Nàng phi lười có độc

Q.1 - Chương 32

/384


Mặt dữ tợn đầy máu ép tới trước mắt, giơ cao lòng bàn tay hướng thẳng lên huyệt thiên linh cái (đỉnh đầu) của nàng, nàng lăn tại chỗ một vòng, ngân châm ở đầu ngón tay bắn nhanh như điện ẩn hiện nhập vào trong lòng bàn tay hắn, Vương công công không quan tâm lòng bàn tay đau đớn khoan tin, năm ngón tay như trảo mang theo kình phong hung hăng giữ nàng lại, lệ khí hung ác này như muốn chui vào lồng ngực nàng, đào trái tim nàng ra.

Nàng lộn thân thể tránh được móng vuốt sắc nhọn của hắn, một trảo này xuyên qua nóc phòng, cổ tay hơi rung lên, nửa bên nóc phòng vỡ vụn, thân thể nàng lăn thẳng tắp rớt xuống, một ánh sáng bạc nhanh như điện chớp từ chỗ tối đánh thẳng về phía ngực nàng, Vương công công sau lưng không để ý bản thân bị thương tích tụ nội lực đánh một chưởng ra.

Tránh không thể tránh, không thể lui được nữa, tóc đen của nàng tung bay trong gió, tròng mắt lại lạnh nhạt nhìn nam nhân giống như không quan tâm đến, nàng đánh cuộc, đánh cuộc hắn chắc chắn cứu nàng!

Ngay cả vừa rồi không biết hắn phát điên gì ngăn cản nàng đi, nhưng nàng tin tưởng, hắn tuyệt đối không trơ mắt nhìn nàng chết.

Tầm mắt hai người đụng vào nhau, tròng mắt sắc như đám sương trong nắng mai, sạch sẽ thuần khiết không mang bất kỳ tạp chất gì nhưng lại không nhìn ra tận cùng của nàng; mà tròng mắt của hắn lại như nước đầu mùa thu, lộ ra lạnh lẽo sờ không tới làm cho người ta có thể cảm nhận được lạnh lẽo của hắn.

Hắn quả nhiên phất tay áo qua, một nội lực thâm hậu mềm mại hóa nội lực của Vương công công thành vô hình, đưa tay giữ chặt vai nàng, thân hình chợt lui, mũi tên lướt qua cánh tay nàng mà chui vào trong tường, thân mũi tên phát ra tiếng vù vù.

“Phụt.” Vương công công định phi thân đuổi theo, nhưng độc đè nén trong người rốt cuộc phá tan chịu đựng tan vào kinh mạch, hắn lau vết máu màu đen nơi khóe môi, đáy mắt âm trầm nhìn theo hai người tan biến vào trong bóng đêm dày đặc.

“Vì sao phải cứu ta?” Trên sườn núi nhỏ ngoài mười dặm, nàng nghiêng người dựa vào cây kéo cánh tay hỏi hắn.

“...”

“Vì sao đã cứu ta lại muốn hại ta?” Hắn không trả lời, nàng tiếp tục hỏi.

“...”

“Vì sao hại ta cuối cùng lại cứu ta?”

“...”

“Ngươi không hiếu kỳ ta là ai, không hiếu kỳ ta ở đó làm gì?” Nàng thản nhiên đi đến bên cạnh hắn, trong giọng nói hàm chứa khiêu khích.

“Trở về chuyển lời cho chủ tử ngươi, lần sau phái người khôn khéo chút đến, đánh rắn động cỏ quá sớm có thể không có bất kỳ chỗ tốt nào.” Giọng hắn mang theo giễu cợt xoay người rời đi.

“Đợi chút, lời này của ngươi có ý gì?” Chân mày nàng nhíu lại, “Chủ tử” cái gì? “Đánh rắn động cỏ” cái gì? Chẳng lẽ trong lúc vô tình nàng đã xâm nhập vào quyền mưu ám đấu gì đó, để cho người ta sinh ra


/384

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status