Cơ U Cốc và Doãn Tử Chương mang thầy trò Mai Trừ Tịch đến địa điểm đã chọn, vừa thuận tay săn vài yêu thú cấp một cấp hai. Trở lại chỗ dừng chân, Chu Chu đang lấy nguyên liệu mang theo bên người ra nấu súp. Thạch Ánh Lục cũng đã bày trí tốt trận kỳ, vừa giúp Chu Chu dựng lều nhỏ để tối nghỉ ngơi. Bị Doãn Tử Chương “kích thích”, hiện tại buổi tối, mấy người sư huynh sư tỷ bọn họ cũng chuyển từ ngủ sang luyện tập. Tứ sư đệ quá mãnh liệt, bọn họ không muốn vì chút thời gian thư giãn của mình mà sau vài năm nữa bị vượt mặt.
Đề Thiền Thượng đem ra mấy cái túi đựng đồ đoạt được trên người thầy trò Mai Trừ Tịch cùng với một chiếc nhẫn trữ vật chất đống bên cạnh đống lửa, vừa thấy hai người họ trở lại hai mắt liền sáng lên nói: “Hai tên khốn khiếp kia thật có tiền, chúng ta phát tài rồi, đến xem! Chúng ta đem số đồ này bán đi, rồi ăn mừng một bữa!”
Doãn Tử Chương có chút ngạc nhiên, Chu Chu đã rất nhanh tiên phong chạy tới!
Đề Thiền Thượng ra vẻ thần bí lắc lắc hai túi đựng đồ nói: “Bên trái cái này là một tiểu khốn khiếp, bên phải cái này là đại khốn khiếp, đều là linh thạch, các ngươi đoán có bao nhiêu?”
Cơ U Cốc một chút cũng không phối hợp, lập tức công bố đáp án chính xác: “Mai Trừ Tịch có mười vạn linh thạch, Tuần trưởng lão có năm mươi vạn linh thạch.”
Đề Thiền Thượng trừng mắt liếc một cái, nhưng tiền của đang ở trước mặt, hắn cũng không quan tâm cùng sư đệ đấu khẩu phi nghĩa, cười ha hả nói: “Những thứ này chỉ là một chấm nhỏ, linh thạch trên người lão tử cũng không kém họ bao nhiêu. Điểm chính là cái này!”
Hắn lấy những túi khác mở ra, đổ những vật bên trong ra: pháp bảo, đan dược, bùa, rồi thượng vàng hạ cám tất cả xếp thành một đống lớn.
Đề Thiền Thượng hào phóng nói: “Mọi người đừng khách khí, thích cái nào cứ cầm lấy!”
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, rồi bắt tay vào tìm kiếm. Đan dược hoặc linh dược… đều trực tiếp đưa cho Chu Chu giám định, nếu tốt sẽ để lại, nhìn không khá sẽ đem bán đi đổi tiền.
Thầy trò Mai Trừ Tịch cũng lấy tu luyện Kim hệ pháp thuật làm chủ; mà trong năm người, cũng chỉ có Thạch Ánh Lục tu luyện Kim hệ pháp thuật, cho nên phần lớn công pháp trở thành chiến lợi phẩm của nàng. Bao gồm cả “Tụ khí hoá Kim thuật” có thể biến ra thần binh lợi khí mà Tuần trưởng lão dùng để công kích bọn họ.
Loại pháp thuật này bọn họ đã tự mình thử qua rồi, lợi hại nhất là tu vi với công pháp tăng lên từng bước phối hợp với nhau. Từ Luyện Khí kỳ đến Nguyên Anh kỳ có nhiều phương pháp tu luyện, càng về sau uy lực càng lớn, là một bộ hình công pháp lớn hiếm thấy.
Đây là một quyển công pháp giá trị, đây là đồ vật có giá trị nhất của hai người thầy trò Mai Trừ Tịch!
Thạch Ánh Lục mặt mày hớn hở ghi lại “Tụ khí hoá Kim thuật”, cũng không còn tâm tư nhìn những vật khác. Sau khi Chu Chu đã chọn xong đan dược linh thảo, từ trong một đống đồ lớn chọn ra hai khối kim khí cổ quái không biết tên.
Thạch Ánh Lục đơn giản kiểm tra một chút. Dĩ nhiên là “Thâm Hải nhu thiết” cùng “Thiên tinh đồng” hết sức hiếm thấy, hai loại kim khí này dùng để dung nhập vào pháp khí, rất cần thiết, thường ngày muốn kiếm một mảnh nhỏ thôi đã khó như lên trời. Thế nhưng lần này bọn họ lại có tới hai khối không nhỏ.
Thật sự là phát tài!
Đề Thiền Thượng phát hiện ra loại pháp lực là Tuần trưởng lão đã dùng làm hắn bị thương… Âm ba công pháp ngọc giản, bộ Âm ba công pháp này trong “Hi thanh thuật”, lấy ý từ “Đại âm hi thanh” chia làm ba tầng: chấn hồn, mê tâm, thành sấm
Dựa theo ghi chép của Tuần trưởng lão, hắn nghiên cứu tu luyện trăm năm, mới chỉ ở cửa “Chấn hồn”, có thể thấy bộ công pháp này lợi hại. Không biết Tuần trưởng lão từ đâu có được món đồ thượng đẳng này.
Đề Thiền Thượng đọc xong bộ công pháp mới thấy sợ, cuộc chiến hôm nay, nhìn như ngoài Chu Chu thì hắn là người bị thương nhẹ nhất, nhưng thực tế không phải vậy.
Hắn bị Tuần trưởng lão dùng Hi thanh chấn hồn âm ba đánh trúng chính diện, phía trong thần hồn đã lưu lại nội thương., lúc này nhìn như đã hoàn toàn khôi phục. Nhưng tương lai vào thời điểm hắn Kết Đan, nội thương này sẽ bộc phát cướp đi tính mạng của hắn!
Mà sau này nếu hắn gặp phải Mê hồn ảo thuật là một loại nhầm vào thần hồn mà công kích, so với Tu sĩ bình thường thì khả năng gặp chuyện không may còn cao hơn.
Đề Thiền Thượng vừa nhìn “Hi Thanh Thuật” vừa kịch liệt mắng, thiếu chút nữa muốn chạy đến chỗ Tuần trưởng lão ở tuyệt cốc, đích thân giết hắn ta mới hả giận.
May là bộ công pháp này có nói rõ cách chữa trị nội thương do Hi thanh âm ba tạo ra. Dựa theo những phương pháp điều dưỡng ở trên, thì nhiều nhất là mười ngày nửa tháng là có thể khôi phục.
Đối với Cơ U Cốc và Doãn Tử Chương, hai người cũng không phát hiện ra thứ đồ đặc biệt nào để dùng.
Doãn Tử Chương lấy xuống từ trên người Mai Trừ Tịch một huyễn giáp hộ thân màu trắng bạc, lấy thuật tinh lọc dọn dẹp hoàn toàn kín đáo đưa cho Chu Chu: “Cái nhuyễn giáp này muội mặc bên trong áo ngoài.”
Thạch Ánh Lục dành chút thời gian đến xem xét, dùng lực kéo nhuyễn giáp ra, sức mạnh của nàng đều không thể phá huỷ nhuyễn giáp!
“Cái này hơn phân nửa là báo vật gia truyền của Mai gia “Quỳnh quang nhuyễn giáp”, mặc dù là bảo khí trung phẩm nhưng có thể ngăn cản pháp lực công kích của Tu sĩ Kết Đan Kỳ, không nghĩ đến lại ở trên người Mai Trừ Tịch…” Thạch Ánh Lục thở dài nói.
Chu chu nghe là bảo vật gia truyền của Mai thị thì buồn rầu: “Nếu như vạn nhất bị người khác phát hiện thì sẽ rất nguy hiểm…” Trộm cướp đồ quá nổi tiếng thì cũng không tốt.
Thạch Ánh Lục suy nghĩ một hồi nói: “Đưa đây, ta thay muội luyện chế đơn giản một lần, đổi màu sắc hình dáng, cộng thêm một tầng Tuyết tàm ti, đoán chừng sẽ không có ai nhận ra.”
“Tốt! Tốt!” Chu Chu chuyển buồn thành vui, có nhân sĩ chuyên nghiệp ở đây, quả nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Mấy người bọn họ nhanh chóng chia xong đồ, linh thạch chia đều, còn dư lại một ít bọn họ mua một ít đồ để dùng, chờ đến Tây phương ngũ quốc sẽ nghĩ cách đổi lại linh thạch.
Mặc dù mấy người bọn họ ai cũng đều bị đả thương, nội thương trong người, nhưng lại liên thủ thành công đánh bại tu sĩ Kết Đan kỳ, còn kiếm được một khoản, tâm tình rất tốt!
Đề Thiền Thượng vuốt ve “Hi Thanh Thuật” thở dài nói: “Khó trách có nhiều Tu sĩ thích đánh cướp như vậy, thật là một nghề làm giàu nhanh chóng!”
Thạch Ánh Lục cười khổ nói: “Không phải Tu sĩ nào xuất thân từ Mai gia đều như vậy!” Đại đa số Tu sĩ đều rất nghèo, nhất là Tán tu. Nếu như Mai gia không phải nhờ kinh doanh mỏ linh thạch, thầy trò Mai Trừ Tịch lại có quan hệ hết sức mật thiết với gia chủ, thì cũng không thể có trên người khoản tiền lớn cùng vô số bảo vật như vậy.
“Mang toàn bộ đồ quý giá ở trên người cũng quá không an toàn…” Chu Chu vừa nghĩ tới trên người mình cùng Doãn Tử Chương có mấy chục vạn linh thạch, còn có các loại đan dược, linh thảo, bùa của sư huynh sư tỷ cho, trận kỳ, pháp bảo nhất thời có cảm giác âu sầu, lo lắng.
Vạn nhất ngày nào đó bọn họ không có chú ý lại để cho người ta coi là dê béo làm thịt tổn thất lớn như vậy nàng sẽ đau lòng đến chết!
“Không có biện pháp, đối với Tu sĩ mà nói, những thứ vật ngoài thân này chỉ có giá trị ở thời điểm mình còn sống, trừ khi phía sau còn có trách nhiệm trọng đại với gia tộc tông môn, cần phải lưu lại vì đồng môn, thân tộc hậu bối. Nếu không mang ở trên người, tuỳ vào thời điểm mà sử dụng mới là an toàn nhất.” Cơ U Cốc khẽ thở dài.
Đề Thiền Thượng đem ra mấy cái túi đựng đồ đoạt được trên người thầy trò Mai Trừ Tịch cùng với một chiếc nhẫn trữ vật chất đống bên cạnh đống lửa, vừa thấy hai người họ trở lại hai mắt liền sáng lên nói: “Hai tên khốn khiếp kia thật có tiền, chúng ta phát tài rồi, đến xem! Chúng ta đem số đồ này bán đi, rồi ăn mừng một bữa!”
Doãn Tử Chương có chút ngạc nhiên, Chu Chu đã rất nhanh tiên phong chạy tới!
Đề Thiền Thượng ra vẻ thần bí lắc lắc hai túi đựng đồ nói: “Bên trái cái này là một tiểu khốn khiếp, bên phải cái này là đại khốn khiếp, đều là linh thạch, các ngươi đoán có bao nhiêu?”
Cơ U Cốc một chút cũng không phối hợp, lập tức công bố đáp án chính xác: “Mai Trừ Tịch có mười vạn linh thạch, Tuần trưởng lão có năm mươi vạn linh thạch.”
Đề Thiền Thượng trừng mắt liếc một cái, nhưng tiền của đang ở trước mặt, hắn cũng không quan tâm cùng sư đệ đấu khẩu phi nghĩa, cười ha hả nói: “Những thứ này chỉ là một chấm nhỏ, linh thạch trên người lão tử cũng không kém họ bao nhiêu. Điểm chính là cái này!”
Hắn lấy những túi khác mở ra, đổ những vật bên trong ra: pháp bảo, đan dược, bùa, rồi thượng vàng hạ cám tất cả xếp thành một đống lớn.
Đề Thiền Thượng hào phóng nói: “Mọi người đừng khách khí, thích cái nào cứ cầm lấy!”
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, rồi bắt tay vào tìm kiếm. Đan dược hoặc linh dược… đều trực tiếp đưa cho Chu Chu giám định, nếu tốt sẽ để lại, nhìn không khá sẽ đem bán đi đổi tiền.
Thầy trò Mai Trừ Tịch cũng lấy tu luyện Kim hệ pháp thuật làm chủ; mà trong năm người, cũng chỉ có Thạch Ánh Lục tu luyện Kim hệ pháp thuật, cho nên phần lớn công pháp trở thành chiến lợi phẩm của nàng. Bao gồm cả “Tụ khí hoá Kim thuật” có thể biến ra thần binh lợi khí mà Tuần trưởng lão dùng để công kích bọn họ.
Loại pháp thuật này bọn họ đã tự mình thử qua rồi, lợi hại nhất là tu vi với công pháp tăng lên từng bước phối hợp với nhau. Từ Luyện Khí kỳ đến Nguyên Anh kỳ có nhiều phương pháp tu luyện, càng về sau uy lực càng lớn, là một bộ hình công pháp lớn hiếm thấy.
Đây là một quyển công pháp giá trị, đây là đồ vật có giá trị nhất của hai người thầy trò Mai Trừ Tịch!
Thạch Ánh Lục mặt mày hớn hở ghi lại “Tụ khí hoá Kim thuật”, cũng không còn tâm tư nhìn những vật khác. Sau khi Chu Chu đã chọn xong đan dược linh thảo, từ trong một đống đồ lớn chọn ra hai khối kim khí cổ quái không biết tên.
Thạch Ánh Lục đơn giản kiểm tra một chút. Dĩ nhiên là “Thâm Hải nhu thiết” cùng “Thiên tinh đồng” hết sức hiếm thấy, hai loại kim khí này dùng để dung nhập vào pháp khí, rất cần thiết, thường ngày muốn kiếm một mảnh nhỏ thôi đã khó như lên trời. Thế nhưng lần này bọn họ lại có tới hai khối không nhỏ.
Thật sự là phát tài!
Đề Thiền Thượng phát hiện ra loại pháp lực là Tuần trưởng lão đã dùng làm hắn bị thương… Âm ba công pháp ngọc giản, bộ Âm ba công pháp này trong “Hi thanh thuật”, lấy ý từ “Đại âm hi thanh” chia làm ba tầng: chấn hồn, mê tâm, thành sấm
Dựa theo ghi chép của Tuần trưởng lão, hắn nghiên cứu tu luyện trăm năm, mới chỉ ở cửa “Chấn hồn”, có thể thấy bộ công pháp này lợi hại. Không biết Tuần trưởng lão từ đâu có được món đồ thượng đẳng này.
Đề Thiền Thượng đọc xong bộ công pháp mới thấy sợ, cuộc chiến hôm nay, nhìn như ngoài Chu Chu thì hắn là người bị thương nhẹ nhất, nhưng thực tế không phải vậy.
Hắn bị Tuần trưởng lão dùng Hi thanh chấn hồn âm ba đánh trúng chính diện, phía trong thần hồn đã lưu lại nội thương., lúc này nhìn như đã hoàn toàn khôi phục. Nhưng tương lai vào thời điểm hắn Kết Đan, nội thương này sẽ bộc phát cướp đi tính mạng của hắn!
Mà sau này nếu hắn gặp phải Mê hồn ảo thuật là một loại nhầm vào thần hồn mà công kích, so với Tu sĩ bình thường thì khả năng gặp chuyện không may còn cao hơn.
Đề Thiền Thượng vừa nhìn “Hi Thanh Thuật” vừa kịch liệt mắng, thiếu chút nữa muốn chạy đến chỗ Tuần trưởng lão ở tuyệt cốc, đích thân giết hắn ta mới hả giận.
May là bộ công pháp này có nói rõ cách chữa trị nội thương do Hi thanh âm ba tạo ra. Dựa theo những phương pháp điều dưỡng ở trên, thì nhiều nhất là mười ngày nửa tháng là có thể khôi phục.
Đối với Cơ U Cốc và Doãn Tử Chương, hai người cũng không phát hiện ra thứ đồ đặc biệt nào để dùng.
Doãn Tử Chương lấy xuống từ trên người Mai Trừ Tịch một huyễn giáp hộ thân màu trắng bạc, lấy thuật tinh lọc dọn dẹp hoàn toàn kín đáo đưa cho Chu Chu: “Cái nhuyễn giáp này muội mặc bên trong áo ngoài.”
Thạch Ánh Lục dành chút thời gian đến xem xét, dùng lực kéo nhuyễn giáp ra, sức mạnh của nàng đều không thể phá huỷ nhuyễn giáp!
“Cái này hơn phân nửa là báo vật gia truyền của Mai gia “Quỳnh quang nhuyễn giáp”, mặc dù là bảo khí trung phẩm nhưng có thể ngăn cản pháp lực công kích của Tu sĩ Kết Đan Kỳ, không nghĩ đến lại ở trên người Mai Trừ Tịch…” Thạch Ánh Lục thở dài nói.
Chu chu nghe là bảo vật gia truyền của Mai thị thì buồn rầu: “Nếu như vạn nhất bị người khác phát hiện thì sẽ rất nguy hiểm…” Trộm cướp đồ quá nổi tiếng thì cũng không tốt.
Thạch Ánh Lục suy nghĩ một hồi nói: “Đưa đây, ta thay muội luyện chế đơn giản một lần, đổi màu sắc hình dáng, cộng thêm một tầng Tuyết tàm ti, đoán chừng sẽ không có ai nhận ra.”
“Tốt! Tốt!” Chu Chu chuyển buồn thành vui, có nhân sĩ chuyên nghiệp ở đây, quả nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Mấy người bọn họ nhanh chóng chia xong đồ, linh thạch chia đều, còn dư lại một ít bọn họ mua một ít đồ để dùng, chờ đến Tây phương ngũ quốc sẽ nghĩ cách đổi lại linh thạch.
Mặc dù mấy người bọn họ ai cũng đều bị đả thương, nội thương trong người, nhưng lại liên thủ thành công đánh bại tu sĩ Kết Đan kỳ, còn kiếm được một khoản, tâm tình rất tốt!
Đề Thiền Thượng vuốt ve “Hi Thanh Thuật” thở dài nói: “Khó trách có nhiều Tu sĩ thích đánh cướp như vậy, thật là một nghề làm giàu nhanh chóng!”
Thạch Ánh Lục cười khổ nói: “Không phải Tu sĩ nào xuất thân từ Mai gia đều như vậy!” Đại đa số Tu sĩ đều rất nghèo, nhất là Tán tu. Nếu như Mai gia không phải nhờ kinh doanh mỏ linh thạch, thầy trò Mai Trừ Tịch lại có quan hệ hết sức mật thiết với gia chủ, thì cũng không thể có trên người khoản tiền lớn cùng vô số bảo vật như vậy.
“Mang toàn bộ đồ quý giá ở trên người cũng quá không an toàn…” Chu Chu vừa nghĩ tới trên người mình cùng Doãn Tử Chương có mấy chục vạn linh thạch, còn có các loại đan dược, linh thảo, bùa của sư huynh sư tỷ cho, trận kỳ, pháp bảo nhất thời có cảm giác âu sầu, lo lắng.
Vạn nhất ngày nào đó bọn họ không có chú ý lại để cho người ta coi là dê béo làm thịt tổn thất lớn như vậy nàng sẽ đau lòng đến chết!
“Không có biện pháp, đối với Tu sĩ mà nói, những thứ vật ngoài thân này chỉ có giá trị ở thời điểm mình còn sống, trừ khi phía sau còn có trách nhiệm trọng đại với gia tộc tông môn, cần phải lưu lại vì đồng môn, thân tộc hậu bối. Nếu không mang ở trên người, tuỳ vào thời điểm mà sử dụng mới là an toàn nhất.” Cơ U Cốc khẽ thở dài.
/514
|