Gần như ngay khi Mạnh Hạo tiến vào, toàn bộ Táng Thiên Mộ ầm ầm chấn động. Tại trong quan tài lớn kia, càng mãnh mẽ nứt vỡ, trong đó, vô số bạch cốt hóa thành tro bụi. Một lá cờ rách nát phát ra từng đợt hắc vụ.
- Rầm!!!!!!!!!!
Một tiếng nổ thật lớn vang vọng bốn phía, tòa Táng Thiên Mộ này trực tiếp nổ tung, như núi lửa bộc phát. Theo Táng Thiên Mộ nổ vang, cờ ba đuôi kia liền bay ra, bay lơ lửng trên trời, phát ra hơi thở làm cho Mạnh Hạo nhíu mày. Lá cờ này nhoáng lên một cái trong không trung rồi biến mất, nó trực tiếp bay ra khỏi trận thứ bảy, bay tới ghế đá ngoài trận thứ chín. Trên đó có một bộ hài cốt mang mặt nạ không mặt không mũi. Nó liền hóa thành mặt nạ có một đầu tóc đen, trong đó còn có ba đường tóc bạc.
Cùng lúc đó, toàn bộ trận thứ bảy cũng lập tức vỡ tan, lượng lớn linh khí thiên địa rầm rầm mà tới, truyền vào trong thân thể Mạnh Hạo.
Dưới linh khí tràn ngập, nồng đậm khó hình dung này, Đạo Đài thứ ba của Mạnh Hạo cũng rõ ràng xuất hiện hình dáng. Hắn bước ra, đứng trên bình đài ngoài trận thứ bảy. Sau lưng hắn, trận pháp thứ hai, ba, tư đều vỡ tan, như bị chặt đứt lối ra. Giờ phút này, sau lưng Mạnh Hạo chỉ còn tòa pháp trận thứ năm, nhưng cũng đã xuất hiện dấu hiệu vỡ tan.
Từng trận pháp tan rã, phát ra linh khí nồng đậm, khiến cho toàn bộ nơi truyền thừa như nổi lên sương mù che trời chắn trăng, sương mù tràn ngập tám phía này hình thành một cơn lốc xoáy cực lớn. Trung tâm cơn lốc là Mạnh Hạo cùng chó ngao đang đứng.
Xa xa nhìn lại, một màn này cực kỳ kinh người!
Mạnh Hạo hấp thu linh khí, chó ngao cũng thế!
Một người một cờ hó, tại một khắc này, tu vi không ngừng được kéo lên. Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn phía trước. Hắn mơ hồ nhìn thấy thân ảnh Lý Đạo Nhất đang chấn động từ trong trận thứ tám bước ra.
- Hắn làm sao phá trận pháp nhanh như vậy!
Lý Đạo Nhất thầm chấn động, dù biết Mạnh Hạo là người truyền thừa thiên mệnh nơi đây, nhưng y vẫn rung động không thôi.
- Hắn là người mà trận pháp nơi đây chờ đợi đã lâu, hắn vừa tới, trận pháp truyền thừa tự động vỡ tan nhường đường. Nhưng chỉ cần ngươi nhanh hơn hắn, Huyết Tiên đã chết, chỉ nhận ra người đầu tiên xuất hiện trước mắt, ngươi vẫn có thể cướp lấy truyền thừa thuộc về hắn!
Huyết Long gầm nhẹ, hai mắt Lý Đạo Nhất lộ ra hàn mang, không chút do dự tiến vào trong trận thứ chín!
- Dù truyền thừa thuộc về ngươi… Nhưng, có Lý mỗ ở đây, truyền thừa này nhất định bị ta cướp đi!
Nhìn đối phương mang theo huyết long, lo lắng bước vào trận thứ chín, hai mắt Mạnh Hạo lóe ra sát cơ. Hắn không chút do dự, lao thẳng vào trận thứ tám, chó ngao cũng theo sát phía sau, trong nháy mắt, cả hai tiến vào trận thứ tám.
Vừa bước vào, trong trận thứ tám là một vực sâu, bên trong truyền ra tiếng rống kinh thiên, tiếng rống kia hỗn loạn, như có vô số sinh mạng đang cùng gào thét. Trong tiếng gào thét mang theo kỳ vọng cùng kích động. Tiếng rống vừa dứt thì trận thứ tám lập tức vỡ tan thành mảnh nhỏ, sụp đổ mà mở ra.
Đây là do trận pháp tự động sụp đổ tan biến, là tiên lệnh do Huyết Tiên tử vong lưu lại năm đó. Truyền thừa này, nếu có người mà thiên địa không tha tiến tới, người thứ nhất xuất hiện trước mắt sẽ nhận được truyền thừa. Nhưng nếu không xuất hiện người thiên địa không tha, vậy thì chín trận Huyết Tiên này đều phải vỡ vụn trước mặt người này, hóa thành linh khí, trợ giúp người này mở đường mà đạt được truyền thừa.
Trận thứ tám hỏng mất, linh khí nồng đậm rầm rầm truyền vào trong cơ thể chó ngao cùng Mạnh Hạo. Chó ngao ngẩng đầu lên trời rống một tiếng, tu vi của nó đã đột phá Kết Đan, bước vào Nguyên Anh cảnh!
Lúc này, thân thể nó trực tiếp phóng lớn trăm trượng, dữ tợn vượt xa lúc trước, bộ lông màu tím tràn ngập. Một tiếng rống này, thiên địa chấn động, thân thể cao lớn kia càng lộ ra khí thế khó mà hình dung.
Càng lúc này, trong cơ thể Mạnh Hạo, tòa Đạo Đài hoàn mỹ thứ ba cũng hình thành một nửa, hơn nữa còn không ngừng ngưng tụ. Tại khi hắn bước lên bình đài ngoài trận thứ tám, trận thứ năm còn lại cũng theo đó mà vỡ tan!
Sau lưng Mạnh Hạo đã không còn bất kỳ bình đài nào nữa, không còn bất kỳ trận pháp, chỉ còn là linh khí nồng đậm tới cực điểm, linh khí hóa thành sương mù, bao phủ toàn bộ nơi truyền thừa vào bên trong.
Trước mặt Mạnh Hạo chỉ còn trận thứ chín. Giờ phút này, trong trận pháp, dù có huyết long tương trợ thì Lý Đạo Nhất cũng không bước ra!
- Lý Đạo Nhất!
Mạnh Hạo mang theo sát khí ngập trời, hắn đạp tới trước một bước, mang theo chó ngao với tu vi Nguyên Anh, trực tiếp tiến vào trong trận pháp truyền thừa cuối cùng!
Ngay tại nháy mắt khi hắn bước vào, bình đài mà hắn vừa đứng cũng liền vỡ tan. Cùng lúc đó, tại một chỗ bình đài ngoài trận thứ chín, thân ảnh Lý Đạo Nhất rõ ràng xuất hiện.
Sau khi xuất hiện, gã há mồm phun ra một ngụm máu tươi, huyết long kia thì càng lộ ra vẻ ủ rủ. Hiển nhiên, bọn chúng có thể ra khỏi trận pháp nhanh như vậy, cũng nhờ vào vị Lão Tổ Lý gia đoạt xá Huyết long bỏ ra cái giá lớn mà vượt qua khó khăn.
- Nơi này xuất hiện người truyền thừa thiên mệnh, cũng là một chuyện tốt, khiến cho trận pháp buông lỏng. Như vậy lão phu mới có vượt qua nhanh như thế. Đạo Nhất, nhanh lên tế đàn, đến trước mặt Huyết Tiên. Từ nay về sau, ngươi chính là Huyết Tiên đời thứ hai!
Huyết long gầm nhẹ, thần sắc lộ ra hưng phấn kích động chưa từng có. Một khi Lý Đạo Nhất lấy được truyền thừa, mình có thể tiến vào Chủ Tiên Bảo, trở thành khí linh của bảo vật này. Nếu không có gì ngoài ý thì mình có thể vĩnh hằng bất diệt!
Tiếng cười hưng phấn từ trong miệng Lý Đạo Nhất vang vọng bốn phía!
- Truyền thừa này, thuộc về ta!
Lý Đạo Nhất cười lớn, thần sắc hung tợn. Lý gia y vì truyền thừa này mà bỏ ra cái giá không nhỏ. Y được chỉ định làm người tiếp nhận truyền thừa, trong lòng vẫn luôn cho mình là người có được truyền thừa thiên mệnh.
Nhưng Mạnh Hạo xuất hiện, lời của lão tổ cùng với đủ kiểu thay đổi của trận pháp tạo thành không ít đả kích đối với y. Điều này làm cho y không thể không thừa nhận, là tên tu sĩ không biết tên kia, mới là người thừa kế thiên mệnh chân chính.
Nhưng y không phục, y không cam lòng, y muốn cướp lấy!
- Cướp đi truyền thừa của ngươi, lại giết ngươi, chẳng phải là cướp đi số mệnh của ngươi sao!?
Tiếng cười của Lý Đạo Nhất quanh quanh không ngừng, y vọt lên, lao thẳng lên tế đàn khổng lồ màu xnah kia.
Trong trận thứ chín, là một mảnh đại địa màu đen, giống như không có điểm cuối, tại sâu trong lòng đất kia tồn tại một bộ hài cốt. Trong hai hốc mắt lộ ra u quang, thiêu đốt lên ngọn lửa hi vọng. Như là có thể nhìn thấy bên ngoài, nhìn vào Mạnh Hạo đang đi tới.
- Tiên chủ truyền thừa, đợi vô tận năm tháng, cuối cùng đã đợi được người hi vọng xuất hiện… Hi vọng ngươi không nên đi lên con đường như tiên chủ…
Hài cốt nhẹ giọng thì thào, u quang trong hốc mắt dần tiêu tán, cuối cùng hoàn toàn tan biến, bộ xương cũng dần hóa thành tro bụi.
Theo hài cốt biến thành tro bụi, trận thứ chín nhất thời rung động, tại trong chớp mắt, trực tiếp chia năm xẻ bảy mà tan vỡ. Vô tận linh khí truyền thẳng tới Mạnh Hạo. Đạo Đài thứ ba của Mạnh Hạo cũng lập tức được ngưng tụ, rõ ràng xuất hiện.
Đó là tòa Đạo Đài thứ ba, là Đạo Đài hoàn mỹ thứ ba!
Tu vi của Mạnh Hạo lại trở thành Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong. Linh thức của hắn bạo tăng, vậy mà có thể sánh ngang với Trúc Cơ hậu kỳ, thậm chí vượt qua!
Hắn mở ra tiếp một tòa Đạo Đài thì liền có thể bước vào Trúc Cơ trung kỳ. Dù hôm nay không trở thành Trúc Cơ trung kỳ, nhưng với sự cường hãn của Hoàn Mỹ Trúc Cơ thì có thể nghiền nát tất cả Trúc Cơ trung kỳ, dù là Trúc Cơ hậu kỳ, chỉ cần không phải là Vô Hạ thì cũng không phải là đối thủ của Mạnh Hạo.
Thậm chí, một khi Mạnh Hạo có được Đạo Đài hoàn mỹ thứ tư, bước vào Trúc Cơ trung kỳ, như vậy, tại trong Trúc Cơ, Mạnh Hạo có thể chiến với tất cả người mạnh nhất. Toàn bộ Nam Vực, một kẻ Trúc Cơ đại viên mãn, chỉ thiếu chút nửa bước vào Kết Đan thì đều là người có thanh danh hiển hách!
Người như vậy, không thể nghi ngờ là cường giả mạnh nhất được tập trung bồi dưỡng của một tông môn, được người ta gọi là … Đạo Tử!
Bọn họ gần như đều là Vô Hạ Trúc Cơ, nhưng chiến lực, tu vi của bọn hắn, vì đủ loại tạo hóa mà trở thành người mạnh nhất trong cùng cảnh giới. Được toàn bộ tu sĩ Nam Vực gọi là Đạo Tử!
Lý Đạo Nhất, đạo tử của Lý gia, Vương Lệ Hải cũng là đạo tử, cho nên bọn họ mạnh hơn cả thiên kiêu, là đệ nhất nhân mỗi tông mỗi gia đều công nhận!
Trong cơ thể Mạnh Hạo xuất hiện Đạo Đài hoàn mỹ thứ ba, thân thể hắn liền xuất hiện ở trên bình đài ngoài trận thứ chín. Mà giờ khắc này, cách Mạnh Hạo không xa, bộ hài cốt trên ghế đá trong tế đàn màu xanh chậm rãi ngẩng đầu lên, giống như nhìn về Lý Đạo Nhất trước mặt!
Tay phải hài cốt chậm rãi đưa lên, đặt lên mặt mình, dường như muốn tháo mặt nạ xuống.
Một khi tháo xuống mặt nạ, người nào xuất hiện đầu tiên trước mắt hài cốt thì kẻ đó chính là người đạt được truyền thừa Huyết Tiên. Thậm chí có thể nói, mặt nạ này chính là chí bảo truyền thừa Huyết Tiên.
Huyết Long bên cạnh Lý Đạo Nhất cũng lộ ra vẻ kích động, lão chờ ngày này bốn ngàn năm rồi. Một khi lão dung nhập vào trong mặt nạ này thì có thể hóa thân thành linh khí, từ đó có thể rời khỏi nơi này, trở lại Nam Vực.
- Truyền thừa phải thuộc về ta!
Hai mắt Lý Đạo Nhất lóe sáng, nhưng lúc này Mạnh Hạo cũng đã bước ra trận thứ chín. Thấy một màn này, Mạnh Hạo không chút chần chừ, thân hình lao vụt tới.
- Rầm!!!!!!!!!!
Một tiếng nổ thật lớn vang vọng bốn phía, tòa Táng Thiên Mộ này trực tiếp nổ tung, như núi lửa bộc phát. Theo Táng Thiên Mộ nổ vang, cờ ba đuôi kia liền bay ra, bay lơ lửng trên trời, phát ra hơi thở làm cho Mạnh Hạo nhíu mày. Lá cờ này nhoáng lên một cái trong không trung rồi biến mất, nó trực tiếp bay ra khỏi trận thứ bảy, bay tới ghế đá ngoài trận thứ chín. Trên đó có một bộ hài cốt mang mặt nạ không mặt không mũi. Nó liền hóa thành mặt nạ có một đầu tóc đen, trong đó còn có ba đường tóc bạc.
Cùng lúc đó, toàn bộ trận thứ bảy cũng lập tức vỡ tan, lượng lớn linh khí thiên địa rầm rầm mà tới, truyền vào trong thân thể Mạnh Hạo.
Dưới linh khí tràn ngập, nồng đậm khó hình dung này, Đạo Đài thứ ba của Mạnh Hạo cũng rõ ràng xuất hiện hình dáng. Hắn bước ra, đứng trên bình đài ngoài trận thứ bảy. Sau lưng hắn, trận pháp thứ hai, ba, tư đều vỡ tan, như bị chặt đứt lối ra. Giờ phút này, sau lưng Mạnh Hạo chỉ còn tòa pháp trận thứ năm, nhưng cũng đã xuất hiện dấu hiệu vỡ tan.
Từng trận pháp tan rã, phát ra linh khí nồng đậm, khiến cho toàn bộ nơi truyền thừa như nổi lên sương mù che trời chắn trăng, sương mù tràn ngập tám phía này hình thành một cơn lốc xoáy cực lớn. Trung tâm cơn lốc là Mạnh Hạo cùng chó ngao đang đứng.
Xa xa nhìn lại, một màn này cực kỳ kinh người!
Mạnh Hạo hấp thu linh khí, chó ngao cũng thế!
Một người một cờ hó, tại một khắc này, tu vi không ngừng được kéo lên. Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn phía trước. Hắn mơ hồ nhìn thấy thân ảnh Lý Đạo Nhất đang chấn động từ trong trận thứ tám bước ra.
- Hắn làm sao phá trận pháp nhanh như vậy!
Lý Đạo Nhất thầm chấn động, dù biết Mạnh Hạo là người truyền thừa thiên mệnh nơi đây, nhưng y vẫn rung động không thôi.
- Hắn là người mà trận pháp nơi đây chờ đợi đã lâu, hắn vừa tới, trận pháp truyền thừa tự động vỡ tan nhường đường. Nhưng chỉ cần ngươi nhanh hơn hắn, Huyết Tiên đã chết, chỉ nhận ra người đầu tiên xuất hiện trước mắt, ngươi vẫn có thể cướp lấy truyền thừa thuộc về hắn!
Huyết Long gầm nhẹ, hai mắt Lý Đạo Nhất lộ ra hàn mang, không chút do dự tiến vào trong trận thứ chín!
- Dù truyền thừa thuộc về ngươi… Nhưng, có Lý mỗ ở đây, truyền thừa này nhất định bị ta cướp đi!
Nhìn đối phương mang theo huyết long, lo lắng bước vào trận thứ chín, hai mắt Mạnh Hạo lóe ra sát cơ. Hắn không chút do dự, lao thẳng vào trận thứ tám, chó ngao cũng theo sát phía sau, trong nháy mắt, cả hai tiến vào trận thứ tám.
Vừa bước vào, trong trận thứ tám là một vực sâu, bên trong truyền ra tiếng rống kinh thiên, tiếng rống kia hỗn loạn, như có vô số sinh mạng đang cùng gào thét. Trong tiếng gào thét mang theo kỳ vọng cùng kích động. Tiếng rống vừa dứt thì trận thứ tám lập tức vỡ tan thành mảnh nhỏ, sụp đổ mà mở ra.
Đây là do trận pháp tự động sụp đổ tan biến, là tiên lệnh do Huyết Tiên tử vong lưu lại năm đó. Truyền thừa này, nếu có người mà thiên địa không tha tiến tới, người thứ nhất xuất hiện trước mắt sẽ nhận được truyền thừa. Nhưng nếu không xuất hiện người thiên địa không tha, vậy thì chín trận Huyết Tiên này đều phải vỡ vụn trước mặt người này, hóa thành linh khí, trợ giúp người này mở đường mà đạt được truyền thừa.
Trận thứ tám hỏng mất, linh khí nồng đậm rầm rầm truyền vào trong cơ thể chó ngao cùng Mạnh Hạo. Chó ngao ngẩng đầu lên trời rống một tiếng, tu vi của nó đã đột phá Kết Đan, bước vào Nguyên Anh cảnh!
Lúc này, thân thể nó trực tiếp phóng lớn trăm trượng, dữ tợn vượt xa lúc trước, bộ lông màu tím tràn ngập. Một tiếng rống này, thiên địa chấn động, thân thể cao lớn kia càng lộ ra khí thế khó mà hình dung.
Càng lúc này, trong cơ thể Mạnh Hạo, tòa Đạo Đài hoàn mỹ thứ ba cũng hình thành một nửa, hơn nữa còn không ngừng ngưng tụ. Tại khi hắn bước lên bình đài ngoài trận thứ tám, trận thứ năm còn lại cũng theo đó mà vỡ tan!
Sau lưng Mạnh Hạo đã không còn bất kỳ bình đài nào nữa, không còn bất kỳ trận pháp, chỉ còn là linh khí nồng đậm tới cực điểm, linh khí hóa thành sương mù, bao phủ toàn bộ nơi truyền thừa vào bên trong.
Trước mặt Mạnh Hạo chỉ còn trận thứ chín. Giờ phút này, trong trận pháp, dù có huyết long tương trợ thì Lý Đạo Nhất cũng không bước ra!
- Lý Đạo Nhất!
Mạnh Hạo mang theo sát khí ngập trời, hắn đạp tới trước một bước, mang theo chó ngao với tu vi Nguyên Anh, trực tiếp tiến vào trong trận pháp truyền thừa cuối cùng!
Ngay tại nháy mắt khi hắn bước vào, bình đài mà hắn vừa đứng cũng liền vỡ tan. Cùng lúc đó, tại một chỗ bình đài ngoài trận thứ chín, thân ảnh Lý Đạo Nhất rõ ràng xuất hiện.
Sau khi xuất hiện, gã há mồm phun ra một ngụm máu tươi, huyết long kia thì càng lộ ra vẻ ủ rủ. Hiển nhiên, bọn chúng có thể ra khỏi trận pháp nhanh như vậy, cũng nhờ vào vị Lão Tổ Lý gia đoạt xá Huyết long bỏ ra cái giá lớn mà vượt qua khó khăn.
- Nơi này xuất hiện người truyền thừa thiên mệnh, cũng là một chuyện tốt, khiến cho trận pháp buông lỏng. Như vậy lão phu mới có vượt qua nhanh như thế. Đạo Nhất, nhanh lên tế đàn, đến trước mặt Huyết Tiên. Từ nay về sau, ngươi chính là Huyết Tiên đời thứ hai!
Huyết long gầm nhẹ, thần sắc lộ ra hưng phấn kích động chưa từng có. Một khi Lý Đạo Nhất lấy được truyền thừa, mình có thể tiến vào Chủ Tiên Bảo, trở thành khí linh của bảo vật này. Nếu không có gì ngoài ý thì mình có thể vĩnh hằng bất diệt!
Tiếng cười hưng phấn từ trong miệng Lý Đạo Nhất vang vọng bốn phía!
- Truyền thừa này, thuộc về ta!
Lý Đạo Nhất cười lớn, thần sắc hung tợn. Lý gia y vì truyền thừa này mà bỏ ra cái giá không nhỏ. Y được chỉ định làm người tiếp nhận truyền thừa, trong lòng vẫn luôn cho mình là người có được truyền thừa thiên mệnh.
Nhưng Mạnh Hạo xuất hiện, lời của lão tổ cùng với đủ kiểu thay đổi của trận pháp tạo thành không ít đả kích đối với y. Điều này làm cho y không thể không thừa nhận, là tên tu sĩ không biết tên kia, mới là người thừa kế thiên mệnh chân chính.
Nhưng y không phục, y không cam lòng, y muốn cướp lấy!
- Cướp đi truyền thừa của ngươi, lại giết ngươi, chẳng phải là cướp đi số mệnh của ngươi sao!?
Tiếng cười của Lý Đạo Nhất quanh quanh không ngừng, y vọt lên, lao thẳng lên tế đàn khổng lồ màu xnah kia.
Trong trận thứ chín, là một mảnh đại địa màu đen, giống như không có điểm cuối, tại sâu trong lòng đất kia tồn tại một bộ hài cốt. Trong hai hốc mắt lộ ra u quang, thiêu đốt lên ngọn lửa hi vọng. Như là có thể nhìn thấy bên ngoài, nhìn vào Mạnh Hạo đang đi tới.
- Tiên chủ truyền thừa, đợi vô tận năm tháng, cuối cùng đã đợi được người hi vọng xuất hiện… Hi vọng ngươi không nên đi lên con đường như tiên chủ…
Hài cốt nhẹ giọng thì thào, u quang trong hốc mắt dần tiêu tán, cuối cùng hoàn toàn tan biến, bộ xương cũng dần hóa thành tro bụi.
Theo hài cốt biến thành tro bụi, trận thứ chín nhất thời rung động, tại trong chớp mắt, trực tiếp chia năm xẻ bảy mà tan vỡ. Vô tận linh khí truyền thẳng tới Mạnh Hạo. Đạo Đài thứ ba của Mạnh Hạo cũng lập tức được ngưng tụ, rõ ràng xuất hiện.
Đó là tòa Đạo Đài thứ ba, là Đạo Đài hoàn mỹ thứ ba!
Tu vi của Mạnh Hạo lại trở thành Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong. Linh thức của hắn bạo tăng, vậy mà có thể sánh ngang với Trúc Cơ hậu kỳ, thậm chí vượt qua!
Hắn mở ra tiếp một tòa Đạo Đài thì liền có thể bước vào Trúc Cơ trung kỳ. Dù hôm nay không trở thành Trúc Cơ trung kỳ, nhưng với sự cường hãn của Hoàn Mỹ Trúc Cơ thì có thể nghiền nát tất cả Trúc Cơ trung kỳ, dù là Trúc Cơ hậu kỳ, chỉ cần không phải là Vô Hạ thì cũng không phải là đối thủ của Mạnh Hạo.
Thậm chí, một khi Mạnh Hạo có được Đạo Đài hoàn mỹ thứ tư, bước vào Trúc Cơ trung kỳ, như vậy, tại trong Trúc Cơ, Mạnh Hạo có thể chiến với tất cả người mạnh nhất. Toàn bộ Nam Vực, một kẻ Trúc Cơ đại viên mãn, chỉ thiếu chút nửa bước vào Kết Đan thì đều là người có thanh danh hiển hách!
Người như vậy, không thể nghi ngờ là cường giả mạnh nhất được tập trung bồi dưỡng của một tông môn, được người ta gọi là … Đạo Tử!
Bọn họ gần như đều là Vô Hạ Trúc Cơ, nhưng chiến lực, tu vi của bọn hắn, vì đủ loại tạo hóa mà trở thành người mạnh nhất trong cùng cảnh giới. Được toàn bộ tu sĩ Nam Vực gọi là Đạo Tử!
Lý Đạo Nhất, đạo tử của Lý gia, Vương Lệ Hải cũng là đạo tử, cho nên bọn họ mạnh hơn cả thiên kiêu, là đệ nhất nhân mỗi tông mỗi gia đều công nhận!
Trong cơ thể Mạnh Hạo xuất hiện Đạo Đài hoàn mỹ thứ ba, thân thể hắn liền xuất hiện ở trên bình đài ngoài trận thứ chín. Mà giờ khắc này, cách Mạnh Hạo không xa, bộ hài cốt trên ghế đá trong tế đàn màu xanh chậm rãi ngẩng đầu lên, giống như nhìn về Lý Đạo Nhất trước mặt!
Tay phải hài cốt chậm rãi đưa lên, đặt lên mặt mình, dường như muốn tháo mặt nạ xuống.
Một khi tháo xuống mặt nạ, người nào xuất hiện đầu tiên trước mắt hài cốt thì kẻ đó chính là người đạt được truyền thừa Huyết Tiên. Thậm chí có thể nói, mặt nạ này chính là chí bảo truyền thừa Huyết Tiên.
Huyết Long bên cạnh Lý Đạo Nhất cũng lộ ra vẻ kích động, lão chờ ngày này bốn ngàn năm rồi. Một khi lão dung nhập vào trong mặt nạ này thì có thể hóa thân thành linh khí, từ đó có thể rời khỏi nơi này, trở lại Nam Vực.
- Truyền thừa phải thuộc về ta!
Hai mắt Lý Đạo Nhất lóe sáng, nhưng lúc này Mạnh Hạo cũng đã bước ra trận thứ chín. Thấy một màn này, Mạnh Hạo không chút chần chừ, thân hình lao vụt tới.
/1957
|