--------Chap 56: Khế ước--------
Sau khi đến thăm Yukino, Lucy nói với Natsu rằng cô muốn ở một mình hôm nay nên cậu dành phải mang trong người mỗi buồn bực mà ra về. Thả mình trên chiếc giường êm ái, Lucy hít thở nhè nhẹ để định hình những chuyện đang xảy ra.
Giờ đây Lucy đã có được đủ mười hai cung hoàng đạo, điều mà cô từng ao ước bao lâu nay. Nhưng trong lòng như có một tảng đá đè nặng, cô hoàn toàn không vui dù mình đã hoàn thành mục tiêu. Trải dài mười hai chiếc chìa khóa vàng lên mặt giường, ánh sáng vàng tỏa ra huyền ảo. Lucy đưa mắt ngắm nhìn từng người bạn đã gắn bó với mình suốt thời gian qua, tay miết nhè nhẹ lên từng chìa. Lại hít một hơi sâu, lúc này Lucy mới có đủ dũng khí để lập khế ước với Libra và Pisces.
Lucy: *giọng đều đều* Ta là người kết nối đến với thế giới tinh linh - Steller. Hãy đáp lại lời kêu gọi của ta và đi qua cánh cổng để đến đây. Song ngư môn, thiên bình môn, KHAI MỞ!
Luồng ánh sáng bao trùm lấy căn phòng nhỏ của Lucy, cô thoáng sững sờ khi thấy mười hai chiếc chìa khóa đồng loạt sáng lên và trước mặt cô là mười hai người bạn quen thuộc. Lucy nhận ra ma lực trong cơ thể mình như đang sôi lên, bùng phát một cách mãnh liệt nhất, cô chưa từng cảm nhận được sức mạnh nào như thế trước đây.
Loke trong bộ vest đen cùng chiếc cà vạt đỏ nay đã bỏ đi vẻ mặt phong lưu đa tình mà thay vào đó là một phong thái nghiêm túc - phong thái của chòm sao mạnh nhất trong mười hai chòm sao. Anh bước về phía Lucy.
Loke: Tôi - người đại diện cho mười hai cung hoàng đạo xin được một lần nữa hiện diện nơi đây và chúng tôi xin thề sẽ mãi mãi theo người và mãi mãi bảo vệ người - Lucy Heartfilia - người đầu tiên triệu tập được đủ mười hai cung hoàng đạo.
Lucy: Tôi đã nói rồi. Tôi không phải là chủ nhân của mọi người. Chúng ta là bạn bè, là đồng đội sẽ cùng chiến đấu bên nhau.
Vừa dứt lời Lucy nhìn thấy những nụ cười rạng rỡ trên gương mặt của mọi người. Họ đồng loạt gật nhẹ đầu và biến mất. Trong phòng giờ chỉ còn lại mỗi Lucy, cô nắm chặt những chiếc chìa khóa trong tay, ý chí quyết tâm tìm ra sự thật về cái chết của mẹ cô nổi dậy. Nhưng với sức lực hiện giờ của Lucy thì điều đó rất khó, cô nhắm mắt, hai chân khép lại tạo dáng ngồi thuyền, tập trung tinh thần ổn định ma thuật đang xáo trộn trong cơ thể. Đây là phương pháp nhanh nhất để tăng cường ma lực trong một thòi gian ngắn.
Bỗng nhiên trong đầu Lucy xuất hiện hình ảnh con rồng đỏ với vết sẹp hình chữ X bên mắt trái đang chơi đùa với một cậu nhóc tóc hồng. Cậu nhóc đó... Lucy kinh ngạc! Chính là Natsu!
Giây phút Lucy không tập trung đó khiến lượng ma pháp mất đi sức kiềm chế mà bộc phát làm cho cơ thể cô chịu một áp lực mạnh. Cả người Lucy đau nhức nhưng cô không màn đến nó. Lập tức chạy như bay đi tìm Natsu. Cô có nhớ rằng lần đầu tiên mình gặp Natsu là lúc cậu đang đi tìm một con rồng có tên là Igneel. Lẽ nào... con rồng cô mơ thấy lại chính là Igneel? Nỗi hoang mang dâng trào, bước chân cô ngày một nhanh hơn.
---
Sau khi nghe Lucy nói cô muốn ở một mình thì Natsu chỉ biết giết thời gian bằng cách... ngủ. Nhưng ngủ được một lúc cậu lại thấy... đói. Nên dành lượn lờ các quán ăn ở Magnolia tìm thứ gì bỏ bụng. Do vẫn còn chịu ảnh hưởng bởi cơn ngái ngủ nên Natsu đụng trúng một người. Hoàn hồn lại mới thấy người đáng thương kia nằm bẹp dưới đất. Cậu hoảng hồn bay tới xem xét thương tích, lòng bồn chồn lo lắng vì sợ sẽ bị bắt bồi thường thiệt hại và chi phí chữa trị thương tật. Chậc chậc... cậu đang cạn tiền rồi a~ Gần đây đâu có đi làm nhiệm vụ được, chắc phải mau mau kéo Lucy đi kiếm tiền lo cơm nước thôi.
Natsu: Cho tôi xin lỗi. Bạn không sao chứ?
Người đó: À... không sao...
Natsu đứng hình... giọng nói này sao quen quen... hình như là cậu đã nghe ở đâu đó. Khịt khịt mũi một chút, cậu giật mình... Đây là mùi... của mẹ Lucy mà... Natsu tính nhìn rõ mặt hơn thì người đó đã nhanh chóng chuồng đi mất. Trong đầu vẫn đầy thắc mắc... nhưng ưu tiên cái bụng hơn. Các là giọng giống giọng, mùi giống mùi thôi mà.
---
Cùng lúc đó, cách Magnolia mấy thành phố, Jellal và Erza đang xử lý một hắc hội có liên quan đến Zeref đang nắm giữ thông tin quan trọng. Thành viên trong hội bọn chúng không quá mạnh nhưng số lượng lại rất đông, giải quyết nhanh gọn không phải là chuyện dễ dàng. Erza liên tục chém lên chân của bọn chúng bằng thanh katana sắc lém. Jellal thi triển ma pháp này đến ma pháp khác.
Erza: Vẫn chưa tìm ra tên chủ chốt trong chúng.
Jellal: Bọn chúng nhất định không nói. Anh nghĩ chúng ta phải dẹp hết được mấy tên này mới có thể có chút thời gian rảnh rỗi đi tìm tên kia.
Erza lặng lẽ quan sát tình hình xung quanh, cô tinh ý nhận ra có một cánh cửa nắm khuất sau góc tường, bình thường rất khó nhận ra vì nó được sơn đồng màu với màu tường.
Erza: Jellal. Chuyện ở đây anh lo nhé.
Jellal: Được.
Hai người phối hợp ăn ý, Jellal mở một lối thoát cho Erza có thể lách qua khỏi những đòn ma thuật tới tấp. Cô nhanh chân chạy tới cánh cửa đó. Ngay lúc Erza đưa tay đẩy cửa thì dưới chân có một chấn động mạnh. Sàn đá dưới chân cô sập xuống. Erza thầm trách chính mình quá bất cẩn không để ý rằng nơi đây bị cài vòng tròn phép thuật và chuẩn bị hứng chịu cơn đau ập đến thì một cảm giác ấm áp bao trùm cơ thể.
Erza thầm nghĩ trong đầu “Jellal... anh thật sự là đồ ngốc!”
Sau một loạt tiếng động lớn của đất đá va chạm nhau, Erza cửa mình ngồi dậy trong vòng tay của Jellal.
Erza: Anh không sao chứ? Sau này đừng như thế nữa...
Jellal khó khăn ngồi dậy, cả người dính đầy đất, mặt lấm lem nhưng không làm xấu đi gương mặt điển trai và đôi mắt dịu dàng nhìn Erza.
Jellal: Anh đã hứa với mọi người rồi. Anh nhất định sẽ bảo vệ em.
Erza: Vậy thì em nhất định sẽ bảo vệ anh. Anh cứ ở yên đây đi Jellal, em sẽ xử lý mọi chuyện còn lại.
Erza mỉm cười nhẹ nhàng nhưng sát khí tỏa ra từ cô làm Jellal lạnh sống lưng... Đứa đặt cái vòng tròn đó... tới số rồi...
(Haina: hố hố. Ai bảo đắm làm chồng chụy ấy bị thương. hố hố *cười nham nhở*)
Erza: Chiến sĩ giáp! Chuyển đổi! CHẾT HẾT ĐIII!
Hàng trăm thanh kiếm sắt nhọn tần phá mọi thứ mà chúng đi qua. Erza nhẹ nhàng di chuyển giữa muôn vàng thanh kiếm, hình ảnh đó tuyệt đẹp khiến Jellal không thể rời mắt, Erza cứ như đang múa vũ kiếm. Cô nhẹ nhàng lôi đầu tên trùm ở đó ra và tra khảo hắn để lấy thêm thông tin về Zeref. Jellal thấy sắc mặt Erza đột nhiên xấu đi, cực kì khó coi.
Erza nghĩ “Lucy... cậu không thể lập khế ước với mười hai cung hoàng đạo được... nếu không...”
--------End chap 56-------- Đăng bởi: admin
Sau khi đến thăm Yukino, Lucy nói với Natsu rằng cô muốn ở một mình hôm nay nên cậu dành phải mang trong người mỗi buồn bực mà ra về. Thả mình trên chiếc giường êm ái, Lucy hít thở nhè nhẹ để định hình những chuyện đang xảy ra.
Giờ đây Lucy đã có được đủ mười hai cung hoàng đạo, điều mà cô từng ao ước bao lâu nay. Nhưng trong lòng như có một tảng đá đè nặng, cô hoàn toàn không vui dù mình đã hoàn thành mục tiêu. Trải dài mười hai chiếc chìa khóa vàng lên mặt giường, ánh sáng vàng tỏa ra huyền ảo. Lucy đưa mắt ngắm nhìn từng người bạn đã gắn bó với mình suốt thời gian qua, tay miết nhè nhẹ lên từng chìa. Lại hít một hơi sâu, lúc này Lucy mới có đủ dũng khí để lập khế ước với Libra và Pisces.
Lucy: *giọng đều đều* Ta là người kết nối đến với thế giới tinh linh - Steller. Hãy đáp lại lời kêu gọi của ta và đi qua cánh cổng để đến đây. Song ngư môn, thiên bình môn, KHAI MỞ!
Luồng ánh sáng bao trùm lấy căn phòng nhỏ của Lucy, cô thoáng sững sờ khi thấy mười hai chiếc chìa khóa đồng loạt sáng lên và trước mặt cô là mười hai người bạn quen thuộc. Lucy nhận ra ma lực trong cơ thể mình như đang sôi lên, bùng phát một cách mãnh liệt nhất, cô chưa từng cảm nhận được sức mạnh nào như thế trước đây.
Loke trong bộ vest đen cùng chiếc cà vạt đỏ nay đã bỏ đi vẻ mặt phong lưu đa tình mà thay vào đó là một phong thái nghiêm túc - phong thái của chòm sao mạnh nhất trong mười hai chòm sao. Anh bước về phía Lucy.
Loke: Tôi - người đại diện cho mười hai cung hoàng đạo xin được một lần nữa hiện diện nơi đây và chúng tôi xin thề sẽ mãi mãi theo người và mãi mãi bảo vệ người - Lucy Heartfilia - người đầu tiên triệu tập được đủ mười hai cung hoàng đạo.
Lucy: Tôi đã nói rồi. Tôi không phải là chủ nhân của mọi người. Chúng ta là bạn bè, là đồng đội sẽ cùng chiến đấu bên nhau.
Vừa dứt lời Lucy nhìn thấy những nụ cười rạng rỡ trên gương mặt của mọi người. Họ đồng loạt gật nhẹ đầu và biến mất. Trong phòng giờ chỉ còn lại mỗi Lucy, cô nắm chặt những chiếc chìa khóa trong tay, ý chí quyết tâm tìm ra sự thật về cái chết của mẹ cô nổi dậy. Nhưng với sức lực hiện giờ của Lucy thì điều đó rất khó, cô nhắm mắt, hai chân khép lại tạo dáng ngồi thuyền, tập trung tinh thần ổn định ma thuật đang xáo trộn trong cơ thể. Đây là phương pháp nhanh nhất để tăng cường ma lực trong một thòi gian ngắn.
Bỗng nhiên trong đầu Lucy xuất hiện hình ảnh con rồng đỏ với vết sẹp hình chữ X bên mắt trái đang chơi đùa với một cậu nhóc tóc hồng. Cậu nhóc đó... Lucy kinh ngạc! Chính là Natsu!
Giây phút Lucy không tập trung đó khiến lượng ma pháp mất đi sức kiềm chế mà bộc phát làm cho cơ thể cô chịu một áp lực mạnh. Cả người Lucy đau nhức nhưng cô không màn đến nó. Lập tức chạy như bay đi tìm Natsu. Cô có nhớ rằng lần đầu tiên mình gặp Natsu là lúc cậu đang đi tìm một con rồng có tên là Igneel. Lẽ nào... con rồng cô mơ thấy lại chính là Igneel? Nỗi hoang mang dâng trào, bước chân cô ngày một nhanh hơn.
---
Sau khi nghe Lucy nói cô muốn ở một mình thì Natsu chỉ biết giết thời gian bằng cách... ngủ. Nhưng ngủ được một lúc cậu lại thấy... đói. Nên dành lượn lờ các quán ăn ở Magnolia tìm thứ gì bỏ bụng. Do vẫn còn chịu ảnh hưởng bởi cơn ngái ngủ nên Natsu đụng trúng một người. Hoàn hồn lại mới thấy người đáng thương kia nằm bẹp dưới đất. Cậu hoảng hồn bay tới xem xét thương tích, lòng bồn chồn lo lắng vì sợ sẽ bị bắt bồi thường thiệt hại và chi phí chữa trị thương tật. Chậc chậc... cậu đang cạn tiền rồi a~ Gần đây đâu có đi làm nhiệm vụ được, chắc phải mau mau kéo Lucy đi kiếm tiền lo cơm nước thôi.
Natsu: Cho tôi xin lỗi. Bạn không sao chứ?
Người đó: À... không sao...
Natsu đứng hình... giọng nói này sao quen quen... hình như là cậu đã nghe ở đâu đó. Khịt khịt mũi một chút, cậu giật mình... Đây là mùi... của mẹ Lucy mà... Natsu tính nhìn rõ mặt hơn thì người đó đã nhanh chóng chuồng đi mất. Trong đầu vẫn đầy thắc mắc... nhưng ưu tiên cái bụng hơn. Các là giọng giống giọng, mùi giống mùi thôi mà.
---
Cùng lúc đó, cách Magnolia mấy thành phố, Jellal và Erza đang xử lý một hắc hội có liên quan đến Zeref đang nắm giữ thông tin quan trọng. Thành viên trong hội bọn chúng không quá mạnh nhưng số lượng lại rất đông, giải quyết nhanh gọn không phải là chuyện dễ dàng. Erza liên tục chém lên chân của bọn chúng bằng thanh katana sắc lém. Jellal thi triển ma pháp này đến ma pháp khác.
Erza: Vẫn chưa tìm ra tên chủ chốt trong chúng.
Jellal: Bọn chúng nhất định không nói. Anh nghĩ chúng ta phải dẹp hết được mấy tên này mới có thể có chút thời gian rảnh rỗi đi tìm tên kia.
Erza lặng lẽ quan sát tình hình xung quanh, cô tinh ý nhận ra có một cánh cửa nắm khuất sau góc tường, bình thường rất khó nhận ra vì nó được sơn đồng màu với màu tường.
Erza: Jellal. Chuyện ở đây anh lo nhé.
Jellal: Được.
Hai người phối hợp ăn ý, Jellal mở một lối thoát cho Erza có thể lách qua khỏi những đòn ma thuật tới tấp. Cô nhanh chân chạy tới cánh cửa đó. Ngay lúc Erza đưa tay đẩy cửa thì dưới chân có một chấn động mạnh. Sàn đá dưới chân cô sập xuống. Erza thầm trách chính mình quá bất cẩn không để ý rằng nơi đây bị cài vòng tròn phép thuật và chuẩn bị hứng chịu cơn đau ập đến thì một cảm giác ấm áp bao trùm cơ thể.
Erza thầm nghĩ trong đầu “Jellal... anh thật sự là đồ ngốc!”
Sau một loạt tiếng động lớn của đất đá va chạm nhau, Erza cửa mình ngồi dậy trong vòng tay của Jellal.
Erza: Anh không sao chứ? Sau này đừng như thế nữa...
Jellal khó khăn ngồi dậy, cả người dính đầy đất, mặt lấm lem nhưng không làm xấu đi gương mặt điển trai và đôi mắt dịu dàng nhìn Erza.
Jellal: Anh đã hứa với mọi người rồi. Anh nhất định sẽ bảo vệ em.
Erza: Vậy thì em nhất định sẽ bảo vệ anh. Anh cứ ở yên đây đi Jellal, em sẽ xử lý mọi chuyện còn lại.
Erza mỉm cười nhẹ nhàng nhưng sát khí tỏa ra từ cô làm Jellal lạnh sống lưng... Đứa đặt cái vòng tròn đó... tới số rồi...
(Haina: hố hố. Ai bảo đắm làm chồng chụy ấy bị thương. hố hố *cười nham nhở*)
Erza: Chiến sĩ giáp! Chuyển đổi! CHẾT HẾT ĐIII!
Hàng trăm thanh kiếm sắt nhọn tần phá mọi thứ mà chúng đi qua. Erza nhẹ nhàng di chuyển giữa muôn vàng thanh kiếm, hình ảnh đó tuyệt đẹp khiến Jellal không thể rời mắt, Erza cứ như đang múa vũ kiếm. Cô nhẹ nhàng lôi đầu tên trùm ở đó ra và tra khảo hắn để lấy thêm thông tin về Zeref. Jellal thấy sắc mặt Erza đột nhiên xấu đi, cực kì khó coi.
Erza nghĩ “Lucy... cậu không thể lập khế ước với mười hai cung hoàng đạo được... nếu không...”
--------End chap 56-------- Đăng bởi: admin
/71
|