CHƯƠNG 8
“Thích rồi hửm? Chó cái dâm du͙c.” Hi Trạch Xuyên vỗ mặt Mễ An, cười khàn “Há miệng ra to chút nữa.”
“Ưm… Ư…” Mễ An không nói nên lời, chỉ có thể nức nở nịnh nọt anh.
Hai tay Hi Trạch Xuyên đè chặt đầu Mễ An, ác độc đụ sâu vào miệng cô. Sau hơn mấy chục cái, anh đâm vào lút cán, nghiền nát yết hầu của cô, cảm nhận cơ thể của cô rung lên như bị điện giật vì cảm giác ngạt thở, sau đó lại điên cuồng đụ cô. Sau mấy trăm cái, mã mắt của anh mới tê rần, đâm sâu vào trong cuống họng, bắn ra đợt tinh đầu tiên trong ngày.
Tinh dich đậm đặc phun sâu vào trong cuống họng, nhiều đến nỗi trào cả lên khoang miệng. Khoảnh khắc anh rút dương vật đã hơi mềm ra, Mễ An liền ho khan kịch liệt, mắt đỏ bừng trào nước mắt, mặt bị đụ sưng lên. Hi Trạch Xuyên nắm mạnh cằm cô “Nuốt vào.”
Phục tùng chồng đã là bản năng của Mễ An. Cô nuốt từng ngụm tinh dich, gương mặt của Hi Trạch Xuyên cuối cùng cũng dịu dàng trở lại.
Hi Trạch Xuyên kéo Mễ An dậy, ôm chặt vào lòng “Ngoan quá, đĩ dâm.”
Khóe mắt và miệng của Mễ An đều bị đụ đỏ bừng, ấm ức khẽ giọng hỏi anh có giữ lời không.
Hi Trạch Xuyên véo bầu vú của cô, ngửi mùi hương của mình dính đầy trên người cô, trong lòng vô cùng thỏa mãn. Anh khàn giọng nói “Đương nhiên rồi An An. Chỉ cần em ngoan ngoãn làm đĩ dâm của anh thì anh sẽ cho em được tự do.”
Mễ An ngoan ngoãn vùi vào lòng anh “Cảm ơn ông xã.”
Sau một tuần bị cưỡng hiếp không biết ngày đêm, Mễ An đã buộc phải chấp nhận sự thật này. Người đàn ông ấy dùng danh nghĩa là chồng cô để từ chức giúp cô, còn đưa cho ba mẹ cô một khoản tiền lớn, nói công ty điều cô ra nước ngoài, mấy năm tới sẽ không về được. Mặt khác anh còn tịch thu điện thoại của cô, chặn mọi liên lạc của cô với thế giới bên ngoài. Bởi vì hiện giờ cô vẫn chưa hoàn toàn cam tâm tình nguyện nên anh mới phải dùng xiềng xích trói tay chân cô lại. Chỉ khi anh tan làm về mới thả cô ra để hoạt động trong trang viên.
Mễ An sợ chồng làm ra chuyện gì đáng sợ nên chỉ đành chiều theo du͙c vọng của anh, dùng cơ thể để nịnh nọt anh. Bất giác, cơ thể cô ăn xương mới biết tủy ngon, càng lúc càng dâm đãng. Càng bị nhục nhã, bị đối xử thô bạo thì cô lại càng ướt, càng ngứa. Bị đụ cả ngày lẫn đêm như thế, cho dù có nhắm mắt lại thì trong đầu cô vẫn chỉ toàn là dương vật của chồng.
Nhưng chỉ cần lấy lại được ý thức, ý định đầu tiên hiện lên trong đầu cô vẫn là trốn.
Nhất định phải trốn.
Thường ngày chồng cô rất đỗi dịu dàng, hoàn toàn che dấu sự thật anh là ác ma.
Sau khi ôm ấp vuốt ve một lúc, Hi Trạch Xuyên nắm lấy bờ mông căng tròn của cô, ra lệnh “Tiếp tục.”
Nghe vậy, Mễ An lại quỳ xuống giải quyết du͙c vọng không bao giờ vơi của anh.
Hi Trạch Xuyên đẩy trán cô ra, nở nụ cười lạnh. Đừng trưởng anh không biết trong đầu cô nghĩ gì. Muốn chạy phải không? Thỉnh thoảng nghĩ đến thì có thể gia tăng tình cảm vợ chồng, nhưng nếu nghĩ nhiều thì cô sẽ phải gánh chịu cơn phẫn nộ của anh.
/144
|