NÀY!, HÌNH!!. Nó thấy Woo nhưng nó chỉ nghĩ đến mấy tấm hình mới chụp nên quên mất tên anh mà chỉ gọi đúng một chữ và cũng đủ để anh nhận ra.
-Chào!. Nó đi thật nhanh đến chỗ Woo khiến Woo kinh ngạc khi thấy nó ở đây và còn một điều là nó giờ rất khác người, trang phục rất đặt biệt, nhưng như vậy càng tôn thêm sức hút mãnh liệt của nó.
-Tara sao cậu ở đây?. Woo
-Tìm người!. Với bộ mặt lạnh tanh nó trả lời Woo hết sức đơn giản ngắn gọn nhưng cũng đủ để người khác hiểu.
-Tìm ai?.
-Anh!.
-Hai người cứ thế mà nói làm cho hai người kế bên mặt ko được tốt cho lắm. Tea Hin thấy nó đi thì chạy theo, anh nghĩ nó ko phải người!,là người gì mà đi còn nhanh hơn anh chạy(T/g: sao biết!. Tea Hin: ủa ko phải người thiệt hả???. T/g: tất nhiên rồi!. Nó: nhiều chuyện!, biến đi!!!) lại gần bốn thân ảnh thì anh thấy hắn và cái Ha Rum mặt tối đen vô cùng, còn nó và Woo thì tươi tĩnh vô cùng, bốn khuôn mặc trái ngược hoàn toàn, anh biết cái Ha Rum thích Woo nhưng hắn thì liên quan gì sao.
-Anh Woo!. Tea Hin nhảy vào cắt ngan cuộc nói chuyện của nó và Woo.
-Chào!. Woo.
-Chị!, thì ra chị đến đây để tìm anh Woo à!.
-Cái gì?, tôi ko tìm Woo!. Giật mình khi nghe Tea Hin nói thì lên tiếng đính chính lại.
-Sao!, ko phải?. Tea Hin ngạc nhiên nhìn nó hỏi.
-Tôi đâu có quan hệ gì với Woo đâu mà tìm!.
-Đúng vậy, chúng tôi mới biết nhau khi sáng thôi!. Woo lên tiếng xác định lại sự hiểu lầm của Tea Hin.
-CÁI GÌ????. chị nói là mới quen anh Woo hồi sáng thôi!, nhưng, nhưng...
-Này Tea Hin!, cô ta là chị ruột cậu à?!. Cái Ha Rum chen ngay vào làm Tea Hin ko kịp nói, nhìn nó với ánh mắt căm ghét nói.
-Ko!.
-Vậy cậu với cô ta là họ hàng?. Cô nói với Tea Hin thái độ tra hỏi vô cùng.
-Ko!.
-Vậy tại sao cậu gọi cô ta là chị?!.
-Vì chị ấy bảo vậy!. Một câu trả lới hết sức nai tơ thốt ra từ miệng anh làm cho hắn, Woo Và người đang lên mặt hỏi mình vô cùng ngạc nhiên, nhìn nó chằm chằm.
-Sao cậu ngốc quá vậy!, người ta nói gì thì làm cái đó sao!. Cái Ha Rum chỉ tay vào mặt Tea Hin mà chử.
-Im đi!!. Nó ko chịu nổi cái thái độ mà Ha Rum nói với Tea Hin thì lên tiếng.
-Cái gì?, cô dám nói tôi như vậy sao!
-Chào!. Nó đi thật nhanh đến chỗ Woo khiến Woo kinh ngạc khi thấy nó ở đây và còn một điều là nó giờ rất khác người, trang phục rất đặt biệt, nhưng như vậy càng tôn thêm sức hút mãnh liệt của nó.
-Tara sao cậu ở đây?. Woo
-Tìm người!. Với bộ mặt lạnh tanh nó trả lời Woo hết sức đơn giản ngắn gọn nhưng cũng đủ để người khác hiểu.
-Tìm ai?.
-Anh!.
-Hai người cứ thế mà nói làm cho hai người kế bên mặt ko được tốt cho lắm. Tea Hin thấy nó đi thì chạy theo, anh nghĩ nó ko phải người!,là người gì mà đi còn nhanh hơn anh chạy(T/g: sao biết!. Tea Hin: ủa ko phải người thiệt hả???. T/g: tất nhiên rồi!. Nó: nhiều chuyện!, biến đi!!!) lại gần bốn thân ảnh thì anh thấy hắn và cái Ha Rum mặt tối đen vô cùng, còn nó và Woo thì tươi tĩnh vô cùng, bốn khuôn mặc trái ngược hoàn toàn, anh biết cái Ha Rum thích Woo nhưng hắn thì liên quan gì sao.
-Anh Woo!. Tea Hin nhảy vào cắt ngan cuộc nói chuyện của nó và Woo.
-Chào!. Woo.
-Chị!, thì ra chị đến đây để tìm anh Woo à!.
-Cái gì?, tôi ko tìm Woo!. Giật mình khi nghe Tea Hin nói thì lên tiếng đính chính lại.
-Sao!, ko phải?. Tea Hin ngạc nhiên nhìn nó hỏi.
-Tôi đâu có quan hệ gì với Woo đâu mà tìm!.
-Đúng vậy, chúng tôi mới biết nhau khi sáng thôi!. Woo lên tiếng xác định lại sự hiểu lầm của Tea Hin.
-CÁI GÌ????. chị nói là mới quen anh Woo hồi sáng thôi!, nhưng, nhưng...
-Này Tea Hin!, cô ta là chị ruột cậu à?!. Cái Ha Rum chen ngay vào làm Tea Hin ko kịp nói, nhìn nó với ánh mắt căm ghét nói.
-Ko!.
-Vậy cậu với cô ta là họ hàng?. Cô nói với Tea Hin thái độ tra hỏi vô cùng.
-Ko!.
-Vậy tại sao cậu gọi cô ta là chị?!.
-Vì chị ấy bảo vậy!. Một câu trả lới hết sức nai tơ thốt ra từ miệng anh làm cho hắn, Woo Và người đang lên mặt hỏi mình vô cùng ngạc nhiên, nhìn nó chằm chằm.
-Sao cậu ngốc quá vậy!, người ta nói gì thì làm cái đó sao!. Cái Ha Rum chỉ tay vào mặt Tea Hin mà chử.
-Im đi!!. Nó ko chịu nổi cái thái độ mà Ha Rum nói với Tea Hin thì lên tiếng.
-Cái gì?, cô dám nói tôi như vậy sao!
/99
|