- xin lỗi vì đã cắt ngang khoảnh khắc hạnh phúc của hai người nhưng đã đến giờ về nhà rồi.
- PHƯƠNG YẾN!!!
-anh ơi ,cứu với ca giết người ca có người yêu nên ăn hiếp em gái.ahihu.
-thôi hai người đừng quậy nữa.Phương Yến cũng đến giờ em về ký túc xá rồi đó.anh về cùng anh em là được rồi em không cần lo đâu.
-haizzz.dạo này bơ mắt lắm mà sao nhiều người bán quá vậy ta (cô vừa nói vừa xoay xoay tóc)
-anh không phải là có ý đó
-trời ơi em chỉ đùa anh thôi.(kề sát bên tay anh cô nói)chúc hai người buổi tối hạnh phúc.
-••••mặt ai đó đột nhiên đỏ như trái cà chua.
-thôi chào ca chào anh dâu em về.
Chưa nói hết câu đã không thấy bóng người.
-em ấy nói gì với em vậy (thấy cậu đỏ mặt anh hỏi)
-không có gì mình về thôi
-vậy anh cõng em
-dạ được
Bước trên con đường anh mong khoảnh khắc này mãi dừng lại thời gian mãi ngừng trôi để anh được ở bên cậu để cậu mãi là của anh.
-Phương Đăng em có chuyện muốn hỏi anh có đồng ý trả lời thật lòng không? !!!
-em hỏi đi
-hôm qua anh đưa Mai Ngọc về nhà hai người đã...hai người
-đừng nghĩ lung tung anh chỉ là của em.(anh cắt ngang lời cậu anh không muốn cậu tổn thương dù chỉ là một câu nói)
----
-alo,ba.hôm nay con có chút chuyện con ngủ lại nhà bạn .ba đừng lo.
-thôi được,ta thua rồi.thôi không cản trở hai đứa nữa dù gì thì hai đứa vẫn còn anh chị em ta cũng không nên cổ hủ như vậy.
-cảm ơn người,ba
-thôi buổi tối vui vẻ
-dạ.
.....
-ai vậy ông?
-là Vũ nhi.nó nói hôm nay không về
-Ông chịu tác hợp rồi à.
-lời tôi nói tôi sẽ giữ.thôi mình đi ăn cơm đi.
-uhm.mấy đứa xuống ăn cơm đi.
-dạ
....
--------
-anh
-hả!
-hôm nay em lưu lại nhà anh được không?
-•••••
-sao anh không trả lời em
-••••••
Anh lẳng lặng cõng cậu vào nhà trực tiếp đem cậu lên phòng đặt cậu xuống giường hôn cậu.cậu hơi bất ngờ nhưng cũng đáp trả.cảm nhận được cậu không thở nổi nữa anh buôn cậu ra hai người rất gần nhau cảm nhận hô hấp của đối phương khiến cho cậu không còn tỉnh táo cho dù đây là mơ cậu nguyện sẽ sống mãi trong giấc mơ này.giờ phút này khoảnh khắc này cậu chỉ cần có anh.
- PHƯƠNG YẾN!!!
-anh ơi ,cứu với ca giết người ca có người yêu nên ăn hiếp em gái.ahihu.
-thôi hai người đừng quậy nữa.Phương Yến cũng đến giờ em về ký túc xá rồi đó.anh về cùng anh em là được rồi em không cần lo đâu.
-haizzz.dạo này bơ mắt lắm mà sao nhiều người bán quá vậy ta (cô vừa nói vừa xoay xoay tóc)
-anh không phải là có ý đó
-trời ơi em chỉ đùa anh thôi.(kề sát bên tay anh cô nói)chúc hai người buổi tối hạnh phúc.
-••••mặt ai đó đột nhiên đỏ như trái cà chua.
-thôi chào ca chào anh dâu em về.
Chưa nói hết câu đã không thấy bóng người.
-em ấy nói gì với em vậy (thấy cậu đỏ mặt anh hỏi)
-không có gì mình về thôi
-vậy anh cõng em
-dạ được
Bước trên con đường anh mong khoảnh khắc này mãi dừng lại thời gian mãi ngừng trôi để anh được ở bên cậu để cậu mãi là của anh.
-Phương Đăng em có chuyện muốn hỏi anh có đồng ý trả lời thật lòng không? !!!
-em hỏi đi
-hôm qua anh đưa Mai Ngọc về nhà hai người đã...hai người
-đừng nghĩ lung tung anh chỉ là của em.(anh cắt ngang lời cậu anh không muốn cậu tổn thương dù chỉ là một câu nói)
----
-alo,ba.hôm nay con có chút chuyện con ngủ lại nhà bạn .ba đừng lo.
-thôi được,ta thua rồi.thôi không cản trở hai đứa nữa dù gì thì hai đứa vẫn còn anh chị em ta cũng không nên cổ hủ như vậy.
-cảm ơn người,ba
-thôi buổi tối vui vẻ
-dạ.
.....
-ai vậy ông?
-là Vũ nhi.nó nói hôm nay không về
-Ông chịu tác hợp rồi à.
-lời tôi nói tôi sẽ giữ.thôi mình đi ăn cơm đi.
-uhm.mấy đứa xuống ăn cơm đi.
-dạ
....
--------
-anh
-hả!
-hôm nay em lưu lại nhà anh được không?
-•••••
-sao anh không trả lời em
-••••••
Anh lẳng lặng cõng cậu vào nhà trực tiếp đem cậu lên phòng đặt cậu xuống giường hôn cậu.cậu hơi bất ngờ nhưng cũng đáp trả.cảm nhận được cậu không thở nổi nữa anh buôn cậu ra hai người rất gần nhau cảm nhận hô hấp của đối phương khiến cho cậu không còn tỉnh táo cho dù đây là mơ cậu nguyện sẽ sống mãi trong giấc mơ này.giờ phút này khoảnh khắc này cậu chỉ cần có anh.
/9
|