-Nhi !Nhi! Dậy đi!-Trình Ảnh vừa lay lay người Nhi, vừa gọi: -OÁP!Hôm nay chủ nhật mà!Cô cho ngủ thêm chút đi!
Nhi vươn người, kéo chăn trùm kín đầu
-Đúng là chủ nhật, nhưng hôm nay con phải dậy sớm để chuẩn bị! Trình Ảnh chống hông.Nhi uể oải nói:
-Tại sao ạ?
-Vì con đã là Hạ Tiểu Thư và hôm nay là buổi tiệc ra mắt của con!
-Hả?Ừ nhỉ?Mấy giờ rồi ạ?
-11h 18 phút!
-Á!Muộn mất rồi!
Nhi vùng dậy khỏi chăn,chạy toán loạn,
-Ơ!Đây là đâu ạ?
Nhi sững người nhìn lại căn phòng.Không phải căn phòng màu nắng cô vẫn hay ngủ với Trình Ảnh mà là 1 căn phòng khác tiện hơn.Màu hồng tràn ngập căn phòng. Giường ngủ cô rộng hơn, chăn gối mềm mại ấm áp, gấu bông dễ thương đặt ở khắp nơi.Bàn học riêng, có 1 chiếc máy tính siêu xịn cho cô nữa.Phía kia là 1 khung cửa sổ cỡ lớn, rèm che và còn có 1 lọ hoa tươi.
-Phòng của Hạ tiểu thư !-Trình Ảnh mỉm cười
-Vậy là từ giờ con sẽ được ở đây ?
-Đúng vậy !Căn phòng do chính tay Tiểu Mĩ trang trí đấy !Con thích không ?
-Thích lắm ạ !Chỉ có điều...
-Con chưa quen đúng không ?Cứ từ từ rồi con sẽ thích nghi thôi !
-Vâng !-Nhi xuống giường, mắt cô đập phải chiếc đồng hồ siêu kute trên tường : 7h15 phút
-7h 15, cô đùa con sao ạ ?
-Nếu không nói vậy thì làm sao con chịu dậy!Thôi, nhanh lên cô nương!
Trình Ảnh cười phì, lắc đầu nói.
-Làm gì ạ?
Nhi ngớ người.Thành thực, cô chẳng biết phải làm gì lúc này!
-Còn làm gì nữa, Hạ tiểu thư!Dậy và chuẩn bị mọi thứ để trở thành 1 người cao quý đi!Con bây giờ là 1 trong những người thừa kế gia tài khổng lồ của Hạ Dương đó!
Nhi chẳng biết phải làm gì, gật gù theo lời nói của Trình Ảnh
-Thôi, nãy giờ tốn nhiều thời gian quá!Còn 15 phút nữa!
-A! Dạ!- Nhi phóng vù vào nhà tắm.Khi đi ra, mở tủ đồ, Nhi nhăn mặt nói:
-Cô... Quần áo của con đâu ạ?
-Đó chứ đâu ?
Trình Ảnh lại bật cười.
-Đây là...- Nhi choáng ngợp bởi các bộ đồ đẹp lung linh, như 1 shop teen vậy.Đồ dạ hội nè, đi chơi nè, đi ngủ nè, ...Giày dép, mũ nón, phụ kiện khiến cô hoa cả mắt.-
-Thay đồ nhanh đi Nhi!Hôm nay con...
- Là Hạ tiểu thư ạ!- Nhi lè lưỡi rồi vớ đại bộ váy liền trắng ôm cổ ,dài xếp li đến gối dễ thương.Trình Ảnh gật đầu :
-Chỉ Lan, cô vào đây !
Một cô gái cao ráo, xinh xắn bước vào :
-Từ giờ hãy giúp tiểu thư chọn đồ, làm chuẩn bị cho mọi buổi tiệc.
-Dạ vâng thưa nhũ mẫu !
Chỉ Lan tỉ tỉ hiền lành đáp.Đây là stylist của nó.Trình Ảnh hài lòng nói :
-Còn 5 phút nữa, con phải có mặt dưới tầng nhà Nhi !
-A ...Dạ !-Nhi đáp rồi ngồi xuống trước gương.
-Tiểu thư thật xinh đẹp !
Chỉ Lan vừa chải tóc cho nó vừa tấm tắc khen.Cô chỉ cười cười :
-Đừng gọi em là tiểu thư, gọi em là Nhi được rồi ạ !
-Ừ, bé Nhi !-Chỉ Lan mỉm cười.Cô nhóc này thật thân thiện.
-Oa !Đây là em ạ ?
Nhi không khỏi ngạc nhiên khi nhìn mình trong gương.
-Không lẽ là tôi sao cô nương ?-Chỉ Lan cười Nhi nhìn lại mình.Làn da trong mướt, mịn màng, đôi môi đỏ mọng xinh xắn, mái tóc tết đơn giảm mà thanh lịch, cài thêm 1 cái băng đô chấm bi trắng xinh xắn.Thật quá vi diệu !
-Chắc gương này là camera 360 quá !-Nhi tròn mắt
-Ngốc quá ! Nhanh đi giày rồi xuống nhà thôi !-Chỉ Lan đẩy đôi giày converse trắng tinh về phía nó.Vừa đi giày nó vừa hỏi :
-Em vẫn chưa biết đầy đủ tên chị !
-Wo sư ( tên tôi là ...) Sa Chỉ Lan , 22 tuổi, tốt nghiệp đại học nghệ thuật khoa thiết kế. Độc thân.OK ?-Chỉ Lan tinh nghịch nói .
-Em không tin nhá !Xinh như chị mà chưa người để ý sao ?Này nhé, tóc đen, mắt đen, da trắng, body chuẩn, chắc con trai họ nghĩ chị có người rồi nên không lại đấy !
-Nhóc con, ăn gì nói khéo thế ?
-Chỉ Lan cốc đầu nó.
-Ăn cơm cô Ảnh nấu ạ !A... Phải xuống rồi !
Cô vội vàng đi xuống tầng và ngạc nhiên đứng ở chân cầu thang.Phòng khách có nhiều người quá.Nhìn cách ăn mặc sang trọng thì nó biết rõ đây là những người có địa vị cao quí,Mọi ánh mắt hướng về phía cô.
-Dương Nhi, lại đây nào ! Bà Vy khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói.
-Dạ !-Cô nhẹ đáp, lại chỗ Lâm phu nhân đang ngồi.
-Nhị vị tiểu thư thật sự xinh đẹp !-Một bị tiền bối tấm tắc nói.
-Ồ, lão Vu, cảm ơn ông !Con bé vừa từ Mỹ về, chắc mọi người không biết biết ! Lâm Vy Vy cười tươi, nói :
-Nhị tiểu thư đây sống ở Mĩ từ nhỏ sao ạ ?
Một vị nữ nhân mặc váy bó sát hỏi.
-Vâng, đúng là như vậy, cô Diên ạ. Dương Nhi được sinh ra ở Mỹ,con bé nhập quốc tịch Mỹ, sống ở Mỹ từ nhỏ, tên tiếng anh của nó là Ixora .
Cô nhìn Lâm Vy Vy không chớp mắt :Cái gì mà sinh ra ở Mỹ, rồi tên tiếng Anh ? (xin chính thức giới thiệu Lâm Vy Vy là 1 trong những vị phu nhân xinh đẹp và có tài năng diễn xuất bẩm sinh !Vỗ tay * bốp bốp bốp*)
-Ixora ? The name of the flower ?
Một người ngoại quốc hỏi .
-Oh, yes.A beautiful flower.-Lâm Vy Vy cười.
-What about me?-Mĩ Kỳ kiêu kì xuất hiện ở cửa.Tiếp sau là Tiểu Mĩ.
-Oh!Primrose, long time no see!
Người ngoại quốc điển trai kia đứng dậy
-Hi, Brian!-Mỹ Kỳ cười yểu điệu.
-Con chào các bác, con chào mẹ, chị Nhi!- Tiểu Mỹ lễ phép chào hỏi rồi chạy lại chỗ cô. Lâm Vy Vy cau mày:
-Mĩ Kỳ!Con không biêt chào hỏi sao?
Mĩ Kỳ hé mắt lại, rồi ngẩng cao mặt đi lên tầng, còn “Hứ” với cô
-Mỹ Kỳ!- Lâm Vy Vy bực mình gắt.
-Thôi, chủ tịch!Cô cả đã vậy, mình không nên nổi nóng!
Trình Anh quản gia khẽ nói!
-Được rồi!Hôm nay tôi gọi mọi người đến đây chỉ là cho mọi người biết ixo và bàn về buổi tiệc ra mắt cho con bé.
-À!Chuyện này cứ để tôi lo phần chuẩn bị
-Còn tôi sẽ lo phần địa điểm.
-Tôi sẽ lo phần trang trí
Vân vân và mây mây... Nhi choáng.Hạ Tiểu thư ơi là Hạ tiểu thư!Cái tên này sao mà rắc rối.
*Buổi tối, tại nhà hàng Morris...
Một bữa tiệc thật ảo diệu.Những bóng đèn đủ màu sắc gắn xung quanh, tập trung về phía sân khấu. Những chùm bóng bay gim chặt ở cửa ra vào.Thảm đỏ lộng lẫy trải dài trên sân khấu.Những bàn ăn đầy sơn hào hải vị (Tôi muốn ăn * khóc*)
- Khách khứa đông quá!- Nhi thầm nghĩ.Cô đang ngồi trong phòng chờ.Nắm tay chặt bộ váy kim sa màu bạc, ôm vai hoàn hảo, cô cố giữ mình thật bình tĩnh.Vừa bối tóc cho cô, Chỉ Lan động viên:
-Thở sâu vào, Nhi.Em không phải lo lắng gì hết.Tự tin lên!
Nhi cười ngượng, chỉnh lại chiếc vương miện nhỏ xinh trên đầu, Nhi hồi hộp đứng dậy, ngắm nghía lại mình trong gương.Cao quí.Kiêu sa .Xinh đẹp.Nhưng, cô cảm thấy đây không phải mình.Đây là một người khác hoàn toàn xa lạ. -Nhi!-Chỉ Lan lay lay cô.
-A…Chị!-Nó sực tỉnh, quay lại.
-Đây là bữa tiệc quan trọng đó Nhi ạ!
-Vâng!
-Chị biết là em sẽ bị áp lực, nhưng bây giờ mọi thứ đã sắp xếp rồi.Em là nhị tiểu thư.
-Em hiểu rồi ạ!
-Được rồi!Nửa tiếng nữa!Ngồi đây nhé cô bé! Chỉ Lan mỉm cười, xoay người đi ra.Nhi thở dài. Mà con nhóc Tiểu Mĩ này, đâu rồi nhỉ?
-Chị Nhi!-Nhắc tới tào tháo, tào tháo đến.
-A!Mĩ, nãy giờ em ở đâu vậy?
Nhi mừng rỡ như bắt được vàng:
-Em phải cùng mẹ đi bắt tay, trò chuyện với mấy đối tác!
Mĩ ngồi phịch xuống.Cô nhóc xinh xắn với mái tóc đen ngang vai uốn cúp, làn da mịn cùng bộ váy màu hồng kem ngắn đến gối, bồng bềnh rất dễ thương.
-Uống nước nè nhóc! Ngồi đây với chị một lát đi!-Nhi cầm cốc sinh tố dâu tây đưa cho cô em gái, tay vuốt lại bộ váy kim sa màu bậc đuôi cá kiêu sa của mình.Mĩ nhíu mày nhìn cô chị gái xoay sở khó khăn với chiếc váy xinh đẹp.
-Chị không quen đúng không ạ?
-Nó có vẻ bị thiếu vải!-Nhi đau khổ nói, nhìn đôi vai trần của mình.Tiểu Mĩ bật cười:
-Chị thật là... Mẹ đặc biệt cho may bộ đồ này cho chị đấy!Ý, chân chị đi gì đấy ạ?
-À... Adidas!
-Ai lại mặc váy dạ hội đi Adidas như chị chứ?Thay cái này vào cô nương!
-Giày-cao-gót!
-Dạ!-Tiểu Mĩ cười, chìa trước mặt cô đôi giày cao gót màu trắng tinh.
-Không-thể- nào!
-Có thể đó!Chị đi vào nhanh!Mệnh lệnh!
Nhi nuốt cái ực, tháo đôi giày ra, đi đôi giày cao gót vào.
-Á!
Vừa đứng lên, cô đã ngã phịch xuống cái sofa mềm mại
-Chị!-Tiểu Mĩ vừa đỡ lấy cô, vừa bật cười
-Cười cái đầu em ý!Có biết em cười khiến đối phương dễ gục ngã lắm không?
Nhi cau mày nói.Tiểu Mĩ kéo cô dậy:
-Đến giờ rồi! Ra mắt thôi nào đại mĩ nhân!
-Gì chứ?-Nhi vật vã với đôi giày cao gót đứng thẳng dậy, cô bị Tiểu Mĩ kéo đi
*** * * Tôi là dải phân cách “ Đại sảnh” * * ********
-Xin chào 1 người!-Lâm Vy Vy kiêu sa đứng lên bục. Lâm phu nhân đúng là lâm phu nhân. 42 tuổi, không dấu vết tuổi già.Gương mặt thanh tú, làn da căng mịn, đôi môi đỏ, mái tóc bối xoắn cầu kì.Có lẽ, nếu gặp lần đầu, không ai nghĩ bà lại là bà mẹ có 2 người con gái lớn.
-Xin cảm ơn tất cả đã đến đây góp vui cùng Hạ Dương.Hôm nay, tôi muốn giới thiệu với tất cả cô con gái thứ hai của tôi, và là 1 trong những người thừa kế của Hạ Dương: Hạ Dương Nhi!
Một tràng vỗ tay nồng nhiệt, khiến Nhi đã run nay còn run hơn gấp bội.Tiểu Mĩ mỉm cười khích lệ, đẩy nhẹ cô ra -Ái! Nhi loạng choạng, mất đà ngã phịch xuống.Một vài tiếng cười khúc khích của cô tiểu thư nào đó.Nhi vội đứng dậy, chỉnh lại bộ váy, đi từng bước ra.
-Ixora, là tên Tiếng Anh của tôi!Xin chào mọi người!
Tách!Tách!Hàng loạt ánh sáng trắng hướng thẳng về phía cô. Là máy ảnh.Cánh paparazi đã chờ sẵn để chợp lấy những hình ảnh đầu tiên của Nhị tiểu thư.
-Con bé ở Mĩ từ nhỏ, bây giờ trở về, có gì không phải, mong mọi người bỏ qua.
Lâm Vy Vy đi về phía cô.Một sự đối lập.Lâm phu nhân sắc sảo, kiêu sa với bộ váy đen may ren cách điệu trong khi Nhi-hiện tại là con gái thứ-xinh đẹp và mong manh như sương sớm. Lại tiếng vỗ tay. Và sau đó, nhị tiểu thư của chúng ta phải đi xuống chúc rượu mọi người.
-Hey, Nhi!Tôi nè!
Một cô gái đi về phía cô. Tử Hàn!
-Girly thế!
Nhi cười nói với cô bạn khi Tử Hàn đang mặc bộ váy bồng màu xanh dương, thiết kế kiểu hoa hồng voan, mái tóc ngắn cũng tết cầu kì.Trông cô cực kì xinh đẹp.
-Girly?Tại mami quá đáng!Tôi không mặc thế này, còn lâu mami mới cho tới gặp bà!
Tử Hàn tỏ vẻ khó chịu. Dĩ nhiên, cô bạn tomboy đâu dễ chịu mặc váy.
-Hầy!Tôi cũng khó chịu lắm chứ phải!
-Nhi này!
-Gì?
-Bà đẹp thật đó!
-Tôi nghĩ đó là lời khen.Cảm ơn!
-Xin chào Nhị tiểu thư!Tôi có thể làm quen không?
Một giọng nữ vang lên.Nhi quay lại. Là 3 cô gái xinh đẹp.
-Xin hỏi...-Nhi mở lời.
-À !Có lẽ Nhị tiểu thư biết công ti N.A ?
Cô gái có mái tóc đen tuyền, uốn quăn đến ngang lưng, mặc bộ váy màu tím, hỏi.
-Là công ti nào ấy nhỉ ?
Nhi quay sang hỏi Tử Hàn, ngay lập tức, sắc mặt cô gái kia tối lại.
-À !Một trong 30 chi nhánh của tập đoàn Ricky nhà tôi !Cô là con gái lão Lê ?-Tử Hàn nhướn mày hỏi.
-Ồ, vâng !Tôi tên Lê Ánh Ngọc, còn đây là hai cô em gái của tôi, Ánh Hy và Ánh Vĩ.
-Rất vui được làm quen !
Trong khi Nhi mỉm cười thân thiện thì Tử Hàn chả tỏ ý gì là muốn làm quen.
-Nhi à, sang bên này đi !
Tử Hàn kéo tay Nhi đi, bỏ lại 3 cô gái đang sầm mặt.Ánh Hy, cô gái mặc bộ váy màu da cam trông có vẻ xinh đẹp hơn so với cô chị Ánh Ngọc và cô em Ánh Vĩ, nói vẻ bực mình :
-Hừ !Giàu còn kiêu !
-Chị, tại sao chúng ta phải tiếp cận họ ?
Cô em út Ánh Vĩ mặc bộ váy màu vàng đồng, khẽ hỏi :
-Chẳng phải bố đã bảo rồi sao ?Để cứu N.A khỏi bờ phá sản, chỉ nhờ vào Hạ tiểu thư đó ! –Ánh Ngọc nói, lộ rõ vẻ ghen ghét.
-Sao tự nhiên lôi tôi đi ?-Nhi cau mày. Tử Hàn liếc qua :
-Do bà không biết thôi !Lê Ánh Ngọc nổi tiếng là một play- girl. Cô ta không phải loại tốt đẹp gì đâu.Bố cô ta, Lê Chu ấy, muốn đánh lẻ nên trả lại cổ phần, mua lại chi nhánh N.A nhà tớ, chứ lúc đầu N.A có tên là Autumn cơ.Mà cũng do cô con gái cả Ánh Ngọc nên bây giờ đang bế tắc, cổ phiếu rớt liên tục.Bây giờ đang cố níu kéo tập đoàn Ricky đấy.Tốt nhất bà nên tránh xa cô ta ra.
-Thế à ?-Nhi tròn mắt.
-Sao nữa ?-Tử Hàn khoanh tay .Nhi nhún vai, cầm li kem hoa quả lên.
-Dương Nhi !
Một giọng nam trầm. Quen quá ! Nhi ngẩng lên :
-Gia Huy !-Giọng cô run run.
Nhi vươn người, kéo chăn trùm kín đầu
-Đúng là chủ nhật, nhưng hôm nay con phải dậy sớm để chuẩn bị! Trình Ảnh chống hông.Nhi uể oải nói:
-Tại sao ạ?
-Vì con đã là Hạ Tiểu Thư và hôm nay là buổi tiệc ra mắt của con!
-Hả?Ừ nhỉ?Mấy giờ rồi ạ?
-11h 18 phút!
-Á!Muộn mất rồi!
Nhi vùng dậy khỏi chăn,chạy toán loạn,
-Ơ!Đây là đâu ạ?
Nhi sững người nhìn lại căn phòng.Không phải căn phòng màu nắng cô vẫn hay ngủ với Trình Ảnh mà là 1 căn phòng khác tiện hơn.Màu hồng tràn ngập căn phòng. Giường ngủ cô rộng hơn, chăn gối mềm mại ấm áp, gấu bông dễ thương đặt ở khắp nơi.Bàn học riêng, có 1 chiếc máy tính siêu xịn cho cô nữa.Phía kia là 1 khung cửa sổ cỡ lớn, rèm che và còn có 1 lọ hoa tươi.
-Phòng của Hạ tiểu thư !-Trình Ảnh mỉm cười
-Vậy là từ giờ con sẽ được ở đây ?
-Đúng vậy !Căn phòng do chính tay Tiểu Mĩ trang trí đấy !Con thích không ?
-Thích lắm ạ !Chỉ có điều...
-Con chưa quen đúng không ?Cứ từ từ rồi con sẽ thích nghi thôi !
-Vâng !-Nhi xuống giường, mắt cô đập phải chiếc đồng hồ siêu kute trên tường : 7h15 phút
-7h 15, cô đùa con sao ạ ?
-Nếu không nói vậy thì làm sao con chịu dậy!Thôi, nhanh lên cô nương!
Trình Ảnh cười phì, lắc đầu nói.
-Làm gì ạ?
Nhi ngớ người.Thành thực, cô chẳng biết phải làm gì lúc này!
-Còn làm gì nữa, Hạ tiểu thư!Dậy và chuẩn bị mọi thứ để trở thành 1 người cao quý đi!Con bây giờ là 1 trong những người thừa kế gia tài khổng lồ của Hạ Dương đó!
Nhi chẳng biết phải làm gì, gật gù theo lời nói của Trình Ảnh
-Thôi, nãy giờ tốn nhiều thời gian quá!Còn 15 phút nữa!
-A! Dạ!- Nhi phóng vù vào nhà tắm.Khi đi ra, mở tủ đồ, Nhi nhăn mặt nói:
-Cô... Quần áo của con đâu ạ?
-Đó chứ đâu ?
Trình Ảnh lại bật cười.
-Đây là...- Nhi choáng ngợp bởi các bộ đồ đẹp lung linh, như 1 shop teen vậy.Đồ dạ hội nè, đi chơi nè, đi ngủ nè, ...Giày dép, mũ nón, phụ kiện khiến cô hoa cả mắt.-
-Thay đồ nhanh đi Nhi!Hôm nay con...
- Là Hạ tiểu thư ạ!- Nhi lè lưỡi rồi vớ đại bộ váy liền trắng ôm cổ ,dài xếp li đến gối dễ thương.Trình Ảnh gật đầu :
-Chỉ Lan, cô vào đây !
Một cô gái cao ráo, xinh xắn bước vào :
-Từ giờ hãy giúp tiểu thư chọn đồ, làm chuẩn bị cho mọi buổi tiệc.
-Dạ vâng thưa nhũ mẫu !
Chỉ Lan tỉ tỉ hiền lành đáp.Đây là stylist của nó.Trình Ảnh hài lòng nói :
-Còn 5 phút nữa, con phải có mặt dưới tầng nhà Nhi !
-A ...Dạ !-Nhi đáp rồi ngồi xuống trước gương.
-Tiểu thư thật xinh đẹp !
Chỉ Lan vừa chải tóc cho nó vừa tấm tắc khen.Cô chỉ cười cười :
-Đừng gọi em là tiểu thư, gọi em là Nhi được rồi ạ !
-Ừ, bé Nhi !-Chỉ Lan mỉm cười.Cô nhóc này thật thân thiện.
-Oa !Đây là em ạ ?
Nhi không khỏi ngạc nhiên khi nhìn mình trong gương.
-Không lẽ là tôi sao cô nương ?-Chỉ Lan cười Nhi nhìn lại mình.Làn da trong mướt, mịn màng, đôi môi đỏ mọng xinh xắn, mái tóc tết đơn giảm mà thanh lịch, cài thêm 1 cái băng đô chấm bi trắng xinh xắn.Thật quá vi diệu !
-Chắc gương này là camera 360 quá !-Nhi tròn mắt
-Ngốc quá ! Nhanh đi giày rồi xuống nhà thôi !-Chỉ Lan đẩy đôi giày converse trắng tinh về phía nó.Vừa đi giày nó vừa hỏi :
-Em vẫn chưa biết đầy đủ tên chị !
-Wo sư ( tên tôi là ...) Sa Chỉ Lan , 22 tuổi, tốt nghiệp đại học nghệ thuật khoa thiết kế. Độc thân.OK ?-Chỉ Lan tinh nghịch nói .
-Em không tin nhá !Xinh như chị mà chưa người để ý sao ?Này nhé, tóc đen, mắt đen, da trắng, body chuẩn, chắc con trai họ nghĩ chị có người rồi nên không lại đấy !
-Nhóc con, ăn gì nói khéo thế ?
-Chỉ Lan cốc đầu nó.
-Ăn cơm cô Ảnh nấu ạ !A... Phải xuống rồi !
Cô vội vàng đi xuống tầng và ngạc nhiên đứng ở chân cầu thang.Phòng khách có nhiều người quá.Nhìn cách ăn mặc sang trọng thì nó biết rõ đây là những người có địa vị cao quí,Mọi ánh mắt hướng về phía cô.
-Dương Nhi, lại đây nào ! Bà Vy khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói.
-Dạ !-Cô nhẹ đáp, lại chỗ Lâm phu nhân đang ngồi.
-Nhị vị tiểu thư thật sự xinh đẹp !-Một bị tiền bối tấm tắc nói.
-Ồ, lão Vu, cảm ơn ông !Con bé vừa từ Mỹ về, chắc mọi người không biết biết ! Lâm Vy Vy cười tươi, nói :
-Nhị tiểu thư đây sống ở Mĩ từ nhỏ sao ạ ?
Một vị nữ nhân mặc váy bó sát hỏi.
-Vâng, đúng là như vậy, cô Diên ạ. Dương Nhi được sinh ra ở Mỹ,con bé nhập quốc tịch Mỹ, sống ở Mỹ từ nhỏ, tên tiếng anh của nó là Ixora .
Cô nhìn Lâm Vy Vy không chớp mắt :Cái gì mà sinh ra ở Mỹ, rồi tên tiếng Anh ? (xin chính thức giới thiệu Lâm Vy Vy là 1 trong những vị phu nhân xinh đẹp và có tài năng diễn xuất bẩm sinh !Vỗ tay * bốp bốp bốp*)
-Ixora ? The name of the flower ?
Một người ngoại quốc hỏi .
-Oh, yes.A beautiful flower.-Lâm Vy Vy cười.
-What about me?-Mĩ Kỳ kiêu kì xuất hiện ở cửa.Tiếp sau là Tiểu Mĩ.
-Oh!Primrose, long time no see!
Người ngoại quốc điển trai kia đứng dậy
-Hi, Brian!-Mỹ Kỳ cười yểu điệu.
-Con chào các bác, con chào mẹ, chị Nhi!- Tiểu Mỹ lễ phép chào hỏi rồi chạy lại chỗ cô. Lâm Vy Vy cau mày:
-Mĩ Kỳ!Con không biêt chào hỏi sao?
Mĩ Kỳ hé mắt lại, rồi ngẩng cao mặt đi lên tầng, còn “Hứ” với cô
-Mỹ Kỳ!- Lâm Vy Vy bực mình gắt.
-Thôi, chủ tịch!Cô cả đã vậy, mình không nên nổi nóng!
Trình Anh quản gia khẽ nói!
-Được rồi!Hôm nay tôi gọi mọi người đến đây chỉ là cho mọi người biết ixo và bàn về buổi tiệc ra mắt cho con bé.
-À!Chuyện này cứ để tôi lo phần chuẩn bị
-Còn tôi sẽ lo phần địa điểm.
-Tôi sẽ lo phần trang trí
Vân vân và mây mây... Nhi choáng.Hạ Tiểu thư ơi là Hạ tiểu thư!Cái tên này sao mà rắc rối.
*Buổi tối, tại nhà hàng Morris...
Một bữa tiệc thật ảo diệu.Những bóng đèn đủ màu sắc gắn xung quanh, tập trung về phía sân khấu. Những chùm bóng bay gim chặt ở cửa ra vào.Thảm đỏ lộng lẫy trải dài trên sân khấu.Những bàn ăn đầy sơn hào hải vị (Tôi muốn ăn * khóc*)
- Khách khứa đông quá!- Nhi thầm nghĩ.Cô đang ngồi trong phòng chờ.Nắm tay chặt bộ váy kim sa màu bạc, ôm vai hoàn hảo, cô cố giữ mình thật bình tĩnh.Vừa bối tóc cho cô, Chỉ Lan động viên:
-Thở sâu vào, Nhi.Em không phải lo lắng gì hết.Tự tin lên!
Nhi cười ngượng, chỉnh lại chiếc vương miện nhỏ xinh trên đầu, Nhi hồi hộp đứng dậy, ngắm nghía lại mình trong gương.Cao quí.Kiêu sa .Xinh đẹp.Nhưng, cô cảm thấy đây không phải mình.Đây là một người khác hoàn toàn xa lạ. -Nhi!-Chỉ Lan lay lay cô.
-A…Chị!-Nó sực tỉnh, quay lại.
-Đây là bữa tiệc quan trọng đó Nhi ạ!
-Vâng!
-Chị biết là em sẽ bị áp lực, nhưng bây giờ mọi thứ đã sắp xếp rồi.Em là nhị tiểu thư.
-Em hiểu rồi ạ!
-Được rồi!Nửa tiếng nữa!Ngồi đây nhé cô bé! Chỉ Lan mỉm cười, xoay người đi ra.Nhi thở dài. Mà con nhóc Tiểu Mĩ này, đâu rồi nhỉ?
-Chị Nhi!-Nhắc tới tào tháo, tào tháo đến.
-A!Mĩ, nãy giờ em ở đâu vậy?
Nhi mừng rỡ như bắt được vàng:
-Em phải cùng mẹ đi bắt tay, trò chuyện với mấy đối tác!
Mĩ ngồi phịch xuống.Cô nhóc xinh xắn với mái tóc đen ngang vai uốn cúp, làn da mịn cùng bộ váy màu hồng kem ngắn đến gối, bồng bềnh rất dễ thương.
-Uống nước nè nhóc! Ngồi đây với chị một lát đi!-Nhi cầm cốc sinh tố dâu tây đưa cho cô em gái, tay vuốt lại bộ váy kim sa màu bậc đuôi cá kiêu sa của mình.Mĩ nhíu mày nhìn cô chị gái xoay sở khó khăn với chiếc váy xinh đẹp.
-Chị không quen đúng không ạ?
-Nó có vẻ bị thiếu vải!-Nhi đau khổ nói, nhìn đôi vai trần của mình.Tiểu Mĩ bật cười:
-Chị thật là... Mẹ đặc biệt cho may bộ đồ này cho chị đấy!Ý, chân chị đi gì đấy ạ?
-À... Adidas!
-Ai lại mặc váy dạ hội đi Adidas như chị chứ?Thay cái này vào cô nương!
-Giày-cao-gót!
-Dạ!-Tiểu Mĩ cười, chìa trước mặt cô đôi giày cao gót màu trắng tinh.
-Không-thể- nào!
-Có thể đó!Chị đi vào nhanh!Mệnh lệnh!
Nhi nuốt cái ực, tháo đôi giày ra, đi đôi giày cao gót vào.
-Á!
Vừa đứng lên, cô đã ngã phịch xuống cái sofa mềm mại
-Chị!-Tiểu Mĩ vừa đỡ lấy cô, vừa bật cười
-Cười cái đầu em ý!Có biết em cười khiến đối phương dễ gục ngã lắm không?
Nhi cau mày nói.Tiểu Mĩ kéo cô dậy:
-Đến giờ rồi! Ra mắt thôi nào đại mĩ nhân!
-Gì chứ?-Nhi vật vã với đôi giày cao gót đứng thẳng dậy, cô bị Tiểu Mĩ kéo đi
*** * * Tôi là dải phân cách “ Đại sảnh” * * ********
-Xin chào 1 người!-Lâm Vy Vy kiêu sa đứng lên bục. Lâm phu nhân đúng là lâm phu nhân. 42 tuổi, không dấu vết tuổi già.Gương mặt thanh tú, làn da căng mịn, đôi môi đỏ, mái tóc bối xoắn cầu kì.Có lẽ, nếu gặp lần đầu, không ai nghĩ bà lại là bà mẹ có 2 người con gái lớn.
-Xin cảm ơn tất cả đã đến đây góp vui cùng Hạ Dương.Hôm nay, tôi muốn giới thiệu với tất cả cô con gái thứ hai của tôi, và là 1 trong những người thừa kế của Hạ Dương: Hạ Dương Nhi!
Một tràng vỗ tay nồng nhiệt, khiến Nhi đã run nay còn run hơn gấp bội.Tiểu Mĩ mỉm cười khích lệ, đẩy nhẹ cô ra -Ái! Nhi loạng choạng, mất đà ngã phịch xuống.Một vài tiếng cười khúc khích của cô tiểu thư nào đó.Nhi vội đứng dậy, chỉnh lại bộ váy, đi từng bước ra.
-Ixora, là tên Tiếng Anh của tôi!Xin chào mọi người!
Tách!Tách!Hàng loạt ánh sáng trắng hướng thẳng về phía cô. Là máy ảnh.Cánh paparazi đã chờ sẵn để chợp lấy những hình ảnh đầu tiên của Nhị tiểu thư.
-Con bé ở Mĩ từ nhỏ, bây giờ trở về, có gì không phải, mong mọi người bỏ qua.
Lâm Vy Vy đi về phía cô.Một sự đối lập.Lâm phu nhân sắc sảo, kiêu sa với bộ váy đen may ren cách điệu trong khi Nhi-hiện tại là con gái thứ-xinh đẹp và mong manh như sương sớm. Lại tiếng vỗ tay. Và sau đó, nhị tiểu thư của chúng ta phải đi xuống chúc rượu mọi người.
-Hey, Nhi!Tôi nè!
Một cô gái đi về phía cô. Tử Hàn!
-Girly thế!
Nhi cười nói với cô bạn khi Tử Hàn đang mặc bộ váy bồng màu xanh dương, thiết kế kiểu hoa hồng voan, mái tóc ngắn cũng tết cầu kì.Trông cô cực kì xinh đẹp.
-Girly?Tại mami quá đáng!Tôi không mặc thế này, còn lâu mami mới cho tới gặp bà!
Tử Hàn tỏ vẻ khó chịu. Dĩ nhiên, cô bạn tomboy đâu dễ chịu mặc váy.
-Hầy!Tôi cũng khó chịu lắm chứ phải!
-Nhi này!
-Gì?
-Bà đẹp thật đó!
-Tôi nghĩ đó là lời khen.Cảm ơn!
-Xin chào Nhị tiểu thư!Tôi có thể làm quen không?
Một giọng nữ vang lên.Nhi quay lại. Là 3 cô gái xinh đẹp.
-Xin hỏi...-Nhi mở lời.
-À !Có lẽ Nhị tiểu thư biết công ti N.A ?
Cô gái có mái tóc đen tuyền, uốn quăn đến ngang lưng, mặc bộ váy màu tím, hỏi.
-Là công ti nào ấy nhỉ ?
Nhi quay sang hỏi Tử Hàn, ngay lập tức, sắc mặt cô gái kia tối lại.
-À !Một trong 30 chi nhánh của tập đoàn Ricky nhà tôi !Cô là con gái lão Lê ?-Tử Hàn nhướn mày hỏi.
-Ồ, vâng !Tôi tên Lê Ánh Ngọc, còn đây là hai cô em gái của tôi, Ánh Hy và Ánh Vĩ.
-Rất vui được làm quen !
Trong khi Nhi mỉm cười thân thiện thì Tử Hàn chả tỏ ý gì là muốn làm quen.
-Nhi à, sang bên này đi !
Tử Hàn kéo tay Nhi đi, bỏ lại 3 cô gái đang sầm mặt.Ánh Hy, cô gái mặc bộ váy màu da cam trông có vẻ xinh đẹp hơn so với cô chị Ánh Ngọc và cô em Ánh Vĩ, nói vẻ bực mình :
-Hừ !Giàu còn kiêu !
-Chị, tại sao chúng ta phải tiếp cận họ ?
Cô em út Ánh Vĩ mặc bộ váy màu vàng đồng, khẽ hỏi :
-Chẳng phải bố đã bảo rồi sao ?Để cứu N.A khỏi bờ phá sản, chỉ nhờ vào Hạ tiểu thư đó ! –Ánh Ngọc nói, lộ rõ vẻ ghen ghét.
-Sao tự nhiên lôi tôi đi ?-Nhi cau mày. Tử Hàn liếc qua :
-Do bà không biết thôi !Lê Ánh Ngọc nổi tiếng là một play- girl. Cô ta không phải loại tốt đẹp gì đâu.Bố cô ta, Lê Chu ấy, muốn đánh lẻ nên trả lại cổ phần, mua lại chi nhánh N.A nhà tớ, chứ lúc đầu N.A có tên là Autumn cơ.Mà cũng do cô con gái cả Ánh Ngọc nên bây giờ đang bế tắc, cổ phiếu rớt liên tục.Bây giờ đang cố níu kéo tập đoàn Ricky đấy.Tốt nhất bà nên tránh xa cô ta ra.
-Thế à ?-Nhi tròn mắt.
-Sao nữa ?-Tử Hàn khoanh tay .Nhi nhún vai, cầm li kem hoa quả lên.
-Dương Nhi !
Một giọng nam trầm. Quen quá ! Nhi ngẩng lên :
-Gia Huy !-Giọng cô run run.
/24
|