Trở về sau giờ nghỉ trưa, Lương Vũ Tranh nhanh chóng tiếp tục làm việc gì thời gian làm chiều vẫn chưa bắt đầu. Lướt qua vài trang báo mạng, cái tên “Lâm Thịnh” và “Lâm Kiệt” đều trở thành từ khóa tìm kiếm nhiều nhất. Cũng phải, ngày hôm qua Lâm Kiệt đã ngang nhiên có được dự án “Thành phố công nghệ mới” từ tay của Hạ Quân Dật, tin sốc như vậy thì ai ai mà chẳng quan tâm chứ?
- Gì đây?
Lương Vũ Tranh thấy một bài báo mới về Lâm Thịnh được đăng cách đây 3 phút. Cô nhanh chóng kích vào.
- Cái gì? Người dùng đệ đơn kiện Lâm Thịnh tung ra mẫu điện thoại chất lượng kém sao?
- Vũ Tranh, về sớm thế, đang làm gì vậy?
Giọng nói của một nhân viên cùng phòng khiến Lương Vũ Tranh giật mình. Cô nói:
- Cô vào đọc tin tức đi, Lâm Thịnh bây giờ đang bị người sử dụng kiện vì điện thoại mới chất lượng kém kìa.
- Thế à. Vừa mới hôm qua giành được dự án “Thành phố công nghệ mới” từ tay của Tổng giám đốc, giờ đã lên thớt rồi à.
Lương Vũ Tranh đọc kỹ bài báo, không xót một chữ nào.
Cụ thể, bài báo nói rằng, ngày hôm qua, Lâm Kiệt đã giành được dự án “Thành phố công nghệ mới” từ tay của Hạ Quân Dật, giá cổ phiếu của Lâm Thịnh tăng lên vùn vụt, danh tiếng cũng lên như diều gặp gió. Nhân lúc đang vận khí tốt, Lâm Thịnh ngày hôm sau cho tung ngay ra thị trường dòng sản phẩm điện thoại đầu tiên. Nhưng nào ngờ, điện thoại sạc được hai lần thì nổ pin. Đã rất nhiều người mua sản phẩm mới của Lâm Thịnh đồng loạt đứng dậy khởi kiện, yêu cầu công ty bồi thường. Mọi chuyện càng trở nên rắc rối hơn bao giờ hết.
Và đương nhiên, giá cổ phiếu của Lâm Thịnh đang ở trên cao nay đã rớt xuống mức thảm hại.
Lương Vũ Tranh cảm thấy rất kinh ngạc, không ngờ chỉ trong một ngày thôi mà Lâm Thịnh đã thành ra thế này.
Thời gian vào làm đầu giờ chiều vẫn chưa đến, Lương Vũ Tranh vội cầm theo điện thoại lên sân thượng.
…………………………………….
Phải gọi 3 lần điện thoại mới thấy Lâm Kiệt trả lời, Lương Vũ Tranh vội vàng hỏi:
- Lâm Kiệt, vừa rồi em có xem tin tức, rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào vậy?
- “Anh cũng không biết nữa. Rõ ràng điện thoại trước khi xuất xưởng đã được kiểm tra kỹ lưỡng, không thể có chuyện như thế xảy ra được. Hiện tại nguyên nhân vẫn chưa tìm ra, không rõ liệu có kẻ đứng đằng sau thao túng hay không nữa.”
Lương Vũ Tranh có thể nghe rõ giọng nói đầy lo lắng của Lâm Kiệt. Bản thân cô cũng lo thay cho anh.
- Được rồi, nếu có chuyện gì thì anh nhớ gọi cho em nhé.
- “Ừ, anh tắt máy đây.”
Tắt máy, Lương Vũ Tranh đứng thừ người ra. Mọi chuyện xảy đến với Lâm Thịnh nhanh quá, cô nhất thời không thể hiểu nổi.
- Em biết chuyện của Lâm Thịnh rồi à?
Một lần nữa, Lương Vũ Tranh lại bị giọng của Hạ Quân Dật làm cho giật mình. Cô gật đầu rồi ngồi xuống ghế.
- Thật không thể ngờ, mới có một ngày mà Lâm Thịnh đã thành ra như thế rồi. Nhưng em nghĩ bên trong chắc là có chuyện. Lâm Kiệt nói, điện thoại trước khi xuất xưởng được kiểm tra rất nghiêm ngặt. Hơn nữa, đây lại còn là dòng điện thoại đầu tiên của Lâm Thịnh nên chắc sẽ phải kiểm tra chặt chẽ hơn. Nhưng chuyện bây giờ đang loạn như thế, Lâm Thịnh chắc sẽ lâm vào khủng hoảng lớn.
- Nếu như là một máy nổ, bọn họ có thể viện lý do khác để không phải nhận lỗi. Nhưng bao nhiêu như thế, tình hình e là rất khó khống chế đấy. Đang ở đỉnh cao bỗng rơi xuống vực.
- Lâm Kiệt nói, có lẽ có người có âm mưu muốn hại Lâm Thịnh.
Hạ Quân Dật quay sang nhìn cô, nói:
- Chất lượng sản phẩm kém thì đành chịu thôi. Nhưng nếu mà Lâm Thịnh không vượt qua đợt khủng hoảng này, tôi nghĩ chính phủ sẽ lấy lại dự án “Thành phố công nghệ mới” từ tay bọn họ và giao cho một công ty hay tập đoàn khác làm đấy.
- Em biết điều này. Chỉ mong Lâm Kiệt sẽ đưa ra được phương án chính xác khống chế sự việc. Có lẽ hiện nay, Lâm Thịnh chỉ có thể dùng tiền bồi thường cho khách hàng để giải quyết, đó là phương án tốt nhất hiện nay để trấn an người tiêu dùng.
- Chuyện không nhỏ đâu. Dùng tiền không thể được tất cả. Xem xem Lâm Thịnh sẽ đưa ra được phương án gì hay ho.
- Phải.
Lương Vũ Tranh cứ ngồi im lặng bên cạnh Hạ Quân Dật như thế cho đến khi bắt đầu vào giờ làm việc.
- Gì đây?
Lương Vũ Tranh thấy một bài báo mới về Lâm Thịnh được đăng cách đây 3 phút. Cô nhanh chóng kích vào.
- Cái gì? Người dùng đệ đơn kiện Lâm Thịnh tung ra mẫu điện thoại chất lượng kém sao?
- Vũ Tranh, về sớm thế, đang làm gì vậy?
Giọng nói của một nhân viên cùng phòng khiến Lương Vũ Tranh giật mình. Cô nói:
- Cô vào đọc tin tức đi, Lâm Thịnh bây giờ đang bị người sử dụng kiện vì điện thoại mới chất lượng kém kìa.
- Thế à. Vừa mới hôm qua giành được dự án “Thành phố công nghệ mới” từ tay của Tổng giám đốc, giờ đã lên thớt rồi à.
Lương Vũ Tranh đọc kỹ bài báo, không xót một chữ nào.
Cụ thể, bài báo nói rằng, ngày hôm qua, Lâm Kiệt đã giành được dự án “Thành phố công nghệ mới” từ tay của Hạ Quân Dật, giá cổ phiếu của Lâm Thịnh tăng lên vùn vụt, danh tiếng cũng lên như diều gặp gió. Nhân lúc đang vận khí tốt, Lâm Thịnh ngày hôm sau cho tung ngay ra thị trường dòng sản phẩm điện thoại đầu tiên. Nhưng nào ngờ, điện thoại sạc được hai lần thì nổ pin. Đã rất nhiều người mua sản phẩm mới của Lâm Thịnh đồng loạt đứng dậy khởi kiện, yêu cầu công ty bồi thường. Mọi chuyện càng trở nên rắc rối hơn bao giờ hết.
Và đương nhiên, giá cổ phiếu của Lâm Thịnh đang ở trên cao nay đã rớt xuống mức thảm hại.
Lương Vũ Tranh cảm thấy rất kinh ngạc, không ngờ chỉ trong một ngày thôi mà Lâm Thịnh đã thành ra thế này.
Thời gian vào làm đầu giờ chiều vẫn chưa đến, Lương Vũ Tranh vội cầm theo điện thoại lên sân thượng.
…………………………………….
Phải gọi 3 lần điện thoại mới thấy Lâm Kiệt trả lời, Lương Vũ Tranh vội vàng hỏi:
- Lâm Kiệt, vừa rồi em có xem tin tức, rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào vậy?
- “Anh cũng không biết nữa. Rõ ràng điện thoại trước khi xuất xưởng đã được kiểm tra kỹ lưỡng, không thể có chuyện như thế xảy ra được. Hiện tại nguyên nhân vẫn chưa tìm ra, không rõ liệu có kẻ đứng đằng sau thao túng hay không nữa.”
Lương Vũ Tranh có thể nghe rõ giọng nói đầy lo lắng của Lâm Kiệt. Bản thân cô cũng lo thay cho anh.
- Được rồi, nếu có chuyện gì thì anh nhớ gọi cho em nhé.
- “Ừ, anh tắt máy đây.”
Tắt máy, Lương Vũ Tranh đứng thừ người ra. Mọi chuyện xảy đến với Lâm Thịnh nhanh quá, cô nhất thời không thể hiểu nổi.
- Em biết chuyện của Lâm Thịnh rồi à?
Một lần nữa, Lương Vũ Tranh lại bị giọng của Hạ Quân Dật làm cho giật mình. Cô gật đầu rồi ngồi xuống ghế.
- Thật không thể ngờ, mới có một ngày mà Lâm Thịnh đã thành ra như thế rồi. Nhưng em nghĩ bên trong chắc là có chuyện. Lâm Kiệt nói, điện thoại trước khi xuất xưởng được kiểm tra rất nghiêm ngặt. Hơn nữa, đây lại còn là dòng điện thoại đầu tiên của Lâm Thịnh nên chắc sẽ phải kiểm tra chặt chẽ hơn. Nhưng chuyện bây giờ đang loạn như thế, Lâm Thịnh chắc sẽ lâm vào khủng hoảng lớn.
- Nếu như là một máy nổ, bọn họ có thể viện lý do khác để không phải nhận lỗi. Nhưng bao nhiêu như thế, tình hình e là rất khó khống chế đấy. Đang ở đỉnh cao bỗng rơi xuống vực.
- Lâm Kiệt nói, có lẽ có người có âm mưu muốn hại Lâm Thịnh.
Hạ Quân Dật quay sang nhìn cô, nói:
- Chất lượng sản phẩm kém thì đành chịu thôi. Nhưng nếu mà Lâm Thịnh không vượt qua đợt khủng hoảng này, tôi nghĩ chính phủ sẽ lấy lại dự án “Thành phố công nghệ mới” từ tay bọn họ và giao cho một công ty hay tập đoàn khác làm đấy.
- Em biết điều này. Chỉ mong Lâm Kiệt sẽ đưa ra được phương án chính xác khống chế sự việc. Có lẽ hiện nay, Lâm Thịnh chỉ có thể dùng tiền bồi thường cho khách hàng để giải quyết, đó là phương án tốt nhất hiện nay để trấn an người tiêu dùng.
- Chuyện không nhỏ đâu. Dùng tiền không thể được tất cả. Xem xem Lâm Thịnh sẽ đưa ra được phương án gì hay ho.
- Phải.
Lương Vũ Tranh cứ ngồi im lặng bên cạnh Hạ Quân Dật như thế cho đến khi bắt đầu vào giờ làm việc.
/203
|