Nếu không phải tình yêu

Chương 2.2

/5


Chương 2.2:

" Đồ nghèo kiếp xác, tôi biết cô không có tiền, rất nghèo, đừng sợ, La đại gia đây rất giàu, gia cho cô! "

Lời này là Chính Quân nói rất thật lòng, nhìn cô đáng thương lại đáng yêu như con thỏ con, giống như mua cho con thỏ củ cà rốt vậy. Nhưng Hoa Lê lại nghĩ, nhận tiền của hắn có nên không? Mím môi trừng mắt nhìn hắn, khổ tâm suy xét, đấu tranh tư tưởng.

Tiền của Chính Quân, cô thật lòng không dám lấy, nhưng nếu không lấy, cô dùng cái gì đi bồi thường? Thấy cô đứng yên do dự, Chính Quân nôn nóng cho rằng cô không chịu, vì thế há miệng tiện tiếp tục nói

" Cô ngượng ngùng không dám lấy? Chẳng có việc gì, giao dịch đã nói trước đó vẫn hiệu quả, cô quỳ xuống liếm giày của tôi, một cái thôi, tôi cho cô năm ngàn "

Chính Quân nói vậy để chọc cô chơi, đem cô làm nguồn vui, cũng chưa từng nghĩ muốn cô làm thật như vậy. Nhưng những lời đó vào tai cô, Hoa Lê đều cho là thật, nhìn đi, tiền của Chính Quân cũng không phải dễ dàng lấy được, nhưng đúng là cô phải có nó. Vì thế mắt Hoa Lê đỏ lên, nén lệ, cắn môi, không rên một tiếng " bùm" quỳ rạp xuống đất.

Chính Quân còn chưa hồi phục lại tinh thần, cô đã nằm úp sấp xuống, cúi đầu, thật sự liếm giày của hắn. Cô quỳ cúi xuống mông vểnh lên, áo trượt về phía trước lộ ra một đoạn eo nhỏ, một mảnh quần lót màu xanh đang bao lấy chiếc eo thon gọn. Chính Quân nhìn đến mảnh quần lót màu xanh, cả người run run một chút.

Đem năm ngàn đồng đưa cho chủ nhiệm lớp, Hoa Lê mười phần uất ức giải quyết xong mọi chuyện về chiếc túi, từ sau việc này, đối với bất kỳ thứ gì xa xỉ cô đều không hứng thú, cứ nhìn đến sẽ nhớ lại nhứng khuất nhục cùng khổ sở mà mình trải qua, cô còn sợ hãi đi học, sợ nhìn thấy Chính Quân, còn có Trần Thiệu Dương từng chứng kiến hết thảy, việc xảy ra lúc đó do cô nóng nảy chưa suy nghĩ thấu đáo liền làm, giờ chẳng dám nhớ lại, vừa nhớ tới thậy muốn chết đi, tan biến khỏi cái thế giới này.

Nhưng cô chỉ trốn trong nha được hai ngày, đã bị giáo viên chủ nhiệm gọi điện thoại thúc giục trở về trường học, trong điên thoại chủ nhiệm lớp nói rõ với cô, cô không có quyền trốn học, nếu cô bị uỷ khuất, chịu thua thiệt, thì càng phải chuyên tâm học hành, lo cho tương lai.

Đúng vậy, nằm một chỗ buồn khổ thương tâm cho tới bây giờ đều không phải quyền giành cho người nghèo, cho dù có khốn khổ hơn nữa, cô phải vì bản thân mà kiên cường đi lên. Dù cô có buồn khổ muốn sống hay chết, thì mọi việc trong trường vẫn diễn ra theo lẽ thường, Chính Quân vẫn trốn học, Trần Thiệu Dương vẫn như cũ giả bộ là một học sinh ngoan hiền, cả khi hai người nhìn thấy nhau, mặt không đổi sắc, xem như chẳng có phát sinh qua bất cứ chuyện gì. Nếu bọn họ giả bộ như chưa từng xảy việc gì, thì cô cũng coi như ngày hôm đó chỉ là ảo giác cái gì cũng quên hết, tiếp tục hăng hái chiến đâu với đống bài tập, kiên trì nỗ lực.

Loại giao dịch đầy khuất nhục này, cô tưởng cả đời chỉ làm một lần, nhưng nào biết, từ khi bắt đầu, nó chưa từng ngừng lại, luôn tiếp diễn, còn rất nhiều cái sau đó.

Vừa bắt đầu năm học, thành tích Hoa Lê coi như không tệ, thi xếp hạng đầu học kỳ trước một trăm năm mươi người, ở trong lớp cũng thuộc vào top mười người, chỉ cần bảo trì được thành tích như vậy, thi vào trường đại học tuyệt không thành vấn đề, còn có thể chọn vài trường tốt một chút, nhưng sau khi tiến vào học kỳ hai, bài học ngày càng khó, kiến thức phong phú hơn, đề thi linh hoạt, yêu cầu học sinh không phải chỉ nắm giữ tri thức trong sách giáo khoa thôi, còn phải hiểu thêm kiến thức tích luỹ nâng cao, nếu chỉ giống như cô ômsách giáo khoa nhìn chằm chằm, căn bản theo không kịp.

Kết quả sau kỳ thi, cô liền rơi xuống vị trí dưới hai mươi người, đối với chuyện này, làm sao có thể không gấp gáp. Không có ai dạy cô, cũng chẳng ai giảng giải phân tích những sai lầm cô mắc phải, nên cô cố gắng học càng nhiều, làm thêm nhiều đề thi hơn nữa, nhưng trừ hai con mắt ngày càng thâm đen, cô chẳng thu hoạch được gì, thấy thành tích cô thụt lùi, chủ nhiệm lớp tìm cô nói chuyện, mong cô nắm chặt cố vượt qua, điều chỉnh lại phương pháp học tập, nói gần nói xa, đánh thức cô, muốn giới thiệu cho cô một trường luyện thi.

Hoa Lê biết, mỗi lần giáo viên giới thiệu học sinh cho trường luyện thi sẽ được tiền hoa hồng, lý luận mà nói trong tình huống này đó là lựa chọn tốt nhất. Xã hôi bây giờ cạnh tranh lợi hại, chỉ dựa vào việc học ở trường cùng nỗ lực bản thân là chưa đủ, ai cũng cạnh tranh với nhau từng chút một, trong lớp học các bạn ai cũng đăng ký trường luyện thi cho riêng mình, hơn nữa đa số do giáo viên đề cử, nghe nói hiệu quả rất tốt, các giáo viên trong đó phi thường xuất sắc, đoán đề chuẩn vô cùng. Nhưng trường luyện thi giống như vậy cũng rất đắt, nghèo khó như cô, cơm ăn mỗi ngày cũng là một vấn đề, nào dư tiền nhàn rỗi đi trường luyện thi, không có trường luyện thi, phương pháp học của cô lại có vấn đề, thành tích ngày càng kém, cứ theo đà này, đến năm sau chỉ sợ càng tệ hại.

Thành tích như vậy, chờ lúc tốt nghiệp phổ thông đừng nói lựa chọn trường đại học, miễn cưỡng thi đỗ cái trường xoàng xĩnh, tốt nghiệp cũng chẳng tìm được công việc tốt gì. Đây đúng là cái thế giới thực tế, luôn luôn bức tử người nghèo.

Cô biết mình phải đi trường luyện thi, về phần tiền...Chỉ có thể dựa vào bản thân đi kiếm, có đôi khi cô không phải chưa từng oán hận số mệnh của mình, oán cha mẹ mình vô năng, khiến cuộc sống đói khổ rối rắm mỗi ngày, nhưng nhìn đến cha bôn ba vất vả, cả người khô gầy nét mặt già nua, cô liền buông tha những ai oán trong lòng, đây có phải lỗi của người nào, là do số mạng cô đã định sẳn..

Trước cổng trường học thường xuyên có phát quảng cáo, rất nhiều trường luyện thi làm người ta hoa mắt chóng mặt, cô đều thu thập lại toàn bộ, tỉ mỉ chọn lựa, cuối cùng cô chọn một trường luyện thi tương đối gần nhà, trường này mới mở, nên cho nghe giảng vài buổi miễn phí, cô cũng đi nghe thử một tiết để mở mang tầm mắt, giáo viên ở trường luyện thi giảng dạy rất khác so với giáo viên trong trường, phương pháp mới lạ, đúng là lần đầu nghe thấy, bởi vì tiết nghe thử bài giảng này, càng củng cố quyết tâm phải vào trường luyện thi học của cô.

Chỉ là, dù chọn trường luyện thi này, nhưng học phí vẫn gom không đủ, cũng may trường có ưu đãi đăng ký trước trả sau, vì thế cô nộp trước năm trăm nguyên, đăng ký học vào lúc nghỉ hè, hai mươi buổi học hết một ngàn tám trăm đồng, còn thiếu lại một ngàn ba trăm đồng cô có thể làm việc vặt, làm thêm kiếm đủ.

Từ sao đó, trong trường Hoa Lê càng chạy vặt siêng năng, giúp mọi người làm bài tập, giúp chạy đi mua đồ, thời gian sau khi học toàn giành vào việc kiếm tiền, bởi vì không có thời gian sau khi học xong, cô liền bỏ qua lớp tự học, ở trên lớp ráng nắm rõ kiến thức trụ cột, những cái khác đợi đến lúc hè trong trường luyện thi bổ xung toàn bộ.

Đúng là trong cái rủi có cái may, hay do cô buông bỏ được tảng đá trong lòng, trải qua mấy ngày học tích luỹ trụ cột, cô đột nhiên lĩnh ngộ, khai thông kiến thức, đề bài cho có thể làm hơn phân nửa mà không sai, thành tích lọt vào tóp hai mươi người, thành tích tuy ổn định, nhưng học phí vẫn chưa góp đủ, dựa vào việc bán phế phẩm, cùng làm việc vặt, rốt cuộc vẫn chỉ kiếm được mấy đồng, huống hồ cô còn phải trợ giúp việc ăn uống trong nhà, tiền càng thiếu lợi hại.

Học kỳ gần chấm dứt, nhưng cô kiếm được còn chưa đến một ngàn đồng, cô rất muốn nhịn luôn cơm trưa, nhưng được hai ngày, thiếu chút nữa vì quá đói mà ngất đi, cô thật không muốn ép bản thân đến hỏng bét. Nếu không đủ tiền, liền không đóng xong học phí. Bởi vì nguyên nhân khách không trả tiền đúng hạn, trường luyện thi sẽ không trả lại tiền đặt cọc, như vậy nghỉa là cô chẳng thể vào trường luyện thi, còn khi không mất đi năm trăm đồng. Đối với Hoa Lê năm trăm đồng là khối tiền lớn.

Vì số tiền còn lại, cô mặt cau mày có, nhìn những bạn học khác xung quanh, ai cũng vui vẻ tận hưởng tuổi thanh xuân, chỉ có cô bị gánh nặng tiền bạc ép đến không thở nổi...

/5

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status