Nam thừa nữ thiếu thật đáng sợ

Chương 54: Chương 48

/221


Edit: Thảo My

Beta: kaylee

Khinh khí cầu vừa dừng lại, người phía dưới liền lần lượt chạy nhanh.

Lúc ngẩng đầu lên còn có thể thấy pháo hoa to lớn giống như nổ tung trên bầu trời, âm thanh đinh tai nhức óc.

Dã Thú và Tiểu Điền Thất lẫn trong đám người, không ngừng muốn đến gần cô, nhưng những cảnh vệ gắt gao bảo vệ cô và Khương Nhiên.

Bọn Dã Thú căn bản đều không đến gần được.

Tim Lưu Diệp đều muốn nhảy ra ngoài, cô đi theo những người đó, cố gắng trấn định chính mình.

Chờ Quan Chỉ chú ý đến cô, nhanh chóng cho người che chở cô đưa đến Hạ cung.

Lẳng lặng chờ đợi một ngày như vậy, Lưu Diệp nhận được tin tức của Khương Nhiên.

Tình hình của Khương Nhiên coi như ổn định, biết người không chết, cô ít nhiều yên tâm một chút, lúc mình đâm đao kia ra, cô cũng bị hù sợ.

Chờ lúc lại đi qua xem Khương Nhiên, tâm tình của Lưu Diệp có chút phức tạp.

Nhất là nhìn sắc mặt tái nhợt của Khương Nhiên, cô sẽ cảm thấy. . . . . .

Nên hận anh hay là nên cảm kích anh! !

Người là bởi vì cứu mình mới thành như vậy, nhưng cô cũng tiếp nhận quá nhiều buồn bực, ban đầu thật sự là dọa phát sợ, sau đó suy nghĩ mới tiếp nhận quá nhiều buồn bực, Khương Nhiên hẳn là chỉ muốn cứu cô, mới nói những lời đó thôi.

Ngược lại cô lăn qua lăn lại muốn sống muốn chết.

Hơn nữa nhờ vào chuyện lần này, nhà hàng cô rất vất vả chuẩn bị kia coi như hoàn toàn hỏng nát.

Chờ lúc cô trở lại, chỉ nghe thấy Tiểu Điền Thất và Dã Thú nói với cô, nhà hàng kia bị nổ tung ngay cả một khối thủy tinh hoàn chỉnh cũng không tìm thấy.

Tình cảnh ngày đó, bởi vì rất nhiều truyền thông đều ở đây, đều làm truyền hình trực tiếp.

Sau này cô nhìn lại đoạn kia một chút, không thể không nói ngay lúc đó mình hoàn toàn là đang trong phim khoa học viễn tưởng phát sóng trực tiếp của Hollywood.

Đoạn Khương Nhiên đơn thương độc mã xông vào hang ổ địch chém giết mình lại càng cố ý dùng vòng tròn đỏ.

Chỉ là này đoạn quá nhanh, thoáng một cái đã qua.

Có lẽ là bị chuyện này kích thích, Dã Thú cũng muốn học cách sử dụng cách phi hành khí (*).

(*) phi hành khí: tên gọi chung động cơ bay trong không trung như: khinh khí cầu, máy bay, tên lửa, vệ tinh nhân tạo, phi thuyền vũ trụ

Thật ra Lưu Diệp vô cùng ủng hộ Dã Thú học nhiều thêm vài thứ.

Cho dù cô rất buồn bực, mỗi lần nhớ tới Khương Nhiên đều cảm thấy đó là một bức tường cần xuyên thủng.

Ngày đó lúc cô đang thương lượng với bọn Dã Thú xem sau này nên làm cái gì, Quan Chỉ lại tới gọi cô.

Tổ điều trị kia nói Khương Nhiên muốn gặp cô.

Chờ lúc Lưu Diệp đi đến, phát hiện vẻ mặt của Khương Nhiên đặc biệt nghiêm túc, trên bàn bên cạnh lại bày thanh dao găm.

Dao găm kia lúc trước cô đã cầm qua một lần.

Trong nháy mắt Lưu Diệp cũng có chút há hốc mồm.

Đây là Khương Nhiên muốn hỏi cô chuyện tại sao tự sát đi.

Ai, làm sao giải thích cho anh. . . . . .

Lưu Diệp thật sự đau đầu nha.

Kết quả sau đó liền nghe Khương Nhiên rất nghiêm túc nói với cô: "Anh chỉ muốn nói cho em biết, mặc kệ ở tình huống gì, anh đều có thể mang em thoát khỏi vây hãm, em không cần bởi vì sợ thành gánh nặng của anh mà lựa chọn phương thức quyết liệt như vậy. . . . . ."

Lưu Diệp lập tức sửng sốt, trong nháy mắt đã muốn vỗ tay cho anh.

Vách đá dựng đứng này đúng là vua mơ mộng đệ nhất trên vũ trụ! !

Mặc kệ cô làm cái gì, anh đều nghĩ những chuyện này theo phương hướng tốt.

Lưu Diệp có chút thông cảm với anh.

Lưu Diệp mấp máy môi, ở trước công lực mơ mộng mạnh mẽ của Khương Nhiên, cuối cùng là kéo cửa quay về.

Chờ lúc lại trở về, rốt cuộc Lưu Diệp cũng không nhịn nổi, cô cảm thấy không thể tiếp tục như vậy nữa, trước đây cô chết cũng không sợ, làm gì còn phải sợ hãi rụt rè cái quái gì cũng không dám nói không dám làm.

Chỉ là mỗi lần chỉ cần vừa nhìn thấy khuôn mặt như thế của Khương Nhiên, cô đều bị khí thế của đối phương đè ép cái gì cũng không dám nói, lần này cô liền cầm giấy bút lên, không ngừng viết.

Không nói viết còn không được sao! !

Cô lần lượt viết, vốn là muốn nói phải trái một chút, nói tâm tình của mình một chút, kết quả lúc nhớ lại thật sự đủ loại khó chịu.

Bị Khương Nhiên đối xử thô bạo ở trên giường, bị lấy trứng, bị ngăn cản xuất bản tự truyện, còn bị cướp đi Tiểu Mao Cầu.

Kết quả càng viết càng uất ức, những nhận xét này là cô suy nghĩ bảy xoay tám chuyển, cô lần lượt viết ra.

Trước chỉ lấy ba tờ giấy, về sau những giấy này cũng không đủ dùng, cuối cùng Lưu Diệp viết một bàn, cô nhìn tội trạng tràn đầy của Khương Nhiên, thở sâu, mặc dù Khương Nhiên làm rất nhiều việc, chỉ là cô cũng phải nói có phương pháp, không thể mỗi cái đều đưa cho anh xem, phải có từng bước của quá trình.

Cô vẫn thu dọn phân loại.

Phân biệt chia làm kiểu ôn hòa, đề ra ý kiến, làm cho anh tức giận, làm cho anh muốn đánh người, làm cho anh bóp mình, sẽ bị đánh chết. . . . . .

Chỉ là lúc quá tập trung, Quan Chỉ đến tìm cô, cô không nghe thấy tiếng bước chân.

Chờ khi Quan Chỉ đến gần, nhìn đến một bàn đầy giấy của cô.

Lưu Diệp sợ Quan Chỉ thấy những thứ mình viết, cô vội vàng dọn dẹp, lúc đang thu dọn, cô luống cuống tay chân rút ra một phần kiểu ôn hòa.

Lúc gặp lại Khương Nhiên, Lưu Diệp cảm thấy không thể lại cho anh cơ hội mơ mộng.

Cô hít sâu một cái nói: "Khương Nhiên, em viết cho anh một ít thứ, anh rảnh có thể xem . . . . . ."

Khương Nhiên vừa nhìn thấy những thứ đó, vẻ mặt bỗng nhiên nổi lên mập mờ, thậm chí có chút giống như hài lòng, lúc nhận lấy thậm chí còn hỏi một câu: "Đây là thư tình trong truyền thuyết sao. . . . . ."

". . . . . ." Lưu Diệp mơ hồ: "A, anh xem trước đi, em không quấy rầy anh nghỉ ngơi. . . . . ."

Sau khi đưa đồ cho Khương Nhiên, cô khẩn trương trở về phòng, cũng không biết mình viết những thứ kia Khương Nhiên nhìn thấy có tức giận không.

Cô thấp thỏm không yên dọn dẹp căn phòng, sau đó lúc đang thu dọn những thứ trên bàn, cô đã nhìn thấy cái kiểu ôn hòa vốn nên đưa cho Khương Nhiên vẫn còn ở đây, chỉ riêng cái sẽ đánh chết cô không còn.

Trong nháy mắt Lưu Diệp trợn tròn mắt! !

Cô chưa từ bỏ ý định xác nhận lại một lần! !

Lập tức quả thật hận không thể chế tạo máy thời gian xuyên qua trở lại! ! !

Lúc nào thì thời điểm đặc biệt như này, còn muốn làm ra thiên lôi địa mẫu như thế! ! !

Quả nhiên không qua vài phút, Quan Chỉ vẻ mặt quái lạ đến tìm cô, còn truyền đạt mệnh lệnh của Khương Nhiên, để cho cô nhanh đi.

Lưu Diệp buồn bực chỉ thiếu không kéo tóc mình về hai phía.

Ở trên đường đi, cô không nhịn được lôi kéo Quan Chỉ, cẩn thận


/221

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status