Năm tháng thanh xuân ấy

Chương 4: Đến nhà anh

/5


Chương 4: Đến nhà anh
     Hứa Linh Hoa chán nản cùng cô trợ lí họ Tiêu đi siêu thị mua sắm. Cô nhớ anh từng khen thức ăn cô làm rất ngon khiến anh không thể bỏ dở, bất giác cô nở nụ cười. Hôm nay cô sẽ nấu một bữa ăn cho anh. Cô lại nhen lên một hi vọng đó là cô và anh sẽ yêu lại một lần nữa.

- Hứa tiểu thư, cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi?

        Tiêu trợ lí vừa cẩn thận giúp Linh Hoa đẩy xe hàng vừa bắt chuyện với cô. Cô ta có cảm giác vị tiểu thư trước mặt này sau này sẽ thành bà chủ của cô ta, vì vậy tuyệt đối phải trông chừng cô ấy cẩn thận không được để xảy ra chuyện gì. Linh Hoa thả túi nấm hương vào trong rỏ xe, quay lại mỉm cười trả lời trợ lí Tiêu.

- Em năm nay 28 tuổi rồi, sắp biến thành gái ế rồi a.

- Hứa tiểu thư cứ nói đùa, bây giờ 28 tuổi đâu có ế đâu

- Phải a, hay em ế luôn cả đời vậy.

- Sao thế được chứ? Dù sao thì là con gái cũng nên tìm cho mình một bến đỗ khi về già, hơn nữa tôi thấy Lục tổng rất để ý cô.
     
        Hứa Linh Hoa trầm mặc một lúc. Anh để ý cô sao? Đoạn tình cảm bọn họ đã từng có với nahu là do chính cô nhẫn tâm vứt bỏ, hiện giờ cô có tư cách để bên anh thêm lần nữa sao? Dù rằng trong thâm tâm cô vẫn mong chờ, vẫn mong anh cùng cô nắm tay nhau đi đến cuối đời.

- Chị đừng hiểu nhầm, em với anh ấy cũng chỉ là bạn học cũ mà thôi, lâu ngày mới gặp lại nhau, không phải như chị nghĩ đâu.

- Vậy sao? … Nhưng tôi lại không nghĩ vậy đâu.

- Thôi bỏ đi, chị đưa em đến nhà Gia Minh nhé!
     
        Linh Hoa không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, cô cùng trợ lí Tiêu tới căn biệt thự của Gia Minh. Đó là một căn biệt thự rộng lớn, tuy vậy nó lại rất cổ kính, mạng lại cho ta nét ấm áp lạ thường. Đến nới, cô được quản gia chào đón nồng nhiệt, ông đưa cô vào trong nghỉ ngơi, dặn dò người mang nước lên.

-   Bác à, bác không cần khách sáo với con vậy đâu.

- Cô chủ, cô không thể nói thế được, cô là chủ nhân còn chúng tôi là đầy tớ đương nhiên phải chăm sóc cô chu đáo.

- Chủ nhân? A chắc bác có nhầm lẫn rồi, cháu chỉ là khách thôi.
     
         Lão quản già không nói gì, chỉ cười hiền từ với cô, lại liếc thấy túi đồ trong tay cô, lão càng cười tươi hơn. Cậu chủ đột nhiên nói sẽ có một cô gái tới đây, cậu chủ bận không về sớm được, nói lão phải tiếp đón cô như chủ nhân của ngôi nhà này. Điều này là gì? Chỉ có một đáp án, không lâu sau nữa, cô gái này sẽ là thiếu phu nhân của bọn họ. Cậu chủ là do lão chăm sóc từ bé, cũng coi như con đẻ của mình, điều lão cùng ông bà chủ lo lắng chính là cậu chủ mãi không có nói chuyện thành gia lập thất. Nay đột nhiên như vậy, lão cũng thấy vui mừng. Nhất định phải báo cho ông bà chủ biết mới được.

- Cô chủ, cô mua nhiều đồ như vậy là muốn nấu cho cậu chủ ăn?

- A … Cháu… cháu …

- Mau mau chuẩn bị bếp để cô chủ nấu ăn.
     
         Chưa để Linh Hoa nói hết câu, lão quản gia đã quay ra ra lệnh cho đám người hầu lập tức đi chuẩn bị đồ dùng đầy đủ để cô chủ của bọn họ trổ tài nghệ. Đôi vợ chồng trẻ này thật tình cảm. Lão quản gia ý vị thâm sâu nhìn Linh Hoa khiến cô rùng mình.
     
         Đây là tình huống gì? Tại sao cô có cảm giác mọi người làm trong nhà này đều đang giống như hội buôn người, và cô chính là con mồi của họ vậy? Hãy nhìn cái kiểu cười ý vị của họ kìa ôi thật khiến cô sợ hãi a. Thẫn thờ xách túi đồ vào trong phòng bếp mà cô vẫn ngờ ngợ có điều gì lạ. Mà thôi, nấu ăn trước đã.
     
          Bỗng cô nhớ lại ngày xưa, ngày đầu tiên cô bắt đầu kế hoạch theo đuổi anh, cô đã phải trải qua một buổi sáng làm cơm trưa cực khổ. Cô học nấu ăn từ vú Lan, nào là chiên bánh gối, dầu bắn lên tung tóe khiến cô sợ không dám đến gần. Sau đó nồi cơm bị khê khiến cô ảo não, thật sự cô vô dụng rồi, nhất định phải chăm chỉ học nấu ăn mới được. Tác phẩm ngày hôm đó của cô thật sự không ai dám ăn, kết quả cả nhà đều vì cô mà ăn muộn hơn. Anh trai đần độn của cô cực kì căm phẫn đá xoáy cô suốt. Cô vẫn nhớ bộ dáng khinh thường mà đáng yêu của ông anh chỉ vào cô nói:

- Người như em mà cũng đòi học nấu ăn? Làm ơn đi tổ tông của tôi, em ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ để dạ dày của anh được yên bình.

- Hừ… Có ai làm anh trai thất bại như anh không? Không khen em được một câu lại còn nói thế. Đã vậy anh sẽ trở thành mục tiêu để em thử nghiệm món ăn.

- Ôi tổ tông của anh, anh van em đó, tha cho anh đi.
     
          Anh trai lúc đó giống như thiếu nữ bị người ta khi dễ vậy khiến cho cả nha cười không thôi. Bây giờ anh ấy cũng đã có gia đình nhưng vẫn thường hay chọc ghẹo tôi khiến nhiều lúc tôi phải cầu chị dâu làm chủ nha. Phải công nhận một điều anh trai tôi cực kì sợ vợ, bên ngoài anh ấy có thể hô mưa gọi nhỏ nhưng về nhà là giống như một cô hầu răm rắp nghe lời vợ không thôi. Nói mới nhớ, cũng lâu rồi chưa gặp anh và chị, nếu biết mình về rồi mà không liên lạc chắc anh ấy giận lắm.

- Em đang suy nghĩ gì mà thất thần vậy?

- A… Hả? Anh về rồi à? Em chỉ nhớ đến lần đầu tiên mình vào bếp thôi. Lúc đó là ngày em bắt đầu chiến dịch chinh phục anh.

- À. Anh còn nhớ hộp cơm bánh gối lộn xộn của em.

- Nào có lộn xộn đâu, nó vẫn thành hình mà.
     
         Hứa Linh Hoa phụng phịu cãi lạ anh, hộp cơm đó cô thừa nhận nó không được đẹp cho lắm nhưng cũng không đến nỗi lộn xộn quá mà. Nhớ ngày ấy, cô mạnh dạn chắn trước bàn anh, chìa ra hộp cơm màu xanh dương, ánh mắt anh lúc ấy lộ ra vẻ chán ghét thấy rõ nhưng cô vẫn mặt dày cười tươi.

- Lục Gia Minh, cái này cho anh.

- Gia Minh sao có thể ăn món cơm bình thường của cô chứ.
     
         Lời nói đó là của Hạ Anh – hoa khôi khối cô, người đã từng tỏ tình với anh nhưng thất bại. Cô ta kiêu ngạo xem, khinh thường nhìn hộp com của tôi, cô ta đưa cho Gia Minh một hộp cơm khác, quả thật nhìn cách bày trí đã muốn ăn rồi. Lại nhìn lại hộp cơm xanh dương của tôi, cười khổ, nhưng tôi không nản chí, tự nhắc mình cần phải cố gắng hơn. Hạ Anh mỉm cười dịu dàng, ánh mắt tràn đầy hy vọng nhìn anh.

- Gia Minh, hộp cơm này em làm tặng anh.

- Cảm ơn Mai tiểu thư, tôi không dám nhận, hộp cơm này hợp với tôi hơn.
     
          Anh cầm lấy hộp cơm của tôi rồi rời đi. Tôi ngây người nửa ngày mới bình tâm trở lại. Mỉm cười thật tười nhìn nơi anh vừa đi khuất, Gia Minh em yêu anh hơn rồi.


/5

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status