Nam thừa nữ thiếu thật đáng sợ

Chương 50: Chương 44

/221


Editor: Dung Cảnh

Betaer: Sam Sam

Hiện tại Lưu Diệp trở thành người đàn bà giàu có nhưng vì quá nhiều tiền ngược lại không biết làm thế nào, không biết làm gì cho tốt.

Trước kia mở nhà trọ nhỏ, cô có thể vui vẻ thành như thế, hiện tại người nghèo khổ bỗng nhiên giàu có, Lưu Diệp cứ thế muốn làm cái gì đó thật lớn, như mở khách sạn cực kì lớn, ít nhất cũng phải hơn nhà trọ nhỏ kia.

Còn phải tạo đường dây buôn bán, đã có khách sạn cực kì xa hoa rồi vừa phải bình ổn giá, người bình thường đều bắt đầu tiêu thụ như vậy.

Nhưng mà nói tới đồ ăn, cô nhanh chóng nghĩ tới đồ ăn nhanh kiểu Trung đã từng nếm qua, chỉ là cô phải chỉnh sửa lại một chút, chọn ra những thứ thích hợp nhất làm một lần luôn.

Sau đó lựa chọn địa điểm? Đó cũng là một vấn đề, hiện tại Khương Nhiên kinh doanh ở trung tâm thành phố, muốn mua không biết có mua được hay không nữa.

Nhưng mà cô vừa nói đến vấn đề này, tiểu Điền Thất đã nhanh chóng nói: "Chị, chị không cần mua, chị chỉ cần bày tỏ nói muốn mở một khách sạn ở trung tâm thành phố, lập tức sẽ có người tài trợ cho chị, hoặc là trực tiếp để Chính phủ phân ra cho chị cũng được."

Lưu Diệp vỗ đầu mình, đúng là cô không nghĩ tới điểm này.

Cái gì mà bàn tay vàng Mary Sue chứ!

***Mary Sue trong một số tác phẩm văn học là hư cấu ra, là nhân vật chính, nhân vật chính rất "hoàn hảo".

Đặc biệt hiện tại nó là nguồn sống của bọn cô đấy!...

Còn thứ gì cô không có được đây? Người đàn ông đệ nhất thế giới hay là mấy thứ xa hoa nhất, cô đã có trong tay rồi...

Có lẽ cô chỉ tùy tiện nói gì đó trên tivi thì cũng có thể coi như có tiền quảng cáo với giá trên trời rồi.

Còn những thứ khác cần tiền, lúc này cô không thể chi ra được, cô muốn làm việc thiện, cũng không phải là làm thánh mẫu mà chủ yếu vì cái này.

Sau khi thương lượng cùng tiểu Điền Thất một phen cũng không thương lượng ra lý do vì sao, ngược lại lúc đang thương lượng, bỗng nhiên Lưu DIệp nhớ tới tới nguồn quỹ mà Mậu Ngạn Ba chuẩn bị cho cô.

Nghĩ đến có người đánh chủ ý tới tiền bạc của mình, cô liền thấy không tốt.

Ngược lại Lưu Diệp không biết dự luật bảo vệ phụ nữ là cái gì, cô gọi điện thoại cho Mậu Ngạn Ba, muốn hỏi anh ta một chút.

Ít nhất quỹ hoạt động phải xin phép cô đã, kết quả cô vừa hỏi thăm tình hình tài chính thì Mậu Ngạn Ba đã có cả ngàn câu chờ cô đấy.

Cái gì mà phí quản lý, phí hoạt động, một chuỗi bày ra, Lưu Diệp bị nói, choáng váng cả đầu.

Lưu Diệp cau mày, hỏi một câu: "Không phải phí hoạt động của các người là 10% đấy chứ?"

"Không phải." Vẻ mặt Mậu Ngạn Ba cực kì vô tội, cực kì có phong phạm thân sĩ: "10% thì không được, dự định trước mắt là 20%."

*** nó!

Cô không nên tin tưởng đám người làm chính trị này.

Tất cả đều là đám lừa đảo.

Lưu Diệp tức lộn ruột, hỏi thẳng: "Thì 20% đi, còn cái khác thì sao?"

Mậu Ngạn Ba ăn nói hùng hồn giải thích với cô: "Sắp tới mục tiêu chủ yếu của quỹ là giúp cô tìm kiếm Hầu gia người sở hữu tất cả.”

Lưu Diệp thật không chống đỡ nổi, cô cảm thấy nói chuyện với đám người trong chính phủ thật vất vả mà.

Cô hỏi anh ta, một thêm một là hai phải không, anh ta sẽ nói cho cô là hai, nhưng có thể không phải là hai, từ góc độ khác nhìn nhận, có thể cho ra nhiều kết luận, cụ thể bọn họ phải họp nghiên cứu, sau đó trấn an cô không nên gấp gáp, bọn họ nhất định sẽ xem trọng, nhất định sẽ giải quyết...

Cần phải tin tưởng vào tổ chức, cần phải tin tưởng vào ánh mắt của người dân, cần phải tin tưởng vào chính phủ liên bang...

Lưu Diệp thật sự bị anh ta lôi kéo tranh luận, tức thời chất vấn: "Lời này của anh thật kỳ quái, sao anh chỉ biết tìm được Hầu gia thì nhất định đó sẽ là lựa chọn tốt nhất của tôi đây?"

"Bởi vì chúng tôi làm điều tra dân ý những người có địa vị nhất, kết quả trước mắt có 21% người cho rằng, có Hầu gia ủng hộ thì sẽ tốt hơn cho cô…”

Lưu Diệp cau mày, loại trò chơi này còn cần người dân biểu quyết sao?

Hiện tại cô giao vấn đề khó khăn cho Khương Nhiên, chẳng lẽ ý của người dân là cô có một người đàn ông không đủ nên phải thêm một người nữa sao?

Cô buồn bực hỏi: "Mới có 21% , còn những người khác nghĩ thế nào...?"

"À, 66% mọi người hy vọng ngài thành sở hữu của quốc gia, đương nhiên tôi nguyện ý làm vậy, nhưng mà..." Mậu Ngạn Bân bất đắc dĩ nhún vai: "Phu nhân, xin lỗi, nhìn thế cục trước mắt thì khả năng thực hiện được là không lớn, tuy rằng chúng tôi đã đàm phán mấy lần với Khương Nhiên, nhưng thái độ của anh ta rất cứng rắn..."

Trong lòng Lưu Diệp cảm thấy kỳ quái, ít nhiều có hơi tò mò, cô không nhịn được hỏi một câu: "Vậy, vậy Khương Nhiên thì thế nào?"

Cuộc điều tra dân ý này không thể nào không hỏi người hiện tại đang làm chủ sở hữu của cô phải không?

"À.." Mậu Ngạn Ba khinh thường trả lời: "0.2% mà thôi... luôn có những người chọn sai..."

Lưu Diệp mím môi, cho nên nói hiện tại Khương Nhiên nhất định đang muốn mắng người rồi.

Chỉ là, nghĩ tới cách làm và tính độc chiếm của Khương Nhiên cũng


/221

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status