- Ta có một đề nghị, không bằng ta và ngươi hợp tác, như thế nào? Ta biết rằng lúc trước ta và ngươi trong lúc hợp tác, có chút không thoải mái, lúc này đây bất kể ta nói như thế nào, ngươi đều không thể tin tưởng được. Cho nên ta sẽ biểu lộ thành ý trước!
Thanh âm của Chỉ Hương truyền đến, đồng thời thân thể của nàng chợt dừng lại, thế nhưng lại trực tiếp xoay người, hai tay nâng lên bấm niệm thần chú. Ngay sau đó ở trước mặt nàng, xuất hiện hai đóa hoa màu đỏ.
Hai đóa hoa này, trong khoảnh khắc liền nổi lên gương mặt của Hứa Bạch và Trần Mặc. Tại khoảnh khắc gương mặt này xuất hiện, Hứa Bạch và Trần Mặc biến sắc.
Đúng lúc này, đóa hoa sụp đổ, không phát ra âm thanh hay khí tức nào, trực tiếp dập nát thành tro bụi. Ở khoảnh khắc nó vỡ nát, Hứa Bạch phun ra máu tươi, thân thể lập tức uể oải, Trần Mặc bên cạnh cũng run rẩy thân thể, phun ra máu tươi. Hai người dừng lại một chút, vẻ mặt dữ tợn, đồng thời cũng có một chút hoảng sợ.
Nhưng sự tình còn chưa kết thúc ở đây, mắt phượng của Chỉ Hương chợt lóe, ở nháy mắt hai người kia tạm dừng lại, tay phải nâng lên, liên tục chỉ hai cái về phía trước. Chỉ là vừa mới nâng lên, Hứa Bạch và Trần Mặc, đã lại lần nữa phun ra máu tươi, vẻ mặt hai người hoàn toàn hoảng sợ, nhanh chóng lui về phía sau.
Bởi vì bọn họ phát hiện, lúc đối phương nâng tay, chính mình liền đã bị thương, như là rơi vào đến trong vòng quy tắc kỳ dị nào đó.
- Trước làm bị thương, sau đó lại ra tay?
- Quy tắc nghịch chuyển đây là thần thông Quy Thũng, là thủ đoạn của Trảm Linh!
Vẻ mặt hai người biến đổi, giờ phút này trong óc vù vù, nhanh chóng lui về phía sau.
Lúc này Chỉ Hương mới thu hồi hai tay, lãnh đạm nhìn qua hai người một cái, sau đó xoay người đi theo hướng Mạnh Hạo.
Linh thức Mạnh Hạo đã nhìn thấy cảnh tượng biến hóa này, nhưng không có tạm dừng chút nào, vẫn cầm Tiên Kiều thạch, triển khai tốc độ cao nhất bay nhanh.
- Đây chính là thành ý của ta, thương thế hai người này, trong thời gian ngắn không thể khỏi hẳn, bọn họ cũng hẳn là không có lá gan tiếp tục cùng ta truy kích rồi.
- Mạnh Hạo, lần này ta cực kỳ có thành ý hợp tác cùng ngươi. Mấy lần trước, là do ta hiểu biết sau lầm, lần này ... Chúng ta chân chính hợp tác. Thế nào?
- Ngươi không cần trả lời ngay, cũng không cần nói cho ta đáp án. Ta sẽ ở trên một chỗ nhô ra trên núi đá ở cực Đông của mảnh đại địa này, chờ ngươi một tháng.
- Một tháng sau, nếu như ngươi đến, chúng ta liền hợp tác, ngươi có thể đoạt được nhiều tiên thổ hơn nữa. Mà nếu như ngươi không đến, thì ta sẽ không miễn cưỡng.
Chỉ Hương không có đuổi theo lâu lắm, sau khi truyền âm xong thì dừng lại, nhìn Mạnh Hạo đi xa, không biết đang suy nghĩ cái gì. Thời gian không lâu, nàng xoay người, đi về phía đại địa ở cực Đông.
Mạnh Hạo nhíu mày, lời nói của yêu nữ Chỉ Hương cùng với hành động này, khiến hắn có chút đoán không ra. Nàng này làm việc hay thay đổi, một phút trước còn giết hại lẫn nhau, nhưng trong nháy mắt tiếp theo lại tỏ thành ý như thế.
Trong lòng Mạnh Hạo tuy chần chừ, nhưng tốc độ cũng không chậm, liên tiếp chạy bảy tám ngày, cho đến khi xác định bốn phía không có bất kỳ người nào đi theo, lúc này mới dừng lại.
Sau đó, lại trôi qua ba ngày nữa, Mạnh Hạo lại bay nhanh về phía trước. Năm sáu ngày sau, lại dừng lại, hắn có thể xác định tám phần, Chỉ Hương thật là không có âm thầm đi theo.
- Hay là yêu nữ này đổi tính?
Mạnh Hạo cười lạnh, khoanh chân ngồi ở trong động phủ đào ra. Đối với việc rời khỏi Đạp Tiên kiều, hắn thật sự là không cam lòng, giờ phút trong khi trầm ngâm, hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, trực tiếp lấy tiên thổ ra, ngưng thần dung nhập vào trong đó, chậm rãi cảm ngộ.
Lấy phương thức ngộ ra đồ đằng hỏa lúc trước, để xem xét tiên thổ này, cho đến khi nhắm mắt lại, trong đầu hắn hiện lên chính là tất cả kết cấu của tiên thổ này. Đợi khi hiện lên kết cấu đầy đủ, lấy loại đồ đằng thổ của Ô Thần ngũ bộ làm dẫn, để ngưng tụ đồ đằng thổ. Đây là cách mà Mạnh Hạo nghĩ đến, là phương pháp đạt được đồ đằng thổ.
Theo thời gian trôi qua, đảo mắt mười ngày đã qua, trong mười ngày này, chỗ Mạnh Hạo là địa phương rất an tĩnh, không người tới quấy rầy, giờ phút này ở bên ngoài, những người đến từ Tây Mạc đã rời đi rất nhiều.
Một ngày này, Mạnh Hạo bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong mắt lộ ra một chút ánh sao. Trong đầu của hắn, đã có kết cấu hoàn chỉnh của tiên thổ, toàn bộ kết cấu tạo thành một viên sỏi.
- Không kém nhiều lắm...
Mạnh Hạo thở sâu, từ trong túi trữ vật lấy ra đồ đằng thổ của Ô Thần ngũ bộ, đang bị vây ở bên trong tiêu tan, nhưng được Mạnh Hạo cẩn thận duy trì. Hắn nhìn lướt qua, sau đó cắn răng một cái, lập tức đem nó khắc ở trên cánh tay phải.
Theo dấu vết của loại đồ đằng thổ này, tại trong nháy mắt này, viên sỏi – kết cấu của tiên thổ trong đầu Mạnh Hạo, lập tức dựa theo ý thức của hắn, dung hợp với đồ đằng thổ của Ô Thần ngũ bộ.
Loại dung hợp này, hơn nữa là dung hợp trên ý thức, Mạnh Hạo cũng không biết có thể thành công hay không, nhưng đồ đằng hỏa chính là xuất hiện như thế này. Sau khi Mạnh Hạo phân tích, hắn cho rằng tiên thổ cũng có khả năng thành công nếu làm như vậy.
Loại dung hợp này giằng co khoảng mấy ngày, cho đến khoảnh khắc hoàn toàn dung hợp xong, trên cánh tay phải của Mạnh Hạo, rõ ràng xuất hiện một lốc xoáy mơ hồ. Lốc xoáy này có màu vàng đất, ngay lúc nó xuất hiện, một cỗ lực hút vô tận, nháy mắt tràn ra.
Nhưng nó hấp thu cũng không phải là linh khí, mà là tiên thổ ở trước người Mạnh Hạo, tiên thổ này trong chớp mắt liền dung nhập vào bên trong lốc xoáy, như bị cắn nuốt.
Tinh thần Mạnh Hạo rung lên, hắn không chút do dự lần lượt lấy ra từng khối tiên thổ, mỗi một khối tiên thổ khi vừa mới bị lấy ra, đều ngay lập tức bị lốc xoáy hấp thu. Thời gian chậm rãi trôi qua, lại trôi qua mấy ngày, khi toàn bộ tiên thổ trong túi trữ vật Mạnh Hạo lấy ra, đều đã bị lốc xoáy này hấp thu, nhưng loại lực hút này... Lại vẫn còn tồn tại!
Chẳng những không có giảm bớt, ngược lại càng mạnh lên, giống như có một loại lột xác sắp lập tức xuất hiện.
Mạnh Hạo có loại cảm giác mãnh liệt, nếu giờ phút này có đầy đủ tiên thổ ở đây, hắn có thể khiến lốc xoáy này biến thành đồ đằng, trở thành loại thứ bốn trong ngũ hành của hắn, đồ đằng thổ!
Mà một khi đồ đằng thổ này xuất hiện, như vậy tu vi của Mạnh Hạo lại được kéo lên, đủ để nghiền ép Nguyên Anh sơ kỳ, chiến thắng Nguyên Anh trung kỳ, và Nguyên Anh hậu kỳ.
Điều này giống như trình độ cực hạn của Kim Đan, thực lực hùng mạnh đến mức có thể xem nhẹ tất cả mánh khóe. Đó là một cảnh tượng kinh thiên từ xưa đến nay, bất kỳ một cái tu sĩ Kết Đan nào, cũng không thể làm được.
Muốn làm đến điểm này, cần có Hoàn Mỹ Kim Đan, cần ngũ hành quy nhất, càng cần có đầy đủ cảm ngộ đến từ chính đại sư đan đạo. Thậm chí còn cần thân phận là Phong Yêu sư!
Chỉ có tập hợp đủ những điều kiện đó, mới có thể đi lên con đường của Mạnh Hạo, ra khỏi cực hạn đỉnh cao của Kim Đan, có thể chiến đấu với Nguyên Anh!
Thanh âm của Chỉ Hương truyền đến, đồng thời thân thể của nàng chợt dừng lại, thế nhưng lại trực tiếp xoay người, hai tay nâng lên bấm niệm thần chú. Ngay sau đó ở trước mặt nàng, xuất hiện hai đóa hoa màu đỏ.
Hai đóa hoa này, trong khoảnh khắc liền nổi lên gương mặt của Hứa Bạch và Trần Mặc. Tại khoảnh khắc gương mặt này xuất hiện, Hứa Bạch và Trần Mặc biến sắc.
Đúng lúc này, đóa hoa sụp đổ, không phát ra âm thanh hay khí tức nào, trực tiếp dập nát thành tro bụi. Ở khoảnh khắc nó vỡ nát, Hứa Bạch phun ra máu tươi, thân thể lập tức uể oải, Trần Mặc bên cạnh cũng run rẩy thân thể, phun ra máu tươi. Hai người dừng lại một chút, vẻ mặt dữ tợn, đồng thời cũng có một chút hoảng sợ.
Nhưng sự tình còn chưa kết thúc ở đây, mắt phượng của Chỉ Hương chợt lóe, ở nháy mắt hai người kia tạm dừng lại, tay phải nâng lên, liên tục chỉ hai cái về phía trước. Chỉ là vừa mới nâng lên, Hứa Bạch và Trần Mặc, đã lại lần nữa phun ra máu tươi, vẻ mặt hai người hoàn toàn hoảng sợ, nhanh chóng lui về phía sau.
Bởi vì bọn họ phát hiện, lúc đối phương nâng tay, chính mình liền đã bị thương, như là rơi vào đến trong vòng quy tắc kỳ dị nào đó.
- Trước làm bị thương, sau đó lại ra tay?
- Quy tắc nghịch chuyển đây là thần thông Quy Thũng, là thủ đoạn của Trảm Linh!
Vẻ mặt hai người biến đổi, giờ phút này trong óc vù vù, nhanh chóng lui về phía sau.
Lúc này Chỉ Hương mới thu hồi hai tay, lãnh đạm nhìn qua hai người một cái, sau đó xoay người đi theo hướng Mạnh Hạo.
Linh thức Mạnh Hạo đã nhìn thấy cảnh tượng biến hóa này, nhưng không có tạm dừng chút nào, vẫn cầm Tiên Kiều thạch, triển khai tốc độ cao nhất bay nhanh.
- Đây chính là thành ý của ta, thương thế hai người này, trong thời gian ngắn không thể khỏi hẳn, bọn họ cũng hẳn là không có lá gan tiếp tục cùng ta truy kích rồi.
- Mạnh Hạo, lần này ta cực kỳ có thành ý hợp tác cùng ngươi. Mấy lần trước, là do ta hiểu biết sau lầm, lần này ... Chúng ta chân chính hợp tác. Thế nào?
- Ngươi không cần trả lời ngay, cũng không cần nói cho ta đáp án. Ta sẽ ở trên một chỗ nhô ra trên núi đá ở cực Đông của mảnh đại địa này, chờ ngươi một tháng.
- Một tháng sau, nếu như ngươi đến, chúng ta liền hợp tác, ngươi có thể đoạt được nhiều tiên thổ hơn nữa. Mà nếu như ngươi không đến, thì ta sẽ không miễn cưỡng.
Chỉ Hương không có đuổi theo lâu lắm, sau khi truyền âm xong thì dừng lại, nhìn Mạnh Hạo đi xa, không biết đang suy nghĩ cái gì. Thời gian không lâu, nàng xoay người, đi về phía đại địa ở cực Đông.
Mạnh Hạo nhíu mày, lời nói của yêu nữ Chỉ Hương cùng với hành động này, khiến hắn có chút đoán không ra. Nàng này làm việc hay thay đổi, một phút trước còn giết hại lẫn nhau, nhưng trong nháy mắt tiếp theo lại tỏ thành ý như thế.
Trong lòng Mạnh Hạo tuy chần chừ, nhưng tốc độ cũng không chậm, liên tiếp chạy bảy tám ngày, cho đến khi xác định bốn phía không có bất kỳ người nào đi theo, lúc này mới dừng lại.
Sau đó, lại trôi qua ba ngày nữa, Mạnh Hạo lại bay nhanh về phía trước. Năm sáu ngày sau, lại dừng lại, hắn có thể xác định tám phần, Chỉ Hương thật là không có âm thầm đi theo.
- Hay là yêu nữ này đổi tính?
Mạnh Hạo cười lạnh, khoanh chân ngồi ở trong động phủ đào ra. Đối với việc rời khỏi Đạp Tiên kiều, hắn thật sự là không cam lòng, giờ phút trong khi trầm ngâm, hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, trực tiếp lấy tiên thổ ra, ngưng thần dung nhập vào trong đó, chậm rãi cảm ngộ.
Lấy phương thức ngộ ra đồ đằng hỏa lúc trước, để xem xét tiên thổ này, cho đến khi nhắm mắt lại, trong đầu hắn hiện lên chính là tất cả kết cấu của tiên thổ này. Đợi khi hiện lên kết cấu đầy đủ, lấy loại đồ đằng thổ của Ô Thần ngũ bộ làm dẫn, để ngưng tụ đồ đằng thổ. Đây là cách mà Mạnh Hạo nghĩ đến, là phương pháp đạt được đồ đằng thổ.
Theo thời gian trôi qua, đảo mắt mười ngày đã qua, trong mười ngày này, chỗ Mạnh Hạo là địa phương rất an tĩnh, không người tới quấy rầy, giờ phút này ở bên ngoài, những người đến từ Tây Mạc đã rời đi rất nhiều.
Một ngày này, Mạnh Hạo bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong mắt lộ ra một chút ánh sao. Trong đầu của hắn, đã có kết cấu hoàn chỉnh của tiên thổ, toàn bộ kết cấu tạo thành một viên sỏi.
- Không kém nhiều lắm...
Mạnh Hạo thở sâu, từ trong túi trữ vật lấy ra đồ đằng thổ của Ô Thần ngũ bộ, đang bị vây ở bên trong tiêu tan, nhưng được Mạnh Hạo cẩn thận duy trì. Hắn nhìn lướt qua, sau đó cắn răng một cái, lập tức đem nó khắc ở trên cánh tay phải.
Theo dấu vết của loại đồ đằng thổ này, tại trong nháy mắt này, viên sỏi – kết cấu của tiên thổ trong đầu Mạnh Hạo, lập tức dựa theo ý thức của hắn, dung hợp với đồ đằng thổ của Ô Thần ngũ bộ.
Loại dung hợp này, hơn nữa là dung hợp trên ý thức, Mạnh Hạo cũng không biết có thể thành công hay không, nhưng đồ đằng hỏa chính là xuất hiện như thế này. Sau khi Mạnh Hạo phân tích, hắn cho rằng tiên thổ cũng có khả năng thành công nếu làm như vậy.
Loại dung hợp này giằng co khoảng mấy ngày, cho đến khoảnh khắc hoàn toàn dung hợp xong, trên cánh tay phải của Mạnh Hạo, rõ ràng xuất hiện một lốc xoáy mơ hồ. Lốc xoáy này có màu vàng đất, ngay lúc nó xuất hiện, một cỗ lực hút vô tận, nháy mắt tràn ra.
Nhưng nó hấp thu cũng không phải là linh khí, mà là tiên thổ ở trước người Mạnh Hạo, tiên thổ này trong chớp mắt liền dung nhập vào bên trong lốc xoáy, như bị cắn nuốt.
Tinh thần Mạnh Hạo rung lên, hắn không chút do dự lần lượt lấy ra từng khối tiên thổ, mỗi một khối tiên thổ khi vừa mới bị lấy ra, đều ngay lập tức bị lốc xoáy hấp thu. Thời gian chậm rãi trôi qua, lại trôi qua mấy ngày, khi toàn bộ tiên thổ trong túi trữ vật Mạnh Hạo lấy ra, đều đã bị lốc xoáy này hấp thu, nhưng loại lực hút này... Lại vẫn còn tồn tại!
Chẳng những không có giảm bớt, ngược lại càng mạnh lên, giống như có một loại lột xác sắp lập tức xuất hiện.
Mạnh Hạo có loại cảm giác mãnh liệt, nếu giờ phút này có đầy đủ tiên thổ ở đây, hắn có thể khiến lốc xoáy này biến thành đồ đằng, trở thành loại thứ bốn trong ngũ hành của hắn, đồ đằng thổ!
Mà một khi đồ đằng thổ này xuất hiện, như vậy tu vi của Mạnh Hạo lại được kéo lên, đủ để nghiền ép Nguyên Anh sơ kỳ, chiến thắng Nguyên Anh trung kỳ, và Nguyên Anh hậu kỳ.
Điều này giống như trình độ cực hạn của Kim Đan, thực lực hùng mạnh đến mức có thể xem nhẹ tất cả mánh khóe. Đó là một cảnh tượng kinh thiên từ xưa đến nay, bất kỳ một cái tu sĩ Kết Đan nào, cũng không thể làm được.
Muốn làm đến điểm này, cần có Hoàn Mỹ Kim Đan, cần ngũ hành quy nhất, càng cần có đầy đủ cảm ngộ đến từ chính đại sư đan đạo. Thậm chí còn cần thân phận là Phong Yêu sư!
Chỉ có tập hợp đủ những điều kiện đó, mới có thể đi lên con đường của Mạnh Hạo, ra khỏi cực hạn đỉnh cao của Kim Đan, có thể chiến đấu với Nguyên Anh!
/1957
|