô cùng, lập tức muốn ngự giá thân chinh nhưng bị quần thần liều mạng ngăn cản. Phương Mạt vỗ ngực bước ra, tỏ ý nguyện lĩnh đại quân tới phương bắc trợ Văn thái sư tiêu diệt Quỷ phương, giải mối ưu trong lòng Thiên tử.
Thiên tử hết sức vui mừng, lập tức phong Phương Mạt thành Phạt Bắc nguyên soái, lĩnh 10 vạn đại quân ra tiền tuyến; lại hứa hẹn chỉ cần hắn chiến thắng khải toàn, lập tức sẽ phong cho chức Đại thừa tướng. Phương Mạt mừng rỡ, lập tức cáo từ lui xuống, nhanh chóng bắt tay vào chuẩn bị cho chiến sự. Phí Trọng bên này thấy thế hết sức động tâm, tiếc là hắn là văn thần, không thể ra trận như Phương Mạt, cho nên đành lắc đầu không thôi.
Phương Mạt dẫn quân rời đi xong, Thiên tử mất vui vì chuyện Quỷ Phương nên đại điển phong hậu cũng tiến hành hết sức đơn giản. Có điều Đát Kỷ cũng không để ý tới điều này, nàng đã lên tới ngôi hoàng hậu Đại Thương, coi như mỹ mãn hoàn thành nửa bộ phận đầu trong kế hoạch của Nữ Oa Nương Nương, cứ thế này tiếp tục, cuối cùng thành công lật đổ Đại Thương, viên mãn hoàn thành nhiệm vụ hẳn cũng không phải chuyện khó.
Chỉ là, câu nói khi rời đi của Tiêu Dao tử lần trước cho tới giờ vẫn lẩn quẩn trong đầu nàng, khiến Đát Kỷ thấy tràn đấy mâu thuẫn và nghi nan.
Đối với Thương Thanh Quân và Hạm Chi Tiên mấy người dưới cơ địa, đại điển phong hậu chỉ là một vở kịch vui mà thôi, tuyệt không thèm để ý. Chỉ Thương Thanh Quân nghe được Trương Tử Tinh kể chuyện gặp mật hữu Đặng Thiền Ngọc của mình, hết sức cao hứng. Hạm Chi Tiên không chỉ nói ra chuyện hắn "câu dẫn" Đặng Thiền Ngọc, còn đem cả chuyện Tây Vương Mẫu Dao chân nhân muốn hắn làm Nguyên đế, thêm mắm thêm muối nhất loạt nói ra. Vị "Nguyên đế đại nhân" kia bị hai nàng trêu chọc cũng hết sức buồn bực, may hắn vốn giỏi nhẫn nhịn, bề ngoài vẫn tỏ ra không có gì, nhưng tới đêm, lập tức triển khai ra "cuộc báo thù vĩ đại", khiến cho hai nàng rên rỉ cầu xin tha thứ không ngớt.
Hạm Chi Tiên ở lại Triều Ca không ít ngày, rốt cuộc quyết định trở lại Kim ngao đảo nghiên cứu kỳ thư Khảm Tiết, lại thử bắt tay vào luyện chế La thiên tẩy tủy đan kia.
Hiệu quả của La thiên tẩy tủy đan so với Dịch cân tiên đan như Khảm Tiết ghi lại thì hơn xa rất nhiều, tính an toàn và ổn định cảnh giới cao hơn, không có nguy hiểm từ tâm ma. Ngoài ra Thương Thanh Quân dù đã sử dụng Dịch cân tiên đan, nhưng cũng có thể phục dụng La thiên tẩy tủy đan thêm lần nữa, dù hiệu quả không được như lần đầu, song cũng có thể đề cao tu vi lên không ít, hẳn là tới mức Hóa Anh kỳ.
Trương Tử Tinh nghe vậy hết sức cảm khái: năm đó hắn tu thành Kim đan cũng là một chuyện hiếm có, phần nhiều dựa vào cơ duyên, lại thôn phệ được tu vi của Thanh giác đạo nhân mới miễn cưỡng tới mức Hóa Anh kỳ, còn thiếu chút bị tâm ma phản phệ. Giờ tính ra, mấy nàng Thương Thanh Quân chỉ cần một khỏa tiên đan là có thể đạt tới, thực là người so với người thực chênh lệch a.
Bất quá, người dựa vào tiên đan tu luyện, tuy lúc đầu hiệu quả rất nhanh, thậm chí vượt mấy cấp, nhưng càng về sau tốc độ càng chập, nguy hiểm khi độ kiếp cũng càng thêm đáng sợ. Người tu luyện dựa vào bản thân tuy tốc độ chậm chạp, nhưng cơ sở vững chắc, khả năng độ kiếp thành công cũng cao hơn, uy lực thuật pháp cũng hơn xa những người dùng tiên dược, gọi là có được có mất mà thôi.
Nhưng mục đích mấy nàng Khương Văn Sắc, Dương Cửu, Hoàng Phi Yến và Nguyệt Cơ ăn tiên đan chỉ để trường sinh bất lão chứ không phải đề cao cảnh giới hay tham gia chiến đấu, cho nên La thiên tẩy tủy đan đối với bọn họ thực sự là thứ thích hợp.
Liên tiếp vài đêm ân ái triền miên, Hạm Chi Tiên rốt cuộc bịn rịn chia tay cùng Trương Tử Tinh và Thương Thanh Quân trở lại Kim ngao đảo. Trương Tử Tinh để Ứng Long hộ tống nàng trở về, thuận tiện cho hắn thăm tứ muội Nữ Bạt, giải nỗi khổ tương tư cho hai người.
Ác Lai và Tiểu Đản đã tìm được Quý Thắng. Quý Thắng thân hình cao gầy, hoàn toàn khác hẳn với vẻ thô tráng của Ác Lai, tính ra lại có chút giống Phi Liêm, tướng mạo anh tuấn hơn cha và anh nhiều. Do Quý Thắng tính thích yên tĩnh, dồn sức vào tu luyện, nên cảnh giới tu vi cao hơn nhiều huynh trưởng Ác Lai, giờ đã tới bậc Chân Tiên.
Quý Thắng từ miệng Phi Liêm biết được chuyện Thiên tử có Vô thượng ma thể, vội hành đại lễ tham kiến Trương Tử Tinh, lại cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ tìm lại tộc nhân. Trương Tử Tinh cảm giác tên này rất được, muốn lưu lại bên người, tiếc là đã hứa hẹn với Phi Liêm nên cũng không tiện mở mồm.
Nhắc đến chuyện an bài tộc Ma thần, Trương Tử Tinh nhớ tới cơ địa bí mật đang xây dựng trên Đông Hải, hắn định tự thân tới xem tiến độ thế nào, đồng thời cũng qua Đông Tề thăm mấy vị thê tử đã lâu không gặp.
Hình Thiên bị Thôi Tinh luân phong ấn nhiều năm, phải cần ít thời gian khôi phục và thích ứng với hoàn cảnh mới. Hơn nữa Bất Diệt phùng xuân thuật của hắn cũng có dấu hiệu đột phá, nên giờ lưu lại trong cơ địa dưới lầu Trích Tinh nghỉ ngơi, cũng để đối phó với đột biến tại Triều ca nếu có.
Lần này Trương Tử Tinh dẫn Viên Hồng và Viên Phương cùng đi. Viên Phương chính là con vượn trắng trong chuyện Bá Ấp Khảo năm đó, giờ nó được Khổng Tuyên và Viên Hồng hỗ trợ cũng khôi phục lại ít tu vi, đã có thể ngự độn quang phi hành, lại có thể hóa thành nhân hình cất ra tiếng nói, được Trương Tử Tinh ban cho tên Viên Phương.
Trương Tử Tinh dẫn Viên Hồng và Viên Phương tới quần đảo, phát hiện dưới hiệu suất làm việc rất tốt của robo kiến trúc, mấy nhóm cơ đĩa đã hoàn thành mọi mặt. Còn hành cung ở đảo giữa kia, một tòa cung điện quy mô hoành tráng cũng đã sơ bộ hoàn thành, chỉ thiếu ít bộ phận mà thôi. Trương Tử Tinh hết sức hài lòng, khen thưởng ngũ quỷ một phen, lại tặng cho một ít pháp bảo thích hợp đoạt được lần đi Nam hải. Ngũ quỷ đều là quỷ hồn pháp lực thấp kém, đây còn là lần đầu tiên được ban cho pháp bảo, tức thì cảm kích vô cùng.
Trương Tử Tinh nghe binh tôm tướng cá trấn thủ hải vực kể: tam thái tử Ngao Bính gần đây "dụ" được một bà cô hung ác, làm loạn hết cả Long cung lên, mà lai lịch cũng lớn nên Đông Hải Long vương cũng đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Còn tối qua, nữ tử kia đập phá hồi lâu, rốt cuộc đánh cho Ngao Bính một trận, phủi tay rời đi, tam thái tử tổn thương nguyên khí, giờ vẫn nằm trên giường rên hừ hừ.
Trương Tử Tinh nghe mà thầm buồn cười, vị Long thái tử này chỉ sợ lại quá "nồng nhiệt" thể hiện sự ái mộ của mình cho nên mới ăn đòn như vậy a. Như mấy binh thủy tộc kia kể lại, chuyện như này lúc đầu xuất hiện rất nhiều, nhưng về sau ít hơn không ít. Rất kỳ quái là, Ngao Bính lại tỏ ra rất thích thú, mỗi lần thất bại xong đều không thèm nghe lời khuyên nhủ của Ngao Quảng, vẫn đấu chí bừng bừng đi tìm mục tiêu tiếp theo.
Trương Tử Tinh nghe xong không khỏi xấu hổ, Ngao Bính giờ thành thế này chỉ sợ là dính hết chỗ độc hại trong cái bản "sách cầu nữ" gì gì đó của mình, tinh thần thành hâm hâm rồi. Tính ra, đây cũng là một trong những "thành tựu" của vị sư tôn bất lương này.
Bất quá, xấu hổ kệ xấu hổ, Trương Tử Tinh không có chút ý nghĩ nào bắt Ngao Bính "lãng tử hồi đầu", thậm chí còn phái Viên Hồng và Viên Phương tới khích lệ Ngao Bính một phen, tất nhiên cũng không quên đưa cho ít đan dược khôi phục nguyên khí.
Trương Tử Tinh dặn dò Viên Hồng và Viên Phương xong, lập tức bay thẳng tới Đông Tề. Bốn nàng Nguyệt cơ đã lâu không được gặp hắn, tất nhiên hết sức vui mừng. Trương Tử Tinh tất nhiên cũng rất nhớ bốn vị ái thê, không ngại "thể hiện" toàn bộ niềm yêu của mình, mồm không ngừng ngọt ngào, tay thì ôm cả bốn nàng vào nội cung. Bốn nàng là đàn bà thành thục, lại áp chế dục niệm đã lâu, giờ gặp được phu quân tới đây an ủi tất nhiên dục hỏa như hồng thủy dâng trào, một trận ân ái bừng bừng tất nhiên không thể thiếu được.
Trương Tử Tinh trời sinh dị thể, học được Hoàng Đế Tâm Kinh, lại vô ý thành tựu Vô thượng ma thể, khả năng về khoản này càng hơn xa lúc trước, đối diện với bốn nàng mỹ phụ "xa luân chiến" vẫn vững vàng như thường. Trận đầu qua đi, bốn nàng đều xuội lơ, nhưng tên này vẫn "hiên ngang bất khuất" tiếp tục chinh phạt, thẳng cho tới khi bốn nàng thở dốc không ngừng, thân thể mềm oặt, ngay sức cầu đình chiến cũng không có.
Trương Tử Tinh "xử lý" bốn nàng xong, trong lòng cũng ngầm buồn rầu: Hình Thiên từng nói qua, Vô thượng ma thể này mỗi người đều có diệu dụng. nhưng trong Thập đại ma thần, Ma tểh mang Mộc linh khí có thể tái sinh vô hạn, Hỏa nguyên Ma thể của Chúc Dung có thể hấp nạp rất nhiều pháp bảo hỏa diễm…Nhưng Ma thể này của hắn trừ khả năng thấy mọi vật rõ hơn không ít, tựa hồ không có chỗ nào có đặc biệt. Nếu cố moi ra có dị năng gì, thì ấy là chút biến hóa nho nhỏ trên người, có thể tùy ý biến hóa to nhỏ, thích ngắn hay dài, thích mập hay béo? Chuyện phòng the cũng mạnh hơn trước nhiều, chẳng nhẽ nói đây là diệu tính đặc biệt trước đây chưa từng nghe nói – sắc lang chi thể?
Qua lời Nguyệt Cơ, Trương Tử Tinh biết được: tình hình phía đông gần đây cũng không quá yên ổn; như thám tử báo về, Đông Bá Hầu Khương Hoàn Sở gần đây tiếp xúc với khá nhiều nhân vật thần bí, binh mã Đông Lỗ cũng ngầm thao luyện diễn tập. Tình huống này hắn đã sớm biết qua tin tình báo của Thiên Ảnh, tới Đông Tề ngoài việc thăm bốn ái thê cũng còn vì chuyện này nữa.
Tại Trương Tử Tinh ngọt nhạt khuyên nhủ, Nguyệt Cơ suy tính rất lâu, cuối cùng đáp ứng lấy lý do nữ vương bị bệnh, thân thể đã suy yếu, đem vương vị truyền cho Thừa tướng Trâu Khích; bên trong thì sớm chuẩn bị cùng ba nàng Khương Văn Sắc đi tới hành cung Đông Hải.
Như tình báo thu thập được, bất kể là Đông Lỗ hay Tây Kỳ gần đây đều rục rịch không ít, như trúng xuân dược vậy. chỉ có Thiên tử Đại Thương là an nhàn vui vầy với Diễm phi Đát Kỷ. Hắn cũng chẳng thèm để ý, vì trên sự thật, chiến đấu bình thường của nhân loại đã không còn ý nghĩ gì với hắn. Nếu thích động đao binh, chỉ dùng chút kinh tế chiến là có thể khiến lũ chư hầu mang dị tâm kia lao đao khốn khổ rồi. Nhưng chiến tranh của nhân loại là điều không thể tránh khỏi trong sát kiếp. Trong mắt Trương Tử Tinh, chiến tranh có nhiều đến mấy cũng chỉ là tạo một loại "thế" mà thôi, thành bại cuối cùng vẫn nằm ở cuộc chiến cấp thánh nhân.
Chiến tranh là không thể tránh khỏi, cũng không cách nào ngưng lại. Thứ Trương Tử Tinh muốn làm là xoay chuyển cục diện, biến thứ "thế" bất lợi dần dần chuyển thành "thế" có lợi, dựa vào đó mà phát sinh ảnh hưởng tương ứng tới cuộc chiến ở mức thượng tầng.
Trương Tử Tinh thuyết phục Nguyệt Cơ xong, biết không thể lưu lại Đông Tề quá lâu, hai ngày sau lại bịn rịn chia tay cùng bốn thê tử, trở lại Đông Hải.
Hắn dẫn Viên Hồng và Viên Phương tới đây không phải để bọn họ hộ vệ mình, mà muốn bọn họ quen thuộc chút hoàn cảnh nơi hành cung này, nhất là phần Viên Phương. Viên Phương vốn đã tiếp cận tu vi Chân tiên, giờ tuy chưa khôi phục, nhưng bản tính thông minh, năng lực học tập rất nhanh, nên Trương Tử Tinh tính để Viên Phương ở lại quần đảo này, phụ trách kiến thiết và quản lý cơ địa, còn Viên Hồng phụ trách việc duy trì liên lạc và hộ vệ cho hắn.
Trương Tử Tinh từng dặn hai người, sau khi trở về từ Thủy tinh cung chờ hắn trên một tiểu đảo phía ngoài cùng quần đảo. Đâu ngờ khi hắn tới tiểu đảo, không thấy bóng dáng hai người đâu, hắn không khỏi bực mình hai tên này thực nghịch ngợm chơi quên thời gian, chờ hắn không được hẳn là đã đi tìm chỗ vui thú rồi.
Thế nhưng hắn chờ cả ngày trên đảo vẫn không thấy hai tên đâu, Trương Tử Tinh bắt đầu cảm giác không đúng. Nhưng đúng lúc này Viên Phương rốt cuộc xuất hiện, có điều hắn không phải tự đi đến mà là được vài tên thủy binh Thủy tinh cung khênh đến.
/492
|