Thẩm Nhược Hy cả kinh mở tròn mắt nhìn anh..
Cô cứ ngỡ anh bảo cô lên đây sai bảo gì, sao lại bắt cô vào phòng anh thế này..
- " Này..buông tay mình ra, cậu bị gì vậy?"
Mạc Y Phàm buồn nói với cô,cứ thế kéo tay cô vào trong đi đến bên bàn học..đẩy nhẹ vai bắt cô ngồi xuống..
Qua một chút mới chịu buông tay Thẩm Nhược Hy ra..
Nhiều lần bị anh nắm tay,Thẩm Nhựic Hy cũng không bài xích, bị ép ngồi trước bàn học cô chỉ khó hiểu..
- " Kéo mình vào đây làm gì..?"
Chẳng lẽ bắt cô học bài cùng cậu ta, ông trời ơi Mạc Y Phàm mà cũng muốn làm mọt sách à..
Chuyện gì thế này..
Anh lấy sách vở ra đặt ngay ngắn..
- " Lúc sáng thầy Chu giảng khúc này tôi không hiểu...?"
Anh chỉ chỉ vào những chữ viết chi chít trên sách..
Một lần nữa Thẩm Nhược Hy bị anh hù dọa, chữ viết Mạc Y Phàm rất đẹp, vô cùng sắc sảo.
Quan trọng là anh quả nhiên muốn học bài...
Miệng nhỏ há ra mấy phút sau chép nhẹ xem như tiếp thu những gì vừa nghe..
Nghiêng đầu nói..
- " À..Ý cậu muốn mình giảng bài cho cậu.."
Mạc Y Phàm gật đầu..
Thẩm Nhược Hy khẽ cười, nụ cười có xinh đẹp khiến Mạc Y Phàm thấy tim mình đập nhanh, mất tự nhiên ho khẽ..
- " Cậu cười cái gì..?"
Thẩm Nhược Hy cũng chẳng rõ chỉ thấy có chút vui vẻ, lại thấy Mạc Y Phàm muốn trở thành đứa trẻ ngoan điều này làm cô rất cao hứng..
Lắc đầu nói..
- " Không có gì, nào để mình giải thích cho cậu.Cho mình mượn cây bút chì đi.."
Tiếng Thẩm Nhược Hy nhẹ nhàng vang lên, trong khi chỉ bài hai người ngồi sát nhau, mái tóc dài của cô khi cô nghiêng người còn vươn lên vai Mạc Y Phàm.Hương thơm dịu nhẹ lượn lờ khắp hơi thở anh..
Làn môi bất giác cong lên..
- " Phương trình này là như thế đấy..Cậu hiểu không?"
Thẩm Nhược Hy nghiêng mặt hỏi anh..
Mạc Y Phàm sờ mũi có chút lúng túng..
- " À..Khúc này chưa hiểu, cậu giảng lại được không..?"
Thẩm Nhược Hy vui vẻ gật đầu..
Cả buổi tối hai người bên cạnh nhau, cô giảng anh nghe rất chăm chú.Thời gian trôi qua vô cùng nhanh..Quay qua quay lại đã là mười giờ tối..
- " Hôm nay chỉ giảng cho cậu đến đây thôi..Khi nào không hiểu thì hỏi mình.Trễ rồi mình về đây.."
Mạc Y Phàm không gật đầu, đứng dậy ra mở cửa,khi Thẩm Nhược Hy chuẩn bị bước qua cửa anh đưa tay chặn lại..
Vô lại nói..
- " Thẩm Nhược Hy kể từ mai cậu sẽ là gia sư của mình.Cứ đúng sáu giờ tối có mặt ở đây.."
- " Cậu..?"
Khó khăn lắm mới tiêu hóa hết lời anh nói..
Cô vội vàng phản bác..
- " Không được, mình còn phải học bài.."
Chẳng để lời cô vào tai..
Mạc Y Phàm bước đến gần dùng khuôn mặt đẹp trai của mình kề gần vào cô..
- " Mình đã nói với ba mẹ mình rồi, họ nói sẽ nói chuyện với Mẹ Cậu.Còn nữa cậu vừa dạy kèm mình vừa có thể học bài.Đôi bên điều có lợi.Mình không cần thuê gia sư bên ngoài cậu lại có thể kiếm thêm tiền, việc học không trì trệ..Thế nào..? "
Dĩ nhiên những lời nói của Mạc Y Phàm không cho Thẩm Nhược Hy đường lựa chọn..Mọi thứ anh điều đã sắp xếp..
Nhưng thât ra giúp anh học tốt lên cô cũng rất thích việc này,chỉ là có gì đó không tiện cho lắm..
- " Không trả lời xem như đồng ý..Thôi mình buồn ngủ rồi,câu về đi mai gặp.."
Rầm..
Anh kéo cô ra ngoài cứ thế đóng cửa lại..
- " Này.."
Thẩm nhược Hy buồn bực vỗ vào cánh cửa, không cam lòng quay người xuống lầu..
Đằng sau cánh cửa Mạc Y Phàm dựa vào cười khẽ..
- " Đồ Ngốc.."
Cô cứ ngỡ anh bảo cô lên đây sai bảo gì, sao lại bắt cô vào phòng anh thế này..
- " Này..buông tay mình ra, cậu bị gì vậy?"
Mạc Y Phàm buồn nói với cô,cứ thế kéo tay cô vào trong đi đến bên bàn học..đẩy nhẹ vai bắt cô ngồi xuống..
Qua một chút mới chịu buông tay Thẩm Nhược Hy ra..
Nhiều lần bị anh nắm tay,Thẩm Nhựic Hy cũng không bài xích, bị ép ngồi trước bàn học cô chỉ khó hiểu..
- " Kéo mình vào đây làm gì..?"
Chẳng lẽ bắt cô học bài cùng cậu ta, ông trời ơi Mạc Y Phàm mà cũng muốn làm mọt sách à..
Chuyện gì thế này..
Anh lấy sách vở ra đặt ngay ngắn..
- " Lúc sáng thầy Chu giảng khúc này tôi không hiểu...?"
Anh chỉ chỉ vào những chữ viết chi chít trên sách..
Một lần nữa Thẩm Nhược Hy bị anh hù dọa, chữ viết Mạc Y Phàm rất đẹp, vô cùng sắc sảo.
Quan trọng là anh quả nhiên muốn học bài...
Miệng nhỏ há ra mấy phút sau chép nhẹ xem như tiếp thu những gì vừa nghe..
Nghiêng đầu nói..
- " À..Ý cậu muốn mình giảng bài cho cậu.."
Mạc Y Phàm gật đầu..
Thẩm Nhược Hy khẽ cười, nụ cười có xinh đẹp khiến Mạc Y Phàm thấy tim mình đập nhanh, mất tự nhiên ho khẽ..
- " Cậu cười cái gì..?"
Thẩm Nhược Hy cũng chẳng rõ chỉ thấy có chút vui vẻ, lại thấy Mạc Y Phàm muốn trở thành đứa trẻ ngoan điều này làm cô rất cao hứng..
Lắc đầu nói..
- " Không có gì, nào để mình giải thích cho cậu.Cho mình mượn cây bút chì đi.."
Tiếng Thẩm Nhược Hy nhẹ nhàng vang lên, trong khi chỉ bài hai người ngồi sát nhau, mái tóc dài của cô khi cô nghiêng người còn vươn lên vai Mạc Y Phàm.Hương thơm dịu nhẹ lượn lờ khắp hơi thở anh..
Làn môi bất giác cong lên..
- " Phương trình này là như thế đấy..Cậu hiểu không?"
Thẩm Nhược Hy nghiêng mặt hỏi anh..
Mạc Y Phàm sờ mũi có chút lúng túng..
- " À..Khúc này chưa hiểu, cậu giảng lại được không..?"
Thẩm Nhược Hy vui vẻ gật đầu..
Cả buổi tối hai người bên cạnh nhau, cô giảng anh nghe rất chăm chú.Thời gian trôi qua vô cùng nhanh..Quay qua quay lại đã là mười giờ tối..
- " Hôm nay chỉ giảng cho cậu đến đây thôi..Khi nào không hiểu thì hỏi mình.Trễ rồi mình về đây.."
Mạc Y Phàm không gật đầu, đứng dậy ra mở cửa,khi Thẩm Nhược Hy chuẩn bị bước qua cửa anh đưa tay chặn lại..
Vô lại nói..
- " Thẩm Nhược Hy kể từ mai cậu sẽ là gia sư của mình.Cứ đúng sáu giờ tối có mặt ở đây.."
- " Cậu..?"
Khó khăn lắm mới tiêu hóa hết lời anh nói..
Cô vội vàng phản bác..
- " Không được, mình còn phải học bài.."
Chẳng để lời cô vào tai..
Mạc Y Phàm bước đến gần dùng khuôn mặt đẹp trai của mình kề gần vào cô..
- " Mình đã nói với ba mẹ mình rồi, họ nói sẽ nói chuyện với Mẹ Cậu.Còn nữa cậu vừa dạy kèm mình vừa có thể học bài.Đôi bên điều có lợi.Mình không cần thuê gia sư bên ngoài cậu lại có thể kiếm thêm tiền, việc học không trì trệ..Thế nào..? "
Dĩ nhiên những lời nói của Mạc Y Phàm không cho Thẩm Nhược Hy đường lựa chọn..Mọi thứ anh điều đã sắp xếp..
Nhưng thât ra giúp anh học tốt lên cô cũng rất thích việc này,chỉ là có gì đó không tiện cho lắm..
- " Không trả lời xem như đồng ý..Thôi mình buồn ngủ rồi,câu về đi mai gặp.."
Rầm..
Anh kéo cô ra ngoài cứ thế đóng cửa lại..
- " Này.."
Thẩm nhược Hy buồn bực vỗ vào cánh cửa, không cam lòng quay người xuống lầu..
Đằng sau cánh cửa Mạc Y Phàm dựa vào cười khẽ..
- " Đồ Ngốc.."
/149
|