Nàng phi lười có độc

Q.2 - Chương 22: Chương 19

/384


“Hình như vết thương của lệnh phu nhân rất nghiêm trọng, tại hạ có quen biết một lão trung y giao tình rất tốt, nếu không tại hạ phái người đi mới hắn tới kiểm tra một chút cho phu nhân?” Tần Hoài Xuân nhìn Ôn Noãn nôn ra máu, chỉ cảm thấy theo vậy vết thương không nhẹ, liền mở miệng nói.

“Đúng vậy đúng vậy, Mộ ca ca yên tâm, lão trung y kia sẽ không nói xằng nói bậy tiết lộ hành tung của Mộ ca ca.” Tần Hoài Châu bị Ôn Noãn nôn ra ngụm máu làm cho sợ đến sắc mặt trắng bệch luôn miệng phụ họa.

“Không cần, ta có thể trị vết thương cho nàng ấy.” Sắc mặt Quân Dập Hàn cực kỳ âm trầm, đỡ Ôn Noãn vẫn mềm nhũn nằm trên đùi hắn.

“Chuyện này...” Tần Hoài Xuân còn định nói gì đó, nhưng cố kỵ thân phận của mình, cuối cùng nuốt lời xuống, dù sao phu quân người ta đã nói như vậy rồi, nếu hắn kiên trì tiếp thì hình như cũng quá vượt khuôn rồi.

“Tần công tử yên tâm, ta không... Ọe...” Ôn Noãn đã khôi phục vài phần tỉnh táo tựa vào trong khuỷu tay Quân Dập Hàn mang theo vài phần yếu ớt nói với Tần Hoài Xuân, ai ngờ nàng còn chưa nói xong, chỉ cảm thấy trong dạ dày co rút một trận, cổ họng căng thẳng, lại nôn ra một ngụm máu lớn.

“...” Ôn Noãn tỏ vẻ bình tĩnh lau máu trên khóe môi đi, nhìn vẻ mặt khẩn trương muốn nói lại thôi của hai người đối diện, lại nhìn vết máu lớn ở vị trí bộ phận quan trọng giữa hai chân của Quân Dập Hàn, nàng yên lặng rời khỏi lồng ngực hàn khí mãnh liệt của hắn, tựa vào đầu giường, không đành lòng nhìn khuôn mặt đã trở thành sắc mặt cực đoan.

Trong lúc nhất thời trong phòng trở nên yên lặng cực kỳ quỷ dị, sau lặng yên lại yên lặng, nàng nhìn vết máu loang lổ trên quần áo của mình và Quân Dập Hàn, liền dẫn đầu đánh vỡ yên lặng nói: “Tần cô nương, ta... Ọe...” Dạ dày vừa co rút lại nôn ra một ngụm máu.

Xong rồi, có lẽ do tối hôm qua hút quá nhiều máu không tiêu hóa được, Ôn Noãn khổ sở nghĩ.

“Câm miệng!” Từ tối hôm qua vẫn kiềm chế, đến bây giờ rốt cuộc Quân Dập Hàn không thể nhịn được nữa, hắn đứng dậy đặt chậu lên ghế ngồi, giọng nói cực kỳ kiềm chế đè nén, “Nôn xong lại gọi ta.” Dứt lời, sải bước đi ra ngoài, nếu tiếp tục ở lại trong phòng, hắn không bảo đảm sẽ không trực tiếp ném nàng ra ngoài

Huynh muội Tần gia ngây ngốc ở trong phòng bị cách làm thật sự “Tuyệt tình” này của Quân Dập Hàn trấn áp, sắc mặt Tần Hoài Châu phức tạp rất đồng tình nhìn Ôn Noãn, kéo kéo Tần Hoài Xuân nói: “Ca, chúng ta đi ra ngoài đi.”

Tần Hoài Xuân khẽ than một tiếng, môi giật giật, lại không biết nói gì cho phải, dứt khoát trực tiếp theo muội muội rời đi.

Lúc này Ôn Noãn cũng không có ý định suy nghĩ nhiều, nàng vừa động lại chỉ cảm giác dạ dày bắt đầu co rút, vội vội vàng vàng ôm chậu nước bắt đầu nôn điên cuồng, không lâu lắm vốn là nước trong veo đã biến thành đỏ thẫm, bên trong phòng tràn đầy mùi máu tươi nồng nặc, Ôn Noãn không còn hơi sức bưng trà bên cạnh bàn súc miệng, trừng mắt nhìn chậu máu đỏ tươi kia, trong lòng không hề có tư vị gì, nàng phải hút của hắn bao nhiêu máu mới có thể tạo thành hiệu quả như vậy?

Chân mày nàng hơi nhíu, lần đầu tiên mình hút máu hắn chẳng qua chỉ một chút, sao lần này hút nhiều như vậy?

Cố gắng hồi tưởng lại trong đầu, cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì nàng không nhớ nữa, nhưng lúc hút máu không phí sức giống như lần trước, lần này vẻn vẹn nhẹ nhàng vừa hút thì máu của hắn đã trực tiếp rưới vào trong miệng, cảm giác ngược lại rõ ràng, hình như... Hắn bị thương?

Thần kinh Ôn Noãn run lên, vén chăn xuống giường, nhưng vì động tác mạnh mà suýt chút nữa ngã xuống đất, nàng chống mép bàn chống đỡ, chờ đến khi hơi sức trên người hồi phục chút, đang định ra ngoài, lại thấy tóc trước ngực đã bắt đầu từ từ chuyển đen, nàng vội vàng lấy viên thuốc ra nuốt vào, lần trước khi cổ độc phát tác suýt chút nữa lộ mặt ra trước Quân Dập Hàn, nàng đã tiếp nhận giáo huấn, vì để đề phòng lỡ như, tùy thời mang theo đan dược, dùng để trong tình huống bất đắc dĩ dược hiệu khống nhan đan bị khôi phục thời gian, sau khi nàng ăn thuốc vào, đến bàn trang điểm nhìn coi, tuy rằng tóc mình đang dần biến thành màu đen, nhưng dung mạo không thay đổi, có thế mới đứng dậy đi ra ngoài.

“Ói xong rồi hả?”

Nàng vừa đi đến cửa, Quân Dập Hàn vừa vặn qua cửa mà vào, lúc này hắn đã thay bộ đồ dính máu thành bộ áo bào màu xanh nhạt, che đi vài phần thanh cao quý giá nhiều thêm vài phần nho nhã, Ôn Noãn nhìn chân mày hắn hơi nhíu, ngượng ngùng cười nói: “Chắc ói xong rồi.”

“Ói xong thì thay quần áo.” Ôn Noãn tiếp nhận quần áo hắn đưa tới, khi thấy hắn định xoay người rời đi, nhanh chóng túm lấy khuỷu tay của hắn, hỏi dò, “Tối hôm qua có phải ngươi bị thương không?”

“Làm khó ngươi vẫn nhớ được.” Quân Dập Hàn nhàn nhạt liếc nhìn nàng, “Nếu mệt mỏi trước hết đi nghỉ ngơi một chút, sau khi đêm đến chúng ta rời đi.” dfienddn lieqiudoon

“Có nghiêm trọng không? Ta bôi thuốc giúp ngươi.” Ôn Noãn ân cần nói.

“Không cần, tự ta có thể xử lý.” Quân Dập Hàn lạnh nhạt từ chối, cát bước đi, thuận tay đóng cửa phòng cho nàng.

Tròng mắt Ôn Noãn nhìn vào bàn tay trống không, bên môi dâng lên nụ cười khổ.

“Tướng quân, phủ Thái thú có thích khách lẻn vào ám sát Quách đại nhân, cửa Tây Nam và cửa Bắc cũng phát hiện có dân chung định trộm mở cửa thành, thậm chí cửa Nam còn có thủ vệ định tự mình mở cửa thành, may mà kịp thời phát hiện xử quyết tại chỗ, Tướng quân, hiện giờ bên trong thành không ngừng bàng hoàng lòng người, ngay cả ý chí của tướng sĩ cũng dao động, ngài xem nên làm như thế nào cho phải?” Phó tướng tiến lên hỏi.

“Tăng cường phòng ngự, phát hiện người khác thường, giết! Nếu quân địch lại đến xâm phạm, thì gậy ông đập lưng ông.” Chu Mặc vỗ trán đau, “Có thể điều tra tung tích của Hàn Vương?”

Hắn vừa mới nói xong, một tên lính vội bước lên trước nói: “Tướng quân, mới có người đến cung cấp tình báo nói là biết chỗ ẩn thân của Hàn Vương.”

“Nhanh chóng mang hai ngàn tinh binh đi lùng bắt Hàn Vương.” Thần kinh Chu Mặc lập tức run lên, ra lệnh cho phó tướng, lại bổ sung, “Bắt sống.”

“Mạt tướng lĩnh mệnh.” Phó tướng lập tức dẫn tên lính kia đi, chỉ cần có thể bắt Hàn Vương, tất cả vấn đề trước mắt đều có thể dễ dàng giải quyết.

Ôn Noãn đang thay đồ trong phòng, cửa lại đột nhiên bị đẩy ra, tay nàng đang định cởi áo ra thu hồi lại, quay đầu nhìn, lại thấy là Quân Dập Hàn.

“Bên ngoài có truy binh.” Hắn nói đồng thời cầm lấy áo sạch sẽ trên giường khẽ quấn lấy nàng ôm trong tay nhảy ra cửa sổ rời đi.

“Quan gia dẫn bộ hạ đến trong phủ ta không biết vì chuyện gì?” Tần Hoài Xuân thấy quan binh đột nhiên tràn vào, trong lòng mơ hồ hơi sáng tỏ, tay chắp sau lưng khẽ giật giật, Tần Hoài Châu sau tấm bình phong lập tức co rút thân thể, chạy về hậu viện.

“Lúc trước nhận được tố cáo, nói ở chỗ của ngươi chứa chấp phản tặc Hàn Vương Quân Dập Hàn và đồng bọn của hắn, hiện giờ bản tướng quân đặc biệt dẫn người tới bắt, lục soát.” Phó tướng vung tay lên, binh sĩ sau lưng hắn lập tức chạy vào các nơi trong phủ.

“Quan gia,


/384

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status