Đứa bé chào đời khiến Lưu Diệp và Khương Nhiên cũng luống cuống tay chân.Lưu Diệp không chịu giao đứa bé cho các nghiên cứu sinh của tổ khám bệnh, cô cẩn thận chăm sóc đứa bé.Thật may là đứa bé có gen của Khương Nhiên, thân thể vô cùng khỏe mạnh, rất ngoan.Kiểu ngoan đó chỉ cần nhìn một cái là biết, hơn nữa vô cùng thích đùa, khi người lớn giơ ngón tay ra trước mặt nó, nó sẽ cười khanh khách bắt lấy tay của đối phương.Đứa bé nho nhỏ mềm nhũn, nằm trên giường dành cho trẻ con, khiến trái tim người ta mềm nhũn.Nhất định là một đứa bé đáng yêu.Thân thể Lưu Diệp đã khỏi hoàn toàn.Chỉ là sau khi sinh con không bao lâu, lại kiểm tra thân thể một lần nữa, người của tổ khám bệnh trải qua nhiều lần xác nhận, cuối cùng cũng có thể xác nhận trong cơ thể cô đã không còn virut.Đến lúc này, cả thế giới đều ở đây chăm chú lắng nghe.Lưu Diệp cũng có thể cảm nhận được ánh mắt nồng nhiệt của những người này, nhưng dưới ánh mắt này còn có nhiều vấn đề hơn cần phải giải quyết, thay đổi dân số, có nên cấm người tái sinh hay không, còn có luân lý huyết thống nữa.Đầu tiên là Tiểu Điền Thất ở Tây liên minh trịnh trọng đưa ra kế hoạch ngủ đông, ngay sau đó tên đệ nhất gian thương Hà Hứa Hữu Tiền cũng lập kế hoạch kinh doanh dụng cụ cho kế hoạch ngủ đông.Dưới tình hình này, Lưu Diệp cũng bắt đầu động lòng , hơn nữa không riêng gì cô, ngay cả trong nội bộ Khương Gia Quân cũng đã có người muốn thực hiện kế hoạch đó, thậm chí đã có người chính thức xin phép Khương Nhiên.Lưu Diệp vừa chăm sóc đứa bé, vừa liên tục cập nhật tin tức bên ngoài, ở nơi này căn bản không có nơi nào phù hợp để ở cữ, Lưu Diệp đã sớm chuẩn bị một nơi phù hợp.Cô nằm ở trên giường, vừa lắc lư cái nôi của tiểu bảo bối, vừa nhìn xem ti vi.Công việc của Khương Nhiên cũng rất bận rộn, trừ kế hoạch ngủ đông ra, hiện tại kế hoạch tái sinh người cũng đang chuẩn bị khua chiêng gõ trống, là người đứng đầu trong kế hoạch này, trách nhiệm của Khương Nhiên không thể nói là không nặng.Ngoại lệ duy nhất có lẽ là Phỉ Nhĩ Đặc nuôi dưỡng trong Khương Gia Quân, không biết có phải Lưu Diệp là người trời sinh bì ổi hay không, hiện tại người nọ chỉ cần có cơ hội là lại ở bên người cô nói linh tinh.Tuy nhiên cô cũng đã được đào tạo, những lời đó nghe tai này ra tai kia, hoàn toàn không để trong lòng.Nhưng mà cô không ngờ, cô cho rằng chỉ có một nhóm người quan tâm đến việc cô muốn ngủ đông, không ngờ ngay cả tên gian thương Hà Hứa Hữu Tiền cũng biết.Hơn nữa Hà Hứa Hữu Tiền còn đích thân gọi điện thoại cho cô, cười nói với cô: “Tôi sẽ cùng thức tỉnh với em.”Trong lòng Lưu Diệp buồn bực, không biết cái người này đang nghĩ gì, cô không thể không nói cho người này: “Làm sao anh biết tôi nhất định sẽ ngủ đông, hơn nữa cứ coi như tôi thực sự ngủ đông, thì đều là bởi vì tôi sinh con trai, muốn đứa bé tìm được một người vợ không có quan hệ huyết thống gần gũi, như vậy tôi nhất định phải ngủ đông thật lâu mới có thể thức tỉnh, đó là một khoảng thời gian dài đằng đẵng dài đằng đẵng… Nhưng con gái thì chỉ cần hai mươi năm sau đã có, anh đâu cần phải đợi nhiều năm như vậy?”“Phụ nữ trên đời đều giống nhau sao?” Hà Hứa Hữu Tiền hiển nhiên là một người thông minh, hơn nữa theo như người chỉ quan tâm đến quân sự giống Khương Nhiên mà nói, gia tộc của Hà Hứa Hữu Tiền có thể làm tốt như vậy, có lẽ sau lưng có một nhóm phân tích lớn chống lưng.Trong lòng hắn đã có dự tính nói: “Thời đại hoàng kim tốt nhất cũng không phải là hai mươi năm sau, cũng không phải là bốn mươi năm sau, mà là hơn một trăm năm sau, Điện hạ, mặc dù ngài là một người phụ nữ ưu tú, chỉ là…”Hà Hứa Hữu Tiền mỉm cười, khẽ cúi người chào giống một thân sĩ nói: “Thế giới một trăm năm sau, phụ nữ cũng giống như đàn ông, tràn đầy khắp nơi, nghĩ đến chuyện này, ta liền cảm thấy cả người đều tràn đầy mong đợi… Vậy thì Điện hạ, chúng ta sẽ gặp lại nhau sau một trăm năm nữa…”Cho nên nói khi thay đổi triều đại luôn có một số người tinh ranh sống sót và lớn mạnh, Lưu Diệp thật sự khâm phục đầu óc của Hà Hứa Hữu Tiền này.Hơn nữa hắn đã đoán đúng, cô thật sự muốn ngủ đông.Một mặt là bởi vì cô sinh con trai, một mặt là cô cũng không có cách nào đối mặt với chuyện khắp nơi đều là người có diện mạo giống mình, nghĩ như vậy, vẫn là hai mắt nhắm lại, chờ thêm khoảng chừng trăm năm sau tỉnh lại lần nữa thì tốt hơn.Cũng không biết Khương Nhiên sẽ nghĩ sao, vào buổi tối lúc Khương Nhiên trở lại, cô vừa dỗ đứa bé vừa nói chuyện này với Khương Nhiên.Hiện giờ đứa bé đã có thể đưa cánh tay ra quào loạn đồ, lần nào cũng sẽ bắt được tóc của cô.Gần đây càng ngày càng nhiều người trong Khương Gia Quân muốn tham gia kế hoạch ngủ đông, tất cả mọi người đều đang suy nghĩ về chuyện lấy một người phụ nữ tái sinh ít tuổi hơn.Suy cho cùng những đàn ông này đều không hiểu về giống loài, chỉ cố gắng để kiếm được nhiều lợi thế hơn cho bản thân.Mặc dù Khương Gia Quân đang tuyển chọn hoàn toàn không theo quy tắc nào.Vẻ mặt Khương Nhiên rất bình thường, nhưng tâm tư hắn rất sâu, hơn nữa rất ít khi biểu lộ ra ngoài.Lưu Diệp giữ đôi tay nhỏ bé của đứa bé, đứa bé còn quá nhỏ, đừng tưởng hai mắt mở ra là nhìn được, nhưng nghe nói bây giờ nó vẫn không nhìn thấy rõ ràng đâu, cô cầm nắm tay của đứa bé, đấm hai cái về phía Khương Nhiên, đùa với Khương Nhiên: “Ba, ba, con là tiểu Khương Nhiên, con thật là đáng thương, con không có vợ để cưới, làm thế nào bây giờ, ba, ba…”Rốt cuộc thì Khương Nhiên cũng bị chọc cười.Lưu Diệp không biết hắn là người như thế nào, nhưng Khương Nhiên tuyệt đối không phải là người chỉ cần ngươi làm nũng giày vò là hắn sẽ ngoan ngoãn nghe lời.Lưu Diệp cũng tán gẫu một chút về cuộc sống sau ngủ đông, lại nói hiện tại ngủ đông đã là trào lưu rồi, còn gấp hơn so với bọn hắn, một số người đàn ông hơn 40 tuổi, quả thật hận không thể nấu chảy mình đúc lại, trọng đắc thanh xuân.Gia tộc Hà Hứa thì chộp được cơ hội làm ăn, bán cái gì mà tu nhan diện sương, có thể xóa đi nếp nhăn, nghe nói cũng bán hết hàng.Lưu Diệp thật sự vô cùng bội phục đầu óc kinh doanh của Hà Hứa Hữu Tiền.Mỗi ngày cô đều ở nhà ở cữ, chăm sóc thân thể của mình, đúng hạn thì làm kiểm tra.Rốt cuộc đến khi đầy tháng, Lưu Diệp theo Khương Nhiên nhận được một câu trả lời khẳng định, sau khi trải qua một loạt phân tích chuẩn bị, Khương Gia Quân bao gồm cả người của Khương Nhiên, đều tiến vào trạng thái ngủ đông tập thể.Tại thời điểm này tim Lưu Diệp cũng đập bịch bịch .Mặc dù sớm có ý tưởng, nhưng khi biết cái này phải thực hiện, cô theo bản năng nghĩ đến lời những chuyên gia kia nói.Trước là thời đại của nữ vương sau này vẫn là thời đại của nữ vương, tuy những người đó nói chắc như đinh đóng cột, đều nói thiên hạ vẫn là thiên hạ của cô như trước, nhưng cô không cần nghĩ cũng biết, đến lúc đó mình còn có địa vị gì.Giống như gấu trúc, nếu như gấu trúc và chuột có ở khắp nơi, vậy có gì khác chó đâu?Nhà nhà đều có, bảo vật quốc
/221
|