Edit: voi còiBeta: hoa hồngĐoạn thời gian gần đây, không riêng gì bọn người Quan Chỉ, ngay cả người của những ngành khác cũng cảm nhận được không bình thường.Thủ lĩnh luôn rất ít biểu hiện trên mặt, bây giờ biểu tình trên mặt cũng không thể nói là có thay đổi gì quá lớn, nhưng rõ ràng cho thấy nhu hòa một chút.Hơn nữa mỗi ngày hai người đều muốn gặp mặt, hiện tại gọi điện thoại cũng chuyên cần hơn với trước kia nhiều.Trước kia, trái lại thủ lĩnh cũng có gọi điện gì gì đó cho phu nhân, nhưng phần lớn cũng giống như theo công việc thôi, nói tất cả đều là công việc.Cho dù là muốn hỏi buổi tối muốn ăn cái gì, ở trong điện thoại thủ lĩnh cũng tuyệt đối là bộ dạng bạn muốn chiêu đãi gì cho tôi vào buổi tối.Nhưng bây giờ thật sự quá không giống nhau.Quan Chỉ đã không chỉ một lần, nghe được thủ lĩnh dùng giọng rất nhẹ cùng nói chuyện với phu nhân ở đầu kia, giọng điệu kia quả thật đều muốn dọa sợ Quan Chỉ.Chỉ là phần lớn thời gian Khương Nhiên đều rất chú ý, cũng tận lực tránh những thuộc hạ này của anh.Cũng không biết là trùng hợp hay là ý trời, kể từ sau khi giải cứu phu nhân trở về, không bao lâu lúc tổ điều trị theo lệ thường tiến hành kiểm tra cơ thể, liền phát hiện sự thật phu nhân lại mang thai.Cho nên mỗi lần bị bắt cóc, mỗi lần cứu trở về cũng sẽ mang thai . . . . . .Cũng bởi vì vậy, Khương Gia Quân cũng không có công bố tin tức này ra ngoài, ngược lại rất điệu thấp giữ bí mật, chủ yếu là chỉ sợ có người sẽ có liên tưởng không tốt đẹp gì.Chỉ là Khương Gia Quân khiêm tốn an phận, Lưu Diệp sau lần trở về này, cao giọng hơn quá khứ rất nhiều, trước kia cô đều đã từng trải qua, bị nhân viên chính phủ khinh bỉ, bị người nói gì không xứng làm nữ vương những thứ kia cô đều không để trong lòng mà thôi.Nhưng mà cô không so đo với người, không có nghĩa là có thể làm để người tùy tiện lợi dụng.Cho nên đầu tiên sau khi cô trở lại, Lưu Diệp lập tức tìm người mở buổi họp báo, tình cảnh kia quả thật giống như nhìn thấy người chết sống lại vậy, không cần biết thân phận cô là gì, trong nháy mắt tất cả chút bát quái cũng bị đốt lên.Lưu Diệp hời hợt trả lời câu hỏi của phóng viên, sau đó mũi tên của cô chuyển hướng níu lấy bắt đầu chất vấn trong chính phủ cái gì mà từ thiện còn nhà kỷ niệm gì đó.Trước kia cô cũng không ít tìm tật xấu của những nghị viên kia, chỉ là phần lớn mọi người quên mất, cô cũng đã từng là một nữ nhân như thế.Ngay tại lúc cơ quan chính phủ luống cuống tay chân chuẩn bị từ chối trách nhiệm, Lưu Diệp không nói hai lời liền lấy tinh thần năm đó ra đối phó những bọn chính trị lưu manh kia, nhìn chăm chú vào cũng không buông ra!Chỉ là Hà Hứa Hữu Tiền lại rất cơ trí, vừa nhìn chuyện này, không đợi Lưu Diệp há mồm, Hà Hứa Hữu Tiền cũng đã chủ động nộp tiền thu vào từ những thứ kỷ niệm kia, lại sôi nổi bày tỏ với việc Lưu Diệp trở về, cũng có thể thấy ở trong điện thoại lệ nóng doanh tròng nói: “Cám ơn ông trời cảm ơn, thật may là ngài bình an vô sự, sau khi biết tin tức ngài qua đời, tôi là hàng đêm lấy nước mắt rửa mặt. . . . . .”Lưu Diệp cũng rất phục người này.Nếu không phải mình đang mang thai, cô thật sự muốn đích thân tìm được Tiền Xuyến Tử này đưa cho anh ta mấy cái.Lưu Diệp cũng vội vàng xử lý những chuyện này, ngược lại cô có kinh nghiệm, những thứ tiền lòi ra kia, cô cũng không giữ lại, nếu ban đầu mọi người quyên tiền bạc, cô cũng sẽ đặt ở quỹ từ thiện mà trước đó cô và Dã Thú làm cho những viện nuôi dưỡng kia.Trong khi xử lý những vật này, Lưu Diệp còn phải cẩn thận cơ thể của mình. . . . . .Thật ra thì chuyện mang thai này, cô rất vui vẻ, chỉ là dù sao cũng hơi buồn bực, cô nghe nói sinh đứa bé xong không thể nhanh mang thai như vậy, kết quả không ngờ tự mình lại mang thai, cô và Khương Nhiên giờ thì tốt rồi, vốn cô tính lúc rảnh rỗi đi ra ngoài hưởng trăng mật gì đó, bây giờ nhìn lại chuyện gì cũng bị ngâm nước nóng rồi.Nhưng mà lần mang thai này ngược lại tốt hơn lần trước nhiều, lần trước phản ứng cô có thai rất nhiều, vừa ói tay chân vừa sưng, lần này nhiều lắm cô cũng chỉ bị buồn nôn, cũng không thể nào nghiêm chỉnh ói ra.Khương Nhiên vẫn dáng vẻ bát phong bất động, mặc kệ như thế nào đều là vẻ mặt nhàn nhạt kia.Chỉ là Lưu Diệp có thể cảm thấy, gần đây tâm tình của anh rất tốt, lúc nhìn cô cười cũng đáng yêu hơn quá khứ một chút.Hai người vẫn như cũ, mỗi ngày sau khi ăn xong đi bộ.Ngày trước hai người đều ở bên nhau là tốt rồi, hiện tại Lưu Diệp sẽ cố ý cầm tay Khương Nhiên.Về sau có lẽ là thói quen tay nắm tay tản bộ, lúc thỉnh thoảng cô quên cầm, Khương Nhiên sẽ chủ động dắt tay của cô.Thật ra thì Khương Nhiên là một người rất hay xấu hổ, anh chỉ không biểu hiện ra mà thôi, Lưu Diệp vẫn canh cánh trong lòng chuyện lần trước Khương Nhiên giả vờ ngủ, nhưng mà về sau có một ngày, cô chợt nghĩ đến một loại khả năng. . . . . .Có lẽ ngay lúc đó Khương Nhiên cũng không muốn vờ ngủ lừa cô, anh đang xấu
/221
|